Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phong Sát.

"Cặp đôi hoàn mỹ" bấm máy từ một năm trước, thời gian gấp rút, Lâm Uẩn hành động cũng nhanh, cô ấy đã chuẩn bị xong hợp đồng ngày mai cho Cao Tề và Tần Bối. Không những như thế, hệt y lời Từ Giản nói, chỉ ngắn ngủi hai ngày, không ít những nhà đầu tư chủ động gọi điện đến, đề nghị tài trợ quảng cáo.


Ký hợp đồng xong, chuẩn bị công bố, các tài khoản marketing lần lượt đăng bài về những khách mời và ngày ghi hình của "Cặp đôi hoàn mỹ", diễn đàn cũng bàn luận sôi nổi.

[ ""Gặp được nàng""và "Cặp đôi hoàn mỹ" lại trùng lịch à?]

[Đúng vậy đó. Chắc "Gặp được nàng" lại giúp Đường Hi nổi lại rồi, còn về Ninh Khả, ai thèm xem đồ dở hơi đấy.]

[Đừng kết luận sớm như thế, chưa thấy mấy ngày trước "Cặp đôi hoàn mỹ" còn lên top1 hot search à!]

[Top1 hot search thì sao, Cao Tề với Tần Bối chia sẻ Weibo thì sẽ tham gia à? Toàn thứ hết thời, chán thật đấy. Không bằng đi xem chương trình tình cảm của Đường Hi.]

Diễn đàn tranh cãi sôi nổi, các hot search lần lượt bùng nổ.

"Gặp được nàng" có thêm một đôi thần tượng trong nhóm nhạc nữ đang nổi tham gia, fan cp vẫn luôn gán ghép họ, lần này họ tham gia chương trình tình yêu, nên cộng đồng fan cực kỳ phấn khích, cụm từ "Gặp gỡ nàng" leo thẳng lên top1.

[Vãi chưởng, nắp quan tài của tôi sắp bật ra rồi! Cp của tôi đang làm cái gì đây?]

[Mau ngăn họ lại đi chứ, aaaaa]

[Chắc sẽ là bộ phim bom tấn đầu năm đó!]

Số lượt xem hotsearch top1 nhanh chóng vượt qua mười triệu, nhưng chẳng lâu sau, cụm từ khác leo lên top1, dứt khoát kéo "Gặp được nàng" xuống.

#Cao Tề Tần Bối#

#Cặp đôi hoàn mỹ Ra mắt#

Nhấn vào xem, ảnh đế Cao Tề, ảnh hậu Tần Bối, hai vợ chồng ra mắt "Cặp đôi hoàn mỹ", bên cạnh đó còn có ca sĩ nổi tiếng Ảnh Lạc, người mẫu mới nổi gần đây cũng thông báo tham gia.

Quần chúng ăn dưa ngu người.

[Đây là đội hình của năm gì vậy?]

[Chương trình này mà không nổi mới là khó hiểu này!]

Về xu hướng bàn luận trên mạng, Ninh Khả đều biết hết, nhưng vì có cửa ải Lâm Uẩn và Từ Giản. Nên nàng không đọc được nhiều.

Hôm nay đã hẹn vợ chồng Tần Bối đi ăn cơm, nên nàng chỉ lướt điện thoại một lát, sau đó xuống thay quần áo. Lẩm Uẩn gọi điện đến: "Khả Khả, cậu biết có ai tham gia chưa?
Ninh Khả không thèm nghĩ ngợi trả lời luôn: "Khương Hoằng Băng?"

Lâm Uẩn cao giọng lên: "Sao cậu biết?"

Ninh Khả: "Đoán cũng đoán đúng rồi. Ngoài chị ấy ra, còn ai có thể khiến cậu gọi điện đến."

Lâm Uẩn: "Sao chị ấy lại đồng ý..."

Ninh Khả: "Chị ấy là đàn em của Tần Bối, Tần Bối mời chị ấy tham gia. Người ta không đến vì cậu đâu. Đủ rồi, đừng nhung nhớ nữa."

Năm đó là Lâm Uẩn nói với Khương Hoằng Băng là đừng gặp nhau nữa. Nếu như nàng là Khương Hoằng Bằng, với những người vứt bỏ mình như vậy, thì đừng hòng xuất hiện trước mặt nàng.

Lâm Uẩn khẽ nói: "Mình biết."

Ninh Khả: "Buổi chiều mình đi ăn với vợ chồng Cao Tề và Tần Bối, cậu có đi không?"

Lâm Uẩn: "Không đi đâu, mình phải ký hợp đồng với... quản lý của chị ấy, còn video quảng bá nữa."

Ninh Khả không khuyên nổi cô ấy, cũng lười khuyên can: "Được rồi, cúp máy nha."

Nhan Vân Trí đứng ở phòng khách, ngẩng đầu nhìn nàng bước xuống cầu thang: "Đi hửm?"

Ninh Khả: "Đi thôi. Anh Giản đến rồi."

Từ Giản đứng ngoài cửa biệt thự: "Khả Khả, chị Nhan."

Nhan Vân Trí nhìn anh cười: "Chào anh, cảm ơn anh từ trước đến nay luôn chăm sóc Ninh Khả


Ninh Khả: "?"

Câu này nói ra kiểu như nàng và cô thân thiết lắm không bằng.

Từ Giản thâm thúy liếc Ninh Khả một cái, sau đó cười tươi kéo họ ra ghế sau xe, mình thì ngồi ghế phụ lái.

Nhan Vân Trí nói rằng cô làm chủ hôm nay, vợ chồng Tần Bối cũng không từ chối, cô đã đặt bàn ở nhà hàng ẩm thực tư nhân nổi tiếng Minh Xuyên. Khung cảnh ở đó rất yên tĩnh.

Tần Bối và Cao Tề đã đến, Cao Tề thấy Nhan Vân Trí thì rất nhiệt tình, đứng lên bắt tay với cô: "Cô Nhan, lần nghe cô biểu diễn trước đã là hai năm trước rồi! Vé của cô thật sự là khó mua quá!"

Nhan Vân Trí: "Đạo diễn Cao khách sáo quá, vậy để lần sau tôi sẽ đặt trước phòng VIP cho anh chị."

"Thế thì tốt quá," Tần Bối cười hỏi, "Có uống rượu không, tôi gọi chai rượu vang nhé."

Nhan Vân Trí quay sang nhìn Ninh Khả, dùng ánh mắt để hỏi ý kiến của nàng.

Ninh Khả suy nghĩ một chút, rồi nói: "Anh chị đã mang rượu đến, làm sao có thể từ chối ạ, anh Từ lát còn phải lái xe không uống rượu được, tụi em uống một chút vậy."

Nhan Vân Trí cũng không bất ngờ với câu trả lời của nàng: "Vâng."

Cao Tề và Tần Bối trao đổi ánh mắt cho nhau, rất hiếu kỳ về mối quan hệ giữa Nhan Vân Trí và Ninh Khả. Ngày trước họ có đọc được những tin tức không tốt về cô bé đang nổi này ở trên mạng, nghe nói là xấu tính lắm, mối quan hệ xung quanh cũng không được tốt, sao lại có quen biết với Nhan Vân Trí được.

Nhan Vân Trí tính tình điềm tĩnh, cô quan tâm để ý đến những người xung quanh, thêm bát thêm đĩa rồi rót nước, săn sóc đến cực điểm.

Cô không phải là người nhiều lời, nhưng ai cô cũng nói chuyện được, lúc thì nói về bộ phim nghệ thuật của Cao Tề với anh ấy, mặc dù doanh thu phòng vé không cao, nhưng lại được mọi người yêu thích ca ngợi, sau đó lại nói chuyện về Violin, Cao Tần và Tần Bối đều là những người yêu thích âm nhạc, bầu không khí bỗng chốc hòa hợp đến tuyệt vời.

Ninh Khả giao quyền làm chủ cuộc trò chuyện cho Nhan Vân Trí, cúi đầu liếc nhanh qua điện thoại, sau đó nàng nghe thấy Nhan Vân Trí nhắc đến tên của nàng: "Hiện tại thì Tiểu Ninh nhà tôi cũng đang gặp phải vấn đề này."

... Tiểu Ninh?

Tần Bối đang nói vấn đề thay đổi hình tượng, nghe cô xưng hô thân mật với Ninh Khả như vậy, mới hỏi: "Cô Nhan rất thân thiết với tiểu thư Ninh ha."

Ninh Khả quay đầu, đôi mắt trắng đen rõ ràng ngập tràn sự khó hiểu.

Nhan Vân Trí cười đáp lại, vẻ mặt thản nhiên, tựa như đang nói, họ vốn dĩ là đã kết hôn, cho dù đôi bên không có tình cảm, hy vọng nàng sống tốt, không phải rất bình thường sao?

Thì cũng đúng là... không có gì bất bình thường cả.

Ninh Khả thẳng thắn hỏi Tần Bối: "Chị Tần, em có chuyện này muốn nhờ chị chỉ bảo, mới vào ngành em chuyên diễn phim cổ trang hoặc thanh xuân vườn trường, nhưng hoàn cảnh mấy năm gần đây đều là tư bản dẫn dắt khiếu thẩm mỹ của khán giả, em đã diễn không ít nhân vật chỉ biết trừng mắt cả bộ. Bây giờ muốn chuyển sang diễn phim truyền hình, nhưng trong tay lại không có lấy một bộ tác phẩm tiêu biểu nào, nên không nhận được kịch bản phim nào ưng ý, chứ đừng kể đến phim điện ảnh. Vậy nên bây giờ em cũng không biết nên chuyển hình tượng bắt đầu từ đâu và như thế nào nữa ạ?"

"Việc này không có gì khó khăn cả, chỉ cần em có kỹ năng cơ bản, hôm nào đó diễn thử chị xem là được." Tần Bối chống cằm, nhìn khuôn mặt của cô gái này, đoan chính, hào phóng, rất hợp với phim truyền hình và điện ảnh, chỉ là không biết kỹ năng diễn xuất như thế nào.

Ninh Khả nghe xong liền đứng dậy mời rượu Tần Bối, ăn nói dứt khoát: "Cảm ơn chị Tần, khi nào chị có thời gian, em sẽ đến thăm chị."

Tần Bối che miệng cười ngọt ngào: "Cần gì ngày nào chứ, đợi quay xong chương trình có thời gian thì mình nói chuyện."

Bên kia thì Từ Giản với Cao Tề cũng đang nói chuyện, chủ đề vẫn là phim mới của Cao Tề.

Giữa bữa ăn, Từ Giản có việc phải về trước, Ninh Khả cũng ra ngoài theo.

Chờ người ta đi rồi, Tần Bối mới hỏi Nhan Vân Trí: "Cô Nhan, cô và tiểu thư Ninh là bạn thân sao?"

Nhan Vân Trí: "Quen biết nhau cũng lâu rồi."

Tần Bối có hơi ngạc nhiên trước câu trả lời của cô: "Rất lâu rồi ư? Tôi không quen biết em ấy, chỉ nghe nói hai ba năm trước em ấy bị phong sát ngay trong thời kỳ đỉnh cao, thật đáng tiếc."

Nhan Vân Trí thoáng nhíu mày: "Phong sát?"

Đúng lúc này cửa phòng mở ra.

Tần Bối không nói nữa, Nhan Vân Trí cũng không hỏi, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ vài nhịp lên bàn.

Sau khi Ninh Khả ngồi vào chỗ, phát hiện ra dường như Nhan Vân Trí có chút không vui.

Nàng cũng không hỏi nhiều, tiếp tục trò chuyện với Tần Bối về diễn xuất, uống được chừng nửa ly rượu, nàng còn muốn rót thêm, nhưng ly rượu bị giữ lấy rồi.

"Em uống ít thôi," Nhan Vân Trí khẽ nói, "ăn chút gì đó thanh đạm đi."

Ninh Khả nhíu mày, cái con người này tu tâm dưỡng tính một mình đi, sao lại đi kéo nàng vào?

Nhưng dù sao vẫn có người khác ở đây, Ninh Khả khẽ trừng cô một cái, nhưng cũng chỉ dừng ở đó thôi.

Bữa cơm này cả chủ và khách đều trò chuyện rất vui vẻ, Nhan Vân Trí chào tạm biệt với họ, trước khi rời đi còn đưa cho Cao Tề một bản nhạc. Tần Bối mừng rỡ: "Lần sau chúng tôi mời khách, gặp lại sau nhé."

Nhan Vân Trí dịu dàng cười: "Sẽ nhanh gặp lại thôi. Anh chị đi đường cẩn thận ạ."

Ninh Khả đứng ở bên đường. chờ Nhan Vân Trí nói xong, giọng nói của nàng cũng ấm áp hơn ngày thường vài phần: "Chị đi đâu ạ?"

Nhan Vân Trí: "Về nhà thôi. Em có về cùng không?"

Cùng cô, về nhà.

Ninh Khả uống nửa ly rượu, ngược lại Nhan Vân Trí không nhấp một ngụm rượu nào.

Nhan Vân Trí nói: "Tôi lái xe."

Từ Giản có việc nên về trước, gọi người lái xe của Ninh Khả đậu gần công ty đến đây.

Ninh Khả đưa chìa khóa xe cho cô, nhìn cô ngồi vào chiếc Ferrari mui trần màu đỏ, cười nói: "Nè"

Khí chất của Nhan Vân Trí không hề hợp với chiếc xe này, nhìn thế nào cũng thấy khó chịu.

Nhan Vân Trí thắt dây an toàn xong, mới ngẩng đầu nhìn nàng.

Ninh Khả đứng ở bên xe.

Nàng diễm lệ thoang thoảng hương rượu, mài tóc suôn dài xõa ngang vai, làn da trắng như sứ, đôi má đỏ hồng, đôi mắt to tròn long lanh nước, nàng khẽ nghiêng đầu như cười như không quan sát cô.

Có phải nàng say rồi không?

Nhan Vân Trí gỡ dây an toàn, rồi lại xuống xe, mở cửa xe ở ghế phụ lái, giọng nói dịu dàng ấm áp: "Về nhà thôi."

Ninh Khả: "Vâng."

Thật ra nàng chỉ hơi choáng, chứ đầu óc vẫn tỉnh táo lắm, nàng ngả lưng ra xe chợp mắt một lúc, rồi lại mở điện thoại ra xem.

Nhan Vân Trí nhìn qua nàng, thấy sắc hồng trên mặt nàng đã vơi bớt, chắc là men say đã qua.

Vừa vào Weibo, Ninh Khả liền nhìn thấy lượt thích, số tin nhắn và bình luận không đếm xuể.

Nàng không xem chi tiết, chỉ lướt qua, nhất thời bồng bột, nhấp vào tường nhà Nhan Vân Trí.

Fan của Nhan Vân Trí không nhiều, chỉ có sáu triệu lượt theo dõi, rất ít so với mười mấy triệu lượt theo dõi của những minh tinh nổi tiếng, nhưng số follow này là hàng thật giá thật, không hề mua fan, mà fan cũng hoạt động sôi nổi, bài Weibo nào cũng hơn mười nghìn tương tác.

Nhan Vân Trí rất ít khi đăng Weibo.

Bài Weibo trước là bài chia sẻ bài đăng của nàng, khu bình luận toàn "?" và "!", cư dân mạng đều nghi ngờ mắt mình nhìn nhầm.

Bài đăng trước trước đó nữa là nửa năm trước, ở bờ biển, với dòng trạng thái: Bởi vì em nói muốn ngắm biển.

Ảnh đăng đính kèm là cô đang đứng trên bờ biển, ngược với ánh hoàng hôn, ánh hoàng hôn len lỏi qua bóng lưng thon gọn thanh thoát.

Con tim Ninh Khả giật thót.

Cái chữ "Em" này đang chỉ ai?

Nhan Vân Trí có tình nhân bên ngoài rồi?

Mặc dù hai năm này, bọn họ cũng gần như đang sống trong hôn nhân vợ góa chồng chết, giả dối không thể nào giả dối hơn, nhưng nàng tuyệt đối không chấp nhận mọc sừng trên đầu.

Ninh Khả nhấn vào xem bình luận.

Một loạt dòng gào thét "AAAAAAAA" làm mù lòa mắt nàng.

[Chị ơi! Vợ ơi!]

[AAAAAAAA vợ ơi, sao chị lại giấu em đi mình vậy?]

[Đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa, Nhan Vân Trí đang nằm trong lòng tôi nè!]

"Mơ đi nhé," Ninh Khả không nhịn được cúi thấp đầu mắng, "Tôi mới là vợ của chị ấy này."

Đúng lúc đang đợi đèn đỏ, Nhan Vân Trí quay đầu, nhìn nàng có vẻ không vui còn lẩm bẩm một mình, đôi tai bắt được một cách xưng hô nào đó, cô bất giác hỏi: "Em gọi tôi là gì?"

Gọi cô, là vợ ư?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top