Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 11 : Dẫn Tôi Đi

#CHƯƠNG 11 : Dẫn Tôi Đi

Bầu trời bên ngoài cũng không đen láy bằng đôi mắt của người đàn ông . Vầng sáng nhàn nhạt toả ra từ cửa kính chiều vào một bên má , làm gương mặt anh ta thoát sáng thoát tối , vóc dáng anh ta cao lớn bao trùm bóng hình cậu . Anh ta như vậy , giống như một vị thần hộ mệnh lặng im mang đến cảm giác an toàn và thư thái .

Vương Nguyên ngây ngẫn nhìn , hàng mi vẫn còn đọng giọt nước mắt chưa rơi . Giọt nước mắt trong suốt , thấm ướt vẻ xinh xắn và yếu đuối của cậu.  Tay cậu trắng bợt quên đặt bàn tay vào lòng người đàn ông . Bên tai cậu vẫn lăng lẳng tiếng đàn Ukelele tinh tế.

Quay về hiện thực , Vương Tuấn Khải bất động xuất hiện trước mặt cậu . Người đàn ông trong hồi ức không tài nào trùng khớp với người đàn ông lúc này .

Thần sắc Vương Tuấn Khải hồ nghi , nhưng anh không thúc giục cậu  . Anh chỉ nhẫn nại chìa tay với cậu , mắt anh thâm sâu thẳm quan sát gò má , rồi dời sang giọt nước mắt vương trên hàng mi , đôi mày anh hơi chau lại .

Vương Nguyên lúc này mới định thần , cậu chợt ý thức mình đang làm việc , bèn vội vàng đứng dậy. Cậu dợm mở miệng xin lỗi , dạ dày lại quặn thắt vô cớ , ngay cả trái tim cậu cũng đau nhói , dường như lục phủ ngũ tạng đều vỡ tung ra .

Vương Nguyên ngẹt thở , chống tay trên tường , bi thương tựa như tấm lưới lớn ràng buộc cậu , nỗi đau không tên và cơn đau từ cơ thể vượt qua khả năng chịu đựng của cậu .

Cậu biết ngày khoảnh khắc tiếng đàn Ukelele cất lên , cậu sẽ nhớ đến người đàn ông kia , cậu sẽ muốn gặp Cố Mặc ,rất muốn gặp anh ấy ....

Vương Tuấn Khải luôn đứng bên cạnh , nhìn Vương Nguyên cật lực đứng dậy , anh liền thu tay về , rồi lại thấy cậu bỗng dưng cậu chặt mày , anh vội vàng đến gần , kéo cậu vào lòng . Đập vào mắt anh là khuôn mặt trắng bệt , hàng mi đẫm nước mắt , nhưng tựa hồ vẫn quật cường cắn môi , không nghe tiếng thút thít đâu .

"Cậu khó chịu ?" , Vương Tuấn Khải dìu Vương Nguyên , quan sát vẻ mặt cậu .

"Tôi .. ưh..." , Vương Nguyên mấp mím môi , đau đớn và khó thở buộc cậu phải thoả hiệp . Âm Thanh từ đàn Ukelele làm cậu càng muốn trốn tránh , cậu ngước đầu lên nhìn đôi mắt đen ngòm vừa xa lạ vừa thân quen , cất giọng mệt mỏi ,"Dẫn tôi đi khỏi đây .." Dứt lời , cậu cảm thấy mình rơi vào vòm ngực rộng lớn ấm áp , ngày sau đó trước mặt tối sầm. Không còn biết gì nữa ..

*******

Khi Vương Nguyên tỉnh lại , trời đã sáng trưng . Nắng mùa thu ấm áp xuyên qua rèm cửa chiếu sáng khắp phòng , dậy lên mùi hương thanh khiết khoan khoái .

Cậu đảo mắt xung quanh . Nhưng bỗng dưng cậu ngồi bật dậy !!

Đây chẳng phẳng phải ....

Đây là ... Cách bày biện trọng phòng rất cổ kính , thảm trải sàn hình hoa kéo dài tít tấp , bức bình phong , tranh chữ , câu đối , mỗi một nơi đều mang đường nét thiết kế độc đáo . Cậu lại nhìn đến nơi mình nằm cũng là giường gấm thêu Sen , chăn đắp bằng gắm Tô Châu nổi tiếng thế giới .

Ông trời ơi ... !!

Vương Nguyên giật bắn người , trở mình đứng phắt dậy, cậu sợ hãi đánh giá hoàn cảnh xung quanh . Cậu trố mắt đứng nhìn căn phòng mang đậm phong cách cổ xưa . Ông trời ơi , không phải thấy cậu hay xem phim cổ trang nên cố tình trêu đùa cậu đấy chứ !?

Song , cậu cũng mau chóng tỉnh táo , căn phòng tuy sực mùi cổ kính , nhưng vẫn kết hợp yếh tố phương tây . Cậu xuấyt thân từ nghành truyền thống , ít nhiều cũng nhận ra vài thương hiệu nổi tiếng hàng đầu thế giới . Ví dụ như ghế nằm Cassina đặt ngay bốn góc cử sổ , ghế sofa Mosior ở phía đông Nam và cả cây đèn cậu không biết gọi thế nào đặt trên sàn. Một căn phòng tập hợp nhiều thương hiệu nổi tiếng nhưng không màu mè . Tông trắng cơ bản khiến mọi thứ trở nê hết sức dễ chịu .

___________________________________

.










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: