Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6.Mệt mỏi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Sau sự việc ở trường,tôi quyết định nhốt mình ở nhà khoảng vài ngày cho bình tĩnh lại.Mà...tôi không đi học thì cũng chẳng ai biết.Tôi ngày nào cũng trốn tiết mà.

 Tôi lại lấy cái laptop ra chơi.Diễn đàn của trường tiếp tục có bài viết mới.Tựa là"Hồ ly tinh Hà Kỳ Lâm đòi đấu với Đường Lâm Lâm,giành giật Lâm Thiếu Khanh???".

               Không ngạc nhiên lắm!

 Tôi lướt qua một chút vì chán.Chủ yếu là nói xấu tôi,bôi nhọ cuộc sống của tôi.So sánh tôi với Đường Lâm Lâm.

      "Kinhhhhhhh coongggggg"

 Tôi không muốn tiếp khách nên kệ,vờ như không nghe thấy tiếng chuông.Ai ngờ người này dai quá,càng lúc càng bấm hăng say,chuông cũng muốn cháy đến nơi.Tôi đành buông laptop xuống,tiến về phía cửa.

       Mở ra.....

  Là dì bên ngoại cùng con dì ấy đến chơi.Rỗi việc quá nên đến đòi tiền chứ gì,bà dì này luôn vậy.Tôi chưa kịp nói họ về thì họ đã vào nhà tôi,đặt mông ngồi xuống ghế.

-Con kia sao chưa đi rót trà mời khách???!!!_Bà ta mới mở mồm ra đã sai bảo tôi như bả là chủ, tôi là giúp việc vậy.Tôi ngồi đối diện với họ,lấy giấy ra coi danh sách vài món hàng tôi mới đặt mua.Hoàn toàn xem 2 mẹ con trước mặt là vô hình.Con bé em họ của tôi thấy vậy còn tức hơn mẹ nó nữa.Nó chạy vào trong bếp lấy hộp bánh kem Thiếu Khanh mới cho tôi ngồi ăn ngon lành.

-Chị chẳng bao giờ ra ngoài.Lấy đâu hộp bánh ngon vậy,bữa sau tôi đến nhớ mua ăn nhé,thêm trà sữa nữa!_Nó phát ngôn thật"hay"

-Không có lần sau đâu.

 Ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng Thiếu Khanh gọi tôi.Tôi chầm chậm ra cửa,mới mở ra thì thấy nguyên con gấu bông đập vào mặt.Anh ta cười nhìn tôi:

-Hôm nay không phải sinh nhật em sao,đi chơi đi!

 Con em họ nghe từ đi chơi liền chạy ra,giọng ngọt đến mắc ói:

-Chị ơi cho em đi với,em ở nhà buồn lắm!

Thiếu Khanh nhìn thấy nó,hỏi là ai.Tôi chẳng buồn trả lời,bước vào nhà.Bà dì đáng ghét đang ôm cái laptop của tôi cùng với thẻ tín dụng của tôi nốt.Bị tôi nhìn thấy,bà ta vẫn bình thản mà đi tiếp.

-Bà đang làm cái gì đó?

 Giọng tôi lạnh đến âm độ.Không để cho bà dì trả lời,tôi bước lại giật cái laptop và thẻ tín dụng từ tay bả.Laptop của tôi chắc chắn đã bị tay bả sờ đến.Mở mật khẩu không được nên tắt nguồn luôn.Bà ta vẫn không buông ra,còn hét:

         -ĐỒ CỦA MÀY CŨNG LÀ ĐỒ CỦA TAOOO!!!!!!!!!

 Không nhiều lời,tôi trực tiếp kéo bả ra ngoài cùng con em họ đang nói chuyện với Lâm Thiếu Khanh,lạnh giọng:

              "CÚT!" 

 Tôi không cần luôn cả 2 thứ họ vừa trộm được,tôi chỉ muốn yên bình thôi.Thiếu Khanh tròn mắt nhìn tôi,tôi nhìn lại.

-Anh muốn hỏi gì?

-Sao em lại làm vậy với họ???

-Còn nhẹ đấy!Không làm thế đời nào 2 kẻ trộm cắp đó chịu đi....Mà tôi mệt,không muốn đi đâu cả,mời anh về!

 Tôi bỏ lên tầng ngủ.Thật mệt!Có vẻ tôi sẽ phải đối mặt với nhiều phiền phức lắm đây.Qua cửa sổ,tôi thấy hàng xóm mới chuyển đến..

                             Ca sĩ trẻ mang họ Đường!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#lovestory