Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Sự quen thuộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sarah tỉnh dậy trong một căn phòng đã cũ, gợi lên một cảm giác hoài niệm ùa về, nói chung là đã từng thấy nơi này ở đâu rồi.

Bức tường là một màu xám kinh điển, thậm chí có vài chỗ bong tróc ở trong góc, có thể đã chứng kiến bao năm tháng trôi qua.

Tiếng bước chân khiến linh hồn cứ bắt đầu cô ngẩng lên, là anh chàng đã cứu mình khỏi cái gã dùng sức của miệng lưỡi để dọa dẫm cô.

"Khoan đã?! Anh chàng này...sao có cảm giác quen quen nhỉ?!"

???"You drink water, please." (Em uống nước đi).

Sarah"T-thanks." (E-em cảm ơn ạ).

Sarah có chút ngượng ngùng nhưng vẫn nhận lấy lễ phép bằng hai bàn tay nhỏ bé, nhấp môi từng ngụm nhỏ rồi nói:

"You..." (Anh là...)

"I'm The Guardian, can you tell me your name?" (Anh là The Guardian, có thể nói cho anh biết tên của em không?)

"My name is-s...Sarah." (Tên em là...là Sarah).

"Sarah? Do you feel like you're okay?" - (Sarah ư?, em cảm thấy trong người như thế nào rồi?)

"I'm fine, thanks." (Em ổn rồi, cảm ơn anh nha).

Guardian vừa nói vừa an ủi Sarah khiến mặt cô đỏ bừng, thậm chí còn đặt tay lên vai cô. Tay chân cô kiểu như chưa nhận thức được việc này nên có hơi run rẩy, tránh sàn bị ướt nên cô buộc phải nâng cốc bằng hai tay.

Giọng nói ôn hòa, rành mạch của anh không chỉ ảnh hưởng đến ấn tượng ban đầu của Sarah mà là còn giúp giữ chân sự quan tâm của cô lâu hơn bao giờ hết.

Han hỏi rồi Guardian quay mặt đi lấy cái máy ảnh nhìn ban đêm trên kệ tủ, thấy vậy gò má Sarah bắt đầu nâng niu nhẹ nhàng, có lẽ đây là sự thật sao?

Nhưng không đơn giản thế giới chốn nhân gian này tuy rất đáng chú ý trong mắt cô, nhưng ngày tháng sẽ là một quyết định chủ đề phản ánh khía cạnh quan trọng về việc duy trì và giành giật sự sống trong thời gian khắc nghiệt. Có lẽ vài ngày nữa, bản năng đối phó của Sarah sẽ được nâng cấp và là một nhu cầu thường nhật, nói chung là bàn về mặt chướng ngại vật và học hỏi được nhiều kỹ năng hơn.

Nhưng có một điều trở ngại ở đây là nền tảng tiếng anh đã là một phần nhất định trong cuộc sống của Sarah nhưng cô rất thiếu tự tin khi giao tiếp, vấn đề đó là khả năng giao tiếp ngoại ngữ của cô chưa được cải thiện hoàn toàn, vậy nên cô cho rằng là một khó khăn và lo ngại, thậm chí là sợ sệt.

Bằng thực lực Sarah chậm rãi bước đến gần Guardian và nhẹ nhàng gần anh:

"Hey...should we go collect the custard now? (Anh ơi, chúng ta nên đi thu thập các kem sữa trứng chưa?)

"You know Main Land?" (Em biết ngôi đất Main Land ở đây à?)

Guardian ngạc nhiên quay sang hỏi, nhưng anh không không để ý đến điều đó nhiều mà vẫn đang sửa chữa máy nhìn ban đêm, vì nghĩ Sarah bị lạc vào đây.

"I...i just a little khow" (Em...em chỉ biết một chút thôi)

Khúc này Guardian giật mình vì xung quanh Main Land, chỉ có bốn người bạn mà anh hằng ngày vẫn dõi theo tình hình sức khỏe và nhiều điều khác chứ không hề có sự xuất hiện của cô bé này.

Guardian ngồi xổm xuống, lần này, anh nghiêm túc nhìn thẳng vào hai con mắt Sarah tưởng trừng như là cô rất ngây thơ.

"Why did you came here?" (Sao em lại đến đây?)

"I'm Lost." (Em bị lạc đường ạ).

Cô trả lời qua loa vì cô cũng không biết ai đã đưa mình vào thế giới này.

Nghe Đến đây Guardian mới nhẹ người, vì anh không thể đắc tâm với những điều lặt vặt, việc bây giờ của anh là phải làm tròn trách nhiệm của mình thật chặt chẽ, và anh nghĩ sẽ không để cho cô bé này gặp bất cứ mối nguy hiểm nào.

Đột nhiên có tiếng cót két lạ ngoài phòng của cả hai người, Sarah và Guardian nhìn ra phía ngoài cửa rồi lại nhìn nhau, Guardian lúc này đóng chặt răng rồi nghiêm khắc một cách chủ quan, Sarah tức khắc biết ngay ý định của anh là gì. Và giây phút này cô cũng vậy, vẻ mặt cô cũng bắt đầu chuyển sang nghiêm túc hơn.

"Let's go, there's not much time left!" (Chúng ta đi thôi, không còn nhiều thời gian đâu!)

"Um...o-ka-yy...kyaaaaa?!" - (Ừm...đi thô-i...kyaaaa?!)

Ngượng mồm với lời nói chưa kịp thốt ra, Sarah đã bị Guardian lôi hẳn tay đi. Vẻ mặt anh cau mày lắm, Sarah nghĩ đến nước này rồi thì cũng không thể chín người mười ý, nhưng trong lòng vẫn không ngừng mở cờ trong bụng vì đạt được mong muốn đầu tiên.

Hai người liền chạy ra chiếc thùng vuông gần đó để núp lùm, Guardian quay đầu dòm ngó, anh phát hiện những sinh vật lạ đã lảng vảng quanh hang ổ nơi anh làm việc từ đâu mà tới, Sarah liền biết được những sinh vật kia đã đến từ đâu.

Chúng là những đứa trẻ sơ sinh được mang đi làm thí nghiệm cách đây mấy năm trước, chắc chắn có một tia nguồn điện nào đó đã dẫn đến vỏ bọc bị vỡ ra và tất cả đều thoát khỏi, rồi đi lang thang. Chỉ cần một cú chí mạng bởi đầu của các sinh vật kia coi như là chấn thương cả đầu của con người cộng thêm cả sọ não.

Sarah"They have no arms?" (Chúng không có tay?)

Guardian"Yes, but be quiet, or they'll find out." (Đúng, nhưng im lặng, không thì chúng phát hiện).

Guardian liền bịt mồm Sarah, đến lần này thì cô không hiểu anh đang nói cái gì, nhưng giác quan là thứ hộ mệnh thiên thần mách bảo cô rằng không nên nói trực tiếp trong trường hợp này, không xong là cả hai đều bị phát hiện.

Vật lộn bao nhiêu công sức thì Sarah và Guardian đều thành công vượt qua chúng một cách âm thầm, họ tiếp tục đi tìm đường và Guardian dắt cô đến một nơi tìm thấy thang leo, đến đây thì cô lại không nhớ rõ chính xác cái thang này, vì một phần kí ức về game này đã từ lâu và không hay xem lại cho lắm, nhiều công việc Sarah đành phải tập trung nặng nề.

Bỏ qua cảm nghĩ, Sarah sốc lại tinh thần và theo chân Guardian tìm các Custard rơi vãi khắp khu rừng.

_______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top