Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5( phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dịch Thiên bóp mạnh túi súc ruột cho đến khi nước được trút cạn vào trong cơ thể Vương Nguyên  . Sau đó trong lúc chờ Vương Nguyên từ thống khổ tỉnh lại, Dịch Thiên  tháo mở còng tay giúp cậu.

"Bảo bối, em tốt nhất ngoan ngoãn kẹp chặt mông. Nếu để một giọt nước rơi ra ngoài, ta cam đoan sẽ bắt em liếm sạch nó" Dịch Thiên cười nhẹ hướng Vương Nguyên cảnh cáo, tiếp đến đỡ cậu dậy, tách hai chân cậu ra, tay vòng qua khuỷu chân bế lên. Dùng tư thế xi em bé đưa cậu đến nhà vệ sinh. Dịch Thiên đem cậu tiến tới bồn cầu đặt ngồi xuống "Bảo bối, em có thể thải nước ra ngoài"

Cậu cả gương mặt trắng bệch tràn đầy nước mắt lắc lắc đầu. Cậu dù không còn tôn nghiêm, nhưng cũng đừng bắt cậu thế mà xả nước trước mặt người đàn ông này.

Anh nhìn cậu không "đi" liền nở nụ cười ấm áp nói "Em chắc là không đi chứ, bảo bối?"

Cậu thút thít khóc, sợ hãi lắc lắc đầu. Dịch Thiên không nói gì thêm, gương mặt xinh đẹp khiến phụ nữ phải ghen tị bỗng chốc âm trầm đáng sợ cực điểm. Hắn là dạy dỗ chưa đủ? Thế nào 5 năm là một tính nô đến giờ phút này lại bất chấp mà chống đối hắn?

Dịch Thiên cười thành tiếng, tay xoa xoa tóc mình, đột ngột cho vào bụng dưới Vương Nguyên một quyền cực mạnh. Cậu chỉ cảm thấy nội tạng như bị đập nát, cúc hoa không kiềm được xả tất cả nước ra ngoài. Bụng dưới đau đến nhói lên từng hồi, sau đó là mất hoàn toàn cảm giác. Cậu chỉ biết ôm chặt lấy bụng, khom người há miệng thở dốc. Thật sự còn không thể mở miệng kêu lên một tiếng nào. Cậu vốn không bao giờ là đối thủ của Dịch Thiên, một quyền vừa rồi Dịch Thiên cũng đã khống chế lực đạo. Quyền xuất ra chỉ 4/10 lực đạo, nhưng so với thân thể ốm yếu của cậu, quyền đó đủ làm cậu thống khổ không thể tưởng.

Hắn chưa hết tức giận, tay nắm lấy tóc cậu kéo ngửa ra sau, tay còn lại siết lấy chiếc cổ mảnh nhỏ trắng ngần của cậu. Bạch Hàn Vĩ bị khó thở, hai tay cào loạn lên người hắn. Chiếc áo choàng xa xỉ bị cào đến rách vải. Hắn hoàn toàn không chú ý đến, hắn chỉ biết con thỏ nhỏ này cũng đã học được cách phản kháng hắn rồi đấy, thật thú vị! Hah?

Kề sát gương mặt trắng đến không còn thấy huyết sắc của Vương Nguyên cười lạnh "Bảo bối, trẻ hư chỉ chịu phạt, còn hình phạt, chẳng phải em đã từng nếm qua?"

Hắn vốn định sẽ súc ruột cho cậu rồi để cậu nghỉ ngơi hôm nay, ngày mai bắt đầu chơi đùa, nhưng chỉ vỏn vẹn chưa tới 2 tiếng cậu đã chọc giận hắn. Được thôi, ngày còn dài mà, để hắn xem cậu còn bản lĩnh như vậy nữa hay không! Xem nào bảo bối, ta cùng chơi thôi.

------------------------------
Mọi người cmt cho em có động lực nha :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#kns#tns