Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

@tranhanghang 

: đúng , tôi cố chấp theo đuổi cậu để cuối cùng nhận lại sự ghét bỏ.

lanky , hieutinhtran , lamtinh và 1200 người khác đã thích bài viết này

Xem tất cả các bình luận...

lanky : dza , tui đã bảo rồi mà , thui , đừng buồn nữa nha

  tranhanghang : đâu có , tui cũng có buồn , mà là buồn ngủ =))

lanky : ừ , nhớ giữ gìn sức khỏe đấy , tuần sau tui về

 tranhanghang : bíc gòi mà , nhắc quài 

lanky : (x) đừng tưởng mình không biết Hằng Hằng à , mình không phải con nít...


hieutinhtran : Hằng Hằng à , nhớ tớ chứ ?

 tranhanghang : ây từ từ , cậu là Hiểu Tinh Trần đúng chứ ?

hieutinhtran : trời ơi đúng rùi , là cái người hôm nọ cậu giúp mình nè , cảm ơn cậu nha.

 tranhanghang : có gì đâu , giúp có tí à.

hieutinhtran : giúp có tí cũng là giúp chứ , cuối tuần đi cafe với tớ không ?

 tranhanghang : chắc không được đâu , cuối tuần mình có việc bận mất rồi , xin lỗi cậu.

hieutinhtran : thui không sao đâu , tạm biệt nha.

 tranhanghang : tạm biệt.

lamtinh : đi đâu về đấu Tiểu Trần?

 tranhanghang : dza chị à , em có phải còn nhỏ nữa đâu mà gọi em là Tiểu Trần quài dị , gọi riết em còn tưởng em là em bé của chị không á !

lamtinh : chị không biết , dù sao em vẫn là em bé của chị , mà đi đâu về đấy ?

 tranhanghang : em mới đi qua Anh một chuyến để thăm người bạn bên đó.

lamtinh : có mua quà gì cho chị không zậy ?

 tranhanghang : em có mua cho chị một vài gói trà đặc sản của Anh á , lúc nào em mang qua cho !

lamtinh : chời ơi, đúng là Tiểu Trần của chị , em lớn thật rồi .

 tranhanghang : =)))


hamnguyet : ảnh buồn ngủ hả mọi người ?

 bachdien : đúng ròi á , ảnh có nói ở trên mà =))

hamnguyet : =)))

Tải thêm bình luận...

                                                               -------------------------------------

                                                                  Những con người xa lạ

lanky : Hé lu mọi người 

tranhanghang và 2 người khác đã xem

lanky : Ơ kìa sao mọi người seen mà không rep em ? Ơ Hằng Hằng ?

lamtinh : Mày rảnh quá hay gì ?

lanky : đúng ròi , em đang rảnh , cuối tuần mọi người đi uống cà phê không ?

tranhanghang và 2 người khác đã xem

lanky : em bao

lamtinh : đi

canhnghino.1 : em nữa 

                                                                                                                                                                    tranhanghang

                                                                                                                         Mọi người đi đi , em có việc bận rồi

lanky : ơ , mai tớ về nước rồi , cậu ra đón tớ nhé

                                                                                                                                                                    tranhanghang

                                                                                                                                                                                       được

                                              ------------------------------------------------------

Đừng hỏi vì sao Dịch Hằng lại trầm như thế.

Câu chuyện này xuất phát từ 2 năm trước.

Lúc đó , Trần Dịch Hằng chỉ còn một tiếng nữa thôi cậu sẽ bước sang tuổi 18 , cậu đang ở nhà chờ bố mẹ về cùng đón sinh nhật để cùng nhau bước qua tuổi vị thành niên một cách vui vẻ . Nhưng không may , khi bố mẹ cậu trên đường về nhà đã gặp tai nạn mà lần lượt qua đời . Bà nội của cậu tái phát bệnh tim mà mất ngay tại bệnh viện . Trải qua lần lượt những cú sốc như vậy khiến cậu không chịu nổi mà rơi vào trầm cảm . Nhưng may mắc thay cậu còn có hai người bạn là Cảnh Nghi và Ảnh Quân , một người chị là Lam Tinh luôn chăm sóc cậu và đem lại cho cậu những tiếng cười vui vẻ thì bệnh tình mới giảm dần.

Khi cậu mới lên đại học

Vì còn là sinh viên năm nhất nên cậu còn nhiều bỡ ngỡ , may mắn thay gặp được đàn anh Vương Lỗ Kiệt , là học bá của trường , sinh viên năm 4 . Từng hành động quan tâm và sự chỉ dẫn của anh khiến cậu cảm nắng . Nhưng không chỉ dừng lại ở đó , có một lần Lỗ Kiệt còn giúp Dịch Hằng giải nguy khi cậu bị bắt nạt bởi một nhóm người. Chính lúc đó , cậu nhận ra rằng cậu đã thích anh mất rằng . Nhưng anh chỉ xem cậu là anh em bình thường , không hề có bất kỳ tình cảm nào với cậu , và cảm thấy rất phiền về điều đó...







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top