Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

400-403

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi nói xong những lời hoa mỹ Tronie dừng lại, im lặng đợi cô trả lời.

Trong phòng bệnh yên tĩnh, tiếng khóc rất nhỏ dần dần trở thành tiếng thở dốc càng ngày càng nặng nề hơn.

"Mun--" Tronie gọi tên cô.

"Tôi không có cách nào tha thứ cho anh ... đối với tôi, mỗi một chuyện anh làm đều gây cho tôi sự tổn thương quá lớn! Trong lúc tôi đang mang thai con của anh, anh lại cùng người đàn bà khác ở chung một chỗ... trước tiên là thân thể của anh đã phản bội tôi! Rồi anh lại đi dùng tiền để mua bằng được "Ánh sao đêm" để đưa cho Diệp Chức Nhân, chính là tim anh đã phản bội tôi! Anh biết rõ ràng là tôi thích, tôi tha thiết ước mơ sợi dây chuyền đó, vậy mà anh tàn nhẫn tước đoạt nó, đưa cho người đàn bà khác, điều này nói lên cái gì? Nó chứng tỏ trong lòng anh hoàn toàn không có tôi, tôi không bằng người đàn bà kia! Tim và thân thể anh đều đã phản bội tôi, vì cái gì mà tôi phải muốn một người chồng như anh." Nói tới đây, Mun dùng lực nhắm hai mắt lại. "Tôi nghĩ con của chúng ta chắc là biết gia đình của chúng ta sẽ tan vỡ, cho nên nó không muốn ở lại trên thế gian này, nên đã chạy trốn rồi! Nếu... Nếu đứa bé đã không còn, tôi cũng không có cách nào đối mặt với anh, cũng không thể tìm thấy một lý do nào để có thể tha thứ cho anh được!" Mun đau thương đến chết tâm rồi.

Lòng của cô thật sự đã chết.

"Trái tim của anh không hề phản bội em--" Tronie ra sức lắc đầu, "Mun, anh cũng không nghĩ đến tại sao lại khéo như vậy, em là người định mua 'Ánh sao đêm', nếu anh biết là em, anh nói cái gì cũng sẽ không mua!" Kỳ thật lúc anh mua, cũng là chuẩn bị muốn tặng cho Mun, chỉ là bị người đàn bà kia đoạt đi mất.

Mun nhìn trần nhà, những giọt nước mắt trong veo mà lạnh lùng không ngừng rơi xuống trên gương mặt cô, "Nếu anh biết cái đó là tôi định mua, anh sẽ mua cái khác tặng cho cô ta, vậy anh sẽ không phạm sai lầm sao?" Giọng nói của cô không hề có ngữ điệu gì khi hỏi lại anh. Như vậy mà anh không rõ sao? Không phải vấn đề thời gian, cũng không phải chỉ vì "Ánh sao đêm", mà là trong lòng anh hoàn toàn không có cô. Anh không nghĩ mua quà cho cô, lại biết nghĩ đi mua cho người đàn bà khác, ha... ha, đây là cái gì.

Nhớ lại chuyện chiều hôm đó, cô gái kía nói, Mun nhịn không được trong lòng tự giễu cười lên, hóa ra giữa bọn họ đã có ước định, anh trở về ly hôn, sau đó cùng người đàn bà kia ở cùng một chổ. "Bây giờ con của chúng ta cũng không còn, anh đã có thể cùng cô ta ở chung một chỗ không phải lo lắng rồi! Hàng ngày lén lút thật không dễ chịu, hiện tại có thể quang minh chính đại, anh nên nắm bắt thời cơ đi!"

"Không..." Phản ứng đầu tiên của Tronie là 'Không', mà cái chữ này, hai ngày nay anh đã nói rất nhiều rồi! "Anh sẽ không ở cùng với cô ta!"

"Đó là vấn đề của anh, nhưng mà tôi nhất định sẽ không sống cùng với anh nữa!" Mun nhắm hai mắt lại, không muốn nói chuyện.

Sự bình tĩnh của cô làm cho Tronie sợ hãi đến cực điểm, anh tình nguyện để cô khóc, cô nháo, cô đánh anh, mà không phải như hiện tại khiến anh không sao thích ứng được, "Em nói đi, anh phải làm như thế nào, em mới có thể tha thứ cho anh, anh nhất định sẽ làm theo, được không?"

Mun trở mình, đưa lưng về phía anh!

Tronie đi vòng qua cuối giường, đi tới sát cửa sổ bên này. Anh ngồi xổm xuống, lấy từ trong túi quần ra sợi dây chuyền đoạt lại từ Diệp Chức Nhân, sau đó làm tư thế giống như hiến dâng vật quý nói: "Mun, đây là 'Ánh sao đêm', anh đeo nó cho em, có được hay không?" Cô không phải vẫn chung tình với nó sao? Đưa cô đeo có lẽ cô sẽ cao hứng lên?Mun nhấc bả vai đẩy sợ dây chuyền sắp đeo lên cổ cô, dùng ánh mắt không giải thích được nhìn anh, "Tronie, anh cho tôi là chỗ thu mua đồ cũ sao?"

"Không... anh không nghĩ như vậy!" Tronie lập tức lắc đầu, sợ cô tức giận.

Mun dùng lực nhìn chằm chằm vào anh, ánh mắt đầy vẻ xa lạ, không thể chấp nhận lẫn ghê tởm chán ghét. "Mặc dù tôi đã từng gả cho người khác, cũng đã sinh một đứa con gái, cũng là đồ cũ trong miệng người khác, nhưng chính tôi lại không thể sử dụng đồ cũ của người đàn bà khác!" Cô nhìn chằm chằm 'Ánh sao đêm', nói đầy ngụ ý: "Có một vài thứ cho dù là tốt, cho dù là thượng phẩm, nhưng mà người khác đã dùng qua, tôi đây liền cảm thấy dơ bẩn, cực kỳ bẩn, tôi không sao nhận lại được!"

Nghe xong câu nói của Mun, toàn thân Tronie máu như đông lại, trong đầu chỉ có một phản ứng, đó chính là -----

Nguyễn Mun ghét bỏ anh, ít nhất trước mắt là cô không thể chấp nhận anh!

Sau câu nói đó, Tronie không còn mặt mũi nào mà ở lại nơi đó. Anh chỉ nói với Mun chăm sóc bản thân thật tốt, bồi dưỡng thân thể, sau đó liền rời khỏi bệnh viện!

Vài ngày sau đó, anh cũng không hề xuất hiện tại bệnh viện, không phải vì anh không có tính nhẫn nại, mà là thật sự anh không muốn Mun khi nhìn thấy anh sẽ sinh ra chán ghét, vì cảm thấy anh bẩn thỉu... Anh nghĩ mình phải thay đổi lại tất cả mọi thứ... Mà trước tiên, anh nhất định phải làm một việc! Không có lý dó gì Mun phải chịu đựng sự tổn thương như vậy, mà người đàn bà kia càng ngày càng xinh đẹp, lại sống cuộc sống không mưa không gió như vậy.
**************************** phân cách tuyến ******************************

"A... vì sao các người lại bắt tôi, buông tôi ra!" Diệp Chức Nhân ngoảnh mặt nhìn hai người đang dẫn mình la to "Các người muốn mang tôi đi đâu?"

Hai người đàn ông mặc đồ đen không trả lời cô ta, trực tiếp dẫn cô ta vào một phòng ở tầng hầm trong quánbar, sau đó ném cô ta xuống đất.

Nơi này tuy chỉ là một gian tầng hầm, nhưng được trang trí cũng tương đối hoa lệ, sàn gạch bóng loáng phản xạ đèn thủy tinh màu vàng sáng chói trên trần nhà!

Sau khi ngã nhào trên đất "Bịch" một tiếng, cô ta ngẩng đầu nhìn người đàn ông đứng ở trên bục quá bar, "Ngô tổng, anh bắt em tới đây làm gì?"

"Muốn cùng cô nói chuyện phiếm!" Tronie đốt một điếu thuốc, hít mạnh một hơi!

Sắc mặt Diệp Chức Nhân trắng bệch, giả ngây giả dại đứng ở trên mặt đất, "Ha... ha, nếu anh muốn cùng em nói chuyện phiếm thì gọi điện cho em là được mà, cần gì phải kêu hai người bắt em tới quá tốn công rồi!"

"Diệp Chức Nhân, cô còn muốn giả vờ với tôi sao?" Tronie cầm ly rượu trong tay ném vào tường, chiếc thủy tinh đắt tiền vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, rơi đầy xuống đất! Anh tiến lên một bước, dùng lực kéo tóc cô, nghiến răng nghiến lợi nói: "Con đàn bà chết tiệt này, cô muốn hãm hại tôi như vậy, phải chăng cô nghĩ cô sẽ có khả năng gả cho tôi để làm phu nhân sao?"

Diệp Chức Nhân tiếp tục giả ngu. "Ngô tổng, em thật sự muốn, giải thích mọi chuyện giúp anh, em cũng không biết vì sao lại biến thành hiểu lầm như vậy? Hơn nữa, chuyện này anh không thể đổ lỗi cho một mình em được, anh không phải cũng thích em sao?"

"Cô đúng là đồ đê tiện!" Tronie tức đến nghẹt thở.

"Anh nói tùy thích!" Ánh mắt Diệp Chức Nhân nhìn quanh, nghĩ cách trốn thoát khỏi nơi này như thế nào!

"Được, cô cũng đã thừa nhận em đê tiện, tối hôm nay tôi sẽ cho cô được thỏa mãn..." Sau khi nói xong, Tronie vẫy tay một cái với thủ hạ.

Sau đó, hai gã vệ sĩ lôi Diệp Chức Nhân đi...

Ngay lập tức cô ta cảm thấy có vấn đề nghiêm trọng, người run cầm cập, van xin:"Tronie, chưa bao giờ em làm điều gì có lỗi với anh, nếu như anh muốn vứt bỏ em thì anh cứ vứt bỏ, anh đừng đối xử với em như thế này!"

"Cô chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với tôi sao? Cô là một người đàn bà ngu ngốc, cho nên cũng nghĩ tôi ngu ngốc như cô sao? Cô có dám nói ngày đó cô không hề cố ý hãm hại tôi không? Cô đã cố ý nói ra chuyện tôi đưa sợi dây chuyền cho cô..." Suy nghĩ của người đàn bà này không hề bình thường, mà rất thâm hiểm. Đồ chết tiệt! Mới đầu anh bị sự thông minh, linh lợi của cô ta thu hút, cảm thấy như bị người đàn bà này khiêu khích, muốn cùng đấu trí. Kết quả bây giờ, hiển nhiên anh chịu tội danh thông dâm! "Mua từ hai năm trước, hừ, cô nghĩ bà xã của tôi là người ngu dại chắc! Cô nghĩ là bà xã tôi không biết sợi dây chuyền này được đưa ra thị trường lúc nào hả?" Đây chính là âm mưu của cô ta, chỉ một câu trọng yếu kia là người nghe sẽ biết ngay: "Nói dối" .

Cũng chính người đàn bà này đã hại vợ anh bị thương, con anh chết non!

"Em... Tổng giám đốc Ngô, em biết là em sai rồi... anh tha thứ cho em được không? Dù sao chúng ta cũng đã có một khoảng thời gian tốt đẹp..." Diệp Chức Nhân thật sự rất sợ hãi, bởi vì cô ta biết, anh muốn hành hạ cô ta, nhưng không nghĩ tới anh chuẩn bị hành hạ mình!

Tronie lạnh lẽo nhếch cặp môi mỏng."Cô thừa nhận muốn hãm hại tôi là tốt rồi... Đem ném cô ta vào đi, để cho đám đàn ông đói khát kia phục vụ cô ta chu đáo!"

"Không ..." Diệp Chức Nhân còn chút tỉnh táo, chỉ nghĩ đến chuột, nên la hét như một kẻ điên!

Chính xác đây là một căn phòng ở dưới đất, cho dù có gọi thế nào, cũng sẽ không có người đến cứu cô ta...

Bịch...

Diệp Chức Nhân bị ném vào trên sàn nhà một lần nữa, sau đó có bốn gã đàn ông Châu Phi da đen nhánh đi vào trong phòng.

"Không ... Các ngươi đừng tới đây, đừng tới đây mà!" Diệp Chức Nhân túm chặt váy áo của mình, hai tay hai chân như nhũn ra, cô ta muốn bò dậy, chạy trốn!

Nhưng bốn gã đàn ông cùng nhau vây lại, tóm được cô ta rất dễ dàng. Mấy bàn tay đen kịt bắt đầu sờ mó, vuốt ve trên người của cô ta! Đồng thời mấy người bọn họ nói với nhau bằng ngôn ngữ của mình, cô ta nghe cũng không hiểu bọn chúng đang nói cái gì với nhau!

Diệp Chức Nhân nhìn những cái miệng tối tăm với hàm răng trắng ởn của bọn họ rất sợ hãi, cô ta muốn chạy trốn nhưng không xong, bị mấy người đàn ông gạt ngã trên mặt đất. Hai người đàn ông cùng bận rộn với nửa người trên của cô ta. Còn hai người đàn ông khác cũng đang mò đến phía dưới cơ thể, bắt đầu xé rách quần của cô ta!

Sau đó bọn chúng lần lượt cởi hết quần áo, để lộ ra những cái gốc rễ vừa thô vừa dài như súc vật...
"Không ..." Cô ta hoảng sợ lắc đầu, không... kiểu chơi hội đồng như thế này chắc mạng của cô ta cũng xong luôn..." Cút ngay, lũ quỷ đen... chúng mày... chúng mày không được phép đụng vào tao, cút ngay..."

Nhưng bốn gã Châu Phi nào có nghe hay hiểu được lời của cô ta, bọn họ đến nơi này để làm việc, đã lâu lắm rồi chưa hề được chạm vào đàn bà, một báu vật thượng đẳng như vậy, làm sao bọn họ có thể bỏ qua đây?

Kế tiếp, bốn gã Tây đen bố trí vị trí xong xuôi, bắt đầu "phục vụ" đàn bà trên sàn nhà!

Tronie trốn tránh ở trong một căn phòng của quán rượu. Một bình rượu tiếp một bình rượu, cứ như thế được rót vào trong miệng anh. Chất lỏng màu hồng nhạt dọc theo khóe miệng của anh không ngừng chảy xuống dưới, thấm ướt chiếc áo sơ mi màu trắng của anh...

Anh thật sự muốn uống đến chết hoặc là mất trí nhớ, còn hơn là phải chịu sự dày vò cực kỳ đau khổ này.

"Anh Tronie, anh Cả đến đấy..." Người trợ lý ở bên cạnh Tronie nhiều năm, vừa là tay chân, vừa là vệ sĩ, vừa là anh em, hấp tấp vọt vào. Một người đàn ông mặc tây trang màu đen, toàn thân toát ra sự lạnh lẽo tiến vào.

Hơi lạnh phát ra từ thân thể người đàn ông này cực kỳ mạnh, đến mức làm cho nhiệt độ trong căn phòng chỉ nháy mắt đã giảm xuống vài độ.

Tronie nhìn thấy anh cả, không dám vô lễ, vội buông hai chân trên đang gác trên mặt bàn xuống đất, đồng thời cũng đặt chai rượu xuống, đang từ ghế ngồi vội đứng bật dậy, nghiêm chỉnh: "Anh Cả..."
Người đàn ông được Tronie gọi là anh Cả, chính là con trưởng của thế hệ hiện tại của gia tộc dòng họ Ngô, cũng là Tổng giám đốc của cả tập đoàn Ngô thị. Anh không đáp lại lời chào của Tronie, chỉ nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào Tronie...

Cái nhìn lạnh lẽo của anh với Tronie cũng khá lâu, lâu đến mức, ánh mắt lạnh băng ấy đủ để cho thân thể Tronie có cảm giác lạnh thấu xương!

"Anh Cả, anh đang trong kỳ nghỉ phép mà, vì sao đã trở về vậy?" Tronie thử bắt chuyện, đối với người anh này, anh vừa tôn trọng lại vừa sợ!

Đại thiếu gia nhà họ Ngô nhặt mấy quyển tạp chí trên mặt bàn hung hăng đập vào đầu của Tronie. Trên chiếc bàn có quyển tạp chí nào anh cũng cầm lên, tất cả đều mang đập vào người của Tronie, không hề lãng phí!

"Mày thật là một thằng ngu ngốc chết tiệt, nghỉ phép cái gì? Mày đã gây ra cái chuyện ngu xuẩn như vậy, mà còn dám bảo anh mày đi nghỉ phép sao?" Anh tức giận hung hăng quát, ánh mắt giận dữ chỉ muốn đập chết thằng em trai này cho xong.

"Anh Cả, em..."

"Em cái gì mà em? Cái thằng đần độn đáng chết này, mày không biết là mày cưới con gái của ai sao? Không phải là mày đã quên mất rồi chứ? Hả?"

Tronie che đầu, mới vừa rồi bị sách đập đến sái quai hàm, anh dám nói, bên trong nhất định hàm răng lại chảy máu! "Em biết em là người có lỗi trong chuyện này... em không nên ngoại tình...!"

"Tao mặc kệ việc mày chơi bời với mấy con đàn bà ở bên ngoài. Mày muốn chơi thế nào thì chơi, nhưng chỉ kính nhờ đầu óc mày có suy nghĩ một chút... mày có bản lĩnh chơi, cũng phải có bản lĩnh khống chế..." Đại thiếu gia nhà họ Ngô dùng sức đập mạnh xuống bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Bây giờ nhà họ Nguyễn đang ầm ĩ, lợi dụng mối quan hệ để trừng trị họ Ngô chúng ta, ngay cả công trình xây dựng lại thành phố cũng bị đình đốn... rốt cuộc trong đầu của mày đã nghĩ những gì hả?"

Tronie không còn lời nào để nói. Đúng vậy, sáng sớm hôm nay anh đã nghe phòng thông tin báo, chính phủ đã hủy bỏ hợp tác! Anh Cả, những tổn thất này, nhất định sau này em sẽ bổ sung trở lại!"

"Bổ sung? Ha... ha... Mày lấy cái gì bổ sung trở lại đây? Mày cho rằng, bây giờ sự thân thiết là chuyện quan trọng nhất cần phải giữ lấy sao? Việc này còn liên quan đến danh dự gia tộc họ Ngô của chúng ta... Bây giờ cuộc trao đổi này nếu như để cho một công ty nào đó thua kém công ty của chúng ta nghe được, tất cả bọn họ sẽ nhìn nhà của chúng ta mà chế nhạo, mày có biết không, hả?" Đại thiếu gia nhà họ Ngô đau đầu, chống tay vào huyệt thái dương... sau đó ưu nhã buông cánh tay xuống, hạ một quyết định: "Bắt đầu từ ngày mai, mày không cần tới Ngô thị để làm việc nữa... mày đã bị sa thải khỏi công ty... số cổ phần mày sở hữu trong công ty, còn tiền bạc nữa... tất cả đều bị phong tỏa."

Tronie lắc đầu không tin: "Sao cơ?"

"Mày còn nói gì nữa? Mày làm cho Ngô thị phải xấu hổ... lại còn khiến cho Ngô thị mất đi lợi nhuận... chẳng lẽ mày còn muốn trơ mặt ra ở trong công ty nữa sao? Cái loại đần đồn giống heo như mày, chỉ thích hợp ở nhà vui đùa với đàn bà mà thôi... Chẳng phải mày thích vui đùa sao? Sau này mày hoàn toàn thoải mái..." Sau khi nói xong, Đại thiếu gia nhà họ Ngô đi ra khỏi phòng.

Bỏ qua lời nói của Đại thiếu gia nhà họ Ngô mới vừa đi ra, Đại Nhân một thủ hạ thân thiết của Tronie đi vào. Có điều người này rất thô lỗ, cách nói năng lại càng thô tục, nụ cười trên mặt anh ta lại càng dâm đãng."Đại ca, khà... khà, con mẹ Diệp Chức Nhân kia người cũng dai sức ra trò chứ không phải là thường đâu...có vẻ rất thích cái món ấy...dựa vào đâu à? Mới vừa rồi tôi vừa vào liếc qua một cái... ả đàn bà kia bị bốn thằng quỷ đen làm cho rất hưng phấn, liên tục rên rỉ, giống như heo nái bị heo đực nhảy ở quê chúng tôi ấy...."

Một tên thủ hạ khác đưa mắt nhìn Đại Nhân, như muốn nhắc nhở anh ta không nên nói lung tung. Nhưng do nhìn thấy cảnh vừa rồi nên Đại Nhân bị kích thích, hoàn toàn không có chú ý tới ám chỉ của đồng bọn, lại còn tự nhiên nói tiếp: "Ôi trời ơi, hôm nay người phụ nữ kia nhất định là sảng khoái gấp đôi...mà mấy gã quỷ đen kia, đồ chơi của chúng chiều dài cũng không phải bình thường đâu nhé, so với đồ chơi của bọn Lừa thì độ dài cũng tương đương. Ha... ha... lúc ấy nghe bọn làm thuê nói tuy rằng dáng dấp có dài, nhưng mà lực chiến đấu thì kinh khủng lắm nhá!"

Tronie ngồi ở trên ghế, ánh mắt nheo lại, lạnh giọng giễu cợt:"Bằng không, cậu cũng thử vào đi? Đám người kia thích nhất làm cùng giới, cậu thử một chút xem bọn chúng có thể làm trong khoảng thời gian bao lâu. Biết đâu bọn chúng sẽ làm cho cậu thật sự thoải mái đó!"

Đại Nhân rõ ràng là miệng đắng lưỡi khô, nước vừa mới uống vào trong miệng lập tức đều phun ra hết, tựa như suối ngầm đột nhiên phun trào vậy."Hả? Đại ca? Không được đâu, em không có hứng thú đối với đàn ông, em thích luyện tập với phụ nữ, tuyệt đối không thích bị người khác mang ra luyện tập đâu...

"Vậy vì sao cậu lại hiếu kỳ đối với bọn đàn ông kia như vậy?" Tronie cầm lấy tạp chí vừa mới đập anh tiếp đó nện lên đầu Đại Nhân.

Đại Nhân là người luyện võ, mặc dù rất thiếu văn hóa, nhưng anh ta không phải là không thông minh, phản ứng tay chân của anh ta không phải là thiếu nhạy bén. Anh ta rất nhanh tránh thoát công kích, sau đó bắt lấy tạp chí, không hiểu vì sao, tiến lên nheo mắt ung dung nhìn vẻ mặt Tronie:" Đại ca, anh làm sao vậy? Anh hình như đang tức giận vậy?"

Bạn của Đại Nhân, Đại Lợi bất đắc dĩ lắc đầu.

Sắc mặt Tronie cực kỳ đen, hung tợn nhìn chăm chú thủ hạ."Dùng cái đầu heo của cậu cẩn thận suy nghĩ xem, tôi có tức giận không!"

Đại Nhân gãi đầu, cười ha ha."Ngô Đại ca, đây thật đúng là không ngờ nha, bình thường anh luôn làm ra vẻ không vui, cố ý chơi người khác! Hiện tại anh quả thật có chút giống tức giận thật, thế nhưng anh như vậy lại chính là gạt người, khà khà"

"Đúng vậy, anh giỏi nhất là gạt người đó!"

Bàn tay đặt ở trên mặt bàn nắm chặt thành quả đấm, sau đó một đấm thật mạnh xuống, phát ra một tiếng rất to. Đáng chết, chính là bởi vì lời nói dối của mình, gạt người, hiện tại mới có kết cục như vậy. Bà xã không cần anh nữa, đứa nhỏ lại bị chết non, hiện việc làm cũng bị mất!Trời ạ, lão Đại đang phát uy gì vậy? Đại Nhân bỗng chốc run run, thân thể lui về phía sau một bước. Hướng về phía bạn xin giúp đỡ, mong muốn hiểu rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!

Mà lúc này, Tronie ra lệnh, "Cậu không phải nói tôi luôn luôn thiên vị người sao? Từ giờ trở đi, tôi Tronie nói chuyện, làm việc, nhất định đinh là đinh, kiếm là kiếm, tuyệt đối sẽ không gạt người nữa! Đại Lợi cậu đem Đại Nhân ném vào cho đám da đen kia cho tôi!"

Đại Nhân thật đần độn, chẳng lẽ cậu ta không biết trong lòng anh đang phiền muộn sao? Không biết rằng bây giờ anh nhất định không hề muốn nhớ lại quá khứ, cũng không muốn nhắc tới ả đàn bà Diệp Chức Nhân dù chỉ một chút thôi sao? Vậy mà cậu ta còn ở đó không ngừng rắc muối trên miệng vết thương của anh.

"Vâng!" Đại lợi hưng phấn làm động tác chào theo nghi thức quân đội, sau đó túm lấy Đại Nhân!

Đại Nhân lần này biết vấn đề nghiêm trọng, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, hai chân run rẩy, nhưng hai cánh tay của anh vẫn còn có khí lực, "Không được a, anh hai, Đại Lợi, tôi còn có vợ cùng con đấy, nghìn vạn lần không được đối với tôi như vậy, vợ của tôi còn trẻ tuổi lại xinh đẹp... nếu như hôm nay tôi bị biến thành đồ bỏ đi, vậy vợ của tôi làm sao bây giờ? Tôi cũng nhất định không muốn bị người khác nghiêm chỉnh chụp một cái mũ xanh lên đầu đâu!"

Haizzz, dù sao cũng là anh em cùng vào sinh ra tử nhiều năm, Đại Lợi làm sao có thể thật sự để cho cậu ta bị một đám người đàn ông Châu Phi làm nhục đây? Lập tức xin tha cho cậu ta: "Vậy tại sao cậu lại đi nói lung tung chứ? Miệng cậu đầy chuyện đồi trụy, cậu cho là người nào cũng đều thích nghe sao? Đại ca vẫn muốn chúng ta văn minh một chút, chẳng lẽ cậu quên à? Chung quy là không nên làm cho Đại ca mất mặt biết không?"
Liên tục bị Đại Lợi gõ lên đầu nhiều lần, Đại Nhân gấp đến độ kêu lên oai oái, giải thích: "Tôi cũng là có ý tốt mà? Tôi cũng muốn làm cho Đại ca hết giận. Hiện tại chuyện dạy dỗ người phụ nữ kia không đạt được mục đích, cô ta hiện tại đang hưng phấn vô cùng lại còn cho mấy người đàn ông kia thay phiên làm, đây là trả thù sao? Hoàn toàn đúng với ý nguyện của cô ta! Tôi không phải đang nhắc nhở mọi người sao?"

Tronie hướng về Đại Lợi làm ra dấu thả người - -

Đại Nhân rốt cục được tự do!

Đại Nhân nói rất đúng, tìm người thay phiên nhau cường bạo cô ta, cũng không có làm tổn thương cô ta được. Tronie suy nghĩ vài giây, trên mặt lộ vẻ gian đến chết người, nảy ra ý hay. "Nghe nói, Châu Phi có phong tục 'lễ cắt bao quy đầu', đúng không? Ha ha, hỏi mấy tên đàn ông kia một chút, bọn họ có làm 'lễ cắt bao quy đầu' không? Hãy để cho ả đàn bà Diệp Chức Nhân kia thưởng thức cảm xúc này một chút...

Đại Nhân toàn thân lạnh run... Trời ạ, 'lễ cắt bao quy đầu'? A, sợ rằng người đàn bà kia sẽ không sống nổi... a... a... a... thật là quá đau đi! Đàn ông làm 'lễ cắt bao quy đầu' còn đỡ một chút, sẽ không đến nỗi đau lắm. Nhưng nếu là phụ nữ làm 'lễ cắt bao quy đầu'? Trời ạ, nghe nói đem *** đều cắt đi, để cho nơi đó chỉ còn lại có một cái hốc...

Tronie vừa hạ lệnh, không lâu sau trong căn phòng nào đó dưới tầng hầm, phát ra một tiếng kêu vô cùng thảm thiết...

Sau đó toàn bộ đều là nghe nói, nghe nói vào lúc nửa đêm một người phụ nữ bị ném ở đại lôi, hạ thể của cô ta toàn là máu. Sau đó được một người đàn ông đưa về, hơn nữa lại còn yêu quý không rời. Nhưng cũng có người nói người phụ nữ này được đưa đến bệnh viện... nhưng cũng có người nói tất cả đều là lời đồn đại...

Còn cụ thể tình hình ra sao, dường như chỉ có người có liên quan cùng người bên trong quán bar mới biết! Nhưng có thể khẳng định là sau đó, chuyện này chẳng có ai đến giải quyết, mà chẳng có ai đến gây sự với Tronie!

Nhưng có một việc là thật, hơn nữa còn được truyền thông đưa tin và người trong nhà họ Ngô chứng thực: Tronie bị đuổi ra khỏi tập đoàn Ngô thị, hơn nữa tiền bạc trong tài khoản cá nhân của anh đều bị phong tỏa. Những khoản đầu tư cá nhân của anh cũng bị một tập đoàn tài chính nào đó báo thù, ngân hàng vây quanh thúc giục anh trả nợ...

Hơn nữa 'Kim Úc phủ đệ' của anh cũng bị ngân hàng tịch thu, chuẩn bị tiến hành bán đấu giá...

" Nguyễn tổng à, hiện giờ tên đầu heo kia không có tiền, hay nói cáchkhác nó sắp tay trắng rồi, như vậy chú em vừa lòng chưa?" Tổng Giám Đốc tậpđoàn Ngô thị Ngô Tuấn cũng là anh trai của Tronie, vừa nói vừa vỗ vỗ Văn Khánhnhư anh em trong nhà. Hiện giờ Văn Khánh vì chuyện của em gái mình đã trở mặt,anh dùng cách thức áp chế mối quan hệ làm ăn chung giữa hai tập đoàn Ngô thị vàNguyễn thị.

Đây là chuyện lớn đối với Ngô Thị. Nếu Nguyễn thị trở mặt từ thông gia thànhthù địch thì sẽ phá hủy mối quan hệ hợp tác làm ăn giữa hai nhà, như vậy đốivới hai bên đều có thương tổn lợi nhuận rất lớn bởi vì cả hai gia đình cơ bảnnắm giữ toàn bộ mạch máu của nền kinh tế Châu Á. Không nên dẫn đến tình huốngsong hổ tương tranh với nhau, nếu thế sẽ có người lợi dụng mà ngư ông đắc lợi.Điều này vạn lần cũng không nên xảy ra, không đáng nha.

Nếu chỉ hy sinh một cá nhân mà có thể đạt được mục đích hợp tác suông sẻ thìsao lại không làm?

Văn Khánh lắc lắc ly rượu vang trong tay, nhấm nháp môi nói: "Hiện giờ tôi vẫncảm thấy chưa vừa lòng, tôi muốn cậu ấy không có khả năng xoay chuyển tình thế,anh cũng biết năng lực của Tronie kiếm tiền so với tôi và anh rất lớn, tôi muốncậu ấy không kiếm được một xu nào, làm cho cậu ấy suốt phần đời còn lại khôngngóc đầu lên được!"

" Trời ơi---" Anh Cả của tập đoàn Ngô thị thốt lên, sau đó anh tận lực khuyênnhủ Văn Khánh: " Tôi thấy em trai Tronie của tôi tương lai của nó cũng thật bithảm rồi, chú em à, tôi và chú cùng thương lượng việc này lại một chút đượckhông? Không cần trừng phạt nó cả đời đâu, chỉ cần một khoảng thời gian là đượcrồi, chỉ cần trong khoảng thời gian đó làm cho nó nhận ra sai lầm của mình làđược rồi chứ. Hay nói thẳng ra thì sai lầm mà thằng em Tronie của tôi phạm phảicũng là "sai lầm chung" của cánh đàn ông chúng ta, chúng ta ai cũng có thể hiểuđược điều này mà. Tôi nghĩ rằng, chỉ cần nó có thể từ bỏ tính cách lãng tửphóng đãng của nó, yêu thương Mun thiệt tình thì sẽ không phạm sai lầm nữa, đểrồi cuối cùng bọn họ lại ở bên nhau thôi!

" Trong tình huống hiện tại, tôi thấy em gái Mun của tôi có muốn tha thứ cạu áyhay không còn không biết. Nhưng theo ý của Nguyễn gia chúng tôi thì chúng tôikhông hy vọng Mun còn có thể chấp nhận cậu ấy. Đừng tưởng cô em gái của tôi lyhôn và còn có con gái nhưng Mun mang thân phận là con gái Nguyễn gia, ngườitheo đuổi nó còn rất nhiều!" Văn Khánh nói ra điều này với khuôn mặt lạnh lẽo.

" Đúng vậy, chúng tôi công nhận Mun là một đại mỹ nhân, nếu không thì sẽ khôngkhiến cho Tronie mê muội, dù sao lúc ấy không ai biết Huy Nam là người đồngtính, thời điểm đó Tronie rất kiên trì cướp lại Mun và cưới em ấy làm vợ. Saunày nếu như Mun tái giá với người khác thì có chắc người đó sẽ đối xử tốt vớicô ấy hay không đây? Ít nhất cậu cũng hiểu biết rõ con người Tronie, cậu cùngnó làm anh em nhiều năm như vậy mà. Vả lại tôi dám chắc với cậu là em gái Muncủa cậu vẫn còn yêu Tronie lắm đó." Ngô Tổng Giám Đốc nói lý với Văn Khánh,không ngừng nói tốt Tronie.

Văn Khánh im lặng không phản bác lại, quả thật chỉ sợ người Mun yêu nhất chínhlà Tronie!

" Được thôi, nhưng nhất định phải giáo huấn thích đáng cái tên Tronie đó, nếuanh không làm thì tôi sẽ làm!"

" Ha ha...." ." Ngô Tổng Giám Đốc phát ra tràng cười sảng khoái. " Yên tâm, yêntâm, tôi nhất định sẽ làm cho cậu thấy vừa lòng!"

Tronie mang tính cách bất cần đời nhiều năm như vậy, cũng nên phải trải qua mộtphen giáo huấn, nếu không, thì sau này khó có thể để anh không mắc lại sai lầmnày. Nhưng trừng phạt như thế nào đây? . Ngô Tổng Giám Đốc bỗng nhiên nổi lênmột âm mưu, giống như tạo ra tình huống làm cho Tronie theo đuổi Mun lần nữa,kế hoạch này xem ra rất tốt nha, nhất định Tronie sẽ phải theo đuổi Mun lầnnữa, duy chỉ là trong quá trình này phải có nhiều chướng ngại, nhiều trắc trởthì mới làm cho Tronie sẽ trải qua không ít đau khổ.

Văn Khánh nheo mắt nhìn người đàn ông cùng ituổi với mình, hy vọng anh có thểnghĩ ra được biện pháp tốt.

******************** phân cách tuyến *****************************

Sau vài ngày nằm viện, cuối cùng Mun được xuất viện về nhà.

Đương nhiên cô sẽ không trở về lại "Kim Úc Phủ Đệ" mà về lại nhà mẹ ruột cũngkhông dám, trước đây cô khóc lóc đòi cưới Tronie. Cuối cùng, anh ngoại tìnhcùng người phụ nữ khác thì thử hỏi Mun còn mặt mũi nào về lại Nguyễn gia? Khôngchừng cha cô còn mắng cô thê thảm, nhất định là nói cô không đầu óc, có mắt nhưmù mới lấy tên Tronie đó.

Sau khi đến ở tại Úy Lam Loan, Mun nhốt mình cả ngày trong phòng, không ngừngkhóc, luôn tự trách bản thân. Mang thai đã hơn sáu tháng, cô thậm chí có thể cảmnhận được đứa bé đá nhẹ trong bụng mình, đây chính là một sinh mạng nhỏ bé, thếnhưng....!

Cô đau đớn không chỉ vì Tronie phản bội, mà cô còn oán trách bản thân mình rấtích kỷ, lúc đó cô thậm chí có thể cảm nhận được đứa nhỏ trong bụng không thoảimái, cô phải khống chế cảm xúc của chính mình mới phải. Nhưng tại thời điểm đó,cô chỉ lo cảm xúc của mình, không quan tâm đến cái khác.

Trên thế giới này có người mẹ nào đáng ghét như cô không ---

Nghĩ đến điều này, cô lại tự trách mình, nước mắt trào ra!

Cộp...cộp

Khởi My đi vào phòng với một chén canh gà trên tay cho buổi sáng của Mun.Canhgà còn chưa kịp uống thì mùi dầu mỡ theo không khí tỏa ra tràn ngập trongphòng.

" Vừa muốn uống canh gà lại vừa không muốn, thật sự nó rất khó uống chị Khởi Myà!" Mun nhăn nhăn mũi, làm ra vẻ trêu chọc Khởi My. Hiện giờ Mun đang làm "kẻ ởnhờ" tại nhà anh chị mình, không thể ngày nào cũng mang cái vẻ mặt "như đưađám" đó được.

Một hai ngày thì còn có thể chứ trong thời gian dài "ở nhờ" mà cứ trưng ra bộmặt đó thì ai có ý muốn quan tâm nữa chứ.

Khởi My sao lại không nhìn ra Mun đang cố ý bày ra dáng vẻ thoải mái tươi cườinhư không có chuyện gì trước mặt mọi người, nhưng cô em gái này càng làm vậythì vợ chồng cô và tất cả mọi người ở đây càng đau lòng hơn. " Chao ôi, canhnày là do chính tay chị nấu cho em đó nha, em không được nói nó khó uống đâuđó, vì điều này đả kích lòng tự tin nấu nướng của chị lắm đó!"

" Sao ạ? Không lẽ mỗi ngày canh em ăn là do chính tay chị nấu cho em sao?" Munsau khi nghe chị dâu mình nói thì kinh ngạc mở to đôi mắt còn cánh tay thì chỉchỉ vào chiếc khay đựng chén canh gà.

" Đúng rồi, để đạt đến trình độ đó, cho nên mỗi ngày em đều phải uống hết chochị!" Khởi My bưng chén canh lên đưa đến cho Mun.

Chị dâu Khởi My đang mang thai vậy mà còn xuống bếp nấu canh cho Mun thì sao côlại dám không uống cơ chứ. Dù không thích canh gà nhưng cô vẫn cố nín thở uốngcho hết chén canh. Bỏ chén xuống, lau miệng " Chị, em cám ơn chị nha, bụng chịcũng lớn rồi mà còn phải chăm sóc em nữa, kỳ thật theo lý mà nói thì sau khixảy ra chuyện em không nên ở trong này!"

Dường như trong tình cảnh này phải chú ý điều gì đó nhưng nghĩ mãi Mun cũngkhông nghĩ ra đó là gì.

"Ha ha, sao em lại nghĩ nhiều như vậy làm chi, không cần phải mê tín như vậy,chị thật sự rất thích ở cùng với em đó, bởi vì hiện giờ Ngạo Thực và hai đứanhóc không có ở nhà, một mình chị ở đây chán lắm luôn, may mà có em ở cùng làmbạn với chị đó"

Hiện giờ bọn họ đang huyên thuyên về rất nhiều đề tài nhưng tuyệt đối khôngđụng đến chuyện của Tronie và Mun.

Mun nâng đôi mắt nhìn vào bụng của Khởi My, trong lòng có chút thương cảm nênrất nhanh cô dời mắt đi nơi khác. Bởi vì cô lại nhớ đến đứa bé trong bụng mình,nếu thời gian có thể quay về, có chết cô nhất định sẽ ổn định tâm trạng để bảovệ đứa bé.
Trong thời gian ở cữ chính là loại cảm giác tra tấn thống khổ tâm Mun, thêmviệc mất đi đứa bé, xem ra tháng này Mun gặp phải nhiều xui xẻo. Có lẽ vận mệnhcủa cô là như vậy, liên tục hai lần mang thai cô đều sanh non, trong khoảngthời gian ở cữ cô đều phải "lấy nước mắt mà rửa mặt".

Vì đây là lần thứ hai,do đã có "kinh nghiệm" từ lần đầu sinh Ly Ly, cho nên dùcó khổ tâm thì cũng sẽ không để quá khứ lập lại lần nữa.

Mặc kệ mọi chuyện như thế nào, bởi vì hiện giờ không phải chỉ có mình cô, Munbiết mọi người đều giúp đỡ mình, bên cạnh cô luôn có anh trai cô, chị dâu KhởiMy của cô, ngoài ra còn có con gái ngoan Ly Ly của cô nữa. Bất luận thế nào,nhất định mọi người cũng sẽ không khi dễ cô.

Nhưng hiện giờ tại thời điểm khuya khoắt như thế này, người chịu khổ đâu chỉmột mình Nguyễn Mun, còn có một người cũng đang chịu sự dày dò tự trách bảnthân mình.

Cả ba chiếc xe lẫn biệt thự đều đã bị ngân hàng tịch thu hết, vì thế hàng ngàydựa vào đôi chân của mình, Tronie đi bộ đến Úy Lam Loan, đứng một góc yên lặngchăm chú nhìn lên một căn phòng ở tầng 3. Đèn trong phòng còn sáng, điều nàychứng minh người trong phòng vẫn chưa ngủ.

Tronie nhìn chằm chằm vào căn phòng đó, không biết đang suy nghĩ những gì....

Đến khi trong phòng tắt ánh đèn, một mảng đêm tối bao trùm, anh mới xoay ngườiyên lặng bước đi.

Suốt một tháng uống toàn canh gà, sau đó là cháo trứng gà, Mun cuối cùng cũngkhỏe lại. sau khi tắm xong, gội rửa sạch sẽ, so với trước đây không mang thaithì cô gầy đi hai ký, Mun đi ra khỏi phòng, hướng bên anh chị của cô và hai đứabé đi tới.

" Mẹ ơi, từ hôm nay trở đi, mẹ sẽ khỏe mạnh trở lại như trước phải không Mẹ? Mẹcon mình có thể dùng bữa cùng nhau, ăn thức ăn giống nhau phải không?" Thấy Munđi tới, con gái Ly Ly liền chạy lại hỏi lung tung mọi chuyện, kỳ lạ nha, saukhi mẹ sanh em trai, thì không cùng với mình và Huy Khánh ăn cơm nữa, hơn nữatoàn ăn mấy món thanh đạm không à nha, không phải cháo trứng gà thì là mỳ sợi,một chút mùi vị cũng không có.

Nghĩ đến việc này cô bé cảm thấy đau lòng, trong lòng mẹ bị tổn thương, chú Tronielàm mẹ tổn thương, sau đó em trai trong bụng mẹ lại mất đi, trong tình cảnh nàyđã vậy mẹ còn không ăn được nhiều món ngon, mẹ của cô bé thật đáng thương nha.

Ly Ly thầm nghĩ về sau sẽ không thích chú Tronie nữa, cô bé ghét anh, thật sựchán ghét anh, muốn cả đời cũng không thèm để ý đến Tronie nữa.

Mun ngồi xổm xuống trước khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái ngoan, hôn nhẹ lên môibé và nói: " Ly Ly, Mẹ làm con lo lắng sao?"

Ly Ly nâng lên khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, vặn vẹo cơ thể nhỏ bé của mình: "Thật ra là con sợ Mẹ lại thương tâm khổ sở, tâm trạng không tốt thôi? Con khôngnghĩ Mẹ không nói chuyện với con, con sợ sau này Mẹ không kể cho con nghechuyện cổ tích nữa!"

Mun mỉm cười nhìn con gái: " Không đâu, tin Mẹ đi, vì con, Mẹ tuyệt đối khôngthể tỏ ra yếu đuối rồi ngã quỵ nữa!".

Nhìn thấy Mẹ Mun cười, trong lòng cô bé cũng cảm thấy vui vẻ, an tâm hơn.

Mun đứng lên, nhìn về phía anh chị của mình, sau đó nói ra quyết định mà nhiềungày qua cô đã suy nghĩ kỹ " Anh Hai, chị Khởi My, em dự định ra ngoài tìm côngviệc, anh chị cho em ý kiến gì hay được không?"

" Tất nhiên rồi..." Khởi My vui vẻ trả lời, Mun sau vấp ngã lại muốn đứng lên, côem dâu này rất kiêu ngạo cho nên người làm chị đây sẽ ra sức ủng hộ, cực lựcủng hộ quyết định này của Mun.

Văn Khánh vui mừng nhìn sự thay đổi của em gái mình, rốt cục anh cũng yên tâmrồi. " Chúng ta ăn tối trước, sau đó sẽ suy nghĩ xem cho em làm công việc gìthì hợp nhé!"

Sau khi nghe Văn Khánh đề ra ý kiến, Mun lắc đầu cự tuyệt ý định đó của anh haimình " Anh Hai, em không nghĩ sẽ vào làm trong công ty của anh đâu, em muốn rangoài tìm việc, con gái Ly Ly của em sắp 8 tuổi rồi, em không còn là một đứabé, được mọi người bảo vệ như trước nữa đâu!".

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

hôm nay mk đăng 3 chap thôi nhé vì có cv đột xuất


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top