Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 "Một vài lời nói của tác giả :

- Tôi nhiều khi cảm thấy mình hơi điên điên khi chuyện nó khá là...ngắt ngứ? Vâng vì đây là lần đầu, nhiều khi tôi cảm thấy mình khá ngu khi thấy những gì mình viết...tôi nghĩ nếu các bạn đọc thì thật là xấu hổ. Nhưng không sao, tôi sẽ khắc phục lỗi này, nhưng nếu như bạn cảm thấy nó không ổn ở đâu thì cứ nói tôi, tôi sẽ sửa. Cảm ơn bạn nếu gợi ý cho chuyện. Và một lần nữa cảm ơn các bạn vì đã xem truyện của tôi. Nói nhiều quá.....vào chuyện thôi."

- *Tại sao Rus lại nói xấu mình nhỉ ?*

- *Mình xấu tính đến thế cơ à ?*

Ame nghĩ ngợi lung tung, tuy nói là ngủ cùng Rus nhưng chỉ có Rus ngủ còn hắn thì không. Thật ra Rus cũng không thích Ame thật. Nhưng Rus đã được USSR dạy rằng  : Tuy có phải bắt buộc nói chuyện với người mình ghét nhất, thì vẫn phải lịch sự tước mặt những người đó, đó là phép tắt, bắt buộc Rus phải lễ phép. Vào cậu nói đó đã đi theo Rus rất lâu,cậu vẫn nhớ như in. Quay lại với Ame, hắn đã ngủ lúc nào không hay, cũng đơn giản thôi, vì đã hơn 24 giờ rồi mà.

                                                                                     ( SÁNG )

- Ô ! Cậu dậy rồi à ?

Ame mỉm cười rồi xoa đầu Rus.

- Ahh!

Rus la lên. Cậu vừa nhìn Ame vừa cười.

- HÁ HÁ HÁ HÁ HÁ!!!!!!!

- Sao đàn ông con trai lại mặt tập dề màu hường!?

Rus phá lên cười, mới sáng sớm mà cậu đã có một tràng cười rồi. Ame cũng không vừa, cậu nói một câu đầy điềm đạm nhưng mang tính chất cà khịa không nhỏ.

- Đỡ hơn ai đó mặt áo của người khác mà không xin phép. Lại còn mặt hơi hơ hở nữa chứ?

- Ai!!!Hồi nào chứ!?!?

- Cậu nhột à, Rus ? tôi có nói cậu đâu ? Ai đó thôi mà ?

- Hứ!

Rus hứ Ame một cái rồi đi vào nhà vệ sinh. Cậu bất giác lấy cái bàn chải đánh răng của Ame, nhưng chợt nhớ ra cậu đang ở nhà hắn. Cậu chỉ lấy nước súc miệng rồi tạt nước vào mặt cho tỉnh ngủ. đang định đi xuống dười nhà thì thấy một người nào đó. đó là Canada, em của Ame.

- Ákkkkkkkk!!!! Ai đấy !?

Rus chạy lại lên lầu cố tìm ra tên America.

- Ây chết tiệt, Cậu ta đâu rồi ?

đang trong tình thế hỗn loạn thì cậu lại nghe một tiếng huýnh sáo. Rus nhìn lại, đúng đôi kính râm ấy, đúng cái tập dề màu hường ấy.

- Cậu cần tôi giúp gì à ?

- Ai..ai dưới nhà thế ?

- Em tôi thôi đừng quan tâm.

- Nhưng nếu em cậu ở đó thì làm sao tôi về được ?

- Yên tâm đi, em tôi "hiền" lắm.

- Nhưng còn bộ đồ này của tôi nữa nếu gia đình cậu thấy thì sẽ đánh giá tôi bất lịch sự mất.

- Tôi mang đồ ăn lên cho.

- Ah thôi !

Rus thấy vậy liền từ chối.

- Sao vậy ?

- Hôm qua cậu nấu cho tôi rồi...vậy để tôi nấu cho...

- Thôi được.

Ame liền cởi chiếc tập dề xuống, đưa cho Rus.

- Xem ai đang ngại ngùng khi chê người ta mặt tập dề hồng kìa.~

- Đ...Ừ...N...G...N...Ó...I...N..Ữ...A...

Rus giựt lấy cái tập dề. Mặt cậu đỏ ửng. Sau khi làm xong thức ăn cho Ame, cậu lại làm tiếp thức ăn cho những người khác như UK, Can, France, Au, New Zealand rồi mơi làm phần cậu. Ame vừa xem Rus nấu ăn vừa phụ giúp một tay.

- Cậu làm món gì đấy ?

- Phô mai dây xông khói, bánh mì nướng và thịt xông khói cùng tí rau salad.

- Ngon vậy !?

- Cậu ăn chưa mà nói ?

- Chưa...

Ame cười ngượng, Rus lườm. Nói ra thì lúc mà Rus đi lạc trong nhà của Ame thì cậu đã biết được trong nhà Ame có bao nhiêu người.

- cậu mang ra cho những người trong nhà cậu đi Ame.

- Sao cậu biết được trong nhà tôi có người mà không phải chỉ một mình tôi !?

- Tại tôi không bị mù nên tôi thấy tất cả mọi người.

- A..à...

Ame liền đưa các cái đĩa thức ăn ra cho mọi người, còn Rus thì lên phòng ăn.

- Ai làm đồ ăn sáng vậy ?

UK hỏi Ame.

-"con dâu tương lai của mẹ đó."

Ame thì thầm vào tai UK.

- "Thằng bé đó là người Nga, con của USSR đấy!!"

UK nói nhỏ.

- "Thì kệ tên USSR đấy! Con sợ hắn chắc ?"

- Vậy mày làm gì thì làm.

UK uống ngụm trà. Thở dài rồi cùng mọi người ăn sáng.

                                                               (SAU KHI CẢ NHÀ ĂN SÁNG)

- Rồi làm sao tôi về nhà ?

Rus nhìn Ame với ánh mắt nghi ngờ.

- Để tôi đi mót đồ của em tôi rồi đưa cậu mặt.

- Này! Cậu làm anh gì kì vậy ?

- nhưng đồ tôi rộng lắm cậu không mặt vừa đâu.

- Vậy tôi lấy tiền mua một bộ đồ khác cũng được.

Rus đang định rút điên thoại ra hì Ame liền ngăn lại.

- Sao vậy ?

- Để tôi mua cho...

- Không cần đâu.

- Không cần cũng phải cần !

- HƠ....

Rus đẩy Ame ra, Ame liền cầm cổ tay Rus rồi dồn cậu vào tường.

- Cứng đầu quá đấy nhá, Rus!

- Vậy là tôi đồng ý là cậu sẽ phải thả tay tôi ra nhá ?

- Được!

- Vậy thì đặt đi.

Ame liền đặt những bộ đồ hợp với Rus rồi hỏi ý kiếng Rus, nhưng không cái nào Rus ưng cả...

- Thôi mệt quá !

Rus rú lên. Cậu mò tủ quần áo của Ame rồi lấy ra một chiếc áo lông cao cổ.

- Tôi mượn nhé ?

- Không...//rén nhưng tỏ ra ngầu lòi//

Mặt kệ câu trả lời của Ame, Rus vẫn mặt, cậu lấy chiếc quần hôm qua mặt lại.

- Đi thôi.

- sao lại lấy cái quần hôm qua ?

- Kệ đi.

                                                                             (ĐẾN NHÀ RUSSIA)

- Đi đâu từ hôm qua đến giờ ?

USSR gằng giọng còn Rus liếc Ame.

- Chào chú ! con là bạn Rus ạ.

Ame vui vẻ nói.

- Lại là mày hả tên tư bản kia ?

- Ông chú biết tôi à ?

Thấy sự nói năng thô lỗ của Ame, Rus báu vào tay hắn để cảnh báo.

- Hai đứa vào nhà đi.

USSR thở dài.

- Vâng.

Ame cầm tay Rus vào nhà.

- Bỏ tay ra hoặc tôi tự xử.

Ame bỏ tay Rus ra.

Hắn rén rồi.



vẫn là lời nói thân thương của tác giả :

- Ít cơm tró quá ạ, nhưng các bác cứ chờ đi, tôi là một con ắc quỷ đu OTP đấy, nên khi nào tụi nó kết hôn rồi thì tôi sẽ cho các bác thấy thế nào là... Amerus 18+ =))). Bai bai và hẹn gặp lại.













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top