Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

𝐭𝐫𝐞𝐢𝐳𝐞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


*Tuấn Hạo cư nhiên trèo lên giường Diệu Hán ôm anh*

'Này Tuấn Hạo, bộ em là biến thái hả ?'

'Uhm...vâng'

'Vâng cái gì mà vâng, bỏ ra, dậy mau' thái độ tỉnh bơ của Tuấn Hạo làm Diệu Hán tức xì khói.

'Đố anh bắt được em nè' nói rồi Tuấn Hạo hôn chụt vào má của Diệu Hán, rồi vội vã trèo xuống giường bỏ chạy.

'Tuấn Hạo a, em gan lắm'

Kết luận : mỗi lần hay xà nẹo anh Diệu Hán vậy thôi chứ khi ảnh mắng yêu là 36 kế, chạy là thượng sách

_______

'Tuấn Hạo a, em hát một bài xem nào'

'Em..em hát í ạ ?'

'Uhm, bài nào cũng được'

'Vậy...em chọn Beautiful'

It's a beautiful life
너의 곁에 있을게

(It's a beautiful life,
I'll stay by your side)

It's a beautiful life
언제나 지켜줄게

(It's a beautiful life,
I'll always protect you)

'Tuấn Hạo a~'

'Anh Diệu Hán, có gì không ạ ?' Tuấn Hạo đnag hát thì nghe Diệu Hán gọi

'지켜주세요~♥'
(Bảo vệ anh nhé !)

'나는 것이다~'
(Em sẽ bảo vệ anh)

Tối đó...

'Tuấn Hạo a~'

'...'

'Hạo Hạo ơi~'

'...'

'Anh Vũ ơi, Tuấn Hạo hình như giận em rồi, em gọi Hạo Hạo lại đây em thơm miếng mà Hạo không chịu trèo lên giường em' Đến tối mà Tuấn Hạo vẫn không thèm nhìn lấy Diệu Hán một cái, bất lực quá nên đành ngồi than thở với anh Thắng Vũ

'Chú em nhớ lại xem tuần trước Tuấn Hạo trèo lên giường em thì em đuổi nó, giờ ngồi đây than thở là sao'

'Ư ư..em có lỗi với Hạo quá'

'Vậy thì đi mà dỗ nó, Đông Tiêu ơi, đi tắm với anh đi~'

'.__.'

'Hạo Hạo ơi' Diệu Hán tính trèo xuống giường Tuấn Hạo để dỗ dành, chưa gì đã trượt chân té từ cầu thang xuống.

'...' Tuấn Hạo đang cố nhịn cười trước bộ dạng hậu đậu của Diệu Hán.

'Aida, đau quá' Diệu Hán ngồi bó gối một cục dưới sàn

'Có sao không ?' Tuấn Hạo tính mặc kệ Diệu Hán ngồi dưới sàn, nhưng mà thấy anh có vẻ đau thật nên cũng trồi ra ngoài chăn xem anh thế nào.

'Đau quá' hai đầu gối của Diệu Hán đỏ tấy lên, Tuấn Hạo thấy vậy liền lặng lẽ đi lại tủ đồ lấy thuốc mỡ ra cho anh.

'Ngốc ! Trèo xuống thôi cũng để bị thương nữa' Tuấn Hạo vừa thoa thuốc cho anh, miệng vừa lầm bầm mắng anh.

'Anh bị vậy là tại em đó đồ ngốc' Diệu Hán nhân cơ hội lúc Tuấn Hạo đang chu cái môi ra lầm bầm thì liền chồm lại hôn một cái.

'Ơ...Diệu Hán..anh...đồ đáng ghét' Ý cha, có một người mặt đang đỏ lên như trái cà chua rồi nè.

'Anh xin lỗi vì hôm trước đã đuổi em, tha lỗi cho anh nha ?' Diệu Hán cảm thấy vết đỏ ngay đầu gối mình chẳng còn đau nữa, chồm người tới ôm trọn Tuấn Hạo vào lòng.

'Tha cho lần cuối á, anh mà còn làm vậy thì Tuấn Hạo bỏ cơm cho coi' Tuấn Hạo nằm gọn trong lòng Diệu Hán ra sức đe doạ.

'Hạo Hạo đừng học theo thói bỏ cơm của Mẫn Hy, không tốt đâu nha' Diệu Hán cốc nhẹ vào trán Tuấn Hạo, lại mắng yêu cậu.

'Gì gì ? Mẫn Hy của tui bỏ cơm hồi nào ? Hả hả ? Ông Chỉng chém tui mất' Hoàng Doãn Thành nằm trên giường bấm điện thoại nghe đến chữ 'Mẫn Hy bỏ cơm' lại hú hồn, điện thoại mém rớt đập xuống mặt.

'Tui lấy ví dụ thôi trời ạ, Mẫn Hy nó ăn như hạm ấy, bỏ cơm hồi nào' Diệu Hán bó tay với Doãn Thành.

'Lên giường mà ôm ấp đi hai đứa, đến giờ ngủ rồi' Hàn Thắng Vũ vừa ra khỏi phòng tắm đã thấy hai con người đang ôm nhau dưới sàn, haizz anh Vũ muốn tiền đình.

'Đi ngủ nào Tuấn Hạo' Diệu Hán mặc kệ sự đời liền bế xốc Tuấn Hạo lên.

'Diệu Hán a, bỏ em xuống' Tuấn Hạo thấy hành động bất ngờ của Diệu Hán lại ngại ngùng, khuôn mặt lại đỏ nữa rồi.

'Ngủ nè' Diệu Hán đặt Tuấn Hạo nằm lên giường mình rồi cũng an phận nằm ngay bên cạnh, đắp chăn cẩn thận cho cậu.

'.__.' Anh Vũ muốn tiền đình.

'Ngủ ngon nha Hạo Hạo của anh' Diệu Hán đặt lên trán Tuấn Hạo một nụ hôn nhẹ nhàng.

'Diệu Hán của em cũng ngủ ngon' Tuấn Hạo lại hôn một cái lên má Diệu Hán, rồi lại rúc vào người Diệu Hán như một chú cún con.

Thế là hai con người cứ thế mà đi vào giấc mộng.

________________

tự nhiên dạo này tui thích viết truyện bằng tiếng Hán Việt ghê, nghe nó văn chương vỗn lài luôn cả nhà ạ =))))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top