CHƯƠNG1
Hắn lướt qua cuộc đời nó hệt như một cơn gió, nhẹ nhàng mà thật biết cách rời đi làm đối phương đau xé tim gan
Khiến nó chưa được nhận lấy cái cảm giác hạnh phúc của tình yêu thì đã phải cô độc, một mình cố vẽ những nét nguệch ngoạc nhanh chóng kết thúc giấc mộng thiên thu.
Tình cảm của nó dành cho hắn trước giờ chỉ có một chữ
Thật lòng
Ngoảnh đầu lại tự trách bản thân thật ngốc nghếch
Yêu khờ yêu dại
Cuối cùng cũng chỉ là tình đơn phương
Nó thật giống một con thiêu thân
Biết đâm đầu vào thứ tình cảm mong manh này cũng chỉ khiến nó đau khổ
Nhưng lại cố tình xem như lời gió thoảng qua tai
Những gì nó phải nhận lại đau đớn hơn thiêu thân gấp bội
Nhưng đậm say mà
Biết sao được
Ai trong cái hoàn cảnh của nó lúc này cũng phải làm thế
Chỉ trách nó là đứa lụy tình
Miệng nói một
Mồm dạy hai
Cuối cùng cũng chỉ là đứa trẻ khờ khạo
Nhìn nó xem bị một chữ "tình" hành cho thê thảm đến mức nào rồi
Cơ bản hắn chỉ xem nó là người dưng
Thì hà cớ gì cứ phải dày vò lẫn nhau
Hà cớ gì biến nó thành kẻ điên vì tình
Khiến nó một chữ cũng là tên hắn
Hai chữ lại càng lún sâu vào thứ tình cảm chết tiệt này
Hắn là cả mạng sống của nó
Đánh nó mắng nó cũng được
Nhưng bắt nó rời xa hắn khác nào dày vò nó đến chết đi sống lại
Nó chỉ muốn hỏi hắn một câu
Rằng trước giờ hắn đã từng có tình cảm với nó chưa
Đáp lại nó là một khoảng không vô tận
Nó như cố gắng giữ lại kỉ niệm tốt đẹp về thứ tình đơn phương trong cảm xúc nát bấy này
"Một khoảnh khắc thôi cũng được... "
Nó nói đôi môi khô khốc mấp máy với chút sức lực cuối cùng
Hắn vẫn không nói gì
Thì ra trước giờ chỉ có mình nó ảo tưởng
Người ta có thương mình đâu
Cớ sao cứ cố níu kéo làm gì
Người vô tình như hắn thì làm gì biết đau khổ
Một chữ "có" với hắn khó lắm sao
Ngay cả với người yêu thương hắn hơn cả tính mạng của mình!
Hắn là kẻ vô tình vô tâm
Khiến nó yêu đến không dứt được rồi lại rời bỏ nó
Cũng phải thôi trách ai được
Là do một mình nó ảo tưởng một mình nó lụy tình
Ngọn cỏ ven đường thôi mà làm sao với được mây.
Ta gọi người một tiếng "CỐ NHÂN"
Ngày 09.07.2019
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top