Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Sức hút của hồ ly (H, NP)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày sau, Khôi Lợi lên rừng dạo chơi sau khi làm việc nhà xong. Vừa vào sâu trong rừng, cậu đạp phải một cái bẫy và bị dây treo ngược lên.

"Bắt được mi rồi." Gia Mịch bước ra cười lớn.

Nhưng ngay cả khi bị bắt, Khôi Lợi vẫn không hề run sợ. Cậu biết chắc rằng việc lũ quỷ vương bắt được cậu ta là một sự chọn lựa sai lầm nghiêm trọng.

"Nào, có giỏi thì xử ta đi nào." Khôi Lợi lên tiếng thách thức.

Quỷ tuyết Gia Mịch nói: "Tại ngươi đẹp nên ta sẽ không giết ngươi. Mà thay vào đó, ta sẽ cưỡng trinh ngươi."

"Ngươi cưỡng trinh ta à? Sợ gì chứ." Khôi Lợi nghênh mặt lên.

"Hỗn xược." Gia Mịch thổi một làn hơi vào mặt Khôi Lợi khiến cậu ta cay hết cả mắt.

Sau khi bị dính luồng hơi của Gia Mịch, Khôi Lợi ngất xỉu và bị hắn đem vào rừng. Tới khi cậu tỉnh lại thì cậu đã ở trong cung điện Đôn Ác Mặc. Lũ quỷ vương kéo tay cậu lôi ra giữa phòng trước ngai Đôn Ác Mặc rồi lột hết xiêm y của cậu.

"Cứ giở trò ép cung ta đi nào." Khôi Lợi thách thức khi đã bị trút sạch xiêm y.

Nhìn thân hình quyến rũ lạ thường của cậu, chẳng có quái vật nào không để ý đến cậu.

"Ơ... Cái quái gì đây?!" Ai nấy đều ngạc nhiên.

"Thế ngươi nghĩ ngươi là cái gì ở đây?" Đôn Ác Mặc chỉ cất một tiếng gầm khàn đục.

Và thế là Khôi Lợi tự động nằm ngửa, nhấc hai chân lên để lộ tiểu cúc nhỏ bé trước mặt lũ quái vật. Lúc này trông cậu chẳng khác gì một tiểu dụ thụ đang hành động theo bản năng.

"Là do ngươi đòi đấy nhé. Chưa có đứa nào mà gan trời vậy đó. Chẳng phải đợi ép buộc mà tự động dâng cúc lên." Đôn Ác Mặc cười thoả mãn.

"Vâng ạ." Khôi Lợi tự động hạ giọng với thái độ nhún nhường.

"Biết làm sao đây? Khó xử quá." Cả lũ quỷ vương xầm xì.

"Xuỵt, nhỏ tiếng thôi." Huyết Xà can ngăn.

Rồi cả đám nhìn Đôn quỷ vương kéo Khôi Lợi lại gần bằng nội lực phát ra từ bàn tay và chạm môi hắn sát môi cậu mà không cần đụng tay vào. Cũng với nội công mà hắn cũng hút một cái dương cụ giả bằng gỗ vào tay trái.

"Ngươi thật sự muốn ta thao ngươi sao? Tiểu quỷ này chắc chán sống rồi." Đôn Ác Mặc tự mãn khi Khôi Lợi đã nằm gọn trong vòng tay hắn và cứ ôm chặt hắn.

"Mà nếu như tiểu hồ ly này có sức hút dương khí nam nhân rất mạnh như vậy, chúng ta e rằng chúng ta sẽ bị kiệt quệ sức lực mất thôi." Bích Phong Ma Vương nói.

"Thần cũng thấy vậy đó." Bạch Lôi Ma Vương nói tiếp.

"Đó chỉ là dành cho những tên phàm nhân bạc nhược mà thôi. Còn như giống nòi ác quỷ chúng ta thì điều đó chẳng là gì cả." Đôn Ác Mặc nói.

"Để xem sao." Cuồng Nhân Lãng Tử chống cằm.

Móng vuốt Đôn Ác Mặc cứ bóp véo hai đầu nhũ của Khôi Lợi và vuốt ve bụng cậu đến mức cậu co giật.

"Đấy, mấy đứa coi có sai không? Đã bảo rồi." Đôn Ác Mặc nói với quần thần.

"Nó chỉ là một phàm nhân mà thôi." Dạ Bức lắc đầu khinh bỉ.

"Dạ Bức, nếu ngươi nói thế, ta sẽ cho ngươi được tự tay kiểm chứng, nhưng chỉ sau khi ta xử xong tiểu tử hồ ly này." Đôn lão gia nói.

Làm cho Khôi Lợi kích thích xong, Đôn lão gia đút cự vật vào miệng cậu. Đâu ai dám tin rằng cậu hoàn toàn tự nguyện đưa tay ra nắm lấy trái dưa to tướng của hắn và đưa vào miệng mút liếm rất hồn nhiên, và cả lũ quỷ vương cũng lấy làm bất ngờ về điều này. Đôn lão gia cứ nghĩ sẽ bị Khôi Lợi từ chối, nhưng hắn không dám tin nổi rằng cậu lại rất bạo dạn.

"Con mèo hư hỏng này, thèm sữa lắm chứ gì? Từ từ đi." Đôn lão gia từ tốn.

"Nếu như vậy thì đã có một lọ tinh dầu để lấp đầy cúc huyệt nó rồi." Gia Mịch đưa một lọ tinh dầu cho Đôn lão gia.

Vừa bôi tinh dầu vào cúc huyệt Khôi Lợi, Đôn Ác Mặc cảm thấy rằng cậu nở cúc rất rộng đến mức thấy được một lỗ to ở bên trong.

"Ta có cảm giác như rằng nó được sinh ra đã như thế rồi. Cơ bụng của nó đẩy mạnh nhỉ." Đôn lão gia nói.

"Chi bằng chúng ta sẽ đem nó về làm tiểu nô lệ cho chúng ta xả giận." Cái đầu che mặt nạ sắt bên trái của Bạch Lôi gật gù.

"Ngươi nói có lý." Cuồng Lãng đáp.

Đôn lão gia vừa đụng vào tiểu cúc, Khôi Lợi liền giãy một cái rất mạnh kèm theo một tiếng rên rất to.

"Nghe xong muốn rùng mình luôn à." Hai tròng mắt Huyết Xà trợn ngược lên.

"Đấy, ai bảo ngươi háo sắc quá." Dạ Bức nói.

"Thế ngươi nghe thấy nó ớn chưa?" Huyết Xà liếc hắn.

"Ta nghe xong còn nổi da gà. Đôn đại nhân vừa bắt phải một con hồ ly thứ thật rồi." Dạ Bức gật gù.

"Còn con quỷ nhỏ này là còn có dịp phê pha rồi." Gia Mịch phán một câu rợn người.

Đôn Ác Mặc cứ thừa cơ bôi trơn tiểu cúc của Khôi Lợi và chọc phá nó bằng cái khúc gỗ đến mức cậu rên la rất to.

"Rên vậy là sao hả?" Hắn hỏi cậu.

"Ui da~" Cậu nghiến răng khi khúc gỗ bò vào trong tiểu cúc thật sâu đến mức chạm tới lòng ruột.

"Ngôn ngữ gì mà lạ lùng vậy?" Đôn gia hỏi.

Mấy trò biến thái của Đôn gia càng như lửa đổ thêm dầu vào cơn hứng tình của Khôi Lợi.

"Rồi ngươi là người phàm hay hồ ly vậy?" Đôn gia hỏi.

Cặp mông dâm mỹ kia vẫn lắc lư liên tục khiến tên quỷ rít lên một tiếng khoan khoái. Hai tay hắn liền chộp lấy hai bên ngực cậu, còn đại dưa của hắn thì khoan vào tiểu cúc cậu.

"AAAAAAAA~" Kairi rên thật to.

Mỗi lần thúc hông của Đôn gia là một lần Khôi Lợi rên ư ử nghe rất ỏn ẻn như tiếng con gái. Cậu đưa bàn tay nhỏ xinh nắm chặt tay hắn, còn môi thì cứ chạm vào môi hắn.

"Anh mạnh bạo quá rồi nha~~" Cậu nói.

"Người ta làm nhẹ thôi mà bé yêu cứ la bài hãi lên. Bộ hứng quá hay sao vậy?" Đôn gia trêu.

Móng vuốt đen xì của hắn vừa ghẹo nhũ hoa vừa vọc dương vật cộng thêm với mấy cú thúc rung chuyển tiểu cúc làm Khôi Lợi rên mãnh liệt hơn.

"Động đất rồi mấy má ơi." Cả đám quỷ vương xầm xì.

"Nghiêm cấm rên dưới mọi hình thức, mất công làm anh thèm." Đôn Ác Mặc trêu Khôi Lợi.

"Anh đụng nhẹ vào em là cái ấy của em cứng lên rồi, em phê rồi sao em nhịn rên được." Khôi Lợi cười.

"Rên nhỏ thôi em, cái người thì nhỏ mà cái họng thì to, mình em rên thôi là quân địch chưa tới đã chạy mất dép rồi." Đôn gia cười ồm ồm.

"Huynh đùa dai thế~~~ Huynh đâm đệ mạnh thế.... Đệ sắp ra luôn rồi nè~~~ Đệ sắp chết vì sướng rồi nè... Con mèo cưng của huynh mê trai quá trời quá đất mà~~~ Bị đâm cúc muốn đứt hơi vẫn còn cầu hoan đòi thêm~~~ Hết chịu nổi rồi Đôn huynh ơi!!!!" Khôi thiếu hét lên.

"Phải chi tui có cái bịt tai để không nghe con hồ ly này hét. Nó mà hét là coi như tan nhà nát cửa luôn." Đôn gia thở dài.

Sau khi cả hai cùng nhau bắn ra những dòng tinh dịch ướt khắp phần hạ bộ của nhau, cuộc chơi tưởng chừng như kết thúc. Nhìn quả dưa còn rỉ nước của Đôn gia, Khôi thiếu níu chặt vai hắn: "Huynh cho đệ mút nữa đi a~ Đệ còn thèm~"

"Thôi mấy đứa vào xử nốt giùm ta. Ta đi nghỉ đây." Đôn Ác Mặc nói.

Ngay cả khi bị lũ quỷ vương xông vào cưỡng trinh, Khôi Lợi vẫn không chỉ không sợ mà còn thêm phấn khích. Cậu đưa tay ngoắc cả bọn tới và bắt đầu chủ động làm chuyện mây mưa tập thể với chúng. Mỗi lần chúng động vào những chỗ nhạy cảm trên người cậu là một lần cậu phấn khích, cứ bị bạo cúc là cậu la hét um sùm như được gãi đúng chỗ ngứa.

"Thằng nhóc này đúng là đại dâm đãng." Dạ Bức nói.

"Tới giờ này mới biết hả tên đần?" Huyết Xà hỏi.

Không ai là kẻ đầu tiên lên làm chuyện phòng the với Khôi Lợi trong đám quỷ vương, vì ai cũng nháo nhào lên đòi thử làm với cậu. Mấy cuộc vui nhiều người chắc sẽ không bao giờ làm cậu thoả mãn, và cậu cảm thấy rất vui với cảnh mấy gã quỷ đang chạy đôn chạy đáo vì cậu.

"Riết rồi nó không coi ai ra gì." Dạ Bức vừa nói vừa phá cúc Khôi Lợi.

"Giữ nó làm nô lệ suốt đời coi bộ hay à." Gia Mịch đáp.

"Đó là một quyết định sai lầm là đằng khác." Huyết Xà nói.

"Thôi cứ sai đi. Chỉ là sai với nó thôi nhé." Oán Độc nói.

"Mà nếu nó hạ được lũ tụi mình thì chắc phải phong nó làm quỷ vương quá." Bạch Lôi lắc đầu.

"Phong mình làm quỷ vương à? Làm gì có chuyện đó. Mình chẳng cần chức trọng quyền cao làm gì, chỉ cần được hút dương khí nam nhân là đủ rồi." Khôi Lợi nghĩ.

"Thôi đệ cứ ở lại phục vụ nhu cầu phòng the của bọn huynh, và bọn huynh sẽ cho đệ được thoả thích." Bích Phong nói với cậu.

"Vậy đi cũng mừng. Miễn là đừng có biến em thành yêu quái là được rồi." Khôi Lợi nói.

"Không cần thành yêu quái mà em đã là con yêu quái ghê gớm nhất thiên hạ rồi đấy, ngay cả bọn anh còn sợ thì huống gì là con người." Dạ Bức đáp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top