Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 15: Anh Tư Bị Bà Già Dụ

Đã được vài ngày từ khi rước hai con cẩu lớn về... Mọi thứ đã vào khuân mẫu như thường, không có gì rắc rối

Nhi hay đến nhà Daniel chơi, cả hai đã thân với nhau hơn. Với tính tự do tự tại thì Nhi sớm coi nhà Daniel như nhà mình ( Quễ Nhi nó vô duyên )

Daniel cũng khá thân thiện nên hai fen coi nhau như người trong nhà, Daniel không coi Nhi là con gái bởi Nhi hay ăn mặc như con trai (⁠ー⁠_⁠ー)

...Hôm nay có cái gì đó rất khác, là gì nhể. Là em gái của Joker đã tỉnh gồiii

Joker đang vui mừng ôm em gái nằm trên giường bệnh, Mir đứng cạnh chỉ biết nhìn chứ chẳng biết làm gì khác

Nhi: Weooo~ chúc mừn hai anh heng

Joker: Cảm ơn em, ngoài cảm ơn ra thì anh không biết làm gì khác

Nhi cười: Không có gì, chủ giúp chó là chuyện thường mà. Chỉ cần chó nghe lời chủ thôi cũng coi như trả ơn rồi

- Chủ chó gì ở đậy vậy ạ? |Ngây thơ|

Joker: Ah-  đây là Selina, người đã cứu em đấy. Anh làm giúp việc cho nhà ẻm

Nhi: Chao xìnnn!

Joker: Em gái anh tên là Somi, bằng tuổi với em đấy Selina (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)

Nghe anh mình làm giúp việc thì Somi cảm thấy thật buồn và lại bắt đầu tự trách bản thân thật vô dụng, trước giờ người bất công luôn là anh (⁠´⁠ ⁠.⁠ ⁠.̫⁠ ⁠.⁠ ⁠'⁠)

Joker: Somi à... Anh làm giúp việc cho nhà Selina lương cũng cao lắm, lúc trước em muốn đi học mà đúng không

Somi: Thôi anh à, em không đi học cũng được (⁠.⁠ ⁠❛⁠ ⁠ᴗ⁠ ⁠❛⁠.⁠)

Nhi: Cứ học đi, không học thì sau nay khó mà xin việc lắm. Vả lại- lương anh cậu cũng cao thật đấy, không đùa đâu

Somi nghe vậy cũng an lòng: Thật sao!

Thấy Somi phản ứng như vậy, Mir im lặng nãy giờ cũng lên tiếng...

Mir: Làm giúp việc lương cao là chuyện thường mà

Somi cười tươi: Vậy thì tốt quá-!

Joker: Em muốn học trường nào?

Somi: Em cũng chưa nghĩ đến (⁠´⁠ ⁠.⁠ ⁠.̫⁠ ⁠.⁠ ⁠'⁠)

Nhi: Thế thì học trường nghề đi, ra trường rồi làm việc luôn

Somi: Hihi- như vậy cũng được!

Nhi: Gần đây có trường trung học J, nghe nói ở đấy tốt lắm. Tớ sẽ đi học cùng cậu!

Somi xúc động: Woa! Cảm ơn cậu, cậu giúp tớ nhiều quá. Tớ sao có thể trả ơn cậu được đây?

Nhi mỉm cười nghĩ: Mày khỏi, không đến lượt mày đâu con. Anh mày sẽ trả cái ơn này 😈

Nhi: Anh làm thủ tục xuất viện sớm để Somi đi học cùng em nha. Em về👋

Joker: Ừm!

Nhi đi ra cửa, Mir cũng theo sau. Cả hai vừa đi vừa nói

Nhi: Nay thứ mấy?

Mir: Thứ tư

Nhi: Anh trốn đến đây à? Xin phép Paul chưa? Tự ý rời vị trí thế à?

Mir ngập ngừng nói: Nghe tin Somi tỉnh nên anh vội phi xe đến luôn...

Nhi mặt lạnh: Tất cả những thứ anh đang có hiện tại, ai đã cho anh? Chỉ mong anh nghe lời thôi, khó đến vậy à

Mir chỉ biết im lặng theo sau nghe Nhi nói, công nhận rằng những thứ anh có hiện tại đều nhờ Nhi mà ra

Nhà, xe, quần áo, công việc. Bây giờ nhìn anh như người thành đạt, làm thư ký cho Paul chẳng khác nào làm thư ký cho chủ tịch của tập đoàn lớn

Gia đình anh nhìn vào cũng phải hối tiếc khi đã để anh đi. Trước đây sống chui sống lủi vì nợ, nhờ Phong mà anh biết mối quan hệ quan trọng thế nào

Dù cho anh đã giết người nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy vẫn như chưa có chuyện gì xảy ra... Quyền lực khiến anh cảm thấy thật tuyệt--

Mir ngập ngừng: Xin lỗi, tha cho anh lần này. Sẽ không có lần sau đâu!

Nhi mỉm cười: Được chứ- anh cũng trưởng thành chín chắn rồi. Sai một lần có thể cho qua (⁠.⁠ ⁠❛⁠ ⁠ᴗ⁠ ⁠❛⁠.⁠)

Mir thở phào một hơi, nghe Nhi nói vậy anh cũng hiểu rằng không có lần hai. Chắc chắn không được mắc lỗi--!

Đến nhà xe, Mir mở cửa cho Nhi rồi lên ghế lái ngồi...

Nhi: Trở em về nhà

Mir: Vâng-

Mir với tài lái xe siuu nghệ, phải gọi là ăn toàn và mượt. Khiến nhi cảm thấy đúng khi chọn Mir làm thư ký

Đến nhà, Nhi mở cửa xuống luôn chứ không chờ Mir. Cứ mở cửa xe hộ làm
Nhi nghĩ mình như là tiểu thư vậy

...Thật sự thì cổ không quen (↼⁠_⁠↼⁠)

Nhi: À Nhon Xê Ô!

Nhi bước vào cửa nhà với vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, bất chấp nửa con mắt đen xì của Dương đang nhìn mình

Nhi: Ủa? Mọi ngừi đi làm hết rầu? Sao vẫn còn ở nhà zậy ông anh (⁠.⁠ ⁠❛⁠ ⁠ᴗ⁠ ⁠❛⁠.⁠)

Dương nhăn mày: Về ngủ ತ⁠_⁠ತ

Nhi: Mir àh, ra đường kiếm chỗ nào nắng chói đứng đi, em ở đây nói chuyện chút (⁠・⁠∀⁠・⁠)

Mir: Vâng-

Nói xong Mir cũng ra ngoài đứng luôn kẻo có người thấy ngứa mắt...

Nhi: Dư lào, nay làm việc có ôkê hơm?

Dương: Mấy nay toàn vứt giấy tờ cho nó làm rồi đi ngủ, hôm nay éo thấy nó đâu nên phải cắm đầu vào đống giấy

Nhi: Ha... Ha... Thế sao còn ở đây? ಠಿ⁠_⁠ಠ

Dương: Nhiều giấy quá nên trốn về...

Nhi bất lực: Thựt sự luôn? Hai thằng mày thực sự thích trốn việc đến thế à

Dương: Thà ko làm việc còn tốt hơn--

Nhi: Không Làm Việc Thì Cạp Đất Ah!?

Dương: ...Biết là thế

Nhi: Biết là thế?? Biết là thế mà còn trốn việc à ditme- làm hết việc rồi thì vẫn đỡ hơn. Chất một đống giấy qua ngày là muốn nó nhiều thêm à? Ngốc

Dương im lặng, đây là anh cả đang bị em út giáo huấn ah? Bùn (⁠ ⁠・ั⁠﹏⁠・ั⁠)

Nhi nhìn Dương mà thở dài: Nãy em bảo Mir rồi, giờ anh cùng Mir đi làm nốt việc rồi về ngủ cho êm

Dương: Ừa...

Dương lề mề ra cửa thì thấy Mir đang phơi nắng, anh gọi Mir lại rồi cả hai cùng lên xe đi lèm vịc

Ra muộn hơn nữa chắc Mir thành người da ngăm luôn quá, có khi còn ốm lun ấy chớ. Cũng may là khoẻ nên cũng không sao mấy, chỉ chảy mồ hôi

Nhi thì phi con moto đến tiệm hoa của mìn luôn cho nhanh, hôm nay trời hơi lóngg nên không trượt ván

Nhi đỗ xe gọn rồi đạp cửa xông vào...

Nhi: Lô mấy đứa--

Chưa kịp nói thêm gì anhem Hắc Cửu đã nhào vào ôm hai bên tay, Ji Ho thì tóm lấy chân mà ôm

Anhem Hắc Cửu : Chủ Nhân!!

Ji Ho: Chị đi đâu zậy, mấy nay hông gặp. Tính bỏ rơi tụi iem hử!! (⁠╥⁠﹏⁠╥⁠)

Chan Woo: / Haizz... May là trong tiệm đang không có khách •́⁠ ⁠ ⁠‿⁠ ⁠,⁠•̀ /

Nhi: Heheh! Mấy đứa nhớ chế lắm hỏ

Won Sik: Đúng rồi chủ nhânn!!

Nhi xoa đầu Won Sik nói: Mấy nay chế đi chơi, rảnh đâu mà bán hoa. Hahah!

Dù nhi nghe cũng nhiều, nhưng vẫn chưa quen được hai chữ "Chủ Nhân"

Trước giờ chỉ thấy trên mạng gọi thế thôi chứ ngoài đời chưa nghe bao giờ nên đang trong quá trình làm quen

...Zậy là Nhi làm việc đến chiều rồi xoa đầu mấy con cẩu chào tạm biệt

Nhi: Baiii mấy đứa ngengg!! Tuần sau nữa của nữa chế lại đến hengg!!

Nói xong Nhi đạp cửa phóng moto về luôn, mấy con cẩu kiểu: ...🙂

Sở dĩ Nhi về nhanh như thế là nãy lướt trúng cái video troll ngừi iu trên tiktok, thấy khá hay nên Nhi cũng muốn thực hành

Nhưng vấn đề ở đây là Nhi không có ngừi iu, zậy nên Nhi tính thực hành lên thằng anh nha mình. Sau khi đếm đại thì đã trúng Hưng! Anh tư--

Về đến nhà, Nhi liền thực hành khi thấy đám anhem vẫn đang ngồi túm lụm ở ghế sofa...

Giọng nói với gương mặt của Nhi bắt đầu trở nên nghiêm nghị. Nhi ngồi xuống sofa nhìn Hưng làm anh cảm thấy chấm hỏi--

Nhi: Nay mày chở con nào?

Hưng bất ngờ: Gì vậy em? Ch-Chở ai?

Phong: Đù? Gì đấy, Hưng chở gái à!?

Hải: Uồi- Mày có nhìn nhầm không Nhi, Hưng mà chở gái á?!

Dương: Weo... Hưng lớn rồi à ಠಿ⁠_⁠ಠ

Nhi: Nói nhanh tao còn tử tế!

Hưng: Tao có chở con nào ngoài mày đâu, trong nhà mỗi mày là giống cái

Phong: Sao Nhi căng thế iem?

Hải: Chở gái thôi mà?

Cùng lắm thì Dương cho vào mấy câu góp vui. Nhưng thấy nhi có vẻ căng nên không góp vui nữa, chỉ xem thoii

Nhi: Nói...

Hưng lo sợ: Kh-Không phải như mày nghĩ đâu, nghe tao giải thích!

Phong: Đù~ Thật luôn kìa!

Hải: Hưng đã thoát kiếp trai tân!!

Nhi: Đấy, giải thích đi... Xem có thuyết phục không / Vãii. Cả. Cứk. Ạ! Troll thôi mà không ngờ-!! /

Hưng: Lúc đấy bả nhờ tao chở một đoạn thôi, chở xong tao về luôn mà!

Cả lũ nghe xong thì im ru...

Nhi tỏ ra thất vọng: Thật sự luôn
Hưng... Tao không ngờ mày lại là con người như vậy

Hưng nói to: Khoan đã-!! Bả dụ tao chứ tao cũng không muốn đâu

Khúc này bắt đầu thấy cấn cấn rồi...

Nhi nghe xong nín luôn

Phong với Hải thì đang load

Dương đưa con mắt không thể tin nổi nhìn vào Hưng, hoá ra mấy lâu nay nó không đụng vào gái là do vậy...

Nhi gượng gạo nói: Mau giải thích hết từ đầu đến cuối n-nếu không muốn sa cơ thất thế trong cái nhà này, mau lên!

Hưng sắp khóc cố kể một tràng: Tao tính lên xe về thì bả từ xa lại gần nhờ tao chở một đoạn, thấy tội nên tao cũng chở. Ai mà có dè- lên xe bả bắt đầu động chạm vào tay tao vào rồi còn bảo nóng quá, cởi áo ra cho bớt bớt lóng! Ai mà có dè- hic- Tao thấy có điềm nên hỏi đến đoạn bả cần xuống chưa, bả bảo... đi một chút nữa là đến nhà nghỉ rồi đỡ bả xuống! Hic- Tao thấy có điềm nên bảo cháu bận rồi bảo bả xuống mà bả cứ giằng co với tao hoài- th-thấy bả như thế thì tao biết ngay là có điềm, tao mở cửa xe kéo bế bả xuống rồi phóng đi luôn!! Tau đâu có muốn như zậy đâu--oa

Hưng vừa kể vừa nấc cụt rồi sụt sịt, đúng là trai ngoan mà, ông bà nó giáo dục tốt thật đấy...

Nhi và Dương thở phào một hơi, lúc đầu tưởng gu Hưng là người bằng tuổi bà nó (⁠´⁠-⁠﹏⁠-⁠')

Phong với Hải thì bắt đầu cười, trêu Hưng lớn rồi còn khóc (↼⁠_⁠↼⁠)

Hưng kể chuyện khó chịu trong lòng ra nên cũng được giải toả đôi phần

Nhi: Được rồu, chin nhỗi bạn Hưng nha. Lần sau gặp phải chuỵn gì vướng víu trong lòng thì cứ kể ra cho bớt uất

Hưng sụt sịt đưa mắt cá chết nhìn Nhi

Hưng đúng là ngoan hiền thật, đến mức nhìn vào là nghĩ dễ bắt nạt nên mới thành đối tượng của bả kia

Thực sự thì, ngoan hiền là thế. Nên những lúc Hưng thẳng tay giết người mà mặt không biểu cảm gì đều khiến anhem thấy ko quen (⁠๑⁠•⁠﹏⁠•⁠)








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top