Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11 - Tri thức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ngôn... ngôn ngữ của các Pháp Sư ấy ạ?

- Đúng rồi con. Thứ mà con đang cầm trên tay, nó có tựa là Lịch sử Pháp thuật thế giới - Quyển 1 và là một trong những cuốn sách ở đây được viết bằng Thần Ngữ - ngôn ngữ của các Pháp Sư.

Thế rồi ngài lại hướng về phía bức tượng Baddu gần ngài ấy nhất mà hành lễ, nói:

- Ôi, Baddu ơi, ngài đã gửi tới con điều gì thế này? Ngài đã làm gì đứa trẻ này vậy?

Sao ngài ấy lại nói thế nhỉ? Tôi lại nói sai điều gì sao? Chẳng lẽ tôi không nên học thứ ngôn ngữ này? Tôi có cảm tưởng ngài ấy đang khóc, mặc dù cũng khó để mà suy ra điều ấy từ giọng nói bình bình của ngài ấy. Không rõ người Crok có chảy nước mắt giống như con người khi khóc hay không?

- Ơ, dạ. Nếu như không được thì con học ngôn ngữ khác cũng được ạ. - Tôi lo lắng nói.

- Không, không. Được chứ, hoàn toàn được. Chỉ là trước đó ta không nghĩ rằng sẽ dạy con Thần Ngữ.

- Có vấn đề gì với ngôn ngữ này sao, thưa ngài?

- Ta cũng không biết nữa, Evan à. Vấn đề không nằm ở Thần Ngữ mà có lẽ là ở con. Con quả là một đứa trẻ đặc biệt đấy.

Cuốn sách tôi đang cầm trên tay chợt lóe lên ánh sáng màu xanh rồi từ từ bay tới trước mặt ngài Svells, lúc này đã thôi hành lê. Ngài ấy từ từ lật giở từng trang từng trang bằng ma thuật của mình, giọng nói không giấu nổi xúc động:

- Cả đời ta thật chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bắt đầu dạy một đứa trẻ ở tầm tuổi con học Thần Ngữ. Con đừng hiểu lầm, bây giờ khi con đề nghị với ta điều đấy thì ta mới bắt đầu thắc mắc rằng "Tại sao lại không được nhỉ?". Con đang khiến ta phải thay đổi lại rất nhiều những quan điểm mà ta cho là dĩ nhiên trước đây. Con nên biết rằng Thần Ngữ là ngôn ngữ do các Pháp Sư sáng tạo ra, đương nhiên thứ ngôn ngữ này gắn liền với ma thuật. Chúng có nguồn gốc từ những hệ ngôn ngữ cổ xưa từ hàng triệu năm trước, trong thời đại của các vị thần. Trải qua hàng trăm thế hệ các Pháp Sư không ngừng nghiên cứu, tìm tòi thay đổi và phát triển chúng để hoàn thiện được như bây giờ. Ban đầu chúng chỉ được sử dụng cho việc đọc Thần Chú - những câu văn, câu thơ hoặc những cụm từ có khả năng tác động tới Vật Chất Nhiệm Màu (VCNM) trong tự nhiên để tạo ra phép thuật. Dần dần, những pháp sư bổ khuyết để chúng có thể sử dụng trong giao tiếp và làm phương tiện ghi chép. Một người thông thạo được Thần Ngữ có thể giao tiếp được với bất kỳ sinh vật bậc cao có tư duy nào mà không cần phải hiểu được ngôn ngữ học sử dụng. Giống như ta đang nói chuyện với con bằng Thần Ngữ đó.

- Ngài... ngài đang nói chuyện với con bằng Thần Ngữ sao ạ?

- Đúng vậy. Ta là người Crok, nếu ta dùng tiếng nói của bọn ta thì các con sẽ không thể hiểu được. Để ta cho con xem nhé.

Liền sau đó, một âm thanh giống như tiếng rắn rít, lại cũng giống như tiếng ếch kêu vang lên. Lúc này, tôi thấy cái miệng cá sấu của ngài Svells mới thực sự cử động. Tôi nhớ lại khi ngài Amuk nói chuyện với mình, dường như các miệng của ngài ấy cũng chưa khi nào cử động cả. Chả lẽ nãy giờ họ đều giao tiếp với tôi bằng Thần Ngữ hay sao?

Ngài Svells lại tiếp tục sau khi xổ một tràng dài những âm thanh kỳ quái:

- Đó, con thấy rồi đó. Ta vừa nói với con là "Evan, con có hiểu ta đang nói gì với con không? Ta đang nói bằng tiếng của người Crok đó, con nghe được không?" bằng tiếng Crok. Nếu con học tiếng Crok hoặc Thần Ngữ, con sẽ nghe thấy được điều đó.

- Nhưng con đâu có học thần Ngữ, sao hiện giờ con vẫn có thể nghe hiểu được ngài nói gì?

- Đó là một khía cạnh huyền bí của ngôn ngữ này. Có nhiều giả thiết đã được các học giả đưa ra, nhưng ta thấy ý kiến của ngài Liberty Gondar - một học giả lỗi lạc trong cộng đồng người Crok chúng ta và cũng là một Pháp Sư nổi tiếng của Thiên quốc - tương đối thuyết phục. Theo như trong cuốn "Thần Ngữ chú lục - Quá khứ và vị lai" cũng do đích thân ngài đồng biên soạn cùng với Jeremy Ralph - một học giả khác của Thiên quốc và là một người bình thường, cho rằngsự thông hiểu Thần Ngữ khiến người học khai mở những góc tối của trí óc, kết nối các ý thức hệ với nhau dẫn tới sự liên thông giữa lời nói và suy nghĩ, sự trao đổi giữa tư duy và tư duy hầu như không còn giới hạn. Con hiểu chứ? Nôm na là con có thể dễ dàng hiểu được người khác đang nói gì và họ cũng có thể nghe hiểu được con đang nói gì.

- Điều đó, nghe giống như là thần giao cách cảm.

- Cũng không hẳn. Nó chỉ là một dạng bậc thấp của thần giao cách cảm mà thôi. Nhưng con bắt đầu hiểu đúng vấn đề rồi đấy. Trong trường hợp của Thần Ngữ, suy nghĩ của người nói sẽ nghiêng về việc truyền đạt hơn là đồng bộ, hấp phụ hoặc xâm nhập.

Tôi chợt nhớ lại lần đầu tiên khi gặp Chris Y Sư, tôi đã nghe thấy suy nghĩ của anh ta trong lúc anh ta làm gì đó với trí óc của tôi. Tôi lại hỏi:

- Thưa ngài, hôm mà con gặp Chris Y Sư, anh ấy khi đang đặt tay lên trán của con, con có thể nghe được những suy nghĩ trong đầu anh ấy. Điều đó liệu có xảy ra khi ngài hoặc con đặt tay lên trán của nhau không ạ?

- Ồ, không. Đó là một loại pháp thuật của các Pháp Sư, đặc biệt thường hay được sử dụng bởi Y Sư. Đó là cách họ kiểm tra thể trạng của người bệnh. Pháp thuật đó cho phép họ kết nối hoàn toàn với trí óc của người bị tác động, khi đó họ có thể cảm nhận được một phần nỗi đau, cảm nhận, giác quan, tình trạng bệnh... của người đó trong khi vẫn giữ được tâm trí tỉnh táo để có thể đưa ra được các phán đoán. Ví dụ như con bị đau bụng, nếu ta sử dụng pháp thuật đó với con, ta cũng sẽ cảm thấy đau bụng y như con, tính chất cơn đau, vị trí đau, mức độ đau, ngưỡng chịu đau... của con ta đều sẽ biết được hết. Trong trường hợp này, nó chính là việc đồng bộ ta đã nói ở trên. Còn việc con có thể nghe được suy nghĩ của Chris thì nghĩa là lúc đó anh ta đang suy nghĩ bằng Thần Ngữ. Như ta đã nói, đó là ngôn ngữ được các Pháp Sư sử dụng thường xuyên, nên một Y Sư có thể sử dụng được nó cũng không có gì là lạ.

- Vậy ngài cũng là một Pháp Sư có phải không ạ?

- Ta ư? Haha. Ta chỉ là một tu sĩ có niềm đam mê với sách vở thôi. Như con thấy đấy, cấu tạo cơ thể của ta không thích hợp lắm cho việc đọc Thần Chú.

Ngài Svells lại xổ ra một tràng tiếng Crok, cái miệng của ngài ngáp ngáp liên tục, làm lộ ra những cái răng nhọn hoắt trông hơi ghê rợn của ngài.

- Con thấy đó. Ta không thể đọc Thần Chú với cấu tạo của khoang miệng, vòm họng, lưỡi và dây thanh quản này.

- Nhưng chẳng phải chúng ta vẫn đang giao tiếp với nhau đó sao ạ? Con vẫn nghe hiểu được ngài nói gì mà.

- Nói ư? Nãy giờ ta đâu có nói.

Ngài Svells chăm chú nhìn tôi, mặc dù không có một biểu hiện rõ ràng nào trên khuôn mặt cá sấu của ngài, nhưng tôi cũng lờ mờ cảm thấy ngài ấy đang cố thử thách trí tò mò của tôi và hoàn toàn lấy làm thích thú với điều đó. Giờ ngẫm lại, hình như tôi chưa bao giờ thấy ngài Svells và ngài Amuk cử động cái hàm khi nói chuyện, giống như lúc ngài phát ra những âm thanh kỳ quái bằng tiếng Crok.

- Nghĩa là...

- Haha. Ta không nói mà đang phát ra suy nghĩ của ta từ não bộ đó.

Ngài Crok thôi không nhìn tôi nữa mà đi đi lại lại tại chỗ, vừa đi vừa tiếp tục nói:

- Như ta vừa giải thích, cấu tạo cơ thể của người Crok không phù hợp với việc phát âm những ngôn ngữ khác ngoài tiếng Crok - tiếng nói của chủng loài ta. Thay vào đó, chúng ta có những thiên phú. Chúng ta có thể chuyển đổi suy nghĩ của mình thành sóng tâm linh và phát ra xung quanh, những ai ở gần trong phạm vi phát sóng đều có thể nghe được những suy nghĩ mà ta muốn cho họ nghe thấy cả. Đó là cách mà chúng ta nói chuyện với người khác.

- Đó phải chăng cũng la phép thuật, giống như cái mà anh Chris đã làm với con?

- Nó không phải phép thuật, nó giống như một loại khả năng thiên bẩm hơn. Giống như cách con có thể phát ra âm thanh từ miệng của con vậy. Với chúng ta là sóng tâm linh.

- Thế còn thứ ánh sáng màu xanh ngài tạo ra khiến những cuốn sách bay lượn trong không trung ạ?

- Con đúng là một đứa trẻ tò mò đó. Haha. Ừ, nó cũng là một dạng của khả năng thiên bẩm mặc dù nó gần với phép thuật hơn so với khả năng phát ra suy nghĩ của bọn ta. Trước khi giải thích ta muốn con xem cái này.

Ánh sáng xanh chợt lóe lên, bao bọc lấy toàn bộ áo choàng của ngài Svells, rồi chiếc áo từ từ được mở ra, bên dưới là thân hình của ngài ấy. Tôi há hốc miệng. Từ cổ đổ xuống là lớp da xù xì thô ráp giống như trên mặt, nhưng sậm màu hơn, kéo dài, cho tới tận cùng của cái đuôi cuộn tròn nhọn hoắt. Ngài ấy đang đứng bằng hai chi sau, hai chi trước đang đung đưa qua lại. Chúng đều có 3 ngón và bọc màng, nhưng ngắn ngủn và trông có vẻ yếu ớt.

- Vài đây là cách mà chúng ta đi lại.

Ngài Svells thu hai chi sau lên đồng thời chuyển toàn bộ trọng lượng của cơ thể sang chiếc đuôi của mình, ngay sau đó chiếc đuôi liền ngoe nguẩy, như một con rắn và cả thân hình của ngài Svells từ từ tiến về phía trước, như một con rắn. Một cơn buồn nôn suýt nữa trực trào ra khỏi cổ họng tôi. Mặc dù đã biết rằng các vị Trưởng lão đều là những người tốt, nhưng tôi vẫn không khỏi cảm thấy ghê tởm khi chứng kiến cảnh đó. Tôi sợ bò sát.

- Thế nào? Đáng sợ lắm đúng không? - Ngài Svells đã dừng lại và đóng áo choàng của mình lại.

- Ơ, dạ, con... thấy cũng bình thường ạ. - Tôi nói dối, cố giữ cho giọng nói bớt run nhất có thể.

- Haha. Con không cần phải tỏ ra dũng cảm đâu. Ta biết con người không quen với hình dạng thật của chúng ta, nên mỗi khi xuất hiện trước mặt bọn con, chúng ta đều trùm áo choàng cả. Thực ra, ta chắc là con đã quên rồi, đây cũng là việc mà hôm nay ta sẽ định cho con xem theo như thỏa thuận trước đó của chúng ta, đổi lại thì hôm đó con đã chịu nghe ta đọc hết một cuốn sách, trọn vẹn. Ta đã hi vọng sẽ khơi gợi được ham muốn đọc sách trong bọn trẻ các con, bắt đầu từ con, nhưng điều ta không ngờ là hôm nay con lại là người chủ động đề nghị ta dạy. Điều đó dẫn chúng ta quay trở lại với những gì đang bàn luận.

Ngừng lại một chút, ngài Svells lại tiếp tục:

- Như ta đã nói và con cũng vừa chứng kiến, cơ thể của người Crok chúng ta không thực sự phù hợp cho việc cầm nắm đồ vật để sử dụng các công cụ lao động hay đi lại ở những địa hình gồ ghề, khúc khuỷu. Nó chỉ thuận tiện cho việc bơi lội, nhắc mới nhớ, cũng lâu rồi ta chưa đi bơi ha. Chính vì thế, tổ tiên của chúng ta đã tiến hóa để có thể sống hoàn toàn được ở trên cạn. Cơ thể của bọn ta đặc biệt mẫn cảm với Vật Chất Nhiệm Màu, chúng ta có thể hấp thụ chúng qua da, thông qua sự tương tác tinh thần của chính bọn ta để tạo ra một loại sức mạnh tương tự như phép thuật - điều khiển đồ vật mà không cần phải chạm vào chúng. Tuy nhiên, chúng chỉ dừng lại ở một giới hạn nhất định. Ví dụ như ta không thể nào một mình nâng nổi một vật vượt quá trọng lượng của chính ta được. Về bản chất, nó cũng giống như việc con dùng tay để cầm lên quyển sách, còn ta sử dụng sức mạnh có được thông qua quá trình tiến hóa giống loài. Chỉ khác ở chỗ ta không cần phải trực tiếp cầm nó và ta có vươn xa được hơn chiều dài cánh tay của con người một chút.

Nói đến đây, ngài Svells dùng sức mạnh lấy ra một cuốn sách ở trên giá, rồi từ từ đẩy chúng ra xa khỏi mình. Ban đầu, cuốn sách còn di chuyển với tốc độ nhanh, càng xa khỏi ngài Svells, chúng càng di chuyển chậm dần. Cho tới khi nó cách ngài khoảng chừng 5 mét thì dừng hẳn.

- Giới hạn của ta là chừng này. Có người ngắn hơn cũng có người dài hơn, nhưng chắc chắc sẽ có giới hạn. Càng ra xa hoặc giữ lâu trong không trung, hoặc số lượng càng nhiều thì trọng lượng của vật bị điều khiển càng trở nên nặng hơn. Với con người, chúng sẽ tạo áp lực lên cơ bắp, còn với bọn ta thì là trí não. Cũng khó để miêu tả cho con, đại loại nó giống như một sợi dây vô hình càng lúc càng thít chặt trong đầu bọn ta, khiến trí óc bọn ta càng lúc càng trở nên mơ hồ và có thể bị ngất đi.

Cuốn sách bây giờ đã quay trở lại với ngài Svells như cách mà nó rời đi lúc đầu, ngài Svells nhẹ nhàng đặt nó lại vị trí cũ. Thì ra phép thuật cũng có những tri thức của nó. Thứ sức mạnh ngài Svells đang biểu diễn cho tôi xem thậm chí còn chưa được coi là phép thuật, vậy mà đã thú vị đến vậy rồi. Nếu là một phép thuật thật sự thì còn hay ho tới cỡ nào. Phép thuật thật sự ư? Đó đúng là cái mà Y Sư Chris đã cho tôi xem. Cảnh tượng hòn đá đột nhiên nhảy vào lòng bàn tay của Chris hiện về trong đầu tôi, trước đó anh ta đã lầm bầm cái gì đó. Chắc chắn là Thần Chú rồi, nhưng tôi chẳng nghe ra được. Tiếc ghê, biết đâu nếu tôi có thể đọc được câu Thần Chú đó, tôi cũng có thể làm được như Chris và ngài Svells. Ý nghĩ đó khiến tôi trở nên thích thú.

Mà ngài Svells đâu cần dùng Thần Chú đâu, vẫn có thể khiến đồ vật bay lượn được đấy thôi. Có gì khác biệt ở đây nhỉ? Tôi hỏi ngài Svells điều đó và ông ấy đáp:

- Ừ, điều mà Chris làm với viên đá chính là phép thuật đó. Của ta thì không phải. Cái khác biệt ở đây chính là sự giới hạn. Chris sử dụng sức mạnh của tự nhiên thông qua việc đọc Thần Chú để điều khiển hòn đá trong khi ta sử dụng sức mạnh của cơ thể mình. Sức mạnh của ta bị giới hạn bởi chính những giới hạn của cơ thể ta trong khi Chris thì không. Anh ta thậm chí có thể làm điều đó với hòn đá to hơn và nặng hơn nữa, chỉ cần anh ta có đủ sức mạnh ý chí, nhưng ta thì không thể. Và nếu anh ta có lỡ tác động thần chú vào một thứ vượt quá khả năng phép thuật của mình, nó đơn giản là sẽ chẳng có điều gì xảy ra cả, trong khi ta có thể bị những tổn thương cơ thể nghiêm trọng. Thế nên sức mạnh của chúng ta không được gọi là phép thuật. Chỉ là một thứ gần giống như vậy mà thôi.

- Thưa ngài, nếu nói như vậy thì với những đặc điểm của cơ thể, người Crok không thể trở thành một Pháp Sư có phải không ạ? Nhưng lúc nãy ngài có nói với con rằng Liberty Gondar là một người trong cộng đồng người Crok và cũng là một Pháp Sư.

- Ái chà, Evan. Con nhớ dai thật đấy. Thực ra chính xác hơn là hầu hết trong chúng ta đều không thể trở thành Pháp Sư. Nhưng đôi khi trong chủng loài cũng nảy sinh ra một vài cá thể đặc biệt hơn phần còn lại, như là ta đang nhìn thấy lúc này đây.

Khi nói tới đây, Ngài Svells chăm chú nhìn tôi. Mất một lúc, tôi mới hiểu ra là mình đang được khen. Tôi liền ấp úng nói:

- Con... con.. đâu... có gì... đặc biệt đâu ạ?

- Ồ, như ta đang thấy thì có đấy. Con chưa nhìn ra điều đó ở bản thân mình vì bị sự khiêm tốn che lấp thôi. Nội những tư duy và sự tò mò con đang thể hiện ra ở đây cũng gần tương đương với một học giả chính hiệu rồi. Mà con mới chỉ là một đứa trẻ thôi đấy nhé. Hahaha.

Tôi bỗng thấy hai má của mình đỏ bừng lên. Tôi bèn đưa mắt lên trần nhà, vờ như trên đó có gì thú vị lắm để khỏi phải đối diện với ánh mắt của ngài Svells. Khi những cảm xúc xấu hổ này vơi bớt, tôi liền nêu ra thắc mắc tiếp theo của mình:

- Ơ vậy, sự đặc biệt của ngài Liberty Gondar là có thể nói được Thần Ngữ, có thể đọc Thần Chú phải không ạ?

- Không, ngài ấy cũng như bọn ta, không thể. Như ta đã nói, người Crok chúng ta truyền đạt suy nghĩ của mình thông qua việc chuyển đổi chúng thành sóng tâm linh và phát ra xung quanh, nhưng chúng quá yếu và chỉ dừng lại ở việc có thể tác động tới dòng suy nghĩ của những sinh vật có tư duy mà thôi. Tuy nhiên, sóng tâm linh của ngài Gondar mạnh tới nỗi có thể tác động tới cả Vật Chất Nhiệm Màu trong tự nhiên để tạo ra phép thuật. Ngài ấy đúng là có đọc Thần Chú, nhưng là từ trong suy nghĩ của mình. Ngoài ra ngài ấy cũng thừa hưởng những đặc điểm có thể hấp thu Vật Chất Nhiệm Màu qua da của người Crok, càng tăng cường cho năng lực pháp thuật của ngài ấy. Ngài ấy là một pháp sư rất hùng mạnh trong cộng đồng các Pháp Sư.

Tới đây, tôi bắt đầu để ý thấy ngài Svells liên tục nhắc tới một cụm từ, liền thắc mắc:

- Từ nãy tới giờ ngài nhắc nhiều tới Vật Chất Nhiệm Màu, vậy chính xác thì chúng là gì vậy ạ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top