Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người gặp nhau tại phòng làm việc của Joe, Joe đã thiết kế một căn phòng nhiều kính và nhiều cây để bệnh nhân thư giãn hơn. Cây cối giúp giảm căn thẳng, và kính để nhiều ánh sáng mặt trời chiếu vào phòng hơn. Thiên nhiên luôn là liều thuốc chữa lành tâm hồn hiệu quả. 

- Chào bác sĩ. 

- Thật lâu không gặp, phu nhân Jang. 

- Đúng vậy, thật lâu không gặp. 

Se Mi nhìn Joe, mỉm cười nhưng trong ánh mắt không hề có chút vui vẻ nào. 

Joe nhìn đôi mắt Se Mi, có vẻ như Se Mi bị mất ngủ. Joe ghi nhớ điểm này để kê thuốc. Hai người ngồi đối điện nhau. Một thoáng im lặng và Se Mi mở lời. 

- Hôm nay tâm trạng của tôi không tốt, bác sĩ có muốn uống một ly không?

- Bác sĩ không thể uống rượu trong lúc làm việc thưa phu nhân. 

- Vậy nếu với cương vị một người bạn thì sao?

- Phu nhân có rượu gì.

- Tôi nghĩ hôm nay phù hợp với Brandy.

Nói rồi Se Mi lấy một chai King Arthur Xv X.O Brandy từ trong túi xách ra. Còn Joe thì lấy cốc. Hai người ngồi cạnh nhau, cùng uống rượu và nhìn ra bên ngoài cửa kính. Joe không nói gì, cô chờ Se Mi chia sẻ với cô. Hai người ngồi như vậy thật lâu. Se Mi thấy bản thân dễ chịu hơn chút. 

- Có ai đó mà bác sĩ rất chán ghét không? 

Se Mi chợt hỏi.

- Vâng tôi có, luôn có những người như vậy xuất hiện trong đời chúng ta mà.

- Nếu như người đó nói yêu cô, và cứ bám riết lấy cô thì cô sẽ làm gì, bác sĩ?

Joe nghĩ rằng đây là vấn đề hôm nay của Se Mi, cô suy nghĩ một lát rồi mới trả lời.

- Tôi nghĩ để giải quyết chuyện này sẽ có 3 giai đoạn. Giai đoạn 1 tôi sẽ tỏ rõ thái độ. Nếu như người đó không chịu rút lui thì đến giai đoạn 2, tôi sẽ tránh né. Và trong trường hợp xấu nhất, ở giai đoạn 3 tôi sẽ dùng pháp luật can thiệp. 

Ánh mắt Se Mi tối đi. Se Mi không nói gì. 

- Vậy còn phu nhân thì sao, người sẽ làm gì?

- Lấy một người đàn ông khác. 

- Phu nhân có yêu người đó không?

Se Mi nghĩ đến nụ cười rạng rỡ của Do Yi khi nhắc đến Joo Nam, và cả khoảnh khắc người tươi cười khoe chiếc nhẫn trên tay với cô.

- Yêu.

Joe có thể nhìn thấy được ánh sáng trong đôi mắt Se Mi vụt tắt khi nói điều đó. Joe biết rằng mình vừa chạm vào điểm mấu chốt. Joe không nói gì nữa và Se Mi cũng thế. 

-  Tôi đã không nghĩ rằng tình yêu của mình sẽ làm tổn thương người đó. 

Se Mi chợt nói một câu không đầu không đuôi.

- Tôi đã chìm đắm trong vấn đề của bản thân quá lâu, tôi đã nghĩ rằng mình không hề đòi hỏi được đáp lại cho nên tôi có quyền được nói ra. Nhưng tôi lại quên mất rằng người đó sẽ cảm thấy thế nào khi phải đối diện với nó. Vào lúc tình cảm phơi bày ra trước ánh sáng, cho dù không đòi hỏi đối phương chạm vào thì cũng sẽ làm bẩn mắt đối phương. Nếu như biết rõ là không nên tồn tại vậy thì tốt nhất cũng đừng để biết đến. 

Đây là lần đầu tiên Se Mi nói nhiều như vậy về tình cảm của bản thân với Joe. Trước đây Se Mi chỉ nói về những suy nghĩ của bản thân bằng con mắt của một kẻ đơn phương. Và Joe đã ngầm đoán được điều đó. Nhưng chưa bao giờ Se Mi chia sẻ về điều này một cách trực tiếp như vậy. Và Joe biết rằng Se Mi chỉ muốn chia sẻ chứ không cần lời khuyên cho nên Joe chỉ nắm lấy tay Se Mi, không nói gì. Trong một số trường hợp, yên lặng lắng nghe là lời an ủi trân thành nhất. 

Khi chai rượu cạn đáy cả Se Mi và Joe đều chếch choáng say. Se Mi ôm lấy Joe, nói lời cảm ơn và chào tạm biệt. Se Mi cảm thấy nhẹ lòng hơn, bác sĩ là người duy nhất biết đến vấn đề của cô, và cô nghĩ rằng mình nói những điều như vậy cũng không ảnh hưởng gì, vì bác sĩ không biết đó là ai. Bản thân Se Mi đã phải mất một thời gian dài để chấp nhận tình cảm của bản thân cho nên cô biết chuyện này nếu bị lộ ra sẽ gây ảnh hưởng đến thế nào, cô không thể nói rõ với bất kì người ngoài nào khác, kể cả bác sĩ của mình. 

Joe nhìn bóng lưng Se Mi rời đi và thở dài. Có lẽ lần trước Se Mi nói đúng, rằng bệnh của cô ấy không chữa được.

Hy vọng rằng sau cùng, phu nhân sẽ hạnh phúc.

Rồi sau đó Joe mở điện thoại, gọi cho "Nóc nhà của tui" trong danh bạ.

- Ừ chị đây, hôm nay chị về sớm, tối nay mình đến nhà hàng mà lần trước em nói nha, rồi mình đi chơi công viên. Nay chị lạ hả. Tại chị yêu em thôi. Cảm ơn em vì cũng yêu chị.

===================

Thời gian chầm chậm trôi qua. Do Yi vẫn chẳng biết phải làm thế nào, bà không có lý do để gặp Se Mi và Se Mi cũng không đến gặp bà. Do Yi chỉ có thể hỏi về Se Mi nhiều hơn thông qua các thành viên khác trong nhà. Do Yi nghĩ đến kiếp trước lúc con bé chạy đến văn phòng đưa cơm trưa cho bà. Còn khóc lóc để ép bà ăn. Nhưng mà kiếp này điều đó đã không xảy ra, khiến cho Do Yi trưa nào ở công ty cũng trông ngóng. Dạo này Do Yi thấy đồ ăn khó nuốt hơn nhiều, bà nhớ đồ Se Mi nấu. Đúng là con bé luôn nấu ăn hợp khẩu vị bà nhưng mà kiếp này lâu quá rồi không ăn nên làm Do Yi thèm quá. Rõ ràng kiếp này con bé cũng yêu bà mà, Do Yi đã nhìn thấy ánh mắt y hệt kiếp trước của Se Mi trong camera, vậy mà sao kiếp này con bé hành xử khác quá. Sao con không chạy theo ta nữa hả Jang Se Mi.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top