Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Lời cảm ơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vietnam :-um. .......

Vietnam : đây là chỗ nào cơ chứ

Y/N : đây là thế giới phân chia chủng tộc và giàu nghèo  , là thế giới 3112 ạ / bất thình lình xuất hiện /

Vietnam : ờ

Y/N : Mong kí chủ hoàn thành nhiệm vụ sửa lỗi không gian , và tương tác với thế giới này trong thời gian ngắn nhất ạ / cười /

Y/N : Đặc biệt thỉnh cầu kí chủ không tạo bất kì mối quan hệ nào với NHỮNG thứ trong khu rừng kia

Y/N : và giờ nếu không có j thì thần xin phép trở về không gian / biến mất /

Vietnam : hazz...... ( mình còn chưa kịp nói j nữa. ..)

-cậu chán nản nhìn bóng hình của hệ thống biến mất . Thật là , nhỏ hệ thống đó còn chưa cho cậu nói nữa đó . Nhưng thôi bỏ đi , chả có gì nghiêm trọng cả . 

Vietnam : thôi được rồi , đi thôi

Mang theo tâm trạng có phần mệt mỏi , cậu đeo chiếc balo mà hệ thống chuẩn bị lên vai bắt đầu cuộc hành trình đầu tiên của mình . Thế là cậu đi ven theo 1 dòng sông bởi vì trong kiến thức được đứa em Vietminh dạy thì ven sông thường có người sinh sống .  Nhìn thật xa , nơi cuối con đường , cậu đã đi qua rất nhiều thị trấn rồi nhưng chẳng có lỗi mà hệ thống nhắc đến cả , có lẽ nó không nằm ở những nơi phồn hoa sang trọng này .

Vừa tính đi men theo con sông tiếp thì bỗng-

Này ! Cẩn thận- ngã vào người cậu 

Trong một khoảnh khắc , hơi ấm từ người con trai kia lan ra cái nơi thân héo tàn lạnh buốt của cậu . Tim cậu đập nhanh , một cảm giác mãnh liệt gì đó đang nổi lên . Gương mặt lạnh như băng không cảm xúc của cậu bỗng chốc có phần nóng ran  . Hai má cậu đỏ ửng lên ,.. Thật là ! cậu ghét bị tiếp xúc gần như thế bởi vì cậu quá nhạy cảm !

Nhanh chóng bình tĩnh lại , cậu vòng tay qua không mấy nhẹ nhàng lật người con trai đang đè lên mình sang một bên , gương mặt hắn ta có vẻ đau đớn khi bị va chạm bất ngờ .

Này ! đằng ấy phải cẩn thận chứ ! tấm thân ngọc ngà của tôi mà bị sao thì cô đừng có trách tại sao hoàng thượng ta độc ác ! -???

( Đúng là một tâm hâm mà , bị lòi trĩ hay gì mắc tự dưng bắt đền tao , Vô duyên ! Bộ cái xã hội này thông minh quá nên giờ tính quay ngược lại thành thời kì vượn người à !? - nội tâm của Vietnam)

Vietnam :.. Tên không não kia , tôi là con trai !

...

Đằng ấy nói đùa à ? nghe có vẻ thú vị đó nhưng tiếc là tôi không có hứng thú với cô - Hắn nở một nụ cười sát gái khiến cậu muốn đăng xuất ngay lập tức

Không thì thôi , xéo ..

Ơ ! này vậy người đẹp cho tôi biết tên được không ?~

An nam , không nhớ cũng được tên đáng ghét .. - Vietnam

Đó là một cái tên đẹp ~ tôi sẽ ghi nhớ nó ~

Miễn!

Tên này đang làm cho cậu sởn gai ốc , lông tơ dựng hết lên . Thật là ! nếu đây là lãnh địa của cậu thì hắn xác định là không xong với cậu đâu-

Chẳng thèm nhìn lại  cậu bỏ đi , tiếp tục nhiệm vụ tìm lại lỗ hổng bị lỗi của hệ thống .

Au ! - Vietnam

Thật ra cậu vừa bị ngã vào một chiếc bẫy thú và bây giờ cậu đang bị treo ngược trên cành cây . Thật là một tình huống khó mà đỡ được mà ! cậu lạnh lùng vô tâm và đẹp trai thật nhưng cậu đâu phải bị đứt dây thần kinh cảm xúc đâu mà không biết ngại ! Bây giờ cậu muốn tìm một cái lỗ để chui xuống quá  , đường đường là một vị lãnh đạo mà phải thở trong tư thế quái dị này thì đúng là nhục mà ...

Cậu ngẩng đầu lên , quan sát xung quanh , ít ra có chết thì cũng phải biết nơi mình hi sinh chứ !

- Lia ánh mắt nhìn xung quanh , Trước mắt cậu là những người đang nhìn cậu với con mắt như nhìn người ngoài hành tinh cùng với 1 chút gì đó phẫn nộ ?

 Họ mặc những chiếc áo chiếc quần rách rưới để lộ ra thân hình gầy gò như đã nhịn ăn cả tuần vậy .  Xung quanh thì có 1 mùi hôi khủng khiếp nó khiến cậu bỗng chốc cảm thấy khó thở , có cả mấy con ruồi nữa ! . Để ý thêm thì những ngôi nhà quanh đây đều được lợp bằng rơm rạ . Có rất ít quán bán hàng . Đường thì không dc trải bê tông mà là đường đất chính hiệu. Và tất cả ở đây đều là người đã màu nhỉ . Khác hoàn toàn với những chỗ mà cậu đã đi qua . Những chỗ cậu đi quan hoành tráng,  lấp lánh lắm !? Chứ ko tồi tàn cũ nát như vậy . Đây có lẽ là 1 trong nhiều bộ tộc người da màu bị kỳ thị đây. .....

Vietnam : ..xin chào?

- cậu mở lời trước để xua tan đi sự im lặng kia , vì thật sự không hí đã quá ngột ngạt khi cậu đến đây rồi .

... : cút đi , lũ nhà giàu ngạo mạn và xấu xa kia !?

-Bỗng 1 giọng nói của phái nữ vang lên khiến cậu quay đầu lại nhìn 

...... : Thôi nào con. .. Emily , nhỡ ra cậu ta không phải là người xấu thì sao ?....

Emily : mẹ thôi đi , lần nào lũ nhà giàu đến mẹ cũng nói như vậy mà họ........ ( hai hàng sương mỏng quanh mắt )

Vietnam : ... đừng khóc ?

Giọng nói đầy ôn nhu vang lên khiến cho mọi người giật mình . Họ ko tin chính tai mình có thể nghe giọng điệu này từ lũ nhà giàu như cậu .

Vietnam : Đợi tôi 1 chút được không? ( cậu quay ánh mắt sang nhìn mọi người trong ngôi làng )

..... : để làm gì chứ ?

Vietnam : cho mọi người ăn .... vậy có được không ?.

....: thật sao !?

Vietnam : thật chứ . chẳng nhẽ tôi lại không đáng tin ?

...: vậy được , nhưng xin cậu trai trẻ đây hãy giữ lời hứa

Vietnam : ... nhất định rồi !

Sau khi được cởi dây trói , thế là cậu chạy ra khỏi ngôi làng mà tiến vào bên trong thị trấn gần đó . 

Vietnam : đúng là khác hoàn toàn mà..

Thị trấn này tráng lệ thật đó nha . Những ánh đèn đủ màu sắc được chiếu lên . Những âm nhạc nhộn nhịp được vang lên từ các quán cà phê đầy sang trọng  .  Tiếng chuông nhà thờ vang lên như một bản hợp xướng . Những bồn hoa đủ màu sắc trải dài khắp nẻo đường . Những hồ nước lấp lánh , trong veo , hai bên hồ có những hàng liễu buông rũ lá trông như những thiếu nữ soi mái tóc thướt tha xuống mặt hồ  . Hương thơm thoang thoảng của bánh ngọt như làm bạn với không khí . Những người con gái bước ra đường với những bộ váy đầy kiêu sa , tinh tế . Tất cả trông thật hoàn hảo~

Nghĩ rồi cậu tiến vào mấy chỗ bán hàng mà mua đồ . Cậu cũng đâu có nhiều tiền chứ ! thôi thì giúp được đến đâu thì cố hết sức vậy . Mua xôi là lựa chọn đúng đắn vì dù sao nó khá rẻ và hợp giá tiền . Tất nhiên là không thể thiếu trái cây ! cam là đủ nhỉ ?

Bây h đã được 4 tiếng kể từ khi cậu đi . Mặt trời vẫn chói chang chang và mọi người vẫn đang đợi cậu trở về 

Những người trong làng bắt đầu tức giận chửi rủa cậu . Nhưng chỉ có Emily người chửi cậu đầu tiên là vẫn im lặng nhìn về phía cổng làng .

.... : Cậu ta đúng là quá đáng mà !? Dám lừa cả những người già như chúng ta

.... : Đáng lẽ chúng ta không nên đặt cái niềm tin mỏng manh đó vào bọn nhà giàu kinh tởm kia !!!

..... : Đúng là.....Cậu con trai đó nhìn có vẻ có trách nhiệm như vậy mà.......

Những lời nói sử nhục cậu bắt đầu vang lên ngày 1 nhiều . Những câu nói đó như những mũi giáo vậy có thể đâm xuyên qua lương tâm của người nghe thấy .

Emily :.... ( chắc chắn cậu ấy không  phải người như vậy. .)

Cô vẫn nhìn về phía xa xa nơi ra thị trấn kia .Cô hiểu chứ ! cậu chịu bỏ tiền ra để mua đồ là hiểu cậu coi trọng mọi người như thế nào rồi . Bỗng bóng dáng quen thuộc đó lại xuất hiện.  Cô vui mừng,  cố nhìn xem đó có phải là cậu ko !? Và đúng thật tốt,  cậu đã giữ lời hứa với họ cậu đã quay lại! !! Cô vui chạy nhanh vào phía Trung tâm ngôi làng mà báo cho mọi người.

Emily : mọi n- hộc hộc  . Mọi người cậu ta đến rồi !?

..: :  đến rồi sao ....? Cậu ta thực sự đến ư

Vietnam :........... xin lỗi do mang nhiều đồ quá nên hành trình đi hơi chậm ( nói với vẻ gượng gạo )

Vietnam : à đây!  Chắc mọi người đói lắm rồi nhỉ ? Cơm đây ( Lấy xôi từ không gian ra )

Cậu lần lượt phát cơm và nước cho mọi người từ lớn đến bé . Nhận được hộp cơm vẫn còn nóng ấm từ phía cậu . Mắt họ rưng rưng lên ko biết từ bao h mà 1 màn sương mỏng đã dc tạo tạo ra quanh mắt họ . Họ hối hận rồi , đáng lẽ ra họ ko nên nói xấu sau lưng cậu như vậy. Họ mới chính là người xấu mà còn cậu thì ko phải .

Nhìn thấy những con người đang giữ chặt hộp cơm mắt thì rưng rưng nước mắt . Ko hiểu sao cậu lại thấy đồng cảm nhỉ ? Nhìn họ bây h lại giống nhân dân cậu năm 1945 . Gầy gò , ấm yếu , bẩn thỉu , ..... do nạn đói năm đó.  Cậu lắc đầu ko cho những suy nghĩ đó xâm chiếm cậu......Thật sự mọi chuyện đã qua h có khóc cũng chả làm j được . không được khóc ! Ko dc khóc ! Sự thật đúng là tàn nhẫn mà . Cầu cười khổ rồi nhìn những đứa trẻ đang ăn ngấu nghiến phần cơm kia , trên mặt thì dính vô số hạt cơm . Bất giác cậu đưa tay ra xoa đầu 1 bé trai gần đó .

Như cảm nhận dc có thứ j đó ở trên đầu mình . Cậu bé quay đầu lại nhìn . Ôi cậu đang cười kìa !? J chứ cậu mất cảm xúc lâu rồi mà !? ......

( đổi lại avatar của Vietnam )

_________________________________________________

Ad : à nhon sê ô ,

Ad : sau khi nhận dc các bình luận về giới tính của Vietnam

Ad : thồi tôi xin quyết định Tổ quốc thuộc giới tính Nam nhá

Ad : ờm , và ai hỏi avatar của tổ quốc lại búi tóc thì ờm tổ quốc nuôi tóc dài  nhá

Ad : bye bye :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top