Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 10 - Chàng bác sĩ tên Phong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- E tên Vy- Rất vui được gặp anh- Anh Phong!

Dù đôi tay đang nắm lấy nhau nhưng trong đầu mỗi người lại đang suy nghĩ điều gì đó mà ko biết được. Mỗi người đều có nhưngx trải lòng khác nhau mà có lẽ đos là nút thắt mãi về sau mới gỡ bỏ được.
"Trái đất tròn lòng ngừoi góc cạnh" - Đi một vòng lớn cuối cùng lại có ngày gặp lại nhau.

- Bố ăn cơm nhé. Con gọi con Lan đi về luôn đây.
- Uh, thôi về luôn đi con. Bố tranh thủ ăn rồi nghỉ trưa lát.
- Con chào bố, e chào hai anh, e xin phép về trước ạ.
- Thôi bọn anh cũng đi luôn đây em. Chào em nhé. Có dịp lại gặp.
Tuấn cười tươi đáp lại em. Chỉ riêng Phong vẫn im lặng.
E đi qua hơi cúi đầu chào Tuấn, chào Phong. Ánh mắt anh Tuấn có thể dễ hiểu mà sao ánh mắt Phong có gì đó chất chứa như muốn dấu em thật nhiều. Kì lạ.
Lan thays em đứng mãi ở chân cầu thang thì ra vỗ vai giục về.
- Về thôi, còn đứng ngân ngơ tương tư anh nào đó.
- Anh nào là anh nào? Làm gì có con điên mày. Tao chỉ muốn ở vậy cả đời bên mày đc ko?- e đùa lại
- Nghe mà sởn cả da gà. Chị đây còn phải lấy ck. Ko rảnh để yêu đương với cô em. =)))
Cái Lan nó cũng lầy quá luôn. Nói chuyện với nó mà cười đau cả bụng. Mới đầu cứ bị quẩn quanh hình bóng anh Phong kia, đùa với con Lan chút xíu là gạt ngay ng đó ra khỏi tâm trí được luôn.

Mấy ngày sau cũng ko có gì bất thường. Ngày em dậy phụ giúp me chợ búa cơm nước giờ rảnh thì em hoàn thành nốt luận văn. Đề tài của em cũng phổ biến nên làm cũng nhanh. Số liệu của công ty bố Lan cũng có đầy đủ. Hoàn thành luận văn chắc chỉ trong nay mai. E tính sang tuần xuống HN nộp bài nhân tiện lớp kỹ năng mềm cũng hẹn hò vì từ hồi kết thúc khoá học chưa liên hoan chia tay buổi nào.
Hnay là thứ 7, nghe mẹ nói bố có mời mấy anh chị đoàn trong Nam về nhà mình chơi. Nghe đâu mai họ vào trong đó rồi. Cả thảy có 5 người. Bố mẹ e cũng bảo anh Sơn đón Coca qua ăn cơm.

Lúc em từ nhà Lan về e đã thays ở nhà rất ồn ào rồi. Có lẽ mọi người đến chơi từ sớm. Có Tuấn, hai chị nữa là 3 người đang ngồi nói chuyện rất rôm rả với bố em. Một anh từ nhà vệ sinh đi ra. E chưa gặp bgio.
E mỉm cười chào mọi người. Anh Tuấn nở nụ cười rất tươi đáp lại:
- Hnay tụi anh được chú Huy mời cơm. Lát được thưởng thức tài nghệ của cô và của Vy nha.
- Anh Tuấn cứ trêu em, e phụ me thôi. Ko có biết nấu nướng gì đâu.
- Lại khiêm tốn rồi nha
E gọi con Lan sang phụ giúp, giúp gì chứ khoản ăn uống là rất nhanh.
E bỗng thắc mắc sao ko thấy anh Phong, lần trước gặp thays anh với Tuấn có vẻ khá thân thiết. Nhưng chả nhẽ hỏi mọi người về anh Phong thì mọi ng lại nghĩ em quan tâm đặc biệt quá đến anh ấy. Mất công giải thích cũng mệt . Xong lại bi gán ghép. Đau đầu lắm . Nên em thôi.
Em qua bếp xem mẹ đang làm gì?
Thấy mẹ vất vat cơm cơm nước nước mà bỗng thấy thương mẹ. Phụ nữ cơm nước chăm chồng chăm con là thiên chức rồi. Nhưng vất vả lắm. Mồ hôi mẹ rơi má em nóng hổi mà mẹ vẫn cười tươi với em, với bố và mọi người. Có lẽ được làm những việc này là niềm vui là niềm hạnh phúc của mẹ.
E bỗng nghĩ gia đình nhỏ của em sau này sẽ như thế nào? E cũng sẽ vào bếp nấu những món ăn thật ngon, thật là để cho ck cho con. Để dù có phải đi bất cứ nơi đâu. Quay trở về vẫn là nhà là gia đình.
Lan vừa sang đang chào hỏi mọi người. Nên em tranh thủ lên phòng thay đồ. Lúc về vẫn mặc cái váy bánh bèo.
Phòng em lúc đi e có khép cửa mà sao về lại thấy mở toang ra rồi. Bên trong có tiếng lục đục gì đó:
- Em thích màu Xanh? Tại sao ko fai là màu hồng?
Chăn ga đệm rèm phòng em đều là màu xanh thiên thanh cả. Thực ra trước đó là màu hồng, e cungz là con gái cũng thích màu hồng như bao cô gái khác. Nhưng 3 năm nay nó đã chuyển sang màu xanh rồi. Nhìn màu xanh em thấy mát lạnh hơn, thấy thực tế hơn. Bớt mộng mơ mơ mộng.
E giật mình vì giọng đàn ông trầm ấm trong phòng. Nó quen thuộc đến nỗi bàng hoàng. Giọng này là của.....
- Em thích màu xanh từ nhỏ. Anh Phong vào phòng em từ bao giờ vậy?
- Dưới nhà ko còn phòng vệ sinh trống nên bố mẹ em chỉ tôi lên đây. Tôi có vào nhầm phòng ko? ( xưng tôi cơ à anh- sao xa lạ vậy :(((. )
Đúng là nhà em xây theo kiểu khép kín. Mỗi phòng đều có nhà vệ sinh. Trên tầng hai chỉ có phòng em và 1 phòng trống cho khách. Chắc anh ấy ko biết nên vào phòng e. E mỉm cười ko có trách móc gì:
- Ko sao anh? Lúc về ko thấy anh e lại nghĩ anh ko đến.
- Em mong tôi đến?
E ngại ngùng vì nói hớ. Anh Phong đúng là gây ấn tượng thật đậm với em về đôi mắt, về sự lạnh lùng lãnh cảm của anh ấy. Đôi mắt ấy, phong thái ấy thật khác những ng khác, e như bị cuốn hút về nó.
Mặt em đỏ dần lên vì bị nói trúng tim đen.
- Em.... em.... em ....
A Phong tiến lại gần em như muốn bức em ko lối thoát vậy. A tiến 1 bước e lại lùi 1 bước.
- Em làm sao???
Anh ta tính làm gì vậy? Định dở trò là em sẽ la luôn nha.
Anh ta cứ tiến lại gần em cho đến lúc em lùi đến chân tường luôn.
Phong cúi người ké sát gần em. Phong nhắc lại:
- Em làm sao?
E vội quay mặt nghiêng sang một bên, chân dậm một cái thật mạnh vào chân Phong rồi hét lên đủ nghe:
- E cần phải thay đồ. Anh ra ngoài đi.
Mặt Phong nhăn nhó chắc đau, nhưng rồi nhanh lấy lại tinh thần. Anh ta đứng thẳng dậy cười nhẹ:
- Tôi đùa chút. Nhưng em có vẻ hơi căng thẳng.
Rồi đi ra khỏi phòng. E liếc xéo một cái dài cây số với anh ta.
Bất ngờ  Phong quay lại nói thêm:
- Em dọn phòng đi. Đồ lót nên cất gọn trong tủ thì hợp lý hơn. Nhưng phong cách của e cũng ko tồi =))))

Hú hồn. Mịa. Cái quái gì vậy. Vào phòng ngta còn bố đời.
E tia ánh mắt nhìn khắp phòng thấy phòng đungs là có chút hơi bừa bộn. Lúc nãy ra khỏi nhà em lục mãi mới được cái áo nhỏ nude nên quên chưa cất những cái khác ... Đỏ đen hồng đủ cả. Như trung bày ở Victoria Secret thế này. Huhu.

Một lúc sau em thay đồ xong thì đi xuống nhà. Lúc này mọi người vẫn đang nói chuyện vui vẻ. Có duy nhất anh Phong là vẫn trầm ngâm ko nói ko cười. Con người kỳ cục. Vừa lúc nãy còn doạ người.

- Mẹ ơi xong chưa ah? Con đi đón Coca nhé. A Sơn bận tiếp khách nên ko qua được.
- Vậy hay thôi con à. Sợ nhà đông người ko có ba, nó lại sợ lại khóc.
- Lúc nãy bố có gọi anh Sơn bảo đón Coca mà.
- Vậy thôi con qua đón con bé đi.
E nhanh chóng đi ra cửa. A Phong đang đứng ra ngoài hiên nhìn xung quanh. Thấy em đi ra. Anh ta lại lên tiếng:
- Em đi đâu? Tôi đi cùng em?
- E đi đâu ko liên quan đến anh? Anh vào trong với mọi người đi. Rảnh rỗi chêu em làm gì!!!
- Tôi đi cùng em. E đi đâu? - A ta hỏi lại.
- E đi đons con gái. Ba nó bận ko qua đón con bé được.
- E có con gái?
- Đúng vậy? Sao anh ngạc nhiên vậy? Con gái em đã 4tuoi rồi.
Anh mắt Phong thoáng chút buồn. Có lẽ P nghĩ em đã có gia đình. A ta gặp e có thể thấy e cũng có chút nhan sắc rồi cũng đáng yêu một chút nên bước lên con đường chinh phục đây mà.
Đàn ông giống nhau. Lúc nào cũng muốn chinh phục, mãi ko mệt mỏi.
E cười khẩy rồi lên xe. Lúc e về nhà cùng Coca thì mọi người đã ngồi vào mâm.
Ai nhìn thấy em cùng Coca đều rất ngạc nhiên. Ko nghĩ con gái em đã lớn vậy nữa.
Anh Tuấn lên tiếng trước:
- Vy, lại đây ăn cơm e. Cả nhà đợi mỗi mình e đấy.
- E còn fai đi đón con gái . Mọi người đáng lẽ cứ dùng bữa trươcs đi ạ.
- Vậy đây là con gái em à. Lớn quá nhỉ? Ko biết chàng trai nào may mắn vậy?
Tiếc quá tiếc quá.
- A Tuấn rất hay nói đùa đó nha. May mắn gì ở đây chứ anh.
Coca , con chào ông bà, chào các bác chào dì đi con.
- Con chào ông bà, con chào các bác. Coca chào dì Lan.
- Coca ngoan. Lại đây với dì nào- Lan lên tiếng.
Lan lên tiếng tiếp:
- Vy nhận Coca làm con được 3 năm rồi. Cả nhà chúng em đều rất yêu thương con bé
Mọi người ồ lên một tiếng kiểu đã hiểu ra vấn đề.
E lên tiếng tiếp lời Lan luôn:
- Dù gì con bé vẫn luôn là con gái của e mà 🙂
Anh Tuấn lại lên tiếng:
- Thôi cả nhà đói bùng rồi. Đề nghị em Vy ngồi xuống ăn cơm nào.
Có người nào đó vẫn đang mỉm cười với em.
E lại ngồi gần P. Còn duy nhất một chỗ đó cạnh anh ấy. Từ lúc anh ấy đùa e trên phòng. E thấy có điều gì đó ko đúng bất hợp lý ở đây.
Tại sao trước mặt em a ấy lại là một người khác. Còn khi ko có em, lại thấy là một người khác vậy.
Từ lúc gặp Phong, e thấy anh ấy là một người đặc biệt rồi. A Phong, sao cái tên cũng trùng hợp vậy. Liệu có phải , có lẽ nào?
Nhưng nếu ko fai? Thì sao? E ko biết chắc nữa. E cũng làm sao hỏi thẳng ngta đc.
Nếu ngta ko muốn nhận minhg thì sao? Mà nhận rồi thì để làm gì? Trăm ngàn câu hỏi trong đầu e. Khiến e thực sự rối bời.
Mọi người nói chuyện rất vui vẻ. Chủ yếu vẫn là đề tài liên quan đến y khoa. Qua câu chuyện của mọi người e mới biết a Phong la mot người giỏi. A ấy mới 32t nhưng đã làm phó khoa chuẩn đoán hình ảnh Bv Chợ Rẫy rồi. Tương lai còn rất rộng mở.
Đoàn 10nguoi là do anh tình nguyện nhận đảm nhiệm dẫn đoàn ra bắc. Nói chung là 1 ng hoàn hảo trong mắt đồng nghiệp. Là một mẫu bạn trai ko tồi của các cô gái.
Mai mọi người sẽ bay chuyến 2h chiều. Nên công việc hnay coi như bàn giao xong.
Xong tiệc thì ai cũng ngà ngà say. Chỉ có các chị , em mẹ em và Lan là còn tỉnh táo để dọn dẹp.
Coca thấy Ph đẹp trai nên bám giữ lắm. Cứ một mực bác Phong cơ.
Tầm hơn 9h thì mọi người xin phép ra về. Bố của Coca cungz qua đón. Thays em đi cùng Phong bế Coca , anh Sơn có vẻ ko vui.
- Anh ko vào, e chào bố mẹ giúp anh một câu.
Anh về để cô giúp việc còn về qua nhà.
- Vâng anh. Coca về với bố ngoan nghe con.
- Con chào mẹ Vy , chào bác Phong.
Con bé ngây thơ đến nỗi còn hôn chụt một cái với bác Phong rồi mới về.
Phong cùng đoàn vê luôn. Ko còn thấy nụ cười như khi a ay đùa với con bé nữa. Cũng chẳng nói chẳng rằng mà về luôn.
Thứ 7- chủ nhật , E lên mạng tải tài liệu lên mail để chiều thu 2 xuống Hn in ấn rồi nộp bài luôn. E tính xuống Hn một thời gian nữa. Vì cbi ra trường cũng muốn tích luỹ kinh nghiệm. Đi làm thêm được gì cũng tốt.
Nếu khổ quá thì em sẽ về làm kế toán cho bệnh viện tư của bạn bố.
Mọi thứ sắ xế ổn thoả.
May dưới đó, phòng trọ cũ chỗ e vẫn còn trống phòng nên em mướn lại cô chủ thêm 3 tháng. Ký hợp đồng xong rồi lại dọn dẹp bàu biện. Nên ko có thời gian đi in luận văn. Đành để sáng hôm sau mới in và đóng quyển nộp.
Tối qua ngủ ngon quá vì e đi đường xa với lại mệt vì dọn cả đống đồ.
Sáng 9h hơn mới đi ăn sáng rồi ra quán photo sau trường.
Lúc mở mail ra e rất ngach nhiên. Có 1 email mới từ hòm mail Dương Đình Phong gửi cho em.
Nội dung ngắn gọn: Tháng sau tôi sẽ ra bắc tìm gặp em.
Tiêu đề: Nhắn Vy
Gửi cho em? Và gặp em?
A Phong này bị điên a?
Hay tính gây thương nhớ với em????

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top