Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: @dammyvantue
-------------------------------------------------------------------
Jeonghan hôm nay về nhà thật sớm, cố ý ghé ngang siêu thị mau thật nhiều thức ăn, phải nấu một bữa ăn thật ngon mới được, vì thế liền một hồi xách theo thật nhiều túi lớn túi nhỏ mang về.

Seungcheol lúc vừa vào nhà liền nghe tiếng lách cách cùng mùi thức ăn truyền ra từ bếp, bên môi nở nụ cười, bước chân một mạch tiến về phòng bếp, tay thuận tiện ném cặp công văn trên ghế sofa.

- Vợ yêu hôm nay ngoan thế?-Seungcheol tay vòng qua eo Jeonghan, chóp mũi cố ý cọ cọ và vành tai của y.
- Anh về rồi-Cậu quay người nở nụ cười với anh, thật ngọt ngào-Em hôm nay nấu cho chồng thật nhiều món nha, có thịt bò, cải thìa, cà rốt, nấm đông cô, của lớn nữa.
- Vợ nói xem, hôm nay tại sao nấu nhiều món thế hả?-Anh cắn cắn vành tai cậu, tay không an phận mò mẫn vào trong tạp dề, vuốt về cái bụng phẳng lì của cậu.
- Đừng nháo-Cậu cảm thấy vành tai mình chắc chắn đỏ như cà chưa rồi, nhưng là vừa nghe anh hỏi, vội gạt tay anh ra, xoay người bễu môi chất vấn-Chồng không nhớ hôm nay là ngày gì?
- Hôm nay là ngày gì?-Anh lắc lắc đầu, tay lại không an phận vươn vào áo sơ mi y.
- Đáng ghét! Chồng không nhớ?-Cậu đẩy anh ra, cắn cắn môi ủy khuất, tức chết cậu mà, anh cư nhiên không nhớ hôm nay là ngày gì?-Em không thèm nấu nữa.-Vừa trừng anh vừa đem tạp dề tháo ra, bước chân muốn ra ngoài.
- Vợ muốn làm phản?-Anh mắt thấy hành động của cậu, nhanh tay kéo y về phía mình, bên môi nở nụ cười xấu xa, Jeonghan biết, nụ cười ấy biểu thị cho cái gì?
- Chồng....chồng....là chồng sai.-Lấp bấp nói, cậu biết dấu hiệu này chứng tỏ sắp có gì đó khủng bố, nhưng vẫn cứng miệng nói.
Anh không thèm trả lời, một bên thành thục thoát quần cậu ra, cả quần lót cũng không chừa, đem cậu đặt lên thành bếp, thân cậu chỉ còn độc cái áo sơ mi không chỉnh tề.
- Chồng....chồng buông ra...., bá đạo.-mắt cậu hồng hồng, mặt đỏ bừng cả lên, xấu hổ muốn lấy tay che đi bộ vị quan trọng, lại ủy khuất nhìn đôi tay đang bị anh giữ phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top