Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

O9. ai cũng cần có một người để tựa vào.

•••

hôm nay là cái ngày chi mà tươi đẹp đến lạ. không deadline, không min yoongi, không kim seokjin, không kim taehyung. anh jeon jungkook cười ha hả thoả mãn, định bụng lăn vào giường đánh một giấc bù lại quãng thời gian qua có quá trời chuyện tào lao tầm phào xảy ra.

anh jeon jungkook vừa chìm vào giấc ngủ một hai ba giây..

'JEON JUNGKOOK CÓ Ở NHÀ KHÔNG?'

anh jeon jungkook từ chối trả lời, vùi mặt vào chăn, cố gắng hết sức lờ đi tiếng gọi trước cửa nhà.

'CÓ KHÁCH QUÝ TỚI!'

quý mấy cũng không quý bằng giấc ngủ của bố mày.

'JEON JUNGKOOK TRẢ MƯỜI NGÀN WON CHO TAO!'

'JEON JUNGKOOK.'

'JUNGKOOK JEON.'

'JUNG HOSEOK MÀY BÉ MỒM ĐƯỢC KHÔNG TAO ĐANG NGỦ!'

giờ là mười một giờ trưa, cái quãng thời gian mà con người ta sẽ dùng để ngủ, để thư giãn nghỉ ngơi, thì ở ngôi nhà có cái cổng sắt màu đỏ nọ lại ồn ào hết biết. khách tới chơi đứng ngoài cửa hét vào nhà, chủ nhà nằm ngủ hét từ phòng ngủ ra ngoài. tình thú ghê..

'CHO TAO VÀO MAU HÌNH NHƯ CÓ NGƯỜI XUA CHÓ RA CẮN TAO KÌAAAA'

ngay lúc anh jung hoseok rơi vào tuyệt vọng thì cánh cửa nhà kiêm luôn cánh cửa hi vọng không bị chó cắn mở rộng chào đón anh, đi kèm theo đó là cái dép của anh chủ nhà ném ra. cơ mà hoseok làm gì quan tâm, chui vào nhà để không bị chó cắn cái đã.

'đội ơn bệ hạ.'

'vì cớ gì lại qua nhà tao vào giờ này?'

anh jeon jungkook cầm dép để lên cổ jung hoseok đang ngồi chễm chệ trên cái sô pha to bự.

'vì thần thương nhớ bệ hạ.'

'không đùa.'

'trốn biến thái.'

mười một giờ mười lăm phút trưa, anh jeon jungkook cảm thấy như trái đất sắp diệt vong. gì? jung hoseok mới nói gì? trốn biến thái á? tên biến thái đó biến thái tới mức làm trò biến thái với jung hoseok á?

'ủa kể nghe coi.' anh jeon jungkook quăng dép, ngồi xuống cạnh hoseok rồi bày ra vẻ mặt hóng hớt. 'kể đi tao cứu mày cho.'

'cỡ này tao có nước mời thầy bói về mới cắt được cái đuôi này mày ạ. cái tên đó là bệnh nhân của tao, ờ thì tao làm bác sĩ tâm lý nên bệnh nhân tao cũng hơi có vấn đề về tâm lý. hôm đó tao khám bệnh cho tên đó xong là mấy hôm sau ngày nào tên đó cũng cầm bông đứng trước phòng khám kêu gào anh yêu em mày ạ. ác liệt hơn là tên đó còn theo đuôi tao về nhà nữa nên là bây giờ nhà cũng là nơi thiếu an toàn đối với tao, tao vô gia cư rồi mày ạ.'

'ủa, biến thái nam hả?'

'ừ.'

'á lịt pẹ jung hoseok bị biến thái theo dõi mà lại còn là biến thái nam nữa nè bà con ơi.' anh jeon jungkook cười là khoái chí, vỗ đùi bèm bẹp, rồi lại quay qua véo má jung hoseok. 'cũng phải, xinh xinh mềm mềm thơm thơm thế này biến thái nào chẳng mê phải hong hoseok?'

cái giọng éo éo ghê đến thế là cùng..

'eo ơi chẳng lẽ mày là họ hàng của tên đó. tránh xa tao ra.'

anh jung hoseok là lẹ chân lẹ tay, nhảy khỏi sô pha rồi cầm cái dép lúc nãy anh jeon jungkook ném đi, vào tư thế phòng thủ.

'đùa xíu. giờ mày tính sao?'

'chắc tá túc nhà mày mấy hôm.'

'không nên, tại nhà tao gần nhà mày mà, dễ đánh hơi lắm. lỡ mốt tên đó biết mày ở đây rồi tới giở trò biến thái với hai đứa luôn là cháy nhà á.'

'vậy sao giờ?'

'tao biết có một nơi cực cực kì an toàn dành cho mày nè. đảm bảo tên biến thái đó tới một cọng lông của mày cũng đụng không được.'

'chỗ nào?'

'nhà namjoon.'

dép hướng đến hồng tâm, bay thẳng vào mặt anh jeon jungkook.

'à thôi khỏi, mời thầy bói về đi. tao biết thầy này linh nghiệm lắm nè, một trăm phần trăm cắt sạch cái đuôi đó luôn.'

'ai?'

'kim namjoon.'

dép một lần nữa nhắm thẳng vào mũi anh jeon jungkook, từ tay anh jung hoseok tạo thành một đường bay parabol tuyệt đẹp.

trời là trời vẫn đẹp, người là mũi đỏ lét một màu.

•••

cuối cùng anh jeon jungkook cũng đã có được một giấc ngủ ngon, sau khi gọi một cuốc cho kim namjoon, sau khi nhìn jung hoseok vừa miễn cưỡng vừa mừng thầm đi theo namjoon về nhà.

tao giúp hai đứa bây hết lòng rồi đó.

anh jeon jungkook ngủ một giấc dài tới tận sáu tiếng, lúc tỉnh dậy đồng hồ đã điểm sáu giờ tối. jeon jungkook vươn vai, đi ra trước nhà hóng gió rồi tự hỏi nên làm gì cho hết ngày đây. hóng gió chỉ là phụ, nhìn em người thương mới là chính. đã ba ngày kể từ lần gặp em ở quán cà phê nọ nhưng jungkook thiệt sự vẫn chưa tiêu hoá được rằng em hoá ra lại có quan hệ dây mơ rễ má với mấy thằng bạn của mình.

trái đất chi mà bé xíu, bé còn hơn tay của park jimin.

anh jeon jungkook vươn vai, lâu lâu lại giả bộ ngó tới ngó lui ngó sang nhà em người thương, tự hỏi em đang làm cái chi đó, đã ăn uống gì chưa, có nhớ anh hong..

ngay cái lúc jeon jungkook đang ngơ ngơ ngốc ngốc như thế thì kim yerim lại xuất hiện. em bận bộ đồ thun thoải mái, mái tóc ngang vai được túm lại còn một nhúm ở sau gáy, còn có tay cầm bịch rác đi vứt.

thế mà jungkook lại thấy em dễ thương đến lạ.

'hôm nay em không đi làm hả?' jungkook hỏi chơi thôi chứ ca làm của em jungkook đã nằm lòng hết sau một tuần theo dõi em rồi.

'hôm nay em không có ca.' yerim tất nhiên là không biết chuyện đó nên vẫn rất nhiệt tình trả lời, còn tặng kèm cho jeon jungkook nụ cười chí mạng kia.

no no no no em ơi..

'yerim đừng cười được không?'

'vì sao ạ?'

'tim anh đau.'

thế mà em không cười nữa thật. anh jeon jungkook thấy hình như mình lại chết đi trong lòng thêm một ít nữa.

nghe lời chi mà dữ vậy em..

trời sáu giờ tối vẫn chưa hẳn là tối, vẫn đủ để anh jeon jungkook thấy được trên gò má xinh xinh của em người thương tự dưng xuất hiện hai vệt hồng hồng chi mà lạ mắt ghê. rồi anh jeon jungkook tự giật mình, kim yerim như này là đang xấu hổ đó hả? xấu hổ vì mình đó hả? thiệt đó hả?

anh jeon jungkook thấy trong lòng mình sống dậy thiệt mạnh mẽ.

'anh xin lỗi.'

'dạ?'

'anh xin lỗi hôm bữa anh sỗ sàng ghê quá. tính ra anh với yerim mới quen biết nhau thôi mà anh lại tươm tướp như vậy chắc là hù yerim ghê lắm. anh xin lỗi, nhưng mà anh thích yerim là thật lòng đó.'

'nhưng mà em-'

'tất nhiên là hai đứa mình vẫn sẽ là bạn thôi, nhưng mà anh muốn yerim nhớ là có anh thích yerim thật nhiều.'

thích tới mức ngồi edit caption video cũng gõ thành tui thích kim yerim. thích tới mức sáng sớm ngồi ngẩn ngơ nhớ em rồi đổ lộn chai xì dầu vô ly cà phê. thích tới mức vừa mở cửa nhà vừa nhìn sang nhà em không để ý cục đá vấp té cái đùng. thích tới mức mất ngủ nhớ tới em rồi mọc hai cục mụn hai bên má. thích tới mức tự ngồi nghĩ tên em mà không ghi vào hộ khẩu nhà anh thì cuộc đời này còn gì là ý nghĩa rồi tự thoả mãn trong lòng.

đó kim yerim xem xem, anh jeon jungkook thích em nhiều như vậy đó. thích tới điên luôn.

•••

trong 'chị ơi' tớ không cho hai anh 94 iu nhau thì trong này tớ sẽ cho hai anh thành đôi =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top