Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 30 - Happy Ending

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thai 7tuần 2 ngày rồi em. Con ko sao. Thai chỉ hơi động thôi. E nghe thấy tiếng tim của con đập ko?

Đúng mà bác sĩ, đón nhận thông tin cungz rất bình thản. Khám cho ng yêu nhưng rất tập trung. Duy chỉ có ánh nhìn màn hình là thêm phần rạng ngời.

- 7 tuần 2 ngày. Con được gần hai tháng rồi em ạ. Anh làm bác sĩ mà lại ko biết vk mình có thai. Suýt chút nữa thì ....
- Anh khoan nói với bố mẹ. Em sợ bố mẹ ko hài lòng đâu anh.
- Anh bảo với mẹ Hương rồi. Mẹ cùng anh ra ngoài này để thưa chuyện cưới hỏi của anh và em.
- Anh đều tính cả rồi à Phong.
- Mẹ hối nhiều. Thấy em buồn bã nên ko đợi được. Anh và em  Đi cả một vòng lớn cuối cùng gặp nhau để làm gì? Ko fai để chung sống với nhau cả đời sao????? Nhìn tay em xem. Giờ là vk anh rồi biết chưa. Còn là mẹ của Phy nữa.
- Phy nào?
- Phy là con chúng ta đó. Gọi con là Phy nha em.
- Cái tên ngố ngố dễ sợ.
- Mà anh thích =)))) chữ Ph là của Anh, còn chữ Y là của em =))))

E nhoẻn miệng cười nhìn Phong. Chúng em cuối cùng cungz có con lại với nhau. Vậy mà sau lần đó em đã thực sự sợ mình khó có thể có con. Hx hx.

- Em nằm nghỉ đợi chút ba mẹ vào. Anh đi làm bệnh án cho em.
- Vâng anh.

Phong dời đi thì chưa đầy 5phut ba mẹ em đã vào. Đi sau còn có cả cô Hương.
E lễ phép chào hỏi mọi người.
E tin chắc bố đã biết chuyện em đang có bầu. Bố với bác Cường chơi thân làm sao có chuyện ko thông tin cho nhau được.

- Bố mẹ... Con....
- Thôi được rồi con cứ nghỉ ngơi đi. Bố mẹ biết cả rồi.

Em nhìn bố mẹ nắm đôi tay xương gầy mà thương bố mẹ em quá. Chỉ vì đứa con gái hư hỏng mà bố mẹ mang tiếng xấu suốt mấy năm qua. Nước mắt rơi đầy tay em mới biết là mình đang khóc. Khóc trong lòng, khóc trong tim.
Trong cuộc tình này, mọi người nói thương em, vì em khổ quá, em cũng thấy em khổ quá chứ không phải vừa nữa. Từ đầu đên cuối toàn nươc mắt. Lúc hạnh phúc được 1 chút thì lại qua quá nhanh
Cô Hương phía sau lên Tiếng:

- Vy con đừng khóc? Ảnh hưởng đến em bé. Con bình tĩnh đi nha. Mẹ đã thưa chuyện với ba mẹ con rồi. Mẹ sẽ tổ chức đám cưới cho hai đứa. Lỗi là ở thằng Phong, ko fai lỗi do bé Vy. Anh chị đừng mắng cháu nó.

Cô Hương nói vậy không khí lại thêm phần căng thẳng hơn. Cũng chẳng có gì đẹp mặt khi con gái hai lần mang thai mà chưa có chồng. Dù hiện đại đến mấy, thì tai tiếng này cũng chẳng vui vẻ gì. Bố mẹ em chưa biết nói gì tiếp theo thì Phong cắt ngang bầu không khí, vội mở cửa vào phòng. Phong không  chào hỏi mọi người đã nhanh chóng hỏi em:

- Bệnh án cũ nói em bị sảy thai do tai nạn ô tô.
E từng mamg thai????
- ....
-....
-....

Em ko biét nên nói như thế nào với Phong? Câu chuyện đã quá lâu rồi. Cũng ko muốn nhắc lại. Chuyện lại qúa dài nữa. E ngây người mãi ko nói thành lời.

- Năm đó em cũng có bầu?????? Sao ko tìm gọi cho anh. Em có số đt của anh cơ mà
-  Em... Em đã lỡ vứt nó đi khi ko nhìn gì nên....
- Anh xin lỗi Vy, vậy mà em ko nói gì với anh. Anh xin lỗi em . Xin lỗi em.

Phong kéo tay em về trước ngực. Vòng tay anh ôm xiết lấy em. Thực sự là anh có lỗi mà.
Có những người phải đi một vòng lớn mới gặp được nhau. Chúng em gặp nhau rồi lại đi tiếp tục mấy vòng nữa mới về bên nhau. Từ giờ hy vọng sẽ không còn sóng gió nào nữa đến với cả hai.

- Em không muốn nhắc lại quá khứ đau buồn đó nữa. Chuyện đã qua lâu rồi, hồi đó còn trẻ, ko nghĩ được nhiều đến bây giờ.
- Anh xin lỗi em. Vì anh mà em khổ.
- Em ko sao rồi.
- Con xin lỗi hai bác, vì sự bồng bột của tuổi trẻ mà con gây đau khổ cho Vy, gây tiếng xấu cho gia đình bác. Con rất xin lỗi hai bác.

Bố mẹ em giãn dần cơ mặt. Mẹ thì đã hiểu câu chuyện vì em đã tâm sự với mẹ trước rồi. Còn bố vì chưa biết nên thấy mọi chuyện đơn giản hơn. Có cậu con rể tốt cũng được.

- Chuyện những năm trước là quá khứ. Con ko để ý quá khưs của Vy còn cần xin lỗi hai bác làm gì.

Cả em và Phong đều nhìn nhau cười xuề.

- Năm đó, là con gặp anh Phong bố ạ.

Bố em lần này thì ngạc nhiên vô cùng. Người đàn ông năm đó là Phong sao?

- Cháu....
- Dạ, năm đó ông trời đã để con được gặp Vy. Con rất hối hận vì đã để lạc mất cô ấy.
Hai bác, con xin phép hai bác cho tụi con được cưới nhau. Gia đình hai bên được đi lại nhận con nhận cháu.
- Đúng rồi ông ạ. Sau tất cả, chúng nó cần ngôn chính danh thuận đi với nhau cả cuộc đời rồi - Mẹ Hương tiếp lời.

Bố mẹ e đầy trăn trở. Dù nét mặt dãn ra vài phần giờ lại nhăn nheo tụ lại trên trán. Em hiểu nỗi lo của ba mẹ, hiểu rằng bố mẹ có mình em thôi, ko muốn con gái đi lấy chồng xa, không muốn xa em. Lo em sống ko hạnh phúc.
Phong nắm đôi bàn tay em thật chặt. Như quả quyết thêm gấp 10 lần.

- Thưa hai bác. Chúng con nhất định sống tốt và sống hạnh phúc bên nhau ạ. Con sẽ chăm sóc tốt cho Vy và Phy. Hai bác tin ở con ạ.
- Vy còn trẻ, khoảng cách hai nhà người bắc người Nam. Thực sự hai bác không đành lòng xa con bé- Mẹ em lên tiếng.
- Giờ đi lại hai nơi cũng dễ, đi máy bay thì hơn tiếng cũng đến nơi. Con bé còn trẻ mà thằng Phong nhà tôi cũng có tuổi rồi, giờ chúng nó cũng có con nữa. Là bố là mẹ như chúng ta, thì nên chúc phúc cho tụi nó. Ủng hộ tình yêu của chúng nó - Mẹ Hương nói thêm để trấn an câu nói của mẹ em.

Em chỉ biết nắm đôi bàn tay Phong thật chặt. Chưa bao giờ em nghĩ sẽ lấy ck vội vã như vậy.
Tết năm nay là Cái tết cuối ăn cùng bố mẹ trước khi đi lấy chồng. Cả nhà có cả thông gia có cả rể cùng đón tết, tấp nập vô cùng.

Dự kiến đám cưới được tổ chức vào đầu tháng 2, cuối tháng  giêng sẽ làm lễ trầu cau. Tất cả diễn ra đều rất nhanh chóng, thuận lợi.
Nhà em bàn sẽ tổ chức cưới hỏi nhà gái trước. Tuần liền kề thì cưới ở nhà trai.
Câu chuyện tình yêu với chàng trai bác sĩ của em cuối cùng cũng có cái kết viên mãn.
Ở đời chẳng ai biết trước được tương lai như thế nào, nhưng nếu trên suốt hành trình dài đằng đẵng kia có một người cùng đồng hành thì bạn sẽ bớt cô đơn hơn rất nhiều. Tình yêu chẳng cần quá ồn ào, hay cần người khác ngưỡng mộ, chỉ cần chúng ta cảm thấy hạnh phúc khi bên nhau là được rồi đúng không ạ?
Ai rồi cũng đến lúc buộc phải trưởng thành, chúng ta không thể sống mãi như một đứa trẻ, Mỗi người trong cuộc đời đều có một mảnh ghép đang đợi bạn ở đâu đó. Còn mảnh ghép đặc biệt mà em còn thiếu đó chinh là anh chàng bác sĩ tên Phong - mặc áo sơ mi trắng và giọng nói đậm SG dễ thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top