Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Hè

Hè, cứ nhắc đến là liên tưởng đến bao nhiêu thứ.
Có kem, có nắng, có hồ bơi,.. có những nhánh phượng đỏ, hay bàn ghế đóng bụi nơi lớp học. Không phải tự nhiên mà chúng ta có một bức tranh mùa hạ tuyệt dịu như vậy trong trí não, có thể cho rằng, từng mảnh ghép kí ức về mùa hè mới thật sự khiến ta đắm vào thế giới mộng mơ.
Hè ở Sài Gòn lạ lắm. Ngày nóng, ngày lạnh. Có ngày lâm râm vài giọt mưa, có ngày nắng chói chang bỏng cả đường, và cũng có ngày gió dịu, thổi qua từng đợt mát mẻ.
Hôm ấy, trời một màu vàng rang. Trong lớp học, tôi cùng các bạn đùa cợt như lũ khỉ mất não. Vì cô nói, lũ khỉ con của cô, có tốt nghiệp thì nhớ về thăm trường. Đã gọi là hè, chúng tôi vẫn không được nghỉ, mà đứa nào đứa nấy tấp nập ôn thi chuyển cấp. Một đám giặc, thường ngày báo đời mà mấy bữa nay lại nghiêm túc đến thế, trông có yêu không chứ.
Mấy buổi ấy cứ như mơ vậy, hè nóng là thế nhưng chúng tôi không đứa nào than. Còn cô Trâm, thường ngày bị chúng tôi gọi là "bà chằn", hôm nay lại hiền queo mà tận tình giảng cho chúng tôi mấy chỗ chưa hiểu. Trên cái bàn gỗ cũ kĩ đã mục sờn, là một đống tài liệu, đề cương chúng tôi chuẩn bị cho "cuộc chiến" của bản thân. Chao ôi, những ngày ấy.. tôi cứ nhung nhớ mãi. Những khi dành hết mùa hè để hồi hộp xem điểm thi, vui mừng hết mức vì đạt được ngôi trường mơ ước.. khoảnh khắc ấy, sao mà nghe xa xỉ vô cùng.
Ngày mưa tầm tã, cũng vào hè năm đó, tôi với mấy đứa bạn hẹn nhau họp mặt. Tội con Hân, đứa xinh nhất nhóm, lo ham chơi với bọn học giỏi mà bết bát, đậu vào cái trường hạng tư. Còn con Ánh thì may mắn quá, được cấp giấy tuyển thẳng. Lo lắng nhất vẫn là thằng Mai, nó không lo ôn luyện, đành học ở cái trường tư đắt đỏ. Nhưng thế cũng chả sao, tôi bảo, học ở đâu, miễn là thành tài, có tiền, có tương lai. Trời thì mưa như trút, không có cái cảm giác gì gọi là hè, nhưng bọn tôi vẫn cười, vì cho dù khác trường, bọn tôi vẫn thân, vẫn gắn bó và luôn giúp đỡ nhau khi cần.
Từng đợt gió thổi, thi thoảng ngửi thoáng qua mùi quýt, mùi xoài chua. Chẹp chẹp, chấm cùng chút muối ớt Tây Ninh thì hết ý. Sáng ngày hè mát mẻ, tôi ngồi quán quen làm li cà phê sữa nóng, lòng cứ nôn nao. Cũng phải, cuộc sống tất bật nên có ngày nào thanh thản cũng phải đề phòng. Nhỡ có gì đột xuất còn biết đường mà tránh, chớ nên thư giãn quá. Tuy vậy, bữa sáng hôm nay vẫn thật phong cách. Tách cà phê với ổ bánh mì pate thơm giòn, đưa mắt ngắm nhìn dòng xe cộ chạy qua... Gọi là hè nhưng có mấy ngày được giản dị như này đâu? Có cái hè không lúc nào cũng sướng, có những mùa hè, đến kem cũng khó mà ăn được. Những cái hè chỉ dùng để kiếm ăn, kiếm sống. Hay là tự tạo hè cho bản thân? Để trải nghiệm cảm giác buông thả, thảnh thơi mà sống. Hoặc để chuẩn bị cho một năm học mới lành mạnh và trọn vẹn. Còn dài lắm, hè ạ, nhưng hè thoáng qua chỉ trong cơn chớp mắt. Vậy nên, tôi muốn dành mùa hè để sống, và sống có ý nghĩa. Để tận hưởng nó như mấy đứa học sinh vô âu lo nghĩ..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: