Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1: Trái Tim Tan Vỡ

Hoàng cung Đại Chu người người đều biết Trầm Hoàng Hậu có một sở thích kì quái, đó là xé vải. mỗi khi nàng tức giận.

Thứ nàng xé không phải bây giờ không phải loại vải bình thường mà là loại vải gấm Bích Ba Giang Nam tiến cống, có tên nàng không phải chỉ vì màu xanh như lá tiêu non mà còn vì sự mềm mại nhẹ mỏng của nó, trên gấm xanh còn thêu những hoa lê trắng, mặc lên người giống hệt như sóng hồ biếc xanh, không có gió mà tự nhiên lay động, phiêu dật mỹ miều, khiến người ta nhớ đến một câu thơ:

" Hồng gấm tơ mềm, khoe thợ khéo.

Thanh kỳ rượu ngát, ủ men lâu."

Cống phẩm này vô cùng hiếm có, đầu hạ vào mỗi năm ở Giang Nam xa xôi ngàn dặm chỉ đến cống hiến cho hoàng cung chỉ có 3 cây thôi.

Hội đua thuyền rồng trên hồ Thái Dương tiết Đoan ngọ vốn vô cùng náo nhiệt, nhưng hôm đó, ánh mắt của tất các cung nhân đều bị bóng dáng của Trầm Hoàng Hậu thu hút. Nàng mặc bộ váy mùa hè bằng gấm Bích Ba, thanh nhã phiêu dật, tựa như một đóa sen mới nở, chúng nhân trầm trồ, mỗi nữ nhân trong cung đều ngưỡng mộ. Nhưng trân phẩm đáng giá ngàn vàng, vô cùng hiếm có như vậy, vào tay Trầm Y Tuyết Mã rồi thì đừng hòng lấy đi một tấc một ly, sau khi may y phục , vải còn lại đều bị nàng .......  xé hết.

Cảnh tưởng thường thấy của cung nữ Phụng Nghi cung là, Mộ Dung hoàng hậu áo đỏ nhàn nhã, mặt phấn mỉm cười, ngón tay thon dài cầm gấm Bích Ba, một tiếng xé nhẹ nhàng vang lên, một thành hai, hai thành bốn.

-Bội Lan, hay không? Trầm Y Tuyết Mã giọng vang lên nhưng trong tay vẫn định xé tiếp.

Thị nữ Bội Lan lập tức mỉm cười đám lại lời chủ tử: " Dạ hay, nương nương".

Trầm Y Tuyết Mã cười nhẹ, thu ba(1) lay chuyển, quay sang thị nữ Hương Lan:"Muội có thích không?"

[(1): ý nói ánh mắt long lanh]

- Dạ thích, thích ạ! Hương Lan cười khan, lòng giật thót từng hồi, một thước gấm Bích Ba này đủ để nhà nàng ta sống nửa tháng đó nha.

Trầm Y Tuyết Mã lại cười ngọt ngào:"Vậy ta xé thêm một lúc nữa."

Bội Lan hung dữ trừng mắt nhìn Hương Lan, ai bảo cô nói thích, Hương Lan không hề khách sáo liếc mắt lại, nha đầu nhà cô chẳng phải vừa nói hay là gì!!!

ChỈ trong chốc lát, dưới chân Mộ Dung Tuyết thật sự trở thành một hồ sóng biếc, gấm Bích ba được xé thành từng sợi,từng sợi theo gió nhấp nhô dưới chân nàng, sóng nhẹ lan tỏa, đôi mắt lung linh, nụ cười duyên dáng, chân ngọc có đôi lúc lại gạt ra những sợi gấm mỏng manh dưới đất ra, giống như một vị Bích Ba tiên tử sắc đẹp tuyệt trần đang ngồi trên bờ nghịch nước, thật là một cảnh tượng khiến người ta thất hồn lạc phách.

Hương Lan, Bội Lan đều nhìn đến ngây người, tiểu thư nhà mình tuy tính tình không tốt, nhưng thật sự là vô cùng xinh đẹp.

Cả các cung nữ đứng trong sảnh cũng đều nhìn đến ngây người, cảnh tượng trước mắt này thật là hữu thanh hữu sắc, mỹ diễm tuyệt luân.

Gío đầu hạ đưa hương hoa tới , mọi âm thanh đều trầm lặng, chỉ có tiếng xé nhẹ truyền đến từ đôi tay ngọc kia. Gấm Bích Ba không không chỉ đẹp mà âm thanh nghe rất hay, khiến nàng nhớ đến tiếng đập con tim mình khi vừa gặp hắn đã yêu. Nhưng vật đổi sao dời, thế sự vô thường, cuối cùng, con tim từng đập rộn ràng nay đã tan nát, khiến người ta không thể thở dài.

Khúc gấm Bích Ba cuối cùng của mùa hạ năm nay sắp được xé hết, không xa truyền đến giọng của Tổng quản thái giám Tần Thụ bên cạnh Hoàng Thượng.

- Thánh giá đến.

Các cung nhân lập tức quỳ mọt xuống đất, nghênh đón Hoàng Thượng Đại Chu Mộ Dung Gia Yết. Ánh mắt ngước lên khỏi khúc gấm Bích Ba, qua ánh nắng rực rỡ chói chang đầu hạ, nghênh đón đôi mắt sâu thẳm của Chiêu Hoàng đế Mộ Dung Gia Yết.

Cũng không biết là đạo hạnh của hắn ngày càng cao thâm hay nàng tu hành ngày càng kém cỏi, tóm lại, bây giờ nàng rơi vào thế hạ phong, ánh mắt của hắn nàng càng ngày càng không nhìn thấu được.

Hứ, nàng không nhìn thấu được hắn, hắn cũng đừng hòng mong hiểu được nàng, như vậy hai bên hòa nhau. Nàng đứng dậy hành lễ, đứng trên gám Bích Ba nhìn nam nhân tuấn mỹ đang tiến lại gần mình.

- Để dành đi, xé hết phải đợi đến năm sau đấy.  hắn nhìn nàng và đống gấm Bích ba đầy mặt đất, thông thả nói một câu, nghiễm nhiên là hoàn toàn không để tâm.

Thân hình hắn cao cao, đứng trước mặt nàng đã che đi rất nhiều ánh nắng, nhưng đôi mắtkia quá sáng, khiến nàng khẽ nhíu đôi mắt tựa như mắt mèo:"Hoàng thượng xót rồi sao?"

Hắn không đáp chỉ cầm tay nàng xoa xoa:"Đừng để mỏi tay."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top