Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đi ăn xong, Ohm lại lái xe đưa Nanon về tận nhà, trước khi cậu xuống xe, hắn còn năn nỉ, xin bằng được số điện thoại của cậu. Dù không muốn cho nhưng Nanon không đấu lại được với sự nhây của con trâu nào đó nên đành miễn cưỡng đọc số điện thoại của mình cho hắn. Thực ra trước đó Ohm đã muốn lấy số điện thoại của Nanon từ chỗ Jimmy nhưng hỏi mãi mà tên kia nhất định không cho, nên giờ hắn mới phải mặt dày dây dưa để Nanon cho hắn số. Xong xuôi Ohm mới vui vẻ vẫy tay chào tạm biệt Nanon, chờ cậu vào hẳn nhà rồi mới lái xe về. 

Nanon vừa vào nhà, còn chưa kịp lên phòng thì đã bị Jimmy bám theo sát gót tra hỏi.

- "Nanon, mày đi đâu mà về muộn vậy hả? Đã vậy anh gọi còn không nghe máy. Mày biết anh mày lo lắm không hả? Đi đâu thì cũng phải nhắn báo anh mày một câu chứ hả?"

- "Đại ca à, em chỉ là đi chơi với bạn thôi mà, cũng đâu phải lần đầu đâu, anh làm gì mà tra hỏi em ghê vậy? Hơn nữa em cũng có phải trẻ con đâu, cũng đâu đi lạc được mà anh cứ cuống lên như thế chứ?" - Nanon nhăn mặt nói, cậu cảm thấy thật bất đắc dĩ với ông anh nhà mình mà.

- "Haizz, thật đáng thương tấm lòng của ông anh già như tôi mà, có lòng tốt quan tâm mà nó bảo tôi nhiều chuyện. Haizzzz....đau lòng quá, hic...." - Nói rồi, Jimmy giả bộ buồn bã, quay lưng lững thững bước về phòng.

- "Jimmy! Jimmyyyy.....Rồi..rồi...từ lần sau đi đâu em sẽ báo với anh một tiếng được rồi chứ. Đừng có giả bộ nữa, không đáng thương chút nào đâu." - Bất lực với bộ dáng giả bộ đáng thương của ông anh họ, Nanon đành thở dài cam kết.

- "Nói rồi đó nhá. Lần sau đi đâu thì nhớ báo một câu đó, hì hì.....Mà ăn tối chưa? Muốn ăn gì không anh nấu cho ." - Nghe Nanon nói, Jimmy hớn hở quay lại cười nhăn nhở, nào còn cái vẻ buồn bã vừa rồi chứ.

- "Ăn tối rồi, em đi ngủ đây. Đừng làm phiền." - Thấy cái vẻ mặt đó của Jimmy, Nanon có chút trợn trắng mắt, có thể thay đổi sắc mặt nhanh như vậy luôn đó hả. Không thèm quan tâm nữa, nay cũng đi chơi cả ngày mệt rồi, giờ tốt nhất là lên tắm cho sảng khoái còn hơn. Nghĩ vậy, cậu đi thẳng lên phòng, không thèm để ý đến ông anh họ nhà mình nữa.

Vừa từ phòng tắm bước ra Nanon đã nghe tiếng điện thoại của mình kêu inh ỏi, nhíu mày, không biết ai mà gọi giờ này cho cậu nữa. Bước đến giường cầm điện thoại lên thì thấy là số máy lạ, Nanon quyết đoán tắt máy đi không nghe, cậu không có thói quen nghe máy người lạ gọi đến. Nhưng vừa mới tắt đi, còn chưa kịp để điện thoại xuống giường thì nó lại bắt đầu kêu lên, vẫn là số điện thoại lạ vừa rồi. Suy nghĩ một chút, Nanon đành nhấc máy lên nghe, có lẽ đầu dây bên kia có việc gấp.

- "Halo, xin hỏi ai gọi tới vậy?"

- "Halo nhóc con, sao lâu vậy mới nghe máy nha?  Nhóc đang làm gì thế?"

Nghe được giọng nói của đầu dây bên kia, Nanon giật mình, lấy điện thoại ra nhìn lại dãy số một lần, rồi lại đưa lại gần tai.

- "Ohm? Gọi làm cái gì vậy? Anh bị điên hả? Bộ rảnh quá hay gì? Gọi muốn cháy máy người khác luôn."

- "Làm gì mà nhóc như giẫm phải thùng thuốc nổ vậy?  Chỉ là anh định gọi test thử số điện thoại của nhóc tiện để nhóc lưu số anh thôi mà. Dữ quá trời à."

- "May cho anh hôm nay tôi dễ tính mới nghe điện thoại số lạ gọi tới đó. Nãy sao không đưa số luôn đi không biết."

- "Nãy quên mất mà, với lại nhóc còn chưa kịp chờ anh nói câu nào đã xuống xe đi thẳng vào nhà rồi còn đâu." - Giọng Ohm có chút uất ức, nhóc con này lúc nào cũng vội vội vàng vàng mà.

- "Rồi, rồi. Anh gọi chỉ để vậy thôi đúng không? Vậy tôi cúp nha."

- "Ấy, từ từ đã. Sáng mai đừng đi học vội nhé, anh qua đón nhóc đi ăn sáng. Anh mới biết một quán bán đồ ăn sáng khá ngon. Đưa nhóc đi ăn thử. Đảm bảo nhóc sẽ thích" - Cuống quít nói nhanh một hơi, Ohm chỉ sợ tên nhóc kia không kịp nghe đã tắt máy rồi thôi. Nhóc con không kiên nhẫn gì hết mà.

- "Hửm? Ăn sáng hả? Vậy cũng được, để tôi nói Jimmy rồi cùng chờ anh qua."

- "À...ừm...hình như mai Jimmy với mấy đứa kia vẫn phải đi hỗ trợ giáo sư hay sao đó, vậy nên tốt nhất vẫn là anh với nhóc đi thì hơn. Cho nhóc ăn thử trước, nếu ngon lần sau sẽ dẫn họ đi cùng." - Hừ, hắn mới không muốn cho Jimmy đi cùng đâu. Hắn phải thân với Nanon đã rồi mới cho Jimmy biết, cho cái thằng cuồng em trai đó tức mới bõ ghét, hừ.

- "Aw, vậy hả? Không thấy Jimmy nói gì luôn. Vậy cũng được. Sáng mai anh qua nhà tôi rồi đi. Vậy nha, cúp đây." - Không đợi Ohm kịp nói thêm câu gì, Nanon đã ngắt điện thoại. Đi chơi cả ngày rồi, giờ  phải ngồi nghiên cứu bản vẽ chút đã. Sắp thi rồi, cũng không thể chủ quan được.

Ohm ở đầu dây bên này bất lực lắc đầu, mèo con có nhất định phải lạnh lùng thế không? Nói có mấy câu mà chỉ trực cúp máy, lúc nói chuyện với bạn có thấy vội vàng thế đâu chứ. Nhưng nghĩ đến sáng mai sẽ sang đưa mèo con đi ăn sáng, hắn lại thấy vui vẻ trở lại. Suy nghĩ một chút, hắn mở điện thoại đặt báo thức, mai phải dậy thật sớm mới được, lần đầu đi ăn sáng với mèo con không thể dậy trễ được.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sáng hôm sau, trong lúc Ohm đang hớn hở lái xe đến tính đón mèo con đi ăn sáng nhưng chưa thấy mèo con đâu thì đã thấy cái bản mặt khó ưa của Jimmy đang đứng ngay cổng nha. Nhíu mày, nhưng vẫn lái xe tiến tới. Vừa bước xuống xe, chưa kịp nói gì thì Jimmy đã lên tiếng, có chút bất ngờ sao cái thằng chúa dậy muộn như Ohm lại có mặt ở nhà mình sớm như vậy.

- "Aw, Ohm. Sao mày lại ở đây giờ này? Tìm tao hả?"

- "Mày chưa đi học hả? Tao tưởng giờ này mày phải ở trường rồi chứ? Không phải hôm nay vẫn phải hỗ trợ giáo viên à?" - Ohm ghét bỏ hỏi.

- "Đáng ra là phải đi rồi. Nhưng tối qua cô giáo có gọi nói sáng nay có chút việc bận nên trưa bọn tao mới phải đi qua. Mà tao đang hỏi mày mà, sao lại qua đây?" - Jimmy đang hỏi thì thấy Nanon xách cặp đi ra. - "Aw Nanon...đi học hả? Chờ chút anh đi vào lấy xe nha."

Nhìn hai người trước mắt, Nanon có chút không hiểu tình huống cho lắm, người tưởng đi học từ sớm rồi vẫn đứng đây là sao nhỉ? Còn cái tên trâu kia, sáng sớm đã bày ra cái vẻ mặt như thể cả thế giới thiếu nợ hắn là sao nữa? 

- "Jimmy, em tưởng anh đi học từ sớm rồi chứ? Sao giờ vẫn ở đây vậy?"

- "À, mới nói với thằng Ohm xong nè, nay đổi lịch, trưa mới phải đi cơ. Mà hình như chiều nay mày không có lịch học đúng không? Vậy cứ lái xe anh về nhé. Lúc về anh bảo bọn Drake đưa về cũng được."

- "Ờ, cứ vậy đi. Vậy giờ đi ăn sáng thôi. Có người nói sáng nay sẽ đãi chúng ta ăn sáng mà."

Đang bực tức khi bữa sáng vui vẻ của mình bị chen ngang, nhưng nghe câu nói sau đó của Jimmy, Ohm lại lập tức vui vẻ, hừ sáng không được thì đổi sang trưa. Trưa nay hắn sẽ phải dụ Nanon đi ăn cho bằng được. Nghĩ vậy, Ohm lại vui vẻ cười.

- "Đúng rồi, đằng nào cũng không phải đi hỗ trợ, vậy thôi đi ăn sáng luôn đi. Tao mới tìm được một quán đồ ăn khá phong phú mà cũng ngon nữa. Hôm nay đi ăn thử. Jimmy khỏi lấy xe đi. Đi xe tao luôn cũng được. Trưa tao đưa Nanon về hộ cho."

Ngạc nhiên với thái độ nhiệt tình bất thường của thằng bạn nhưng Jimmy cũng không nghĩ nhiều. Thấy có người đưa đón Nanon hộ thì anh cũng khá yên tâm nữa. Vậy nên Jimmy vui vẻ kéo Nanon lên xe không hề thắc mắc sao sáng nay Ohm lại sang đây đưa mọi người đi ăn sáng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#ohmnon