Chap3.
Sau đó cả hai ngủ say đến sáng
Ánh nắng chíu vào căn phòng khiến cậu tỉnh giấc, xoay qua không thấy Khánh đâu thì Jack bắt đầu sợ hãi vì nghĩ rằng anh ta sẽ đập cho mình 1 trận
Jack vệ sinh cá nhân rồi đi xuống, thấy anh ngồi trên sofa cậu tiến lại
Jack: tôi xin lỗi vì đã dậy trễ, đánh đập gì thì làm đi
Khánh: sao chứ! Tôi có nó sẽ đánh cậu đâu! Thôi tôi đi làm cậu ở nhà đi
Nói xong anh bỏ đi
Cậu thì cảm thấy hoang mang nhưng rồi cũng bỏ qua
Vào công ty Khánh gọi Masew vào
Masew: sao
Khánh: mày tìm thông tin rõ ràng của Liam cho tao
Masew: được
Masew bước về phòng để truy thông tin
Còn Khánh thì ngồi im nghĩ thầm: *humm thân mật với người tôi yêu sao, hỏng có cửa đâu*
Đến tối Khánh bước về nhà, vừa bước vào thì nghe thấy tiếng Jack
Jack: alo Vi hả
Vi: saoo
Jack: tao nhớ mày ghê lâu quá không gặp
Vi: bữa nào rảnh đi nhậu
Jack: nhớ nhe bạn thân
Cậu cúp máy
Khánh thở phào nhẹ nhõm lòng nghĩ: *thì ra là bạn thân*
Jack bước đến hỏi anh
Jack: ăn gì hongg tui làm cho
Khánh tự nhiên thấy mèo nhỏ dễ thương nên anh ép cậu vào tường
Jack: ê ê chơi cái trò gì dô duyên
Khánh: thì sao
Khánh hôn nhẹ lên môi cậu 1 cái rồi thả ra
Jack: 😭 hicc......hicc....nụ hôn đầu của tui.....hic
Khánh thấy cậu khóc liền dỗ cậu nín
Sáng hôm sau Khánh từ trên lầu bước xuống thì thấy cậu đag dọn cơm lên cho anh
Nhưng hôn nay nhìn cậu lạ lắm, anh thấy cậu mệt mỏi, lờ đờ, anh nhanh chóng bước xuống hoi
Khánh: này cậu hôm nay sao vậy
Jack: sốt tí thôi
Khánh: thế này mà bảo tí thôi
Sau đó anh bế cậu lên phòng anh
Khánh: thôi hôm nay cậu nghĩ ngơi đi đừng làm
Jack: sao quan tâm tuii dữ dạ
Khánh: kệ tui! Nằm im tui đem cháo lên
Khánh bưng cháo lên thì thấy Jack đag nhắn tin với ai đó mà khuôn mặt đỏ ửng
Anh bước vào cho cậu ăn rồi ngủ, đợi cậu ngủ say anh mở điện thoại cậu lên
Khánh: aaa thì ra là nhắn tin với Liam
Anh lướt đọc và dừng lại ở 1 tin nhắn
Nd tin nhắn đó
Liam: à mà này
Liam: tôi thích cậu á
Anh tức giận trả lời lại
'anh có biết anh với cái nhà khác nhau chỗ nào không'
Liam: không
'là anh không có cửa'
Sao đó anh tắt điện thoại
Nghĩ thầm: *mèo nhỏ chỉ là của tôi*
Đến chiều cậu thức dậy đi xuống thì thấy anh đag ngồi trên sofa xem tv, nhưng có ai bấm chuông nên cậu chạy ra mở cửa
Jack: ủa Vi
Khánh từ bên trong ngó ra xem
Vi: tao tới đem cho mày bánh nè! Cầm đi tao về
Jack: baiii
Sao đó Jack tung tăng chạy vào 1 góc nhỏ trong bếp, ngồi xuống đất mở bánh ra ăn
Khánh thấy thì vô cùng xót
Khánh: ra đây mà ăn
Jack bước ra ngồi ở 1 góc sofa
Khánh: bộ lúc trước mỗi lần ăn cậu phải chui vào đó sao
Jack: đúng rồi! Vì tôi sợ anh nhìn thấy tôi chướng mắt rồi lại đánh đập tôi nữa, đau lắm có khi chảy máu
Cậu vô tư trả lời mà không hề biết Khánh rất đau khi nghe như vậy
Khánh: tôi xin lỗi, từ nay cậu ăn thì cứ ra đây ăn không cần phải làm vậy
Jack nghe vậy liền bay đến chổ Khánh xoay đầu Khánh qua lại hỏi
Jack: anh mới té đâu hả hay va đầu vào cửa
Khánh nhìn cậu dễ thương như vậy không kiềm chế được mà ôm cậu vào lòng
Jack vùng vẫy: ê ê buông ra nhe
Khánh giật mình buông ra
Jack ngại ngùng bỏ đi
Khánh nghĩ thầm: *tại sao cậu lại có thể dễ thương như vậy chứ, đúng là giết người không cần gươm đao mà*
Đôi lời gửi tới mấy bà đag đơn phương ai đó ha
Mấy bà đừng có đặt hi vọng ở ngta quá nhiều để rồi khi mà ngta làm mấy bà thất vọng thì nó sẽ rất là đau, cho nên mấy bà á hả hi vọng cũng ít thôi đề đỡ buồn bã cô đơn hay đau lòng nhaa.
❤️🙆.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top