Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 22-KHI BA NGƯỜI VỀ MỘT NHÀ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi không biết"

*

Như thường lệ, sau một lúc Chieri vào giường đánh giấc, cơ thể ấy tiếp tục được điều khiển với một linh hồn khác, sự tồn tại đơn thuần hiện nay không còn là điều duy nhất.

Mayu chỉ biết, mỗi khi tỉnh giấc thường là quá nửa đêm, gặp gỡ Nagisa trong căn nhà nhỏ, và được cô ấy tường thuật lại mọi chuyện từ tai nạn đến lúc cô aay cưu mang em.

"Cậu thức rồi sao?"

Mayu mỉm cười khi trông thấy em bước ra từ phòng ngủ, điều em tỉnh thức vào nửa đêm mỗi ngày như thế đối với cô ấy chẳng có gì là kinh ngạc. Em đã lấy điều này làm kì lạ.

"Ăn chút gì đi"

Nagisa mua sẵn một phần thức ăn, đẩy đến trước mặt em.

Công việc mỗi ngày của em diễn ra vô cùng không bình thường, em thường tỉnh giấc vào nửa đêm, hoạt động đơn thuần cho đến sáng vô thức bản thân lại rơi vào cơn buồn ngủ rất mông lung.

*

Mayu là một linh hồn chính sở hữu thân xác vốn thuộc về mình, nhưng vì sự thông đồng của hai người không ngờ đến, Mayu đã bị giam giữ trong chính căn nhà được cưu mang.

Khi mặt trời vừa ló dạng, cũng chính là lúc Nagisa bước đến, đưa em một cốc sữa, theo phản xạ tự nhiên của lịch sự, em nốc cạn không chút do dự. Và cứ thế rơi vào cơn buồn ngủ cho đến nửa đêm hôm sau.

" Chieri, phu nhân hào phóng vừa nhờ chúng ta tiếp tục một nhiệm vụ, cậu thấy hứng thú không?"

"Bao nhiêu tiền?"

Chieri thức dậy khi trời vừa sáng, vươn người mỏi mệt đón nhận lấy thứ không khí tươi mát của ngày mới trên bầu cửa sổ.

*

"Đùa sao? Bằng cách nào tôi sống được với cô ta chứ?"

Chieri sau khi nghe công việc được nhờ vả từ phu nhân lắm tiền, đứng phắt dậy sửng sốt.

"Số tiền này dùng cả năm chúng ta cũng không thể kiếm ra đâu"

Nagisa cất giọng.

"Số tiền này mua lại sự tự do của tôi? Cậu điên à!"

"Bình tĩnh đi! Mục đích của phu nhân muốn con trai bà ta yên lòng, bổn phận của cậu chỉ là sinh hoạt trong căn nhà đó với danh nghĩa Mayu thôi, cậu muốn đi đâu ai quản được hả?"

"Nhưng cậu thừa biết! Nếu Mayu không ngủ, bằng cách nào tôi có thể xuất hiện?"

Chieri liên tục không bằng lòng, cho rằng nếu bản thân trở về sinh sống với người mang tên Kashiwagi Yuki kia, cũng đồng nghĩa với sự tồn tại của mình bị phát giác, bằng cách nào đó đơn thuần sẽ không thể yên ổn tự do tự tại như hiện nay.

"Tôi có một cách"

Nagisa xoa cằm trong suy tư, khóe môi vừa nhếch lên đầy tự đắc.

"Hai người chờ một chút, phu nhân sẽ ra ngay"

Người đàn ông vạm vỡ khẽ cúi đầu, đứng sang một bên.

Nagisa cùng Chieri theo kế hoạch của bản thân đã chủ động đến tìm gặp phu nhân, mẹ ruột của Yuki.

"Hai người muốn trao đổi với tôi về việc tôi yêu cầu?"

Phu nhân bước ra, cơ thể vẫn toát lên một mùi hương đầy sang trọng, chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế đối diện.

"Phải, về việc phu nhân muốn đưa Mayu trở về với con gái bà, chúng tôi đồng ý, nhưng với một điều kiện"

Nagisa lên tiếng.

"Cậu cứ nói"

*

Phu nhân vừa thực hiện một cuộc gọi đến chị, nội dung chỉ xoay quanh việc bà sẽ giúp chị đưa Mayu trở về bên cạnh. Nhưng không chỉ một, mà kèm thêm một người khác, kẻ cưu mang Mayu.

Chị đã bỏ thời gian vài ngày để suy nghĩ về vấn đề này, chị thật sự muốn đưa em gái của mình trở về bên cạnh chăm sóc và yêu thương, nhưng vì lý do gì sau ngần ấy thời gian mất tích, em trở về với cái đầu rỗng, một mực từ chối cùng chị trở về cuộc sống thường nhật của cả hai.

Vậy hà cớ gì hiện tại, bà ta bảo rằng em đã đồng ý, nhưng là cùng một người khác ở cùng chúng ta.

Là vì tên mang danh kẻ cưu mang em Nagisa đó, em đã ngoan ngoãn nghe theo?

Và tên Nagisa đó đang bị sự thao túng từ bà ta?

Chị vò rối mái đầu bực tức, rốt cuộc là lý do gì lại khó hiểu đến như vậy?

*

Chieri như thường lệ, vào phòng ngủ nghỉ ngơi khi đã quá nửa đêm, sau một lúc cơ thể ấy tiếp tục hoạt động với một người khác mang tên Mayu.

" Nagisa-san cậu có thể cho tôi biết, thời gian từ sáng đến tối tôi đã làm gì không?"

Mayu thắc mắc, mỗi khi tỉnh dậy luôn vào giờ giấc khó hiểu này, nhưng Nagisa thì lại không lấy điều này làm lạ.

"Cậu đang nói đến vấn đề gì?"

Nagisa không màng nhìn lấy em, chỉ đăm đăm mắt vào chiếc laptop mỏng mới sắm.

"Thật kì lạ, vì mỗi khi trời sắp sáng, tôi lại buồn ngủ, và sau đó luôn tỉnh dậy vào lúc nửa đêm như thế này, và luôn lập lại vào mỗi ngày?"

Nagisa vì câu nói của đối phương mà khẽ giật mình, cuối cùng thì tên ngốc như em cũng phát giác ra điều lạ, càng khiến công cuộc che giấu sự thật này trở nên khó khăn hơn.

"Tôi không biết"

Chỉ như vậy, Nagisa thoát tội của mình một cách nhẹ nhàng.

*

Nagisa cùng Chieri đã thông đồng, mỗi khi trời sáng sẽ cho Mayu uống một cốc sữa pha thuốc an thần, và vào lúc ấy Chieri sẽ hiện diện chiếm trọn thân xác này, hoạt động hết thời gian đơn thuần của một người bình thường, quá nửa đêm sẽ hoàn trả lại cho chính chủ Mayu.

Vì, một nhân cách khi ngủ, nhân cách kia có thể trỗi dậy mạnh mẽ.

Đó là lý do vì sao Chieri ngủ, Mayu sẽ thức tỉnh, và ngược lại.

Nhưng, vì một lý do cả hai làm điều này nữa, đó chính là ngăn chặn Mayu tìm đường trở về với chị gái, vì mỗi khi thức tỉnh, Mayu thường yêu cầu Nagisa đưa mình trở về với Yuki, vì ngại lý do trời đã khuya, cũng chẳng bắt được taxi với đại lộ thanh vắng, rời lời hẹn đến sáng sớm, nhưng rồi Mayu lại phải ngủ thiếp đi.

Cứ như vậy, mỗi ngày nhàm chán cứ thế lập lại cho đến khi chính Mayu cảm nhận điều kì lạ đang xảy ra.

*

"Uống đi"

Như thường nhật, trời tờ mờ sáng, Nagisa đưa em một cốc sữa to, em đã thắc mắc vì sao mỗi ngày luôn phải uống nó, Nagisa bảo rằng vì sức khỏe sau vụ tai nạn xe, bác sĩ đã căn dặn như vậy, em thật ngây thơ khi không chút ngần ngại đưa loại chất lỏng trắng ấy và cơ thể để hãm hại chính mình.

Nhận lấy cốc sữa ấy trên tay, em chậm rãi đến bên cửa sổ đang mở hờ, cố tình hành động tự nhiên một chút, một cú hất nhẹ, dòng sữa bay tung tóe lên không trung rồi chảy dài xuống bức tường bên ngoài.

Em nghiễm nhiên như bản thân đã uống sạch sẽ ly sữa, đưa lại cho Nagisa, cậu ta nhìn em một thoáng không chút hoài nghi.

Em ngồi tựa lưng vào chiếc ghế sofa, mơ màng nhắm mắt, bản thân đang vô cùng tỉnh táo, thật chẳng hiểu sao sau khi uống ly sữa vào em lại buồn ngủ đến thế, vấn đề chắc chắn nằm ở ly sữa rồi.

Thở đều, em giả vờ bản thân vừa lịm đi.

Thời gian cứ thế trôi qua, chậm rãi.

" Chieri, chưa dậy sao?"

Đột nhiên chất giọng Nagisa cất lên, dường như đang gọi em với một cái tên khác.

Đã diễn thì phải cho trọn vai, em vươn người như vừa trải qua cơn ngủ một cách mỏi mệt, chầm chậm đứng dậy. Nagisa chẳng ngạc nhiên, khuôn mặt không chút biểu cảm.

"Phu nhân vừa gọi đến, tên  Yuki đó đã đồng ý cho tôi cùng cậu đến sống chung rồi"

Nagisa dẹp bỏ laptop, ngước mắt lên nhìn em, thái độ cô ta khi tiếp chuyện với em vào lúc này thật sự như một người khác.

"Cậu thu dọn đồ đạc giúp tôi đi, tôi cần chợp mắt một chút, cả đêm canh con nhóc đó mệt muốn chết"

Nagisa cứ thế đến ghế sofa dài, mỏi mệt nằm xuống.

Cả đêm canh tên nhóc đó mệt muốn chết? Rốt cuộc cô ta đang nói đến em sao?

Theo như Nagisa, em vào trong dọn dẹp mọi thứ một chút, ngay vào lúc này, em có thể bỏ chạy đến bên chị, thoát khỏi những chuyện kì lạ đáng sợ vẫn đang nghiễm nhiên xảy ra với em. Nhưng vì bản tính tò mò, em muốn đích thân tìm hiểu, rốt cuộc là chuyện gì đã và đang xảy ra sau lưng em. Về những điều Nagisa đã làm và nói.

Và, Chieri? Rốt cuộc tên này là ai chứ?

*

" Yu-chan, đến rồi sao"

Phu nhân vui vẻ bước ra phòng trung tâm chính, tươi cười nhìn lấy cậu con gai trước mặt.

" Mayu-chan đâu?"

Chị không màng nhìn lấy người sinh thành, chỉ một sự quan tâm duy nhất.

"Đang đến, con đã ăn gì chưa?"

"..."

Phía xa, một hình bóng thân thuộc vừa vặn bước vào, mỗi lần nhìn là mỗi lần chua xót. Theo phản xạ, chị vẫn đứng phắt dậy trông ngóng, mặc tình Mayu đã không còn nhớ đến chị đi chăng nữa.

Khoảnh khắc cả hai chính thức gặp lại sau ngần ấy thời gian xa cách, Mayu đáy mắt cay xộc dần ngấn lệ, chỉ muốn lao vào vòng tay ấm áp kia mà trao nỗi nhớ nhung suốt thời gian qua. Nhưng tuyệt nhiên không thể, em đã không biết vai diễn của bản thân rốt cuộc như thế nào, càng không thể tùy tiện hành động theo cảm xúc.

"Đến rồi sao, ngồi đi"

Phu nhân mỉm cười lên tiếng.

*

" Yu-chan, như con đã biết, Mayu sẽ trở về sinh sống cùng con, nhưng kèm theo người đã cưu mang bên cạnh, con đã đồng ý việc này rồi, nên sẽ không có vấn đề gì phải không?"

Phu nhân đều đều một điệu ngữ.

Chị không màng trả lời, chỉ tập trung hướng chú ý của mình đến vệt định duy nhất.

"Ta có một yêu cầu, theo ta thì căn nhà đó quá nhỏ, ba người có thể dọn qua căn hộ của ta gần đó để sinh sống, được chứ?"

"Không cần đâu ạ!"

Vô thức, em lên tiếng, khiến mọi người xung quanh đều hướng tập trung đến em, có lẽ em đã sai rồi. Chỉ là, ngôi nhà của mẹ, em không muốn xa chút nào cả.

" Chieri...cậu điên sao..."

Nagisa bên cạnh, tiếp tục gọi em bằng một cái tên khác, đụng nhẹ em đầy trách móc.

" Yu-chan, con định thế nào?"

Phu nhân tiếp tục vặn hỏi con gái của mình.

"Theo Mayu, thế nào cũng được"

Cuối cùng, chất giọng trầm ấm ấy cũng chịu thốt lên, vô thức ngăn tim đập chệch nhịp, ánh mắt ấy, vẫn ôn nhu nhìn lấy em.

Feedback, please!
❄SoMyMy❄
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tập này có vẻ yên bình nhờ hehe . Lúc đầu định hôm qua đăng (định tặng quà thi ấy mà) mà ngủ quên mất  thôi thì chúc ai chưa thi/đang thi thì cố gắng được điểm cao  nha còn ai thi gòi thì có kết quả tốt hen.😁😁
À còn việc ra chap á tớ không ngại thi cử gì đâu rảnh thì tớ ra chap à 😂
↪Mọi người 666 ↩

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top