Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hông thương nữa hả

"Hông ấy mấy người ở lại đây đi,tui nuôi nổi mà"

Thắm từ sáng thức dậy đã lụi cụi nấu cơm cho Lệ Sa ăn,cái người mình thương mà,nấu cho người ta ăn mà cũng dui

"Thôi,sao mà dị cho được,tui cám ơn Thắm dữ lắm luôn á,tui hong có dám phiền gia đình của Thắm đâu mà"

"Phiền cái gì mà phiền,người ta khoái muốn chết"

Cổ nói tới câu cuối thì lí nhí trong miệng,mà tai thính như nó nghe sao hong

"Tui qua nay là mang ơn Thắm lắm rồi,dị hong có đặng đâu"

"Dị...dị mấy người tính đi thiệt hả"

"Ờ,tui đâu có ở đây được,hong biết lấy gì cám ơn mấy người nữa đây nè"

"Thì...thì,hun người ta cái đi"

"Hả,Thắm nói gì?"

"Tui,tui nói mấy người hun tui cái đi"

"Hun á hả,trời ơi,sao được"

"Sao hong được,coi như trả ơn người ta đi"

Nó đắng đo quá trời,hong biết phải sao đây nữa,mà nhìn mặt cổ trông đợi tội gì đâu,hun cái chắc hỏng sao đâu,dù gì người ta cũng chăm sóc mình cả đêm mà,mà ngẫm lại cô Thắm cũng tốt bụng

Chụt

Nó chòm người hun lên má cổ một cái chóc,cổ như bị điểm nghuyệt luôn

"Nè ,dị tui đi nghen Thắm"

"Hả hả,à mấy người đi cẩn thận nghen"

Nhìn cái mặt đỏ lè đỏ lét,lắp ba lắp bắp,mắc cười ghê

"Bái bai nghen"

Cổ nhìn theo bóng nó đi khuất,tay đưa lên chổ nó hôn mà vuốt ve,đã gì đâu á trời

....

"Kỳ ơi,đi ra đây nói chuyện với người ta đi mà"

Ai đi ngang nhà của nhỏ Kỳ cũng nhìn lom lom ,cái cô ăn mặc sang trọng,nhìn đẹp gì đâu,con nhà quyền quý mà nảy giờ đứng đội nắng ở trước cái nhà nhỏ,năn nỉ người ta

"Kỳ à,con ra coi cô Hiền kìa,có giận hờn gì thì nói cho rõ đi,chớ đâu mà giận lẫy cái trốn ở đây dị con"

Nó nghe má nó nói thì cũng ngó ra coi,nắng chang chang mà đúng kêu người ta quài,mà nó cũng xót người ta,xách cái nón lá đội lên đầu,rồi đi riết ra ngoải

"Bộ bị khùng hay gì mà đứng ngoài nắng dị"

"Thì tại người ta đi dỗ em nè,đi nói chuyện chút đi,nghen em"

Nó thấy đúng đây cũng hông được,nắng quá,nó  bỏ đi ra bến sông ở sau hè,cái bóng cây mắm mát rượi,ngồi xuống,hong thèm ngó ngàng gì tới cái người tò tò theo nó từ nảy tới giờ

Chị ngồi kế bên nó,nhít nhít sát dô,nhìn mặt nó  hong thèm ngó mình thì buồn,lấy tay nhỏ nhỏ chọt chọt dô người nó

"Nè,thôi mà,đừng có giận nữa mà,người ta xin lỗi,có dị cũng giận nữa "

"Tui hong có giận ai hết trơn á"

"Đừng có lẫy nữa,đi về nhà với tui đi,rồi mấy người đòi gì tui cũng cho hết á"

Cổ thẹn thùng gục đầu xuống,dựa sát người nó
Nó nghe chị nói mà trợn muốn lòi con mắt,gì trời

"Gì,nói giỡn hay nói chơi"

"Nói thiệt mà,nghen,về nhà đi"

Nó muốn về lắm rồi,nhưng mà hong được,nhỏ Sa nói là phải cho cổ biết một trận,hong có khó dễ với nó nữa

"Thôi,tui hong có muốn người ta nói tui ăn hiếp cô đâu,trèo trên đầu trên cổ cô đâu"

"Ai dám nói"

"Cô chớ ai"
....

"Kỳ~~~bộ Kỳ hỏng thương em nữa hả,bộ Kỳ chê em già hay sao mà hong chịu"

Trời ơi trời,nó nghe Châu Hiền nũng nịu với nó,còn sưng em nữa,tay chân nó bủn rủn hết trơn hết trội,thứ gì chịu nổi

"Mới-mới nói gì đó,nói lại tụi nghe coi"

"Kỳ hỏng thương em,chê em rồi"

Cổ nói mà cái tay cổ còn chọt chọt với nhau,nhìn chịu sao nổi với cổ nữa

"Ưm~~~~Kỳ"

Nó đè cổ xuống hun hít,nhớ hơi muốn chết,nó hun cho cái miệng nhỏ này sưng mới thôi

"Đừng mà~~~đang ở ngoài đó Kỳ~~~"

"Dị dô nhà nghen"

"Về,về nhà mình đi"

Nó sướng rơn,ngồi dậy ẵm cổ lên,chạy te te ra ngoài trước,dô xe hơi của cổ ngồi,còn kêu thằng gia đinh chạy nhanh nhanh về nhà nữa

...

Chát

"Vô dụng,có vậy cũng không kiếm được nữa"

Hiện tại Trân Ni đang nổi trận lôi đình,cổ đập phá đồ đạc,bọn gia nhân thì bị cổ đánh tàn nhẫn,mà hong đứa nào dám hó hé cái chi hết
Thơm nó rón rén nói nhỏ với Trân Ni

"Dạ chắc cô Lệ Sa đi đâu đó thôi cô hai,cô đừng có lo quá,hại sức khoẻ"

"Mầy biết gì mà nói,cái nhà này tụi bây chỉ biết ăn thôi,chớ hong có nhờ vã được cái chi hết"

"Dạ hong ấy con kêu anh Chí đi kiềm từ từ,được hong cô,chớ cô đừng có giận nữa,nghen cô"

Trân Ni nghe nó nói cũng từ từ bình tĩnh lại,phải suy nghĩ kĩ những nơi mà Lệ Sa có thể đi,tất cả chổ đó đều kiếm hết rồi
Thằng chí đứng đó thì chợt nhớ ra cái gì đó,nó chạy đến thì thầm bên tai cổ

"Mầy chở tao tới đó"

Sao khi đi khỏi nhà cô Thắm,nó đi mua chút đồ đạc,đem lên trên núi,tiền của người ta cho nó mượn,Thắm cho nó luôn,mà nó sao dám nhận ân tình đó,nó mượn tạm à

Tính ra lâu lâu nó cũng lên đây trong coi,dọn dẹp nên cũng hong có dơ gì,cái lều được nó sữa san lại,coi cũng ổn hơn nhiều

Nó sắp xếp xong hết thì tính nằm xuống ngủ một chút,ai mà có dè,vừa nằm xuống,cái đầu cấn xuống đau muốn đái trong quần

Trời ơi,quên cái chổ bị tét,bây giờ là chỉ có nằm nghiên,nằm sấp thôi,chớ nằm ngữa gì nổi nữa,hồi tối ngủ nằm nghiên là ê hết mình mẩy rồi đó

Haizzzz

Nó bây giờ hong biết phải làm sao nữa,nó hỏng chỉ đơn giản là giận Trân Ni như bình thường nữa
Nó suy nghĩ rất nhiều về chuyện này,bây giờ nó mệt quá,cứ mãi như này cũng hong phải cách gì hay

Nó cũng có phần sai,nó ép buộc cổ làm cái chuyện mà cổ hong có muốn,nó hong nghĩ đến cổ,chỉ biết cho cảm xúc của bản thân nó

.....

.
Theo dõi để được đọc truyện sớm nhất nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top