Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hành động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Chị Tayuya cứu em ...em sợ lắm "

























" Không...không Sakura chị sẽ đến cứu em ngay "

" KHÔNG " Cô bật người dậy

' Mơ sao ? Nó thật khủng kiếp đối với mình '

- Giấc mơ như thôi thúc Tayuya phải cứu được Sakura ngay lúc này , tâm trạng cô vô cùng tệ có thể sẽ hành động thiếu suy nghĩ bất cứ lúc nào

.
.
.

" Tayuya à ! Ta có điều quan trọng muốn nói với con " Mebuki ( mẹ Sakura )

" Có việc gì sao bà chủ "

" Vợ chồng ta sắp thực hiện một nhiệm vụ rất quan trọng do Hokage đề cử "

" Đi rồi lại về thôi mà ,bà chủ sẽ sớm hoàn thành nhanh thôi , bà đừng quá căng thẳng có khi lại không tốt đâu " cô đáp thản nhiên

" Nếu ta không trở về được thì nhờ con chăm sóc Sakura giúp ta " bà bất ngờ hạ giọng

" Bà chủ này con không thích người giỡn thế đâu nha " cô cười vu vơ

" Nhờ con nha " bà mỉm cười khẽ xoa đầu cô

" Xin bà đừng nói vậy nữa ...xin bà đấy " mắt cô rưng rưng

" Rồi rồi ta không nói nữa , cái con bé này hở tý là mít ướt à " bà ngắt một bên má Tayuya

" A da ... Đau ... đau con "

" Cho chừa cái tội mít ướt nè "

- Vẻ mặt bà lúc đó cứ như biết trước được tất cả mọi chuyện sấp xảy ra vậy

" Mebuki và Kizashi đã hy sinh thân mình trên chiến trường "

" Xin cô bình tĩnh " một Ninja khuyên cô trước khi vào

" Hãy nói với tôi đây chỉ là sự nhầm lẫn đi " môi cô lẩm bẩm gì đó

- Khi tận mắt chứng kiến những người thân của mình ra đi , cũng là lúc giọt nước mắt dần dần đáp đất

" Aaaaaaaaaaaaaaaaa "

- Tayuya gào hét trong vô vọng , rồi giờ đây cô phải nói với Sakura như thế nào khi ba mẹ nó không còn nữa

" Nếu ta không trở về được thì nhờ con chăm sóc Sakura giúp ta "

" Con hứa sẽ chăm sóc con bé thật tốt , hai người không cần bận tâm đâu "

.
.
.










" Không được mình phải hành động thôi "


















" Mới có 2h sáng cô đi đâu mà sớm vậy " một hơi thở ngáp dài

- Cứ nghĩ đi giờ này không một ai biết chứ , nên lúc âm thanh phát ra khiến Tayuya giật nhẹ một cái

" Kakashi " cô gọi tên anh theo phản xạ

" Không phải cô muốn rời làng chứ "
" Vậy là xem ra những lời khuyên của tôi vô tác dụng với cô rồi thì phải " Kakashi

" Xin lỗi anh Kakashi ! nhưng tôi phải đi "

" Vậy thì xin lỗi tôi phải ngăn cô lại "

" Baka " môi cô khẽ nói

- Rồi bất ngờ lấy một thanh Kunai lao đến tấn công anh , nhưng không nhanh chóng đã bị anh thu tóm được

" Thả tôi ra " Tayuya vùng vẫy tỏ vẻ khó chịu

" Tôi sẽ thả cô nếu cô chịu ở yên trong làng " Kakashi đang kề Kunai vào cổ Tayuya

- Tayuya đột nhiên im lặng , chắc là cô đang suy nghĩ nếu mình đồng ý ở lại làng, thì hắn sẽ thả cô ra và mình sẽ tìm cơ hội khác để trốn đi

" Vậy thì ... "

" Anh giết tôi đi "

- Kakashi có chút ngạc nhiên khi cô nói như vậy , hình như anh không thể xuống tay với người con gái trước mặt mình ,cũng vì thế mà anh hạ Kunai xuống chăng ?

" Cảm ơn anh đã để tôi đi " cô hạ giọng

" Đừng đi Tayuya... "

- Tayuya dừng lại khoảng 5s khi bị Kakashi nắm cổ tay mình , nhưng không lâu đã nhanh chóng phớt ra ,sau đó bước đi không ngoảnh lại

.
.
.

" Có thật đây là luyện tập không vậy Hidan Deidara " Konan nhướn một bên mày

" Đương nhiên là luyện tập rồi cô nghĩ tôi rãnh lắm sao Konan "

" Được rồi ! Cứ để con bé ở đây tôi sẽ chăm sóc "

" Phiền cô vậy " Hidan vừa đi vừa phất tay lên

.
.
.

" Ngài Hokage-sama có chuyện không hay rồi"

" Nói ! Có chuyện gì mà các ngươi hớt hải chạy vậy " Bà nhìn 2 Ninja đang toát mồ hôi

" Tayuya... cô ấy rời khỏi làng lá rồi "

" Nà ní ! "
" Cứ nghĩ cô ta sẽ suy nghĩ lại chứ không ngờ lại nhanh như vậy "

" Thưa ngài giờ chúng ta phải làm gì đây "

" Cho gọi Kakashi lên gặp ta ngây lập tức" bà ra lệnh

" Rõ "

' Mọi chuyện bắt đầu xấu đi rồi đây '

- Hình ảnh một cô gái nhảy qua những tán cây xanh rậm rạp, cô đã không nghỉ ngơi trong suốt quãng thời gian

' Sakura! em ở đâu '

" Em không sao chứ Sakura "

" Chị Konan sao ? "
" Ây da mà em đang ở đâu vậy nè " Sakura đưa một tay lên trán

" Hidan và Deidara chắc là 2 người đó mạnh tay với em lắm nhỉ " Konan hỏi

- Sakura sực nhớ ra chuyện lúc đó, Hidan đã tấn công cô trong lúc Deidara không có mặt , Sakura cũng không có ý định nói ra cho Konan biết nhưng ...

" Một con nhóc tầm thường chẳn có gì nổi bật như ngươi mà lại lọt vào mắt xanh của Pain sao ?chắc Rinnegan của hắn có vấn đề rồi "

" Tại vì sao ta lại phải luyện tập với đứa miệng còn hôi sữa như ngươi chứ ,một đứa gennin mà bắt bọn ta làm đủ điều sao "

" Mục đích ta vào đây là để thỏa cơn mê chết chóc mà thôi ai đời đi phải trông trẻ chứ , nhảm nhí hết sức"

' Chắc anh ấy sẽ không làm vậy nữa đâu... Anh ấy không phải loại người như thế ...'

" Dạ cũng không quá mạnh tay đâu chị " Sakura ngậm ngùi cho qua

" Lần sau đừng quá sức nhé "Cô cười một cái

' Đẹp quá ! Chị ấy đúng là một thiên thần mà ' mặt cô thoáng đỏ tỏ ý ngưỡng mộ

" Vâng ạ " Sakura vội đáp

- Sau khi vết thương đã ổn định , nó không có gì là nghiêm trọng chỉ là ngoài da thôi , Sakura bước xuống lầu , ra ngoài để hít thở không khí trong lành tý chứ nằm trên phòng riết khiến cô khó chịu

" Thật là mát quá đi " Sakura vung vai

" Nghe nói em bị thương trong lúc luyện tập "

- Giọng nói bất thình lình phát ra , khiến cô có chút ngạc nhiên, liền đưa ánh nhìn quay sang

" Anh Itachi "

" Dạ em không sao đâu ạ , cảm ơn anh đã quan tâm đến em "

" Hmm "

" Hôm nay anh không làm nhiệm vụ sao "

" Ùm "

' Trả lời gì mà khiêm tốn quá đáng vậy trời ' mặt cô bĩu xuống

" Ngày mai anh có một nhiệm vụ ở làng thác nước "

" Vậy sao anh Kisame chắc sẽ thích lắm đây "

" Thích ? " Itachi

" Thì tại được về nơi mình được sinh ra và lớn lên ở đó mà , không ít thì nhiều sẽ có những kỷ niệm , mặt dù em không biết vì sau anh ấy rời khỏi làng để đến đây "

" Kisame thuộc làng sương mù "

" Hểêêêêêêêhhhhhh " Sakura đứng hình mất 5s

( Au: Con sông quê :> )

" Thật vậy sao ạ ... Em cứ tưởng anh ấy ở làng thác nước không , vì 🐟 sống dưới nước chứ ta "

- Giây phút ngớ ngẩn lúc đó của cô , một khoảnh khắc khiến cô không bao giờ quên được, nụ cười ấy.... giây phút bắt gặp nó đến lúc nó kết thúc thoảng qua như cơn gió vậy

' Chưa bao giờ mình thấy lòng mình nhẹ nhõm như bây giờ nụ cười của anh ấy khiến mình thật an lòng '

" Em cũng muốn có một nơi để trở về "
" Nơi em sinh ra và lớn lên cũng không biết, cả ba mẹ là ai cũng không " Sakura hạ giọng

- Itachi nhìn cô

" Nhưng em chỉ buồn một chút thôi , vì giờ đây đã có các anh chị rồi hì hì "

" Có một nơi em có thể gọi là nhà "

.
.
.

- Trước mặt Tayuya hiện giờ là một thị trấn khá lớn

" Có thể mình sẽ tìm ra gì đó ở đây "

- Cô tạm trú ở một nhà trọ , nơi này khá tấp nập người qua lại , cô thì chẳng có chút thông tin gì về bọn chúng , mọi chuyện thật quá khó để tìm

" Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, cũng nên tìm một chỗ ngã lưng thôi "

" Cho tôi một phòng kế bên cô gái đó "

" Chìa khóa của quý khách "

" Cảm ơn "

" Sakura-chan , Sakura của Tobi ơi " Tobi la lối chạy toáng lên

" Ngươi có câm cái mồm nhà ngươi lại không" Đeidara đã quá quen với việc ồn ào này của Tobi

" Có chuyện gì sao anh Tobi " cô cùng Itachi bước đến

" Nhóc đi đâu đó " Deidara hỏi

" Em ra ngoài hóng gió rồi gặp anh Itachi đấy ạ " Sakura đáp lại

" Em có bị làm sao không , bị thương chỗ nào nói Tobi " Tobi sờ soạng khắp người cô

" Em không sao hết, cảm ơn anh nhiều " Sakura cười trừ

" À mà cho em hỏi "

" Hửm " Đeidara

" Anh Hidan đâu rồi ạ ... "

" Hắn ta đi đâu ai mà biết, thường thì Akatsuki không nhất thiết phải ở cố định một chỗ , khi nào có nhiệm vụ hay việc gì đó Pain sẽ triệu tập " Đeidara thản nhiên đáp

" Vậy sao "

" Mà nhóc tìm có tên đó có chuyện gì không "

" À ...không ...không có gì đâu " Sakura ngập ngừng

" Ờhh " Đeidara

- Bầu trời đêm như một tấm thảm đen mênh mông rộng lớn được tô điểm bằng những vì sao. Trung tâm của bức tranh ấy chính là vầng trăng tròn như chiếc đĩa bạc. Ánh trăng vàng dịu như mật chảy tràn, lan tỏa khắp nhân gian, làm cho cảnh vật ban đêm trở nên lung linh, huyền ảo

Trăng đêm nay mới đẹp làm sao
Chỉ tiếc là em mới là tâm điểm giữa bầu trời sao "

(Au: ôi sến súa ~)

' Ngày mai anh Itachi cùng anh Kisame đi làm nhiệm vụ ... Aaa... mình cũng muốn....'

' Chắc chắn chị Konan sẽ không và không cho mà xem ' Sakura đang trằn trọc suy nghĩ

- Vẽ mặt khi ngủ nhăn nhó xen kẽ vài giọt mồ hôi , cứ như bị cưỡng ép nhắm mắt vậy

' Hay là mình lẻn đi ta , chắc chị ấy sẽ không biết đâu '

' Nhưng một ngày không thấy mình thì hơi lạ , chị ấy sẽ tra hỏi các thành viên còn lại...phải làm sao đây Sakura '

" Động não đi ! Nếu không là hối hận đó "

- Không kiềm chế được cảm xúc của mình Sakura chợt phát ra tiếng trong câu nói âm thanh không quá lớn nhưng đủ nghe ,nó khiến Tobi cựa quậy ở giường bên

" Ai hối hận... vậy Sakura- chan ..."

- Cô giật nhẹ một cái nhưng không nhanh thì thở phào nhẹ nhõm hoá ra Tobi chỉ đang nói mớ

' Không biết anh Tobi đã mơ thấy gì nữa , suýt thì mình phá giấc ngủ của người ta rồi '

- Trong lúc Tobi cựa quậy vô tình làm tấm chăn rơi xuống đất

" Chăn của anh ấy ... thôi thì cũng một phần mình nên ..."

- Sakura chậm rãi bước đến nhặt tấm chăn trước mặt lên đắp lại vị trí cũ , nhưng chẳng may tay trái của cô đã bị nắm chặt bởi người nằm trên giường

" Anh Tobi ... Thả em ra " Sakura nói khẽ cùng với vẻ mặt nhăn nhó

- Bất chợt Tobi kéo một phát khiến cả người Sakura đổ nhào về phía trước mà phía trước cô là ...

" Ây da " theo phản xạ tự nhiên

- Bây giờ thân hình bé nhỏ của cô đang bao trùm lấy cơ thể Tobi , mặt cô có thoáng vài gạch đỏ khi ở cự ly gần như vậy , Sakura nhìn chầm chầm vào mặt Tobi lúc ngủ và dường như cô đã nảy lên ý định nào đó

' Mình muốn biết đằng sau lớp mặt nạ đó anh ấy trong như nào quá đi '
' Đây là cơ hội tốt nhất để thấy ' ( ͡° ͜ʖ ͡°)

- Bàn tay đã nhanh chóng áp sát vào tấm mặt nạ nhưng cô vẫn e dè chưa dám tháo nó

' Được rồi! mình sẽ đếm 1,2,3 rồi mới mở ' trán cô toát cả mồ hôi với vẻ mặt nghiêm túc và hồi hộp cùng ánh mắt sắc sảo đang trông chờ gương mặt ấy

Một





Hai






Hai rưỡi







' lần này sẽ mở '

B...

- Còn chưa kịp nói dứt số cuối thì cơ thể cô đã bị lật lại xuống giường cùng với một cánh tay choàng lên trên , Tobi đã trở người và lôi cô theo , tình huống éo le đó khiến Sakura không lường trước được đồng thời kế hoạch xem mặt bác bỏ

- Tay kia còn đang bị Tobi nắm chặt, một tay như vầy không thể làm gì hơn

- Sakura không còn sức chống chọi nữa vì cơ thể đã thấm mệt chẳng còn sự lựa chọn nào... là ngủ cùng Tobi đêm nay , những chiếc mi cong dài ấy dần dần khép lại che đi màu mắt xanh lục


Từ một tấm vải nhung huyền diệu, bầu trời bỗng chuyển thành một tấm vải trắng khổng lồ. Đám mây khổng lồ giống như chiếc kẹo bông, đang trôi lững lời trên trời. Chẳng mấy chốc, ông mặt trời đã thức giấc sau một đêm dài. Từng tia nắng ấm áp tỏa ra sưởi ấm khắp không gian. Trên cành cây, những chú chim nhỏ đang cất tiếng hót chào ngày mới.

" Đi thôi Itachi "

.
.
.

" Cháu gái dễ thương mua ủng hộ bà ít bánh đi "

- Khi bình minh vừa ló dạng khu phố đã tấp nập người qua lại, những người bán hàng ai nấy đều gọi mời những khách đi đường đến gian hàng của mình

" Dạ lấy cho cháu một cái đi ạ "

- Trong lúc đợi bánh nướng Tayuya có ghé mắt nhìn sang bình hoa gần đó , hoa vào sáng sớm rất tươi , hương thơm thoang thoảng dịu nhẹ

" Bánh của cháu đây "

" Cháu gửi tiền ạ "

" Hoa thủy tiên mang đến nguồn năng lượng tươi mới và may mắn, đẹp lắm phải không từ nãy giờ bà thấy cháu có vẻ thích nó

" Bà có một đứa cháu gái cũng chạc tuổi cháu , sáng nào cũng mang đến cắm hoa cho bà cầu chúc bà có năng lượng buôn may bán đắt "

" Vậy sao ạ " Tayuya

" Cháu cũng có một đứa em rất thích loài hoa này " nói dứt câu ánh mắt cô cũng dần cụp xuống

" Cháu chào bà " Tayuya nói vội

" Cảm ơn cháu đã ủng hộ "

- Sau khi tạm biệt gian hàng của bà lão , cô nhanh chóng ăn và lên đường tìm kiếm thông tin của Akatsuki

" Nhiệm vụ hôm nay là gì hả Itachi ? " Kisame nhìn người đi trước mình

" Cứ đến đó tôi sẽ phổ cập sau "

- Kisame không nói gì chỉ nhe răng cười một cái

* Cốc cốc *
* Cốc cốc cốc *

" Tobi ! Sakura dậy đi "

...

* Cốc cốc cốc cốc *

" Lão già chúng ta có nên phá cửa xông vào không " Đeidara

- Sasori im lặng tỏ vẻ khó chịu vì trước giờ anh rất ghét phải chờ đợi một thứ gì đó

" Nè ! ta vào đó nha " Đeidara kêu lớn sau khi cánh cửa được mở

* Cạch *

" TOBIIIIIIII " Đeidara nắm đầu tobi giật giật

" Người làm cái gì vậy hả "


















































~ Hé lô các tềnh yêu của tớ ~
Đã 3 tháng không được gặp các cậu rùi ಥ‿ಥ
Không biết có ai quên truyện không ta

Chap này tớ viết cũng lâu rồi chứ không phải mới viết, nên câu văn có vẻ hơi tẻ nhạt:<

Nay tớ cũng khá bận ý , nên lâu lâu sẽ ra chap mong các tềnh yêu thông cảm bỏ qua cho ♪~'ε`













Cảm ơn các cậu đã quan tâm và đọc đến đây , nếu các cậu thấy chap này hay thì có thể tặng tớ một lượt vote và cmt được hôn. (っ˘з(˘⌣˘ )

୧( ˵ ° ~ ° ˵ )୨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top