Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô giáo Hóa học hiền hòa đang giảng từng phương trình hóa học trên bảng. Deny hăng hái phát biểu cùng cô xây dựng bài còn MiMi có vẻ không hiểu nhưng lại vô cùng chăm chú lắng nghe. MiMi cũng không thích cái môn khô khan này chút nào duy chỉ có một điều là vì có Deny thích và hay hướng dẫn cho cô ấy. MiMi lén nhìn qua Kiều Kiều đang ngồi cùng người bạn mới, thấy Kiều Kiều không quan tâm mà hình như đang nghĩ về điều gì đó xa xôi. Tiếng cô giáo gõ vào bảng làm MiMi giật mình quay lên.

-Các em tập trung, đây là một bài nâng cao. Có bạn nào xung phong giúp cô không?

Không khí trầm lặng hơn bao giờ hết, mặt đứa nào đứa nấy xanh tái mét như tàu lá chuối nhưng thật may là.

-Deny, em lên thử đi nào.

-Dạ, cô.

Bài hóa lần này như thành lũy sắt kiên cố, ấy vậy mà Deny đang nhẹ nhàng phá hủy nó chẳng chút mệt nhọc, MiMi nhìn mà trong lòng cảm than biết bao nhiêu. Trong lúc Deny giải bài, cậu Hy Thần lại có vẻ gì đó rất quan tâm chăm chú.

-Hy Thần, hay là em cũng lên thử đi.

Cô giáo có lẽ đã nhìn ra sự hăng say trong ánh mắt ấy. Hy Thần im lặng, từng bước lên bục giảng mà nắn nót làm bài. Cả lớp nhìn theo hai người mà chẳng hề ngơi mắt. Dưới góc bàn Kiều Kiều đang loay hoay làm gì đó, Kiều Kiều này ấy thế mà tinh nghịch thật, nhân cơ hội cậu học trò mới lên bảng làm bài chộp lấy cây thước kẻ của cậu ta khắc nguyên chữ "TÁO" to hết cả cây thước.

-Các em nhìn lên bảng. Bài này của hai bạn tuy là cách giải có hơi khác nhau một chút nhưng đều cho ra cùng một kết quả đúng. Các em có thể lựa chọn một trong hai cách để sửa bài. Cô cảm ơn hai bạn rất nhiều, mời hai bạn về chỗ.

Deny bước về chỗ ngồi, lấy cây bút chọt vào lưng MiMi, MiMi bực bội quay xuống.

-Giải cũng hay đó nhưng đừng có mà hống hách.

-Nhìn có hiểu cái gì không? Hông hiểu chỗ nào hỏi lại nghe chưa? _Deny vậy mà cũng có lúc thật ấm áp mà quan tâm MiMi.

-Ờ! Cảm ơn._ Lạnh lùng nhưng trong lòng MiMi đang âm thầm mỉm cười.

Phía cuối lớp hình như có ai đang không được vui lắm.

-Này sao vẽ vào thước của người ta?

-Biết gì đâu à.

Hình như hai bạn nhỏ Hy Thần và Kiều Kiều chẳng được hòa thuận cho lắm. Hy Thần cũng chẳng vừa gì, cậu gở chiếc nắp bút phẩy một cái thế là mực phun hết vào áo Kiều Kiều, áo lấm tấm toàn là các đốm mực. Kiều Kiều tức giận, quay qua cậu ta.

-Này, quá đáng vừa thôi, đền áo cho người ta đi.

-Tui cũng biết gì đâu à. Hay gọi bằng má đi, tui đền cho, chỉ có má mới mua áo cho con._Tưởng những lời nói này sẽ làm Kiều Kiều tức giận, vậy mà cô phù thủy nhỏ mỉm cười tươi.

-Dạ, má của con.

Hy Thần có chút ngạc nhiên nhưng rồi lại lạnh lùng nhìn lên bảng tiếp tục nghe giảng bài. Thời gian thấm thoát thoi đưa, kết thúc những tiết Hóa là giờ ra chơi, vừa đánh trống MiMi liền chạy qua chỗ Kiều Kiều.

-Nay mày có sao không Kiểu Kiểu, mày cứ thơ thẩn sao ấy? Rồi áo mày sao mà mực không vậy?

-Má của tao làm á. Má con tao tình thương mến thương thôi mà.

-Gì? Má của mày? Tao có nghe nhầm không? Mày đùa tao hả?

-Không có gì đâu. Về chị mẹ la xíu rồi cũng có cách xử lí chiếc áo lại như mới cho tao ấy mà. Bỏ qua chuyện cái áo đi, có chuyện này tao muốn kể với mày quan trọng hơn.

-Chuyện gì? Đâu, kể tao nghe.

-Tối qua tao mơ một giấc mơ khó chịu lắm, nó cứ mãi ám ảnh trong đầu tao. Tao mơ thấy một đóa sen tím vây lấy tao, tao dường như không thể làm được gì, tao khó thở. Có khi nào phù thủy nào đó nhìn trúng tao, làm phép hù dọa tao không mày?

-Mày đọc truyện nhiều rồi. Làm gì có phù thủy hay thiên thần gì trên cõi đời này. Bớt suy nghĩ tào lao dùm tao.

Tuy là nói vậy nhưng nét mặt MiMi có vẻ biến sắc hẳn, MiMi đang lo lắng hay sợ hãi điều gì đó. Thật làm người khác khó hiểu.

-Mày không tin tao, tao luôn tin là phù thủy có thật, từ bé tao đã tin như vậy rồi.

-Thôi, bỏ qua đi, bạn mới thế nào?

-Má con chứ cũng không than thiết gì mấy?

-Mày nói chuyện mâu thuẫn, thôi tao qua kia.

Bên kia, Hy Thần và Deny đang trò chuyện. Deny cất lời:

-Hy Thần, lúc nãy cậu thật ngầu, cách giải bài đó rất đặc biệt.

-Cậu quá khen, cậu giải bài đó cũng rất hay.

MiMi chạy lại vội xen vào.

-Hai người này thật là cao thâm quá, tại hạ không thể nào mà lĩnh giáo nổi. Ra chơi rồi, giải trí đi nào. Hy Thần này, quê cậu ở biển hả? Nào về cho tớ xin cái vựa muối nha.

Tuy nam thần lạnh lùng vậy thôi chứ cũng than thiện lắm.

-Ok bạn luôn.

Deny tự dung can MiMi và Hy Thần ra.

-Hy Thần bạn tui mà, né ra cho người ta nói chuyện.

-Hông, ai cho bạn dành Hy Thần với tui.

Deny túm tóc MiMi, MiMi đuổi theo Deny. Hy Thần lặng lẽ về chỗ ngồi.

Tan học, Kiều Kiều trên con đường quen thuộc trở vể nhà. Trưa nay nhiệt độ cao hơn mọi hôm, Kiều Kiều có vẻ hơi mệt mỏi và chóng mặt.

-Ai bánh bao Mỡ Mỡ không? Bánh bao chúc chích Mỡ Mỡ 0 đồng một cái, nóng hổi vừa thổi vừa ăn. Sinh tố rau má không đường Túm Túm đây, cũng 0 đồng một ly free ship khi mua tại chỗ. Kem trộn socola Gấu Gấu đây. À lộn, kem socola xôi đậu xanh nước cốt dừa dừa phải phải Gấu Gấu 0 đồng một hủ đây.

Tiếng rao vang lên từ một chiếc xe đẩy nhỏ ven vệ đường, chiếc bảng nhỏ mang tên "XỨ XỞ PHÙ THỦY", tuy không lớn gì nhưng lại rao bán đủ thứ chẳng khác nào đa cấp. Chiếc xe này chưa từng xuất hiện lần nào, người bán lại là một ông lão râu tóc bạc phơ. Cái tên làm làm cho Kiều Kiều tò mò, thích thú, chú ý không cầm lòng mà tấp vào mua cả ba món. Ba mẹ Kiều Kiều thì làm việc cả ngày, coi như hôm nay Kiều Kiều có thể được làm biếng nấu bữa trưa.

-Chào con! Con là một cô gái mạnh mẽ xinh đẹp như một nàng phù thủy. Cảm ơn con đã ủng hộ gian hàng nhỏ này.

Kiều Kiều về tới nhà, mùi thơm của bánh bao chúc chích nóng hôi hổi bốc lên, cắn một miếng bánh bao, uống một ngụm sinh tố rau má không đường mọi mệt mỏi như dần tan biến. Ăn xong mọi thứ Kiều Kiều gục xuống bàn rồi ngủ thiếp đi từ lúc nào chẳng hay. Không gian bao phủ một màu tối đen như tác giả cố tình tô màu dô, tòa lâu đài tím lịm tìm sim ẩn hiện trong sương khói mờ ảo còn hơn ở Đà Lạt nữa chứ. Kiều Kiều thấy ông lão bán bánh bao tiến lại gần mình.

Ông lão ấy là ai? Tại sao lại xuất hiện trong giấc mơ của Kiều Kiều? Có phải đây là bước ngoặc cho sự thay đổi nào đó? Mời các bạn đón xem tập 4.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top