Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Đặt Tên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Freen cùng với ông cai tổng đang ở điểm họp chợ làng để đưa ra một vài thuế mới sẵn bắt bọn tá điền khấc thuế mấy tháng nay. Bọn tá điền với người dân trong chợ thi nhau thì thầm chỉ chỉ chỏ chỏ vào Freen, nghe đâu loáng thoáng bọn họ bảo nhau:
- " đó là con gái út của ông cai tổng à bà, sao bấy lâu nay không thấy"
- " chị gái đó đẹp quá mày ơi"
- " đây không phải bồ nhí ông tổng đấy chứ, ông này hay thật"
- " không đâu nghe bảo là con gái út ông tổng đi học bên Tây mới về"
- " đúng là được ăn học cao nó khác nhìn người ta sang trọng cao quý quá"
Ông cai tổng nghe họ xì xầm bàn tán về con gái mình liền hắng giọng lớn 1 cái: " bây nghe đây, đây là con gái ta, thân là cô ba Tú Ly mới đi học xa về từ giờ chuyện nộp thuế, thóc của bây mợ ba đây sẽ quản, khôn hồn thì đừng có cứ xin khấc nghe chưa"
Từ xa Khải Duy chồng của cô hai đi lại la lớn: " có lộn không cha từ trước đến giờ mấy chuyện này là con làm mà"- Khải Duy tỏ vẻ khó chịu
- "Có gì mà lạ, lúc trước Tú Ly còn nhỏ nên ta mới cho con quản, hơn cả cơ ngơi của ta thì phải giao cho con gái ta chứ chẵng lẽ giao cho người ngoài? " - ông tổng không thèm nhìn lấy Khải Duy 1 cái, thật chất ông chả ưa gì tên này, người gì tiền đồ thì không có suốt ngày cứ bám lấy con gái ông, suốt ngày chỉ biết ăn chơi, không phải con ông yêu say đắm hắn ta 1 mực đòi muốn lấy hắn thì hắn đừng có mơ mà một bước nhảy lên được làm cậu 2 nhà ông cai tổng.
Khải Duy nghe hai tiếng " người ngoài" thì nghiến răng giận dữ bỏ đi, ngay trước mặt nhiều người như vậy mà ông tổng lại làm hắn bẻ mặt.
- " bàn tán nhiêu đó đủ rồi đấy, nhà nào tháng trước xin khấc thuế, thóc tự giác lên đây nộp thuế" - Freen mặt lạnh nhìn bọn tá điền nói.
Phải nói là đáng sợ quá đi, cô ba nhà này xinh đẹp rung động lòng người thật đấy nhưng lại cũng lạnh lùng đáng sợ như vậy, bọn tá điền sốt sắn xếp hàng nộp thuế.

Hai cha con về nhà cũng tầm trưa đúng lúc cả nhà chuẩn bị ăn cơm.
- "Tú Ly, một lát con qua phòng cha lấy sổ sách về tính đi, từ giờ mọi chuyện làm ăn trong nhà này cha giao cho con" - ông tổng vừa gắp thức ăn vào chén Freen vừa nói
- " Cha, không phải chuyện sổ sách là do chồng con tính sao, tự nhiên giờ cha giao cho Freen, với lại em cũng mới về thôi có rành gì mà cha giao hết cho Freen chuyện trong nhà chứ" - cô hai Lài không hài lòng buông đũa xuống nói tiếp: " như vậy thì người ngoài còn nhìn chồng con ra thể thống gì nữa, như vậy không được!" - cô hai Lài nói 1 tràng tỏ ra bức xúc thay chồng mình.
- " tại sao lại không được" - bây giờ Freen mới lên tiếng
- " chồng của chị không phải là kẻ chỉ biết dựa hơi nhà vợ à, anh ta thì làm được gì cho nhà này, đừng tưởng em không ở trong nhà này thì em không biết chuyện anh ta đã làm, giao gia sản cho anh ta chẳng khác gì giao trứng cho ác" - Freen vẫn từ tốn ăn cơm, khuôn mặt bình bình thản thản nói như không nói.
- " con thấy chưa, không phải chỉ có mình cha mẹ mới không thích chồng con" - bà cai tổng cũng lên tiếng.
Cô hai Lài như thấy cha mẹ phân biệt đối xử với chồng mình không ngừng nói đỡ cho chồng: " cha mẹ, con biết trước giờ cha mẹ cũng vì thương con nên mới gả con cho anh ấy nhưng anh ấy vì yêu con nên chấp nhận ở rễ còn gì, có nam nhi nào mà chịu chấp nhận sống dưới nhà vợ đâu chứ, suy cho cùng cũng là anh ấy thương con gái của cha mẹ mà"
- " Thương con hay là thương gia sản nhà này? con xem lúc nảy ta mới nói có 1 câu nó liền bỏ đi đâu biệt tăm, đến giờ cơm cũng không thấy mặt, không chừng là đang ở với con nào rồi" - ông cai tổng hừ nhẹ, ta còn không rõ cái thằng phá hoại đó sao.
- " Cha, sao cha.."
- " thôi đủ rồi, con ăn no rồi cha mẹ, chị hai em xin phép" - cô hai Lài định nói thêm gì đó thì Freen cắt ngang toang buông đũa đi về phía sau vườn.

Bên này Bích Chi đang hì hục gánh nước, chuyện là sáng nay khi dọn phòng mợ ba xong nó được thằng Hổ cho cũ khoai lang to lắm, bị con Lành bắt được thì đem ra ghen tức cho rằng Bích Chi đang rù quến thằng Hổ, thế là nó bắt Bích Chi gánh nước còn bảo phải gánh đủ 6 lu đầy mới tha. Nó thầm ai oán chưa được ăn cơm mà đã làm khổ sở như này rồi, nhưng biết làm sao được nó cũng đành phải gánh cho xong chứ không là nó sẽ bị bỏ đói mất.
Freen ở trong vườn nằm trên ghế dài đọc sách, thấy khát nước bèn cất giọng gọi giai đinh nhưng không đứa nào nghe, nàng đành tự mình đi lấy.
Bích Chi gánh nảy giờ mà mới được có 2 lu, nó sắp mệt đứt hơi thì thấy có ghế dài đằng đó rồi định bụng ngồi nghỉ mệt. Thấy cuốn sách để trên bàn, nó cầm lên ngó ngó, môi mấp mé cố đọc cái chứ Tây ghi trên đó.
- " F..r..in... chữ này là chữ gì kì cục vậy trời" - cô ngày trước cũng được cha mẹ cho đi học ở trường làng, học được chưa tới đâu thì nhà gặp biến cố khiến cô như đầu đường xó chợ rồi đến được làm người ở nhà ông cai tổng, với mấy cái chữ Tây này thì khó cho cô quá.
- " đọc là Freen" - Freen từ xa cầm theo tách trà, nghe loáng thoáng người này đánh vần tên nàng thì vội nói 1 cái.
- " làm gì ở đây" - Freen nhìn Bích Chi đang luống cuống ngồi dậy, nhìn cô từ trên xuống mồ hôi nhễ nhại thì hỏi
- " dạ con gánh nước, mệt quá nên con ngồi tạm không biết đây là chỗ của cô đang đọc sách, con xin lỗi cô ba"- Bích Chi sợ bị cô ba đánh đòn thì giải thích 1 tràn
-" gánh nước? việc này không phải để bọn nam nhân làm à, từ khi nào trong nhà này lại bắt phụ nữ gánh nước" - Freen chau mày lại, người ở trong nhà chết hết rồi hay sao mà bắt 1 đứa chân yếu tay mềm này gánh nước.
- " dạ thưa cô, chị Lành nói nếu con gánh không đủ 6 lu nước thì con không thể ăn cơm, con cũng là phận người mới chỉ bảo sao thì con nghe vậy thưa cô ba" - Bích Chi lúc này mếu máo bộc bạch, chính nó cũng không biết nó đã làm sai cái gì mà chị Lành lại hành nó như vậy.
- " này, em là con hầu của tôi, chỉ được phục vụ riêng tôi thôi hiểu chưa, đứa nào dám sai bảo em thì em phải nói cho tôi lập tức" - Freen tức giận gằn giọng, bọn người ở này xem ra thấy nàng không có ở đây thì lộng quyền rồi. Nàng phải sắp xếp trật tự lại trong nhà này mới được
Bích Chi nghe vậy thì vui lắm nhưng không dám bộc lộ ra, nó chợt nhớ đến lúc nãy hình như mợ ba đọc cái từ mà nó dò đầu bứt tóc suy nghĩ bèn hỏi: " Cô ba, Freen là gì vậy cô"
- " Là tên cô" - Freen đi đến ngồi xuống ghế
- " Tên cô hả, nghe sang lắm đó cô là tên Tây đúng không"- Bích Chi hiếu kì hỏi tới tấp: " con thấy ai đi Tây về cũng có cái tên Tây riêng, hồi đó ở làng con có cậu cả của ông hội đồng Hưởng cũng được đi Tây về nhà cũng có tên Tây nghe hay lắm, sao người ta tự đặt được hay thế cô"
- " biết tiếng Tây thì được thôi, em cũng có thể tự đặt cho mình" - Freen thản nhiên nhấp ly trà trên tay đáp
- " cô ba đùa chứ, con ngày xưa cũng được đi học đi nhưng học chưa tới nơi chốn thì cha mẹ con chết hết rồi không thể đi học nữa, chữ viết mình con còn đọc được chữ đực chữ cái, sao mà tự đặt cho mình cái tên Tây đó được, hơn nữa con là phận tôi tớ như vậy thì không phải phép" - Nhắc đến cha mẹ lòng cô quặn thắt lại, đôi mắt cũng dần đỏ lên, cố gắng hít thở thật đều để điều chỉnh cảm xúc, làm sao đây cô nhớ cha mẹ quá.

Freen nhìn cô gái nhỏ trước mặt có chút xót xa, mới lớn như vậy đã chịu cảnh mồ côi, nhìn thân ảnh trước mắt làm nàng muốn biết là cô đã chịu đựng qua những gì chắc là khủng khiếp lắm, nghĩ rồi nàng đột nhiên lại cảm giác tim mình nhói lên.
- " tôi cho phép em, em có thể có tên Tây như tôi" - nói rồi Freen ngoắc cô lại: " lại đây, tôi sẽ đặt tên cho em"
Bích Chi nhanh chóng quẹt nước mắt, chạy đến bên cạnh mợ ba ngồi xổm xuống đất ánh mắt mong chờ nhìn mợ: " thiệt hả cô, con cũng được có tên Tây giống cô hả, thích quá đi"
Freen xoa đầu cô rồi cười: " để coi, em tên gì vậy"
- " dạ Bích Chi"
Rồi Freen ngẫm nghĩ 1 lúc nhìn cô: " Becky nhé? từ giờ cô sẽ gọi em là Becky"
" hay quá, con thích quá " - cô vui mừng quá chớn nắm luôn cả tay Freen lúc nhận ra thì nhanh chóng rút tay về, tim cô bỗng đập nhanh liên hồi, mặt thoáng chốc cũng đỏ ửng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top