Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

cổ tích ngược

Đây là 1 truyện mình raat thích và lấy về cho các bạn đọc chứ không phải do mình tự viết ra :))

Cổ Tích Ngược - Faithfair Tác giả: FaithFair Nguồn: faithfair.wordpress.com Thể loại: fanfic (của Cinderella?), oneshot, SE, angst, fairy-tale, horror, romance... Rate: M Disclaimer: Nhân vật thuộc truyện cổ tích. Tính cách, số phận của nhân vật nằm trong tay tác giả. *Vì đây là dựa vào bối cảnh phương Tây, vợ của Hoàng tử thay vì được gọi là Hoàng tức, sẽ chuyển thành "Công chúa". Lưu ý Công chúa ở đây là vợ Hoàng tử, không phải em gái. Cổ Tích Ngược Ngày xửa ngày xưa, ở lâu đài nọ thuộc về một công tước danh giá, có một cô gái tốt bụng sinh sống. Tên nàng là Lọ Lem. Lọ Lem là ai? Còn chẳng phải cô gái đáng thương bị đày đọa nơi xó bếp? Còn không phải thiên nga xếp mình trong lớp vỏ quạ đen? Còn không phải hoa sen thanh khiết mà thoát tục, gần bùn nhưng chẳng vấy lây mùi bùn? Đúng hết. Và ai nấy đều biết, đôi giày thủy tinh chỉ vừa mỗi nàng Lọ Lem với đôi chân nhỏ thon. Chị Kế điêu ngoa, ác độc, đến cuối cùng chỉ có thể sở hữu bàn chân bị gọt mất gót, lẫn ngón. Cổ tích. Tôi lại kể cho các bạn nghe, một đoạn duyên ngược Cổ Tích. Câu chuyện về chiếc giày thủy tinh, quái vật điên rồ và cái xác khô máu. Ngày xửa ngày xưa, ở lâu đài nọ thuộc về một công tước danh giá, có một cô gái xấu bụng sinh sống. Tên nàng là Chị Kế. Chị Kế là ai? Còn không phải con bé đanh đá kiêu ngoa, suốt ngày chỉ biết phấn son lòe loẹt? Còn không phải thứ dân láo toét, được cha cưng mẹ chiều nên tự kiêu vô hạn? Còn không phải kẻ tâm tính tàn ác, hành hạ Lọ Lem không chút khoan hồng? Năm bốn tuổi, Chị Kế đem búp bê Lọ Lem muôn phần yêu quý, ném vào đống lửa hỏa táng. Năm mười hai tuổi, Chị Kế chỉ vào mặt Lọ Lem thét lớn: "Mày chỉ là đứa con hoang!" Năm mười lăm, Chị Kế nhếch miệng ngạo nghễ cười, trong khi Lọ Lem quỳ xuống khóc thương lũ bồ câu bị vặn cổ chết. Chị Kế này đáng bị trời phạt. Chỉ trách, ông trời dường như đã ngủ quên, cho đến lúc Lọ Lem tròn mười sáu. Lọ Lem rất đẹp, đẹp lắm. Da như phấn, mặt như hoa, ngay cả lời nói thoát ra cũng mang sự quyến rũ. Suối tóc hoàng kim như nắng vàng se thành chỉ, đôi mắt xanh tựa sắc trời đọng thành ao. Khuynh quốc khuynh thành. Chị Kế cũng khá xinh, nhưng là dáng hình dựa vào điểm trang quần áo. Lột bỏ hết, làm sao bì được với Lọ Lem? Một ngày, Hoàng Tử xuất hiện, hào nhoáng xa hoa, đẹp trai phong nhã. Vũ hội được tổ chứ tại lâu đài cổ kính nhất tại đỉnh núi cao chót vót. Chị Kế trông thấy Lọ Lem xinh đẹp tuyệt vời trong chiếc áo vũ hội đơn giản, sinh đố kỵ mà lén xé nát, khiến Lọ Lem thóc than rầu rĩ. Quý tộc xung quanh động lòng, đem nào là sa tanh, lông vũ, trân châu đến vỗ về người con gái bất hạnh. Không ngờ, váy áo vũ hội vừa hoàn thành, đến cuối cùng nàng lại bị Công Tước giam hãm không cho tham dự. Vậy đấy, nào có cản được Lọ Lem. Bởi, Trời luôn thương người hiền. Như phép mầu, nàng được bí mật thả ra. Hoàng Tử gặp Chị Kế, gật đầu, có chút hứng thú. Mắt chạm mắt với Lọ Lem, bao nhiêu hứng thú vài giây vừa rồi, liền đem đổ xuống sông xuống biển. Đứng từ trên lang cang nhìn xuống đôi nam nữ khiêu vũ trong bóng đêm, Chị Kế khẽ nhếch miệng. "Đúng là, tình yêu sét đánh, chỉ dành cho những kẻ mang sắc đẹp nghiêng thành."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top