Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CÓ BỒ RÙI MÀ VẪN ĐÀO HOA...^..^...K58AGDCT..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TRUYEN NÀY KỦA NGƯỜI LỚN NHÁ....(HI ĐÙA THUI..AI ĐỌC KŨNG ĐƯỢC HẾT À...)M ĐOC THẤY HAY NÊN POST MỌI NGƯỜI KÙNG KOI NHÁ...BECODON_1206.....0973711791....^^....TÊN NHÂN VẬT LÀ TÊN KỦA 2 NGƯỜI BAN MÌNH. MÌNH THẤY GIÔNG GIỐNG NÊN THẤY HAY HAY...NAM NGÂN ƠI...SR NHÁ,...HI...HUYENKUL..

Vừa về tới nhà, chưa kịp thở, NAM đã bị Ngân "khủng bố" điện thoại: "Em hỏi anh, Matnai_2086 là ai? Sao chat với anh mùi mẫn thế? Có phải anh đang lừa em để bắt cá hai tay không?".

NAM ngơ ngác một lúc mới hiểu ra vấn đề. Thì ra, Ngân lại vừa dở cái trò muôn thuở là lấy nick với password của anh để lên mạng, rình rập xem có ả NAM đành phải giải thích đến khô nước miếng mới được Ngân "tạm thời tha thứ" kèm một câu dằn mặt: "Anh cứ cẩn thận đấy!".

Phải nói, số NAM sinh ra đã chịu "kiếp đào hoa". Chả thế mà mới ngày lọt lòng mẹ, NAM được ông trời ban tặng cho khuôn mặt sáng như "thiên thần". Hồi đó các bà các cô đến thăm ai cũng nói: "Thằng cu đẹp trai thế này, lớn lên chỉ tổ làm khổ con gái nhà người ta thôi!". Câu nói tưởng như vô thưởng vô phạt ấy nay lại thành hiện thực.

NAM cứ ngày một "bùng nổ". Với người khác thì đó là niềm sung sướng, tự hào, may mắn... nhưng riêng với NAM, cậu bảo: "Chỉ rặt thấy khổ mà thôi!".

NAM là "hoa đã có bà chủ". Cái lý lịch đó anh chẳng bao giờ giấu diếm, thậm chí ở trang web cá nhân của mình anh cũng khai báo tỉ mỉ, rõ ràng: "Là người thủy chung, son sắt, có người yêu 'thanh mai trúc mã', chỉ chờ được tuổi là cưới....", vậy mà không hiểu sao lũ con gái cứ thi nhau "đổ kềnh" bất chấp tất cả.

Từ thuở sinh viên, NAM đã nhọc lòng khi mà tối tối ngồi cạnh Ngân, hết cô bạn cùng bàn lại tới cô lớp trưởng hay cô bí thư lớp nhắn tin hỏi thăm với hỏi mượn tài liệu. Mỗi lần như thế, NAM chỉ biết nghệt mặt ra giải thích yếu ớt: "Anh học khá môn này nên các bạn ấy tín nhiệm". Còn Ngân đáp trả bằng một ánh mắt sắc như dao: "Ừ, nhưng toàn gái nhỉ?" làmNAMsởn da gà.

Cũng từ đó, danh bạ điện thoại của NAM rất hiếm lưu tên con gái, thay vào đó là những từ "đồng âm khác nghĩa". Ví dụ, em tên "Hương", thì lưu "A Huong", bảo là "Anh Hưởng", cô nào tên "Thủy", ghi "A Thuy", nói là "Anh Thụy", cô tên "Hân", viết "A Han", kêu là "Anh Hàn"... Kế sách ấy, NAM vẫn phải duy trì tới tận bây giờ nếu không muốn "tan xác" với Ngân.

Thời buổi bùng nổ thông tin, đầu tiên là chat online rồi blog, kế đó là các mạng xã hội ra đời, khiến cơ hội kết bạn bốn phương tăng theo cấp số nhân. Ngày ấy, như bao thanh niên khác, NAM hào hứng tham gia lắm. Cũng lập nick, đăng kí tài khoản, viết blog, đăng ảnh, v.v..., nhưng rồi cuối cùng "xịt" hết vì bị Ngân "bắt sống" toàn "gái mú" vào chat chit, comment. Cô bảo: "Xem giọng họ viết cho anh là em ngửi thấy mùi yêu đương rồi". Mà quả thật, các cô nàng đó chỉ nhìn ảnhNAM với nghe anh bông đùa vài ba câu là đã như bướm sa. không ham hố trò chuyện hay đong đưa với bọn họ, anh chỉ muốn mình không phải "kẻ quê mùa", "chậm tiếp thu cái mới", nhưng xem chừng vùng đất ấy không phải dành cho gã trai đào hoa đã có bạn gái như anh.

Ra trường đi làm, công việc không cho phép NAM thu mìnNAM tự biết "nhược điểm" dễ hút hồn người khác của mình nên rất hạn chế những cử chỉ quan tâm hoặc suồng sã với phái nữ. Nếu muốn ga lăng anh cũng phải ga lăng công bằng với đồng loạt các chị em, tránh tình trạng "gợi tưởng tượng, gây thương nhớ" cho cá nhân ai đó. Ấy vậy mà gặp những cô nàng có tiền sử bệnh "dưa bở", anh vẫn không "đỡ" được.

Như cái cô Matnai_2086 kia là một ví dụ điển hình. Cô nàng này xinh đẹp, con nhà giàu, nhiều anh "xin chết" hẳn hoi, thế nhưng đi đâu cũng chỉ một mực khenNAM mới là người đàn ông đạt tiêu chuẩn "ISO". Mặc kệ việc NAM có bạn gái, cô nàng khăng khảng bảo: "Em tin là anh có để ý tới em, chẳng qua em là người đến sau thôi. Em chấp nhận làm bồ nhí, được cạnh tranh công bằng với người yêu anh nếu có cơ hội". Khi sự việc vỡ lở, đến tai Ngân thìNAM chỉ biết ú ớ: "Tại cô ấy cứ thích anh thì anh biết làm sao được...".

Những lần trong các cuộc gặp gỡ có nhiều phụ nữ, NAM nhanh miệng bóng gió ám chỉ mình đã có nơi có chốn. Song chẳng ăn thua, thi thoảng lại thấy có cô không giấu được vẻ bẽn lẽn làm duyên với anh, có cô còn "liều" hơn, không ngại liếc mắt đong đưa trắng trợn. Không giao lưu số điện thoại với nhau thì e mất lịch sự, mà cho số rồi thì y như rằng sẽ xuất hiện cô nàng cá tính chủ động hỏi thăm. Và tất nhiên, hậu quả sẽ là những "cơn tam bành" của Ngân.

Còn một điểm nữa cũng dằn vặt đau khổ không kém với một gã trai quyến rũ như NAM Đó là những lúc anh phải đấu tranh tư tưởng, tự mình vượt qua những "cám dỗ trần tục". Thử hỏi có thằng đàn ông nào đứng trước gái đẹp mà không xiêu lòng, nhất là các em cứ "tình cho không biếu không". Hiềm nỗi sinh ra là kẻ quân tử, NAM mới khốn khổ, nuốt cơn thèm khát ngược vào trong để giữ trọn hai chữ "trung trinh" với bạn gái.

Xem ra có bồ rồi mà gái vẫn theo như NAM đúng kiếp khổ. Vì thế, ai mà mở miệng khen "đào hoa sướng thế" thì anh sẽ phản pháo ngay: "Tôi thà đào đất, đào cát còn hơn phải đào hoa!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top