Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 25

Đêm hôm đó Plan mơ một giấc mơ.

Trong mơ, tất cả những chuyện tốt, không tốt đã qua xen lẫn với nhau, thanh âm ồn ào làm đầu anh đau đến muốn nứt ra.

Ngay tại lúc anh sắp bùng nổ, có một người đi từ trong sương mù ra, giống như ấn nút tạm dừng, tất cả âm thanh ồn ào bỗng nhiên im bặt.

Người kia cười cười với anh, dùng âm thanh ấm áp nói:

"Plan , gặp nhau ở chỗ cũ!"

Người kia đi qua bên cạnh anh, đi về phía xa.

Anh há miệng hét gọi tên người kia, đuổi theo hồi lâu mới tìm được tung ảnh của người đó.

Phía sau trường học cũ kỹ, dưới tàng cây hòe đã trải qua vài thập niên gió sương mưa tuyết, trên thảm cỏ tươi tốt, vài tia nắng loang lổ.

Hình ảnh trung tâm là hai nam sinh ngồi sóng vai cùng một chỗ, nụ cười vô ưu vô lự nở trên khuôn mặt thanh xuân.

Đó là bọn họ mười bảy tuổi, tuổi mười bảy như hoa như mộng, tuổi mười bảy trân quý vô cùng.

Plan si ngốc nhìn hình ảnh kia hồi lâu, hồi lâu.

Anh nở nụ cười.

Giấc mơ này anh đã mơ rất nhiều lần, đây là lần đầu tiên lộ ra tươi cười.

Anh nói,

"Tạm biệt, Perth !"

Từ bốn phương tám hương tràn ra tầng tầng sương mù, dần dần cách trở tầm mắt của anh.

Trường học trong mộng, nam sinh trong mộng rốt cuộc không còn thấy rõ.

Anh tỉnh lại mới biết được, thì ra là mình nói lời vĩnh biệt với đoạn tình cảm mười năm trước.

Đoạn ký ức tốt đẹp nhất, anh rốt cuộc có thể buông xuống.

Mãi đến lúc nhận được điện thoại của Best , tâm tình của anh rất tốt, reo lên với đầu kia điện thoại:

"Tôi quyết định, yêu cậu!"

Là Best làm cho anh có thể quyết tâm vĩnh biệt, là Best dẫn anh ra khỏi màn sương mù kia.

Nếu có khả năng, anh hi vọng có thể sinh sống cùng Best , vẫn luôn, vẫn luôn, không xa rời nhau.

Giống như chú Gun cùng chú Mark , anh và Best đều muốn một cuộc sống như thế, hẳn là có thể thực hiện đi!

Anh, kiên định tin tưởng.

Chính thức tiến vào giai đoạn yêu đương, Plan quyết định cùng Besst ước pháp tam chương.

Một, thanh lý những chuyện đã qua.

Mặc kệ cậu trước kia có n, hoặc n+n, hoặc nxn tình nhân, chú, anh, em, tri kỷ, bạn hữu, tóm lại, thanh lý sạch sẽ cho tôi, nếu phát hiện có cá lọt lưới, đừng trách dưới đao tôi không lưu người.

Best xoa xoa mồ hôi lạnh trên đầu, ngồi xổm trong góc tường oan ức mà đếm ngón tay:

làm gì có nhiều như vậy, hơn nữa, cả bạn bè cũng phải thanh lý, tôi, tôi cũng không phải cao nhân ẩn cư.

Plan nhướng mày, liếc mắt: Có thắc mắc gì?

Plan cúi đầu, cúi đầu, lại cúi đầu: Không, cái gì cũng không có, tôi đồng ý, một trăm hai mươi lần đồng ý.

Hai, từ hôm nay trở đi, không được thông đồng, trộm thông đồng, tưởng tượng, trộm tưởng tượng bất luận vị đồng tính nào từ mười lăm đến tám mươi lăm. Nếu không, bắn.

Best cắn môi dưới, nước mắt rưng rưng:

Nhìn có được không?

Plan cười lạnh một tiếng:

Cậu thử xem!

Best chớp chớp đôi mắt to:

Mười lăm cũng được đi, hạn mức cao nhất đến tám mươi lăm, cậu nghĩ tôi khao khát đến thế sao?

Plan khinh miệt liếc ngang nửa người dưới của hắn một cái, không bình luận.

Best "Oa" một tiếng khóc lớn:

Honey, cậu bắt nạt người ta!

Ba, không cho phép một mình ra vào nhà tắm công cộng, chỗ ăn chơi như quán bar, sàn nhảy, phòng bi-a, rạp chiếu phim, công viên trò chơi...

Đợi chút đợi chút, công viên trò chơi vì sao không thể một mình ra vào, nơi ấy thì có thể có gian tình gì?

Công viên trò chơi? Công viên trò chơi đi một mình làm gì?! Con mẹ nó cậu không có việc gì một mình còn đòi đi công viên trò chơi, còn không đem theo tôi, không có gian tình ai mà tin!

Cậu, cậu...

Không cho phép cùng bất luận vị nam tính nào bên ngoài trừ khách làm ăn tiếp xúc, bao gồm cả nói chuyện phiếm, ăn cơm, nhờ xe, ngồi tàu điện ngầm.

Đợi chút nữa, đợi chút nữa, không phải chứ, ngồi chung tàu điện ngầm thì sao? Vậy cũng có thể sinh gian tình, tôi cũng không tin!

Hừ, trong đầu cậu có âm mưu gian xảo gì tôi còn không hiểu sao! Ngồi tàu điện ngầm? Thời buổi này ngồi tàu điện ngầm có bao nhiêu đáng sợ cậu rõ ràng hơn tôi, có phải định thừa dịp trộm đạo PP, JJ cái gì của anh đẹp trai nào không?

Tôi, tôi...

Hằng năm đi cùng tôi về nhà mẹ một hai ngày, còn có chỗ chú Gun cũng thế đương nhiên, tôi cũng sẽ cùng cậu về nhà. Tiền hai chúng ta để lại một nơi cùng tiêu, mật mã sổ tiết kiệm công khai, quỹ đen chỉ cần không quá nhiều thì mặc kệ. Về sau mua thức ăn nấu cơm tôi bao, quét tước giặt giũ cậu làm. Có ý kiến có phiền não nói ra, đừng mẹ nó giấu trong lòng, nghẹn lâu lại phát thần kinh một lần. Không cho phép đánh bạc, không cho phép chơi tình một đêm, không cho phép lừa gạt, giấu giếm. À, còn có, còn có cái gì?

Plan trợn mắt: Tôi làm sao biết!

Plan suy nghĩ một lát, thật sự không nghĩ ra cái gì nữa, quyết đoán vung bàn tay to:

Được rồi, tạm thế đã, sau này nghĩ ra cái gì lại bổ sung

Best bất mãn than thở:

Vậy còn chưa hết sao! Sắp thành bách khoa toàn thư!

Plan vỗ vỗ tay, vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn:

Best , tôi nói nhiều như vậy, cậu hẳn là hiểu được ý tôi chứ! Có một nguyên tắc lớn nhất chính là không cho phép ngoại tình, phản bội. Nếu cậu có lúc nào có lỗi với tôi, chúng ta coi như xong, điểm này, nhất định phải nhớ kỹ!

Best cũng nghiêm túc nhìn lại anh, trịnh trọng gật gật đầu.

Plan làm người hướng tới công bằng, nói xong quy tắc bản thân, sau đó đến lượt Best .

"Nói đi, cậu có yêu cầu gì với tôi?"

Best nở nụ cười, phối hợp với khuôn mặt bảo dưỡng đến xinh đẹp tinh xảo kia, càng đẹp hơn.

Hắn tiến lên một bước ôm Plan vào trong ngực, đầu đặt trên bả vai anh, giọng nói dịu dàng êm tai.

Hắn nói:

"Tôi chỉ có một yêu cầu với cậu, Plan mặc kệ phát sinh chuyện gì, vĩnh viễn đừng nói chia tay, được không?"

Trong nháy mắt, mũi Plan lên men, có một chút cảm động chui sâu vào tâm linh.

Giọng nói Best rất mềm nhẹ, giống như một hạt giống ấm áp gieo vào cõi lòng đã tổn thương do giá rét của anh.

Như khối băng bị nóng chảy, anh nghe thấy thanh âm như mộng như ảo truyền đến từ phương trời xa, vĩnh viễn, vĩnh viễn không chia tay.

Plan chỉ có yêu cầu này, anh sẽ dồn cả đời, thỏa mãn hắn.

Người này, anh muốn yêu, yêu thật tốt, dùng cả đời làm bạn, để hai người đi mãi đến thiên đường hạnh phúc không đạt được kia.

Bọn họ không phải là rác rưởi bị xã hội vứt bỏ, bọn họ cũng có quyền lợi yêu cùng được yêu, bọn họ có thể gắn bó, nâng đỡ, mỉm cười, đi về thiên đường thuộc về bọn họ.

Plan trở lại xưởng, bốn ngày trực sáu ca, mệt đến nỗi tan việc chỉ có thể nằm trên giường ký túc, ngay cả mấy người Khổng Tân Đại Cương gọi đi ăn cơm đánh bài cũng không có sức đi.

Mấy ngày nay best rất chăm chỉ gọi điện thoại tới, mở miệng ngậm miệng đều là honey, ghê tởm đến nỗi

Plan phải mắng vào điện thoại, cậu lại gọi thêm một tiếng thử xem!

Best sợ hãi sửa miệng, gọi là bảo bối được không?

Quy định của Plan lại thêm một cái:

không cho phép gọi biệt danh, bao gồm cả thân mến, bảo bối, honey, darling...

Lại nói trước đây Best cũng thường gọi anh như vậy, không hiểu sao hiện tại lại chịu không nổi.

Đúng, trước đây cũng thường như vậy, nhưng tình huống bây giờ giống lúc trước sao? Trước kia ba bốn ngày mới có một cuộc điện thoại, hiện tại một ngày tám chín cuộc, mỗi câu đều thân mến thân mến, ai chịu nổi?!

Mấy ngày nay mean vẫn luôn an tĩnh, nhưng Plan từ đầu tới cuối vẫn không yên tâm, theo như tính tình của Mean nếu ngoan tuyệt lên, tuyệt đối sẽ không từ ý đồ.

Đây là yên lặng trước cơn bão táp, làm người ta phải lo lắng đề phòng.

Thứ bảy cuối tuần về nhà nghỉ ngơi, Best cũng nghỉ, vì thế đến nhà ga đón anh.

Plan nói:

"Thừa dịp hai ngày nay chúng ta không làm gì, đem đồ đạc của cậu bên kia chỉnh lý lại chút, dọn đến chỗ tôi ở đi!"

Chân ngừng một chút, kinh ngạc nhìn anh.

Plan quay đầu, "Không muốn sao?"

Best cảm thán,

"Thân mến, thói quen tùy ý ném bom của cậu không tốt, nên sửa nên sửa, không sợ nổ bay tình yêu của cậu sao?"

Plan lặng,

"Ấy, thì ra đây là bom à, thôi, coi như tôi chưa nói!"

Plan mau chóng đuổi tới, ôm cổ anh, cười nịnh nọt,

"Bảo bối, thân mến, honey, tôi sai, sai rồi không được sao? Đi, chúng ta về nhà, về nhà của chúng ta!"

Nhà Best , tuy nói come out đã nhiều năm, nhưng cha mẹ vẫn không nói gì, đến ba mươi tuổi vẫn không nói gì đến chuyện giúp hắn mua nhà.

Best nhìn cũng thoáng, nhiều năm như vậy đã quen thuê phòng, hắn là người hay chú ý, tiền làm ra đều tiêu vào ăn, mặc, ở, đi lại, cộng thêm chiếc xe nhỏ. Đối với chuyện mua nhà, cũng không có khái niệm gì lớn.

Plan tuy rằng không có khát vọng rộng lớn cùng chí hướng như hắn, nhưng cũng coi như đồng ý với ý nghĩ này.

Phòng Best chỉnh lý lại mất một ngày, xếp xếp, dọn dọn, đến chạng vạng tìm công ty chuyển nhà đem vài đồ vật lớn mang đi, dư lại một vài thứ thượng vàng hạ cám, Best tính toán chiều nay chuyển qua.

Phòng này Bets thuê đã nhiều năm, vừa lúc hợp đồng thuê cũng sắp hết, nói với chút nhà tháng sau không thuê nữa, còn khiến cho chủ trọ rất mất mát.

"best à, sao lại không thuê nữa, có chuyện gì sao?"

Best cười hề hề,

"Đến chỗ vợ ở ạ!"

Vừa lúc Plan dọn đồ trong phòng ra tới, nghe được lời kia, đá vào mông hắn một cái, đẩy đẩy đồ vật trong tay, nhẹ nhàng bâng quơ mà nói:

"Xin lỗi, nhường đường một chút!"

Best xoa mông nhỏ giọng nói thầm:

"Nhà có cọp mẹ, haiz!"

Buổi tối mua chút thực phẩm chín từ bên ngoài trở về, Best nhìn mấy thứ đồ trong phòng khách còn chưa kịp chỉnh lý, vạn phần cảm khái,

"Thân mến, chúng ta rốt cuộc ở chung rồi!"

Vội vàng cả ngày, Plan vừa mệt vừa đói, vùi đầu lùa cơm trong bát, lười phản ứng hắn.

Best dán lại,

"Thân mến, cậu nói xem chúng ta tiến triển có phải quá nhanh hay không, vừa mới nói thương yêu đã ở chung... Thân mến, cậu thật nóng vội nha!"

Plan thật muốn phun một ngụm cơm tẻ vào mặt hắn.

"Nói, nói cái lông ấy! Đã nói chuyện bốn năm năm, trên người cậu có mấy con rận tôi còn không biết sao! Chúng ta chính là hiểu rất rõ về nhau, cảm giác mới mẻ cũng mất, mới có thể ngủ cùng giường nhiều năm như vậy chưa từng củi khô lửa bốc!"

"Nghe ý tứ của cậu, có vẻ rất không cam lòng! Thân mến, cậu xấu quá, được rồi, cái gì cũng không cần nói, buổi tối, chúng ta đốt củi sưởi ấm

Buổi tối tắm rửa, lên giường, hai người nằm úp sấp trên giường chờ bó củi kia cháy.

Hai tay Best giao lại trước ngực, cắn cắn ngón tay, ngại ngùng hỏi,

"Honey, cậu nói xem, hai chúng ta cùng nhau, ai làm 1 ai làm 0?"

Plan cười,

"Nhìn thế nào tôi cũng đàn ông hơn cậu, Best cậu hi sinh một chút đi!"

Best bĩu môi,

"Nhưng tôi lớn hơn cậu mà, cánh tay cái chân già cả của tôi không chịu nổi sức ép đâu, nếu không, cậu nhường tôi đi!"

Plan cũng nói theo hắn,

"Cậu cũng nói cậu già rồi đấy thôi, công tác cường độ cao như việc làm 1, thắt lưng của cậu có chịu được không, làm đến một nửa lại trẹo thắt lưng, lúc đó mất hết cả tình thú, đúng không, aiz, vẫn nên nhận già chịu thua đi!"

Best không cam lòng,

"Cậu thì có bao nhiêu kinh nghiệm chứ, có biết làm thế nào cho người ta sung sướng lên trời không, con nít ranh tránh sang một bên, tôi ăn muối còn nhiều hơn cậu ăn cơm có biết không!"

Plan hung hăng trừng mắt với hắn,

"Đúng, cậu có kinh nghiệm, nam sinh trẻ tuổi non nớt bị cậu làm còn xếp thành cả hàng dài, thiếu tôi đây một người cũng không ít đúng không!"

Xốc chăn lên, dằn mạnh hai chữ

"Đi ngủ!"

Xoay người vào vách tường, không để ý đến hắn nữa.

Best lúc này mới nhận ra mình nói sai, cẩn thận cọ cọ cánh tay anh, lấy lòng,

"Thân mến, honey, bảo bối, sweet heart, tôi sai, sai rồi không được sao? Nếu không, chúng ta chia hai tư sáu, ba năm bảy được không, thân mến, honey, bảo bối, sweet heart, được rồi, cậu ba lần tôi một lần được không, đừng giận tôi chứ..."

Một đêm này, vô cùng dài.

Sáng ngày thứ hai, lúc Plan đang bưng bánh bao cùng cháo ngũ cốc thơm ngào ngạt ra, Best mới thật sự cảm giác được mình có một gia đình, nói như câu ai đó nói, hạnh phúc đến muốn bay lên.

"A, có vợ thật là tốt."

Giây tiếp theo, vợ tốt đá vào lưng hắn một cú, đau đến mức khiến hắn oa oa gọi bậy.

Ăn xong điểm tâm, hai người bắt đầu bận việc.

Best vui mừng hôn chụt vào mặt anh,

"Bảo bối, cậu đối với tôi thật tốt."

Bận bịu xong đã là giữa trưa, hai người cùng đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn.

Best hỏi anh lúc nào đi làm, Plan nói vốn là tối nay, nhưng anh đổi ca với người ta, cho nên ngày mai mới đi.

Plan tính toán sau này mỗi tuần đều đổi ca với người ta hai ngày, như vậy tuy rằng vất vả hơn một chút, nhưng có thể ở nhà thêm hai ngày.

Anh với Best trụ cột còn rất mỏng yếu, cần nhiều thời gian bồi dưỡng tình cảm hơn chút.

Plan nếu không, cậu bỏ công việc đang làm đi?"

Plan kinh ngạc nhìn hắn, không rõ vì sao hắn nói như vậy.

Best nói:

"Kỳ thật, cậu cũng không thật sự thích công việc kia phải không?"

Plan cúi đầu không nói.

Best nói tiếp,

"Cậu đi làm sáu ngày lại nghỉ một ngày rưỡi, thời gian gặp mặt của chúng ta quá ít. Hơn nữa công việc của cậu tiền lương cũng không cao, Plan , cậu suy xét một chút, không bằng thôi việc, về làm lại diễn viên tôi giúp cậu

Khokng muốn.. Plan quát lên

Hay là... . Ở gần nhà mở một cái quán, cũng không cần kiếm quá nhiều tiền, chủ yếu mỗi ngày có thể ở cùng nhau, được không?"

Plan kỳ thật đã sớm có ý tưởng này, chỉ là vẫn không dám làm. Có rất nhiều thứ phải băn khoăn, hơn nữa ...tay cậu lain chẳng thể nâu săn đuọc nữa, mở quán là chẳng thể nấu ăn đuọc thật là nực cười mà.

Best nói:

"Nếu cậu lo lắng chuyện tiền bạc, trong tay tôi có chút tiết kiệm, lấy ra dùng trước đi."

Plan nói:

"Tiền kia không phải là vốn cậu định sau này mở cửa hàng sao?"

Best cười cười,

"Thành gia lập nghiệp, thành gia rồi mới lập nghiệp, chuyện của cậu còn chưa xong, tôi làm sao có thể gây dựng sự nghiệp đây? Plan , vì tôi, vì chúng ta, suy xét đề nghị của tôi một chút."

Plan ngẫm nghĩ ,mở quán ăn cậu rất muốn, cậu cũng còm một ít tiền phí chia tay của Mean đưa, vừa đủ để mở quán, không nấu thì không nấu, thuê đầu bếp là được chứ gì,

Nghĩ rồi lại nghĩ plan gật đầu đồng ý

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top