Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chập 3: Có tôi đây rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy Cô Vân ngồi hắn tiến lại ngồi đối diện cô Vân và q.anh
- mẹ có chuyện gì muốn nói với con ạ
- tại sao con đối xử với con bé như vậy
- do đó là phòng con thưa mẹ
- mẹ xl vì không nói trước với con nhưng con cũng không nên đối xử với  Khởi My như vậy...
- tại sao con không nên làm...lí do gì
- mẹ nói cho con biết...Mymy là người đã lấy túi xách lại cho mẹ từ tên cướp trong khi chân nó bị bông gân ..tính nó tốt bụng nhưng lại không có việc làm nên mẹ mới kêu nó về làm giúp việc cho gđ mình...nó rất khéo tay..giỏi dang va trung thực... nó có tính sợ ma mà phòng con lại rộng nên mẹ mới cho nó wa ngủ ở phòng con...nó vẫn chấp nhận...nó nói sẽ pha nước giải rựu mỗi khi con tiếp khách về khuya chỉ cần con cho nó ngủ dứi salong cạnh con
- tội nghiệp Khởi My quá...hay là mẹ cho My qua ngủ chung với con đi- q.anh
- khỏi đi..cứ để cô ấy ngủ ở đó..chỉ là osin thôi mà - nói xong hắn cầm ái khóac ra xe chạy như bay đến bang hội

Tối
Nó đang loay hoay dứi bếp cùng các cô thì hắn về trong tư thế say nhèm... Dù chân đau nhưng nó vẫn cố đi lại đỡ hắn lên phòng ..rồi đi xuống làn nhanh 1 ly chanh nóng lên cho hắn
- anh ngồi dậy uống nước đi cho tỉnh rựu ạ - nó đỡ hắn dậy
- cô không ghét tôi à - hắn lạnh lùng
- tại sao phải ghét anh- nó tl ngây thơ
- Vì chuyện hôm qua - nhìn qua nó
-có chứ... nhưng vì anh là người giúp đỡ tôi lúc sáng hôm qua nên tôi quên rồi- nó cừi tưi với hắn

hắn không nói gì..uống hết ly nước của nó rồi ngủ tới sáng...

Thời gian thấm thóat cũng đã 1tháng trôi qua..nó cứ làm việc nhà rồi đến thăm mẹ , nó lúc nào cũng cừi tưi ...q.anh có gì mới cũng chia sẽ cùng nó...
Hắn cũng đỡ lạnh lùng với nó hơn trước rồi

Sáng chủ nhật

- Anh Khánh ơi dậy mau..cô Vân kêu ...- nó kéo mền của hắn
- ừk- ngồi dậy đi vào vscn

Nó Và hắn vừa xuống ....cô Vân và q.anh đã ngồi vào bàn ăn ..nó tính xuống dứi bếp thì q.anh kéo n lại
- Khởi My vào ăn với M.n luôn nha
Nó ngơ ngác nhìn q.anh rồi nhìn qua Cô Vân
- Đúng vậy..từ nay về sau con hãy ngồi ăn chung với m.n luôn nha- cô cừi hiền với nó..nó cũng cừi lại...định nói cám ơn cô rồi ngồi xuống nhưng hắn lên tiếng
- từ khi nào nhà mình có qui định osin ngồi ngang hàng với chủ nhà vậy..
- sao con lại nói vậy..
- Anh hai..- q.anh
- em im đi..
- dạ..dạ thôi con không dám...con chỉ là osin thôi....mời Cô Vân và m.n ăn ngon miệng ạ- nó rưng rưng nước mắt nhưng cố kìm lại rồi chạy xuống bếp

Bang hội
- Dạ thưa đại ca...Quán Bar của Chủ tịch Trịnh vừa gởi lời mời hợp tác đến Bang c húng ta ...Ông Lâm cũng mời cậu kí hợp đồng với công ty ông ấy về hoạt động của Bang  ạ.....- Hải cung kính nói với hắn
- khi nào - hắn đáp lại bằg sự lạnh lùng
- việc ở quán bar vào tối t7 tuần này...kí hợp vào tối nay ạ..
- oke...hẹn ông Lâm cho tôi

9htối tại nhà hàng nỗi tiếng ở Tp
- chào Bang chủ - ông lâm kính cẩn đứng dậy bắt tay khi hắn và Hải vừa bước vào
- chào Giám Đốc Lâm..
...............

Nói chuyện và uống cũng khá lâu..hắn và ông Lâm đều thấy đầu óc quay cuồng..nhưng hắn cố tỏ ra lạnh lùng
- Hợp đồng kí xong..mong chúng ta hợp tác thành công- hắn đứng dậy về
- dạ Bang chủ về

Vừa ra cửa..hắn thấy một cô gái giống y hệt nó đi cà nhắc đang bị té..dù đang say nhưng hắn vẫn chạy nhanh lại đỡ cô gái ấy lên....quay mặt qua thì ra là nó
- Cô bị sao vậy..trời tối rồi tại sao lại ở đây ..có bị sao không- hắn lo lắng
- anh...anh đang lo lắng cho tôi hã- nó ngỡ ngàng
- ờ..ờ thì chỉ hỏi vậy thôi..dù sao cô cũng ở trong nhà tôi

Lên xe ngồi xong nó mới nói típ
-vì công việc nhà đã xong nên tôi đi hóng gió sẵn đợi anh về...nhưng    không ngờ đi đến đây rồi cơn đau chân lại tái diễn , rồi gặp anh- nói xong nó nhìn ra ngòai cửa xe..
_ đã ăn gì chưa
- ( lắc đầu)
- muốn ăn gì
- mì gói
- tại sao không ăn các món khác ngon hơn
- vì đó là món tôi ăn khi ở với mẹ- nó khum mặt xuống
- đang nhớ mẹ à- nhìn qua nó
- umk...lúc tôi buồn mẹ thường ôm tôi vào lòng và nói " có mẹ ở đây rồi" bây giờ thì- nó buồn
Hắn cừi nhẹ rồi bỗng......chòang tay ôm  chặt nó vào lòng làm nó bất ngờ mở tròn mắt..
- Yên tâm...có tôi bên cô rồi- hắn vừa dứt lời....giọt nước mắt của nó  cứ tuôn ra ....nó cứ dựa vào lòng hắn mà khóc như đứa trẻ rồi thiếp đi từ lúc nào không hay ...
Hải chở hắn và nó về đến nhà....
Hắn thấy nó đã ngủ không nỡ đánh thức nên đã bế nó vào nhà..
thấy hắn vào nhà mà còn bế nó nên mẹ nó và q.anh ngỡ ngàng
Cô Vân ra hịu cho hắn cứ bế nó lên phòng..khi hắn đi hai ngừi cứ nhìn nhau cừi híp mắt..
end chập 3 nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#linh