Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Hoàng cung chim lùn truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng tử Lạc Kỳ (Lucky) ngồi một mình trên vọng lâu sang trọng của phụ vương Lạc Á Lân (Aslan).

"Thiên Hạo (Stinger) ca ca, huynh còn đang ở đâu vậy?" Trong lòng Lạc Kỳ bồi hồi.

"Lạc công tử, ngài còn đang vương vấn tơ lòng gì ạ?" Tể tướng Kỳ Lưu Chiến Thố (Kiryuu Sento) hỏi.

"Ồ, ta đang thấy thân thể không thoải mái nên ra đây tận hưởng gió trời." Lạc Kỳ trả lời.

"Vương quốc Lạc Kỳ này ai mà chẳng biết rằng ngài vừa tốt lại vừa dễ thương vậy." Chiến Thố nói.

"Hy vọng khanh không phải đang nói nịnh ta. Ta chẳng cần được nịnh nọt, và cũng chẳng cần nịnh nọt ai." Lucky nói.

"Quy luật chiến thắng đã được xác định." Chiến Thố nháy mắt tinh nghịch.

Đôi chân của chàng Chiến Thố vừa đi vừa nhảy như một con thỏ. Cái áo nửa xanh nửa đỏ của y cứ bay tung tăng theo chiều gió. Mùi thơm trên người y cứ bay qua bay lại lung tung.

"Đi từ từ, coi chừng trượt chân té vỡ mặt." Lạc Kỳ nói.

Và quả nhiên, Chiến Thố bị trượt chân té vỡ mông thật. Nền gạch lót hành lang rất trơn sau một trận mưa tầm tã, và y chỉ có thể đi cà nhắc cà nhắc sau trận ngã sấp mặt

"Á há há, tiểu tử ngươi đã bị vỡ bát rồi." Một tiếng cười khanh khách vang lên.

"Hừ, ngươi dám cười ta à, Long Ngã đệ đệ." Chiến Thố đỏ mặt gắt lên.

Một nam nhân tóc nâu mặc áo xanh xuất hiện. Đó chính là Vạn Trượng Long Ngã (Banjou Ryuga), một chàng ngốc nổi danh với biệt hiệu 'não cơ bắp'.

"Cười ta cái gì?" Chiến Thố hỏi.

"Cú ngã này, một tuần sau ngươi mới nhảy nổi." Long Ngã cười toe toét.

"Kệ ta chứ, tiểu tử ngốc. Chẳng cần một tuần đâu, đêm nay ngươi vỡ cúc dưới tay ta cho mà xem." Một chỏm tóc Chiến Thố dựng lên.

Lạc Kỳ đang lui về vườn thượng uyển liền nghe một tiếng nữ nhân lanh lảnh: "Lạc Kỳ, ai cho huynh lông nhông vậy hả?"

Thì ra đó là một nàng cao 1m52 tóc đen mặc áo xanh lá tên là Hà My. Cô nương ấy là em họ của Lạc Kỳ, và là một nương nương đẹp nhất nhì trong dàn hậu cung. Trong hoàng cung, chuyện anh em họ hay chị em họ yêu nhau bị coi là loạn luân và trái ngược với đạo lý. Với lại, nàng đã yêu một hoàng tử ở nước láng giềng nên không thể yêu chàng được.

"Hà My à, huynh chỉ là..." Lạc Kỳ gãi đầu.

"Lạc Kỳ, muội rất bực mình khi lúc nào huynh thì luôn mồm 'may mắn quá đê' trong khi muội thì làm mệt sấp mặt luôn. Muội thấy đó là không công bằng." Hà My nói.

"Quá rõ rồi còn gì. Muội cũng biết rằng huynh là người may mắn nhất mà." Lạc Kỳ nói.

"May mắn gì mà may mắn. Có lần huynh đi ra ngoài kinh đô dạo chơi, đột nhiên bị tào tháo rượt rồi chạy vào bụi lùm đi giải quyết nỗi buồn đó. May mắn gì đâu." Hà My trêu.

"Sao muội biết hay vậy?" Lạc Kỳ đỏ mặt.

"Lúc huynh cưỡi ngựa, muội có đi theo huynh mà. Rồi huynh chui vào bụi lùm đi đại tiện, muội thấy rồi đó." Hà My nói tiếp.

"Thế rồi sao nữa?"  Lạc Kỳ cảm thấy ngượng ngùng.

"Thì muội nhìn lén huynh chứ sao." Hà My cười toác cả mồm.

"Nha đầu thúi, đứng lại cho huynh." Lạc Kỳ rượt Hà My chạy khắp vườn thượng uyển.

"Muội là chim lùn nhưng muội bay nhanh hơn huynh." Hà My vừa chạy vừa cười.

Cậu em trai của Hà My là Hà Lâm (Sakuma Kotaro) đang đùa giỡn ngoài vườn thượng uyển thấy đại tỉ đang chạy vòng vòng liền cảm thấy rất buồn cười.

"Hà My tỉ tỉ hôm nay chịu vận động thể dục rồi hả? Đệ tưởng đâu là tỉ lại nằm trong khuê phòng cả ngày chẳng đi đâu rồi chứ." Hà Lâm cười tít mắt.

"Tỉ tỉ đang bị Lạc Kỳ ca ca rượt chạy sấp mặt rồi đây." Hà My nói.

"Hà Lâm tiểu đệ, đệ có chạy đua với huynh không?" Lạc Kỳ rủ.

"Huynh là ai, đệ không biết, huynh đi lên kia chơi đi." Hà Lâm lắc đầu.

"Thôi mà. Chơi bữa nay thôi." Lạc Kỳ nói.

"Chơi một mình đi nhé, em không rảnh đâu mà chơi." Hà Lâm nói.

"Sao vậy?" Lạc Kỳ tròn mắt.

"Thì hồi bữa đệ chơi rượt đuổi trốn tìm với chúng bạn, rồi đệ bị ngã trầy đầu gối. Ngự y dặn rằng đệ nên ở trong phòng nghỉ ngơi, và đệ đã lành sau ba ngày." Hà Lâm giải thích.

"Muội cũng phải canh chừng Hà Lâm để đệ ấy đừng té ngã, nhưng muội thấy rất có lỗi khi để đệ ấy ngã." Hà My nói tiếp.

"Đúng vậy, và huynh thì hồi bé cũng từng nghịch ngợm leo cây rồi ngã dập mặt. Ngay cả Thiên Hạo ca ca là đại huynh kết nghĩa của anh cũng phải thở dài ngao ngán rồi." Lạc Kỳ nói.

Ba người cùng nhau cười đùa trong vườn rồi cùng ngồi nghỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top