Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 163: Tàn Nhẫn Hành Hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mười ngón tay của Ji Hyo bám vào song sắt thôcứng. Dường như cảm nhận được có gì đó thay đổi, Gary trước kia cúi thấp đầu, bây giờ đã ngẩng lên. Tầmmắt của anh lướt qua gương mặt của Ji Hyo.

Mà cô, từ trong mắt của anh nhìn không ra một chút suy nghĩ nào, loại ánh mắtđó, bình tĩnh đến bất ngờ, như đối với cô là một người hoàn toàn xa lạ.

" Gary?" Cô bình tĩnh không đượcnữa, hầu như là hét lên đến tê tâm liệt phế.

Ngươi đàn ông theo thói quen nhẹ nheo lại đôi mắt phượng hẹp dài, anh đã nghĩđến Pam Sin có thể sẽ đưa Ji Hyo tới căn cứ. Dù khả năng làkhông lớn nhưng anh đã triển khai hết việc phòng hộ, vậy mà hiển nhiên vẫn làvô dụng.

Cũng bởi, người phụ nữ của anh, cứng cỏi như đầu bò nhỏ này, cô ấy làm sao cóthể an tâm chịu ở nhà.

Gary trong mắt lộ ra xa cáchlạnh lùng, cả thân thể Ji Hyo hầu như bám vào trên lancan: " Gary, em là Ji Hyo đây."

Anh, tai điếc mắt ngơ.

Đối mặt với gấp rút của Ji Hyo, Pam Sin đứng ở bên cạnh cô mang theo ý cười trào phúng:"Hắn có thể là bị đánh cho ngốc rồi."

Ji Hyo nâng lên tầm mắt, hunghăng liếc hắn một cái.

" Pam Sin, để cho tôi vào đi." Han Kai ở bên cạnh xoa xoa hai tay vào nhau thể hiện sựsẵn sàng giao chiến.

"Thật không biết xấu hổ, anh muốn thừa dịp hắn kiệt sức mà lao vào sao?"Alice thình lình đâm vào một câu nói.

"Hừ! " Han Kai hừ lạnh: "Có tinkhông, hắn không phải là đối thủ của tôi."

Alice mơ hồ có chút lo lắng, dù sao Gary bây giờ không còn thể lực để chống đỡ, khả năng khôngđấu lại được với Han Kai, mà tên này hết lần nàytới lần khác sốt ruột tranh công...

Thân thể Pam Sin hướng về phía Ji Hyo, dụng ý của Gary hắn có thể đoán ra được.Đơn giản, chính là không muốn làm cho hắn khó khăn với Ji Hyo. Gary cho rằng, Pam Sin đem hận thù với anh mà giận chó đánh mèo liênlụy đến Ji Hyo.

"Anh mau thả anh ấy ra! "

Ji Hyo hướng đến người đàn ôngbên cạnh mà gầm lên.

Alice cùng Han Kai trợn mắt nhướng mày, nhìnthấy cảnh này ở trước mắt phải sợ hãi. Tại căn cứ, ai cũng không dám mở miệngvới Pam Sin như vậy, cô thật sự toátmồ hôi thay cho Ji Hyo.

" Han Kai." Pam Sin gọi Han Kai ởbên cạnh.

"Có tôi."

"Ngươi đi vào, nếu không bắt được. . . . . . ."

" Pam Sin, ngài cứ việc yên tâm, nếunhư vậy mà không bắt được hắn, khuôn mặt của tôi đây dứt khoát khôngcần."

Pam Sin nghe vậy, ánh mắt lãnh đạmtrở nên vui vẻ hướng vào đuôi chân mày: "Đây chính là ngươi nói."

Han Kai đi thẳng về hướng cửa, tênđứng bên cạnh mở khóa sắt ra.

Alice nổi giận mà không dám nói gì, cô nhịn không được nên tiến lên vài bước,trong mắt giấu kín vẻ lo lắng không ngừng.

"Các người muốn làm cái gì?" Ji Hyo thấy Han Kaimuốn đi vào, cô xông tới giữ chặt tay của hắn lại: "Không cho phép ngươilàm tổn thương anh ấy! "

"Tránh ra! " Han Kai hất tay lên, Ji Hyo bị đẩy về phía sau, mũinhọn của bàn chải đánh răng trong túi quần đã đâm vào chân cô một chút, ở saulưng Alice đã kịp thời đỡ lấy.

Han Kai thân hình cao lớn khomlưng tiến vào trong lồng giam, một tên ở bên ngoài đem khóa cửa lại. Gary ngồi lưng thẳng tắp, đầudựa vào phía sau. Môi lương bạc của anh khẽ nhếch, tầm mắt hững hờ nânglên, làm như chẳng thèm ngó ngàng tới.

Đối mặt với vẻ khiêu khích như vậy, Han Kaithiếu chút nữa nổi trận lôi đình. Pam Sinkhoanh hai tay ở trước ngực, hắn khẽ lắc đầu. Han Kai đểlộ rõ nét mặt phấn khích vui mừng quá, chỉ sợ bởi vì sốt ruột háo thắng mà chủquan khinh địch.

"953, ngươi vẫn không thay đổi chút nào."

Han Kai vẫn vui mừng giương caogiọng điệu: "Ta gọi Han Kai, nhớ kỹ tên của ta, Han Kai! "

Những đứa trẻ ở căn cứ sau khi lớn lên, những con số từng đi theo bọn chúngthành tên gọi đó kỳ thật không thể nghi ngờ được đó chính là khuất nhục, aicũng không muốn bị người khác gọi lên.

"Ta chưa bao giờ thích nhớ tên chữ của người khác, trừ phi. . . . . .."

"Trừ phi cái gì?"

Bàn tay Gary nhẹ chống lên vách tườngsau lưng, thân thể cao to từ từ đứng dậy, đứng lên thẳng tắp: "Trừ phi,nhớ tên người chết."

"Ngươi. . ." Han Kai giận dữ: "Tốt, vậy tatrước tiên đánh ngươi thành người chết rồi nói."

Ji Hyo lo lắng đứng ở bên ngoàilao ngục: "Anh dựa vào cái gì mà đem người giam lại?"

Pam Sin liếc mắt, đối với chất vấncủa cô tai điếc mắt ngơ: "Buổi tối cô muốn ăn món gì để ta phân phó ngườiphía dưới làm cho cô."

Ji Hyo nghe hắn nói như mây trôinước chảy, như thể chuyện sắp xảy ra trước mắt không hề liên quan gì đến hắn,lại giống như bọn họ chỉ đang ngồi ở trong rạp chiếu phim mà xem một bộ phimđiện ảnh vừa công chiếu.

"Bò bít-tết, cô thích không? Thôi, hay là chuẩn bị đồ ăn Trung Quốc chocô?"

Ji Hyo chưa bao giờ bài xích mộtngười đến nông nỗi như thế này: "Anh cho người làm tim phổi của Pam Sin đi."

Pam Sin ngắm nhìn cô gái bên cạnh:"Cô dám ăn không? Cô dám ăn, ta lập tức cho người đi làm."

"Dám." Ji Hyo vẫn không ngẩng đầu lên,tầm mắt không rời khỏi trên người Gary: "Tốt nhất để cho tôi tận mắt nhìn thấy quátrình moi tim gan của anh ra."

Pam Sin che giấu vui vẻ, đột nhiênim bặt, đưa ánh mắt hướng vào trong lồng sắt.

Han Kai nắm lại Thiết Quyền, bướcchân di chuyển theo chiều thuận kim đồng hồ. Gary dựa lưng vào vách tường, anh không cử động, ánh mắtlại giống như mắt báo nhìn chằm chằm vào Han Kai.

Ji Hyo lo lắng đến mức ruột ganlộn ngược, mười ngón tay nắm trên lan can bởi vì dùng sức mà trắng bệch, trênmu bàn tay lại càng hiện rõ những đường gân xanh đen và mạch máu.

Han Kai ẩn chứa sát ý trong mắt,bước chân của hắn rất nhanh xông lên phía trước! Nhiều năm không gặp nhưvậy, hắn không rõ chiêu thức của Gary, chỉ có thể thăm dò một chút thật giả thế nào.

Tay phải vươn ra cũng không như ý nện được vào mặt Gary, người đàn ông nghiêngngười một cái, phần lưng rắn chắc vòng qua cánh tay của Han Kai. Anh dùng toàn sức lực dồn vào khuỷu tay, bénnhọn và hữu lực, mãnh liệt đánh vào sau cổ Han Kai.

"Coi chừng!!! " PamSinvừa mới lên tiếng đã nghe từ bên trong truyền ra một hồi tiếng kêu thảmthiết.

Gary không có thời gian phungphí cùng Han Kai, thể lực của anh chống đỡhết nổi, dĩ nhiên muốn tìm cách trong thời gian ngắn nhất quật ngã được đốiphương.

Han Kai cật lực phản kích, tayphải vung ra phía sau bị Gary bắt lấy, sau vài hiệp, Gary huých vai sang, Han Kai bị nện văng đến song sắt.

"Ầm. . ."

Phát ra tiếng động kinh hãi, uy lực mười phần.

Ji Hyo vội vàng buông tay ra, Pam Sin sắc mặt âm trầm, mắt thấy Han Kai gượng đứng lên muốn bước vào lần nữa: "Đira."

Han Kai quay đầu lại: " Pam Sin, cho tôi thêm cơ hội nữa."

Vài tên thuộc hạ ở sau lưng PamSinchâu đầu ghé tai lại với nhau, HanKainghe không rõ nhưng hắn thế nào cũng thấy trong mắt bọn họ đều ẩn chứa ý tứ đùacợt xem thường.

Hắn thật sự là không phục!

"Đi ra! " Khẩu khí của Pam Sin uynghiêm không nhân nhượng.

Han Kai cúi gằm đầu, có người mởkhóa sắt, Ji Hyo thấy thế vội vã xông tới,đẩy Han Kai ra, vội vàng muốn chạy vàobên trong.

"Con mẹ nó, ngươi muốn chết à! " Bản thân Han Kai tánh khí bạo ngược, hơn nữa lại thiệt thòi vì Gary, bây giờ không tìm được kẻnào để trút giận, hắn vung Thiết Quyền đánh tới Ji Hyo.

Quả đấm đi ra ngoài được một nửa, đã bị Pam Sin ởphía sau Ji Hyo ra tay đỡ lại. Ji Hyo cúi người xuống, thuận thếchui vào trong lồng sắt.

" Pam Sin? Ngài vì sao lại che chởcho cô ta, không phải ngài đã nói phu nhân chết là do cô ta làm hại sao?"

Ji Hyo thừa dịp bọn họ hỗn loạn,sải bước chạy đến phía Gary: " Gary, anh không sao chứ?"

"Anh không cho em đến đây! "

Ji Hyo thoáng nhìn Pam Sin và Han Kai ởbên ngoài, cô đau lòng khóc thành tiếng, hai tay ôm lấy thắt lưng của người đànông: "Anh và Kang Hyo đều không có ở nhà, mộtmình em ở lại Bạch Sa còn có ý nghĩa gì nữa?"

Gary chỉ cảm thấy một hồi lạnhbuốt, hình như có vật gì đó cài vào bên hông của anh.

Ji Hyo dù sao cũng là lần đầutiên gặp phải chuyện như vậy, tâm tình của cô khẩn trương tột độ, chỉ có thểdùng tiếng khóc để che giấu. Thật may là lúc này cô phản ứng như vậy sẽ khôngkhiến người khác hoài nghi chút nào.

Pam Sin hất quả đấm của Han Kai đi: "Phế vật! "

Alice nắm được một thứ quan trọng, cô hiếm khi nào nhìn thấy Pam Sin tức giận nhưng rõ ràng là hắn vì Ji Hyo mà đã hơn một lần pháthỏa. Khóe môi Alice lén nhẹ nâng, tên Han Kaingu ngốc này, vĩnh viễn là thứ đầu óc ngu si, tứ chi phát triển, không thèmnhìn một chút nào mà còn va vào họng súng!

Ji Hyo thấy không có người pháthiện ra động tác cô sắp đặt ra, trong lòng cô lúc này mới buông lỏng, bàn tay Ji Hyo xoa lên mặt Gary: "Vậy có bị thươngkhông?"

"Đây đều là máu kẻ khác, tin vào ông xã của em."

Ji Hyo không tin, bởi vì cô thấykhóe mắt Gary bị bầm và vết máu ở khóemiệng, ngón cái trên bờ môi của anh nhẹ lau: "Anh cũng phải tin em, chúngta sẽ ra ngoài."

"Em muốn làm gì?"

"Nhất định sẽ có cách, em sẽ nghĩ ra được. . . . ."

" Pam Sin, tôi bây giờ sẽ một phátgiết chết bọn chúng, thay phu nhân báo thù! "

Pam Sin không nói lời nào, trongmắt lạnh lẽo kết thành tầng băng sương.

"Cái chết của mẹ ngươi không liên quan đến Ji Hyo." Gary cầm lấy bàn tay của Ji Hyo đang ở trên môi của mình: "Cô ấy hẹn ngươira bên ngoài, căn bản không biết kế hoạch hôm đó của ta. Ta sở dĩ biết rõ mẹngươi ở Tích Phong Uyển là vì ta đã sớm hoài nghi ngươi, ta mua chuộc được bảomẫu nhà ngươi mới tra được chuyện của ngươi."

" Gary, anh với loại người nàythì cần gì phải nói ra như vậy?"

Ji Hyo không hiểu ý của Gary, chỉ có khiến cho Pam Sin vứt bỏ thù hận với Ji Hyo thì cô mới có thể antoàn.

" Pam Sin, ngài đừng tin lời củahắn, theo tôi thấy thì hai người bọn chúng đều có phần! " Han Kai kêu gào không ngừng.

"Cô ấy nếu đã biết thì hôm đó tại quán cà phê sẽ không chút do dự mà rờiđi, chứ không cần mâu thuẫn do dự là có cứu ngươi hay không, thiếu chút nữa làmta lỡ mất thời cơ tốt nhất..."

Đôi mắt màu xanh lam sâu không thấy đáy của Pam Sin lộra một vẻ nguy hiểm chí mạng, cuốn tới thù hận. Ji Hyo vội vã che miệng Gary lại, cô biết rõ là Pam Sin đã bị chọc giận triệt để.

Hắn khó tha thứ nhất chính là cái chết thảm của mẹ.

"Tốt, tốt, rất tốt! " Pam Sinliên tiếp nói ra ba chữ "Tốt", Alice cách gần đó có thể cảm thấy hắnđang nghiến răng nghiến lợi đến ớn lạnh: "Ta muốn xem một chút, xương củangươi có phải là cứng thật hay không?"

"Anh lại muốn làm gì?" Ji Hyothét lên chói tai.

Hai gã đàn ông tiến vào, nắm lấy cánh tay của cô kéo ra ngoài, Gary giơ cánh tay lên hung hănglau khóe miệng, tay kia đột nhiên đẩy vai của Ji Hyo ra: "Em đi ra ngoài đi! "

"Không. . ."

Ji Hyo bị lôi kéo ra khỏi phònggiam. Vài tên võ sĩ vạm vỡ cùng lúc chen vào. Gary dựa vào vách tường, bàntay đưa ra sau lưng cố định tốt thứ mà Ji Hyo đã để lại.

Ji Hyo không còn cách nào khác,chỉ có thể nhìn mấy người đang tỏ thái độ coi thường bước vào, một căn cứ nhưluyện ngục thế này bất cứ lúc nào cũng đều có thể lấy mạng người khác.

Gary đã suy giảm hơn phân nửathể lực. Lúc bắt đầu còn có thể chống đỡ... Hai mắt Ji Hyo bị màu máu nhuộm đỏ, anhcòn nói những vết máu kia đều không phải của anh.

Bàn tay Ji Hyo dùng sức đẩy song sắt vềphía trước nhưng không có ý nghĩa, lại càng không thể ngăn cản chuyện đang xảyra. Ji Hyo không nghe thấy Gary kêu lên một tiếngnào.

Cô dựa theo lan can cuộn người trên mặt đất, đôi mắt như bị kim đâm khi nhìn vềphía Pam Sin, hắn đứng ở bên cạnh Han Kai cười trên nỗi đau của người khác. Cô biếtrõ, Gary bây giờ bị tra tấn, tất cảđều là chịu thay cho cô và KangHyo.

Ji Hyo lau khô nước mắt, nhưngnước mắt vẫn bất chấp mà tuôn rơi. Tay phải của cô giữ chặt song sắt, dùng toànbộ sức lực mới đứng lên được. Ji Hyo không chớp mắt nhìn chằm chằm vào trong lồngsắt.

Cô nhìn thấy Gary bị đánh ngã trên mặt đất,người đàn ông cao ngạo đến thế, Ji Hyo chưa bao giờ thấy anh chật vật như vậy, vết máutrên trán của anh đang theo gương mặt chảy xuống. Đôi mắt của Ji Hyo nháy cũng không nháy mộtchút, anh chịu đau đớn, cô hy vọng mình có thể cùng chịu với anh.

Vài người lần lượt tấn công, toàn bộ oán khí đều phát tiết trên người Gary. Ji Hyo chứng kiến một tên trongsố đó dùng chân đá vào sườn của Gary, người đàn ông ngã xuống, thân thể cao to nằm thẳngtắp trên mặt đất.

"Đáng đánh, mẹ nó! " HanKaikhông che giấu được vẻ hưng phấn.

Ji Hyo khẽ cười một tiếng, tiếngcười kiềm chế không giương cao được.

Alice ẩn chứa phức tạp trong mắt, Han Kailiếc nhìn Ji Hyo: "Bệnh thần kinh!"

"Cho ta xem màn diễn xuất này là có ý gì? Chẳng lẽ do đánh tay đôi khôngphải là đối thủ nên chuyển thành ỷ đông hiếp yếu phải không?" Ji Hyo chịu đựng đau đớn như têliệt trong lòng: "Cùng lớn lên một chỗ, ngươi hôm nay còn không phải làđối thủ của anh ấy, vậy trước kia thì sao? Không lẽ một đầu ngón tay là có thểđem ngươi bóp chết rồi?"

"Cô nói cái gì?" Han Kai nổi trận lôi đình:"Mẹ kiếp, cô lập lại lần nữa xem?"

"Gương mặt này, ngươi còn muốn giữ sao?"

Han Kai sắc mặt lúc trắng lúcxanh, tay phải đưa vào hướng bên hông. Trong lồng sắt mấy người nối đuôinhau đi ra.

Pam Sin thu hồi sắc mặt: " Han Kai, đây là vừa rồi tự ngươi nói ra."

Han Kai thấy Pam Sin nói như vậy, sự lớn lối kiêu căng vừa nãy chegiấu đi không ít: " Pam Sin, tôi. . . . . . ."

"Ngay cả một tên nửa sống nửa chết cũng không đối phó được, ta giữ lạingươi có ích gì đây?"

"Ngài. . ."

Pam Sin rút ra con dao Thụy Sỹluôn dắt ở bên người đưa về phía Han Kai:"Ngươi trước khi đi vào đã đáp ứng ta, nếu không bắt được hắn cũng khôngcần khuôn mặt này. Ngươi biết, ta từ trước đến nay thích nói một không nóihai."

Han Kai tay run run, tiếp nhận condao nhỏ mà Pam Sin đưa tới. Hắn biết rõ,một khi Pam Sin mở miệng thì hắn liền mấtđi đường sống để quay về.

Hắn vốn định bỏ qua, người khác cũng không ai dám nói gì, không nghĩ tới. . . .. . .

Tầm mắt âm u của Han Kai hướng về phía Ji Hyo.

Hắn nắm chặt chuôi dao, tay không nhịn được run rẩy. Hắn cắn răng, cầm mũi daobén nhọn rạch lên gương mặt, thân dao phát ra ánh sáng, mấy người xung quanhhai mặt nhìn nhau, không dám xin tha cho hắn.

"Aaa. . ."

Han Kai cắn răng, đem tiếng kêu đau đớn nuốt trở về, giọt máurơi tí tách chảy qua cần cổ của hắn, nửa gương mặt đã thấm ướt trong máu đỏtươi.

Ji Hyo lạnh lùng nhìn vết máu rơixuống mặt đất.

"Cô hài lòng chưa?" Cô nghe được tiếng nói vang lên phía trên đỉnhđầu.

Ji Hyo thần sắc lãnh đạm quay mặtđi.

Những lời này của Pam Sin ý tứ rất rõ rằng, hắn muốnnói gương mặt của Han Kai vì Ji Hyonên mới bị hủy.

Han Kai cố nén đau đớn kịch liệt, bàn tay cầm dao đều làmáu.

Pam Sin thu hồi con dao Thụy Sĩ,lấy miếng vải thượng hạng đang ung dung thong thả lau đi vết máu dính trên đó:" Ji Hyo, cô biết vì sao ta dẫn côtới nơi này không?"

Ji Hyo quay đầu, không nói thêmgì nữa.

"Ta muốn cho cô xem một chút, cho hắn nhận hết mọi hình phạt."

Hắn tra con dao vào vỏ: "Đối phó với phản đồ của căn cứ, còn một biện phápnữa."

Mặt Alice một hồi trắng bệch: " Pam Sin. .. . . . . ."

Ji Hyo thấy một người đàn ông cầmlấy một cái ống tiêm đi tới, bên trong chứa dung dịch màu lam, Ji Hyo bỗng dưng kinh hãi:"Đây là cái gì?"

"Tử Thần."

"Tử thần?" Ji Hyo bỗng thấy trong mắt Alicedâng lên sợ hãi: "Anh muốn làm gì?"

Alice đột nhiên cúi gập lưng xuống, bàn tay chống trên mặt đất, khuôn mặt củacô ấy nhăn nhó cuộn người trên mặt đất, tay chân run rẩy: "Để Tử Thần chotôi đi, tôi thay hắn tiêm vào."

Pam Sin cười lạnh, dùng chân đávăng bàn tay đang đưa ra của Alice: "Ta lúc đầu muốn cô lấy một cánh taycủa Gary, cô giỏi lắm. . . . . .Lần này chỉ là trừng phạt nho nhỏ đối với cô thôi."

"Không, tôi không chịu nổi. . . . . . Cho tôi. . . . . . ." Alice hung áctúm lấy đầu tóc, Ji Hyo chứng kiến cô ấy đau khổcùng cực như vậy, Ji Hyo kinh sợ, bỗng nhiên hiểuđược Tử Thần rất đáng sợ.

Hai gã đàn ông tiến vào trong lồng sắt, xem ra, thật sự là sẽ tiêm vào Gary.

"Không được, đừng như vậy. . ."

"Có biết tại sao lại gọi là Tử Thần không? Kỳ thật rất đơn giản, nó chínhlà loại ma túy cực độc."

Ji Hyo thấy tên kia cầm ống tiêmtrong tay đang ngồi xổm xuống.

Ji Hyo xoay người nhìn về phía Pam Sin: "Ta rốt cuộc tìm không ra, hai chữ"hèn hạ" càng không thể hình dung được ngươi."

"Tùy cô."

Bàn tay Ji Hyo không khỏi đưa vào trongtúi, đầu ngón tay của cô đã chạm đến đồ vật bên trong. Ánh mắt của cô bất ngờcùng Alice chạm nhau, Ji Hyo dừng lại động tác nhưngAlice vẫn thống khổ giãy giụa. Ji Hyokhông biết là cô ấy đã nhìn thấy, hay là giả vờ như không nhìn thấy, khi Ji Hyo thu hồi tầm mắt, Alicecũng nhắm hai mắt lại.

Pam Sin không nhìn thấu Ji Hyo, một chút cũng nhìn khôngthấu.

Cô khóc khàn cả giọng, mà hắn đối với cô lại hoàn toàn không đề phòng. Hắn chorằng cô giờ đây toàn bộ thương tâm, không có ý khác.
..........

Cho đến khi cổ của hắn bị đâm vào, Pam Sinbây giờ mới hiểu được là hắn luôn luôn xem nhẹ cô.

"Dừng tay! " Ji Hyo hét lên muốn ngăn động táctiêm vào của gã kia.

Pam Sin liếc mắt, trông thấy trongtay cô đang cầm một cây bàn chải đáng răng đã được mài nhọn: "Thả bọn tamột cửa rời đi! "

Thật nực cười.

Ji Hyo thấy phía trước mỗi mộtngười đều đứng bất động: "Các ngươi muốn nhìn hắn chết sao?"

"Vô dụng." Pam Sin khẽ cười, trong mắt đầykhinh miệt: "Ta đã nói với bọn họ, một khi ta bị uy hiếp thì hãy để tachết đi. Không tin, cô bây giờ giết ta, bọn họ cũng sẽ không hợp tác vớicô."

Ji Hyo sợ hãi: "Ngươi nghĩrằng ta sẽ tin lời của ngươi?"

Cô nhìn về phía Gary trong lồng sắt, người đànông hình như đã thanh tỉnh, tay chân bắt đầu có phản ứng.

Cánh tay Ji Hyo đang chống đỡ tại cần cổcủa hắn run rẩy, ánh mắt cô lướt qua Alice, cô ấy hướng về phía cô bất đắc dĩgật đầu nhẹ.

Như vậy nói cách khác, dù cô có giết chết Pam Sinthì bọn họ cũng không thoát khỏi cái nơi quỷ quái này sao?

Ji Hyo đã đi một nước cờ nguyhiểm, vốn cũng đã không còn hy vọng có thể rời khỏi đây, cô cũng không ngây thơđến mức này. Nhưng mắt thấy thuốc độc sắp đưa vào trong cơ thể Gary thì cô hoảng hốt, động tácđã nhanh hơn suy nghĩ một bước.

" Ji Hyo, ta vừa nhìn cũng biết côchưa từng giết người." Pam Sin ở trước mặt cô nóira.

"Nếu chúng ta đã không đi ra được, vậy thì ta sẽ lôi kéo ngươi chôn cùng!" Hắn nói không sai, Ji Hyongay cả con cá cũng chưa từng đích thân giết, cô bất luận thế nào cũng không ratay được.

Pam Sin nhìn chằm chằm vào ánh mắtphẫn hận của cô, đúng vậy, là hận thấu xương, ánh mắt của cô hướng đến hắn, đềuhận không thể đẩy hắn xuống địa ngục.

Trong lòng hắn thấy khổ sở, hắn tự nhận là mình chưa từng gây ra thương tổn choJi Hyo đã cho Ji Hyo một sự nhân từ lớn nhất:"Chúng ta đánh cuộc, thế nào?"

Khuôn mặt Ji Hyo tràn đầy phòng bị nhìn vềphía hắn.

Pam Sin duỗi ngón trỏ ra, chỉ vàolồng ngực của mình: "Cho ta xem dũng khí của cô, cô nếu như dám đâm mộtnhát vào tim ta, chuyện Tử Thần bỏ qua."

"Ta dựa vào cái gì để tin ngươi?"

"Vẫn là nói câu kia, cô bây giờ chỉ có thể tin ta." Pam Sin ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào khuôn mặtnhỏ nhắn chỉ lớn cỡ bàn tay của Ji Hyo. Hắn muốn nhìn một chút, vì Gary, cô thật sự là có thểkhông chú ý đến tất cả mọi thứ hay không?

Trong lòng của cô, có như vậy hay không, dù chỉ là một chút xíu thôi? Tựanhư, có giống việc hắn không làm tổn thương cô được?

Ji Hyo siết chặt vũ khí trongtay, lòng bàn tay đã ướt át càng làm cô cảm thấy vội vàng xao động. Cô nắm chặtcứng, sợ chẳng may thất bại thì lại vứt bỏ cơ hội thật tốt này.

" Pam Sin. . ." Han Kai muốn ngăn cản.

Người đàn ông phất tay ra hiệu cho hắn tránh ra.

Ánh mắt Ji Hyo xuyên qua song sắt nhìn vềGary ở bên trong. Do dự trongmắt cô từ từ chuyển thành vô cùng kiên định. Cô nhớ đến Kang Hyo, nhớ tới Pam Sinbắt cóc con trai để uy hiếp bọn họ bằng hành vi ti tiện. Ji Hyo cắn chặt răng, mồ hôi rơithành giọt, mồ hôi sau lưng lại càng chảy ròng.

Pam Sin thấy tay của cô hấtlên. Trong nháy mắt như vậy, hắn có thể tránh được. Nhưng hắn muốnnhìn một chút, ánh mặt trời ôn nhu Ji Hyo trong mắt hắn có phải là không thể xuống tayđược hay không?

Hắn nghĩ đúng, Ji Hyo không xuống tayđược. Hắn nghĩ đúng, trong lòng hắn nhớ thương Ji Hyo, sẽ không nhẫn tâm nhưvậy.
----------------

Cho đến khi mũi nhọn đâm vào tim hắn, Pam Sinmới nếm đến cái gì gọi là đau lòng. Tim của hắn, quá đau, đau đớn đến mức bịcứng rắn xé rách. Ji Hyo khí lực không lớn, đâmkhông được xem là quá sâu nhưng một nửa cây bàn chải đánh răng đã chui vàotrong cơ thể người đàn ông.

Máu tươi cùng lúc tuôn ra. Tay phải Pam Singiữ lại miệng vết thương, chân mày hắn vặn thành hình chữ Xuyên(川), ánh mắt ngước lên ẩn chứa thái độ khó có thểtin được.

Ji Hyo khuôn mặt tái nhợt, cô thutay lại, cánh môi huyết sắc hoàn toàn không còn: "Lời của ngươi đã nói. .. . . . . Có thể xem lại."

A. . . Pam Sin lạnh lùng bật cười, saukhi cô đâm trúng hắn, câu nói đầu tiên, dĩ nhiên là để hắn giữ lời. Châmbiếm cỡ nào. Hắn vươn mạnh tay ra, bàn tay bóp chặt cổ Ji Hyo.

"Rầm. . ." Phần lưng của cô bị đẩy vào lan can, bên trong Gary thấy thế liền vùng vẫyđứng dậy: "Buông cô ấy ra, buông raaa. . ."

Anh giống như mãnh thú lao về phía trước, hai gã đàn ông ở bên trong đã lùi racũng không kịp khóa cửa sắt lại.

Cánh tay Pam Sin vừa thu lại, đẩy Ji Hyo về phía trước: "Mangtheo cô ta, đi! "

Dòng máu ấm theo miệng vết thương tràn ra, một gã sau lưng tiến lên nâng đỡhắn: " Pam Sin."

"Có gan thì hướng về phía ta, buông Ji Hyo ra, ngươi dám làm tổn thương cô ấy, ta sẽ xénát ngươi! "

Pam Sin nhịn đau, nghiêng mặt qua:"Ngươi tự lo cho mình trước đi! "

Ji Hyo thấy ống tiêm chứa đầychất lỏng màu lam bị ném trên mặt đất. Han Kaimột phát bắt lấy bả vai cô: "Đi, đợi chút nữa có chuyện hay! " Ji Hyo xoay người hết sức lại,hướng về phía Gary khẽ mở đôi môi trái tim,cô cử động miệng chứ không phát ra tiếng: Em không sao, bảo vệ tốt chính mình,chính là bảo vệ em.

Phải ly khai thế này, chỉ có thể dựa vào Gary. Ji Hyo cũng sẽ bảo vệ thật tốt chính mình, cố gắngkhông để liên lụy đến anh.

Han Kai hùng hùng hổ hổ, dĩ nhiênsẽ đem lần chịu phạt này toàn bộ đổ tội lên người Ji Hyo. Cô bị hắn nắm lấy bả vai,đi đường không khỏi lảo đảo. Cô ngẩng đầu lên liếc nhìn má trái của Han Kai bị hủy. Ji Hyo đếm bước chân đi đường, trong lòng giống như cógương soi sáng.

Cô mơ hồ cảm giác được Pam Sin đối với cô khácbiệt. Cô tự nhiên biết rõ, người nào đối với ai mà quan tâm, thì muốn uyhiếp đối phương rất dễ dàng. Ji Hyo mặc dù biết làm như vậy rất đáng xấu hổ, nhưngđối phó với kẻ hèn hạ, đáng xấu hổ và hèn hạ thì cái nào cũng không cần lấy caothượng đáp lại.

Gary nhìn Ji Hyo bị mang đi, một chữ cũng khôngnói ra. Hai tay anh nắm chặt, trong mắt phẫn nộ hầu như muốn thôn tínhsạch sẽ nơi này. Anh chỉ vẻn vẹn có lý trí, da thịt bởi vì ẩn nhẫn của ngườiđàn ông mà căng thẳng, anh còn có thể chống đỡ được, chỉ cần sau khi bảo đảm Ji Hyo và Kang Hyo an toàn thì anh có thể tuyệt địa phản kích!    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top