Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

spoi

Xin chào mọi người ..tôi đã quay lại sau thời gian suy nghĩ nên dừng hay tiếp tục ...hiện tại tôi sẽ tiếp tục truyện ai còn ủng hộ tôi không nào

Sau đây là một chút spoil nhỏ về tình cảm của hai người ..

Hai chữ đơn giản lại ngạnh lại trong cổ họng  Plan , anh thử rất nhiều lần vẫn không có cách nào nói ra miệng.

Ánh mắt chăm chú của Mean  giống như mũi nhọn sắc bén, đâm cho anh cả người đau đớn.
Mean  chậm rãi bước lên trước, rõ ràng thân thể giống như bị bánh xe nghiền qua, nhức mỏi không tìm ra một tia sức lực. Nhưng, gã vẫn đi đến trước mặt Plan , kéo anh vào trong ngực, gắt gao, ôm thật chặt.

Plan  chịu không nổi gã dịu dàng như vậy, sẽ làm dũng khí anh vất vả dành dụm biến mất hầu như không còn.

Anh há miệng thở dốc, gian nan phun ra vài chữ,

“Chúng ta, chúng ta, tạm thời, tách ra đi!”

Thân thể Mean  cứng đờ, dần dần buông lỏng tay ra, ánh mắt rũ xuống, “Tạm thời, là bao lâu?”

Plan  không trả lời được. Cái tạm thời này là một tháng, một năm, hay là mười năm, cả đời.

Mean  nâng mắt lên, nhìn kỹ người đàn ông cố nén bi thống trước mặt,

“Plan , chẳng lẽ, không thể nhẫn nhịn thêm chút nữa sao?”

Plan lắc đầu, “Xin lỗi, em làm không được.”

Mean  ....Plan

Plan : “Tạm thời tách ra đi, đối với anh, đối với tất cả mọi người đều tốt. Em…” Bi thương kéo căng thần kinh của anh, lời thoại đã nghĩ sẵn cũng không cách nào nói ra. Thanh âm của anh nghẹn ngào, thống khổ mắc lại trong cổ họng, không thể phun ra cũng không thể nuốt xuống.Mean chậm rãi nắm chặt nắm tay, thân thể giống như bị xé rách, đau đến mức trái tim không ngừng run rẩy.

“Như vậy, đối với anh là tốt? Em thật sự nghĩ như vậy?”

Bi thương mang theo phẫn nộ đánh úp về phía gã, thanh âm gã phát run, người đàn ông trước mắt cũng dần mơ hồ không rõ.

“Tạm thời là cái gì? Em muốn nói, căn bản không phải tạm thời. Plan , em đang trách anh có phải không. Tất cả những điều này đều là anh đưa tới, em thậm chí sẽ nghĩ, nếu lúc trước không gặp được anh, tất cả những điều này sẽ không phát sinh, nói không chừng em đã cùng một người khác trải qua cuộc sống bình thản của mình, có phải hay không?
Plan  nhắm hai mắt lại, đối mặt với chỉ trích của gã, lựa chọn im lặng.

“Em cho tới bây giờ vẫn luôn là kẻ cầm được bỏ được, anh thì tính cái gì đâu! Hôm nay chỉa tay, qua một đoạn thời gian, em sẽ quên sạch anh. Em không phải vẫn thường nói sao, thế giới này ai rời ai mà không sống nổi. Chia tay cũng ý nghĩa là bắt đầu mới, Plan  em cũng có thể rất nhanh bắt đầu một đoạn sinh hoạt khác, có phải hay không?”

“Anh phải ngốc bao nhiêu mới yêu phải em, anh chẳng qua cũng chỉ là một đoạn tình cảm bình thường trong sinh mệnh của em. Nhưng em có biết hay không, với anh mà nói, em có ý nghĩa như thế nào? Plan  em từng yêu người khác, chia tay anh, em còn có thể yêu một người khác nữa. Mà anh,một lần thống khổ đơn phương , nhưng tình cảm đối với em là thạt nhất ,từ đầu tới cuối, chỉ yêu mình em, Plan em chính là toàn bộ. Chia tay, thật sự chia tay, anh không biết có thể yêu nổi người khác nữa không, còn có thể bắt đầu cuộc sống mới được không, còn cố thể trải qua những ngày không có em không. Plan , như vậy, em vẫn cảm thấy là tốt với anh sao?”

Những lời Plan  nói gắt gao bóp lấy cổ Plan , làm anh đau đến không nói nổi một tiếng.

Anh biết quyết định như vậy đối với Mean  là không công bằng, gã không thương tổn bất luận kẻ nào, lại phải gánh nhiều hành trang trầm trọng như vậy, tất cả tội lỗi, đều do một mình gã đến chuộc.

Nếu Mean  là một kẻ bạc tình, anh có thể giảm bớt chút thống khổ. Mean  có thể sớm quên một kẻ là Plan  này…

Đối với bọn họ mà nói, đều là giải thoát.

Plan  cố giả vờ trấn định ngẩng đầu đối diện gã,

“mean  anh có thể. Có lẽ phải tốn chút thời gian, nhưng một ngày nào đó anh sẽ bắt đầu cuộc sống mới, sẽ quên đoạn chuyện cũ này. Một ngày nào đó, anh…”

Mean  giận không kiềm được rống lên với anh, “Em cái gì cũng biết! Dùng tiêu chuẩn chết tiệt của em đoán trước cuộc sống của anh. Plan , anh không phải em, anh không phải em, em có thể làm được, anh không được, anh làm không được. Muốn chia tay phải không, trừ khi anh chết, đến đây, em cũng lấy đao tới chém anh đi, người nhà anh muốn giết chết anh, ngay cả em cũng không tính toán buông tha anh! PLAN , anh thật mẹ nó đủ mệt, một ngày làm việc mười tám tiếng, cả thời gian ăn cơm đi nhà cầu cũng tiết kiệm. Anh vì cái gì mà liều mạng như vậy, vì cái gì tình nguyện trải qua cuộc sống không bằng cả chó này cũng không chịu về nhà làm thiếu gia. PLAN, anh sắp mệt chết rồi, anh cũng không biết anh có thể chống đến ngày nào, nhưng anh chỉ có một nguyện vọng, chỉ cầu em một chuyện, đừng có nói hai chữ chết tiệt kia với anh. Chẳng sợ mệt hơn, khổ hơn, anh nghĩ về đến nhà có thể nhìn thấy em, có thể nghe thấy giọng của em, là anh có thể chống, gắt gao mà chống. Plan , em muốn đem một tia hi vọng cuối cùng của anh cũng đoạt đi sao, Plan …”Nước mắt Mean  tràn mi chảy xuống, chảy vào lòng Plan

Anh rất muốn tiến lên ôm chặt người kia vào ngực, trấn an gã nói không chia, tất cả gặp quỷ đi thôi, bọn họ không sai, bọn họ không nợ ai, không chia tay, tuyệt đối không chia. Mean yêu anh bao nhiêu  bao nhiêu, Plan cũng để ý Mean  bấy nhiêu.

Bọn họ, không nên bị tách ra!

Nhưng anh gần như sắp bước ra, xúc động lại bị lý trí xua tan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top