Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Gặp Mặt Tại Hôn Lễ

Thành phố A là 1 trong những thành phố xa hoa nhất tại Trung Quốc lúc bấy giờ. Khi bóng tối bao trùm cảnh vật của thành phố này cũng là lúc xuất hiện những tên ăn chơi sa đọa, đổ máu vì tiền. Ở giới thượng lưu này con người tụ tập với nhau cũng không còn gì là lạ nữa.

"Úi, ăn ngon thật đấy, đúng là mỹ vị nhân gian có khác! Không làm ta đây thất vọng!"

Một đôi cô dâu chú rể đang trên sân khấu phát biểu những lời hạnh phúc, Y Lộ Kỳ lại chỉ lo trốn ở một góc ăn ngấu ăn nghiến. Toàn bộ cử động của cô đều rơi vào tầm mắt của Phương Hạo Hiên, bộ dáng tham ăn như heo con kia, vô cùng hấp dẫn tầm mắt của hắn.

Cô bao nhiêu tuổi? 16 hay 17? Nếu không, sao động tác này có thể hồn nhiên trong sáng thế?

Nếu sống trong xã hội thượng lưu, tướng ăn như thế nhất định sẽ bị trích vì thô lỗ, nhưng hắn lại yêu thích bộ dạng này của cô vì cử chỉ không chút nào ra vẻ làm bộ.

Tùy theo sở thích mà sống thật là tốt!

Y Lộ Kỳ cảm thấy có người đang nhìn chòng chọc vào mình, cô không khỏi từ trong đồ ăn ngẩng đầu lên, nhìn sang "WOW! Người đàn ông ở trước mắt có phải từ trong truyện tranh Disney đi ra hay không?" Thật là người đàn ông siêu đẹp trai! Y Lộ Kỳ nhìn đến ngây dại. Cô nhìn hắn không chớp mắt, ánh mắt trong suốt của cô đối với hắn chỉ có "kinh ngạc", không có bất kỳ ý đồ gì, tinh khiết như dòng suối chảy ở khe núi, làm cho người ta bất giác thanh tỉnh lại.

"Xin chào" Y Lộ Kỳ ngượng ngùng chào hỏi đại soái ca.

Phương Hạo Hiên cười gật đầu một cái. Bộ dạng cô ấy không có chút làm bộ làm tịch nào, càng thêm hấp dẫn hắn khiến cho người ít cười như Phương tổng đây cũng phải bật cười.

"Ah!" Hắn đột nhiên đến gần, làm Y Lộ Kỳ giật mình, tay ôm trước ngực hoảng hốt vỗ nhẹ.

"Có phải giọng nói của tôi quá khó nghe?" Phương Hạo Hiên bị vẻ mặt phong phú cùng động tác đáng yêu của cô chọc cười.

"Không phải! Giọng nói của anh không hề kém Trương Vũ soái ca!"

"Tôi tên Phương Hạo Hiên." Phương Hạo Hiên giới thiệu bản thân với cô.

"Ngay cả tên cũng đẹp như vậy!" Y Lộ Kỳ một mặt nhỏ giọng cảm thán, còn một mặt đưa bánh ngọt cầm trong tay vào miệng, ăn rất chi là ngon lành.

"Cô ăn nhiều như vậy, tại sao cả người đều như không có thịt?" Phương Hạo Hiên không hiểu hỏi. Bây giờ xu hướng giảm cân không phải rất phổ biến ở các cô gái sao? Cô gái nhỏ trước mắt này sao lại liều chết ăn, hơn nữa còn nhìn rất gầy ?

"Ông nội cũng nói như vậy với tôi." Y Lộ Kỳ đáp.

Lời của cô khiến Phương Hạo Hiên ho khan một hồi. Hắn so với ông nội cô được sao? Nếu không, làm sao lại khiến cô nghĩ ngay đến ông nội mình?

"Có ai đã từng nói cho anh biết, anh rất đẹp trai giống 1 hoàng tử không?" Y Lộ Kỳ thích thú nhìn Phương Hạo Hiên hỏi.

Phương Hạo Hiên nhẹ lắc đầu. Hắn biết dáng dấp mình không tệ, nhưng hắn cũng không cho là việc này đáng để kiêu ngạo, dù sao thân thể dung mạo là cha mẹ ban cho, không có gì đáng để kiêu ngạo.

"Tôi là Y Lộ Kỳ, Lộ là trong trắng, Kỳ là ngoan ngoãn!" Y Lộ Kỳ giới thiệu với hắn đầy vẻ tự mãn. Cô nói xong, lại bắt đầu tấn công bánh ngọt chocolate trên mặt bàn.

Xem ra bánh ngọt càng có lực hút hơn hắn, Phương Hạo Hiên buồn cười nghĩ.

Mỗi khi phụ nữ gặp qua hắn, đều sẽ bị bề ngoài xuất sắc của hắn mê hoặc đến đầu óc choáng váng, cũng không quản hắn là người tốt hay là người xấu, liền nhanh chóng bị hắn hấp dẫn. Đến khi biết được thân phận phía sau của hắn, càng thêm trăm phương ngàn kế mà muốn ngồi lên vị trí Phương phu nhân. Mà cô gái nhỏ trước mắt này lại ban đầu rất là ca ngợi hắn, nhưng sau đó thì chỉ chú ý ăn điểm tâm, gạt hắn ở một bên.

"Có vẻ cô rất thích bánh ngọt."

"Đúng vậy, tôi cực thích ấy chứ^^"

"Vậy lần sau gặp lại nhất định sẽ đưa cô đi ăn."

"Thật sự?" Y Lộ Kỳ cao hứng đến muốn nhảy dựng lên. Cô lại có thể thường xuyên được hắn chở đi ăn bánh kem sao? Thật sự là quá tốt rồi!

"Thiên kim tiểu thư, sao cô lại trốn ở đây?" Đột nhiên, có người tới "lôi" Y Lộ Kỳ đi.

"Nhớ kỹ lời của anh nói đó." Y Lộ Kỳ vừa đi, vừa quay đầu lại nói với Phương Hạo Hiên.

Hắn gật đầu chắc nịch. Bóng cô cũng vì vậy mà khuất đi mất. 

Cô gái này rất ư là thú vị nha~ 

Bé ngốc Kỳ Nhi, chúng ta rồi cũng sẽ gặp lại. 

Đến lúc đó em sẽ thuộc quyền sở hữu của tôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top