Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 11


Hôm nay là ngày cô xuất viện, nhưng anh lại không tới đón cô...

Quản gia nói anh bận công việc, mong cô thông cảm

Cô biết chứ, biết anh chẳng có thời gian rảnh cho bản thân, việc ở cạnh cô sẽ là một gánh nặng. Cô tự nghĩ rằng nếu mình chết đi sẽ bớt thêm một phần rắc rối, không ngờ lại khiến anh bị tổn thương...

- Chú Ngôn, cháu muốn đến một nơi...

[...]

Cũng đã ba tháng, kể từ ngày cô ra viện, mọi sinh hoạt của cô đều bị anh giám sát chặt, anh sợ cô lại nghĩ quẩn...

- Tuần tới anh sẽ đi công tác, không thể ở nhà với em...

- Chồng đi lâu không - cô tròn mắt nhìn anh, thật lòng không muốn anh đi đâu

- Ngoan, chỉ một tháng, ở nhà đợi anh

Cô gái ngốc này, anh không ở nhà, không biết có thể tự bảo vệ mình không. Thật sự khiến người ta lo lắng...

[....]

Hôm nay là ngày anh đi công tác, một tháng tới sẽ không được gặp anh, cô thấy cuộc sống thật sự tẻ nhạt...

- Con ngốc này, dậy ngay

Lãnh phu nhân lật chăn của cô ra, cầm xô nước lạnh hất thẳng vào người cô

- Hàn không ở đây, đừng nghĩ cô có thể làm bà hoàng, mau dậy làm việc, lười biếng là tôi sẽ bỏ đói cô

- Nhưng anh ấy...

Bốp

Mẹ anh thẳng tay cho cô một bạt tai

- Im mồm lại, cô không có quyền ở cái nhà này, cũng không xứng làm Lãnh phu nhân...

-...

- Loại người như cô nên bị xã hội đào thải, con tôi bị mù nên mới yêu cô...

Mẹ anh không thương tiếc mắng chửi cô. Còn cô, chỉ biết cắn răng nhịn nhục...

[...]

Người hầu nhìn cô đầy thương xót. Cô chủ của họ đáng yêu, tốt bụng như thế, lại bị bà chủ bắt làm hết việc trong nhà...

- Cô chủ, cô đừng làm nữa, đây là việc của chúng tôi...

- Không, mẹ kêu em làm mà, mấy chị đừng đứng đây nữa, mẹ thấy là mẹ sẽ mắng đấy

Cô cười, dù sao cô cũng rất rảnh, làm việc giúp mọi người cũng tốt, cô đỡ thấy nhớ anh...

- Lau hết nhà cửa, dọn dẹp từng phòng, bẩn một chỗ tôi sẽ không cho cô ăn cơm một bữa, xem cô có dám làm bừa không. Sau đó thì giặt quần áo, không được dùng máy. Tiếp đến rửa hết chén dĩa trong bếp, sắp tới sẽ có khách quý. Làm xong mới được ăn cơm

Cô không nói gì, chỉ cười, liền đi làm việc

- Để tôi xem cô chịu được bao lâu

Vậy là, chuỗi tháng ngày đau khổ của cô chính thứ bắt đầu...

[...]

- Tuyết Ân, cô mau ra đây, cô lau nhà thế này à, một vũng nước, cô muốn tôi té chết sao ?

- Con xin lỗi...

[...]

- Tuyết Ân, quần áo thật bẩn, giặt lại mau

- Con xin lỗi...

[...]

- Lạc Tuyết Ân, cô có biết số chén dĩa này bao nhiêu tiền không, vỡ hết rồi

- Con xin lỗi...

Bốp

Má cô in đỏ năm ngón tay của mẹ anh, thật đau rát

- Cô chỉ biết xin lỗi thôi à, thứ vô dụng, đồ phế vật...

Cô chạy một mạch lên lầu. Cô không muốn nghe nữa, thời gian qua cô đã chịu đựng quá nhiều. Ngày nào cũng phải dậy sớm làm việc, hai tay cô đã phồng rộp lên vì ngâm nước lâu, cả người xanh xao thiếu sức sống.

Ngồi thụp xuống đất, cô khóc. Cô thực sự nhất nhớ anh, những ngày không có anh cô như sống trong địa ngục. Nhưng...cô còn biết làm gì, ngoài hai từ "xin lỗi"....

Cô đau quá, những vết bầm tím cũ chưa lành thì vết thương mới lại xuất hiện, nhưng đau thể xác đâu đáng là gì, đau trong tim mới thấm. Cô mệt mỏi, cô mất hết niềm tin rồi, cô chỉ sợ mình không đủ sức để đợi đến lúc anh trở về...

[...]

Như mọi khi, cô lại dậy làm việc, nhưng một sự việc xảy ra khiến cô trở tay không kịp...

- Mẹ....cô ấy là...

- Đây là Vũ Ni, là con dâu của tôi, là người Hàn yêu nhất, và cũng chính là Lãnh phu nhân...

#Jen ☘️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#jen