#6
"Này, sao anh đã ít online rồi còn lười viết mail cho em thế? Hay lại bận đi tham quan ngõ ngách với cô nào rồi?"
"Anh đi một mình thôi. Nhưng em thích anh online và viết mail đều đặn à?"
"Vấn đề không phải là em thích!!! Vấn đề là người ta yêu xa thì... phải thế!"
"Thế thì chắc tại anh không biết yêu xa rồi. Em thông cảm."
Cô ngán ngẩm dứ dứ nắm đấm vào màn hình khung chat. Phía bên kia địa cầu, không biết đường truyền có đủ tốt để anh thấy rõ cái mặt hầm hố của cô lúc này trên Webcam hay không. Những cái đơn giản như thế anh còn không biết, vậy mà dám liều mình đến gặp rồi ôm cô cơ đấy!
"Có người không biết yêu xa
Mà vẫn thương em đến lạ
Có người thì biết yêu xa
Nên đi mãi chẳng chịu về."
Đọc được mấy câu thơ anh viết, tức thì cô mỉm cười, quên luôn cơn bực dọc ban nãy. Nhưng rồi lại len lén quay mặt khỏi webcam, len lén chớp chớp mắt để nước mắt không chảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top