Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

singularyhome-

I
-Tớ nghĩ spell không chỉ nghiêng về write không, vì spell chuyên về quảng cáo và nghĩ ra ý tưởng mới cho các event chẳng hạn. Nếu như nói spell chỉ nghiêng về write thì nó chỉ nghiêng về khoản nói năng tốt và có ý chất diễn đạt

-Tớ chuyên viết về thể loại ngược hoặc là kết thúc mở, tớ không hay viết những thể loại như ngọt hay sủng ( vì căn bản tớ không thích sến súa ;; )

-Theo tớ, write cũng có thể là một thể loại giao tiếp, thường thì những author viết truyện hay sẽ có nhiều lời ý diễn đạt, cảm xúc diễn đạt hoặc là nghĩ ra ý tưởng cho người đọc mà không nhàm chán !? Vậy nên write có phải là một thể loại giao tiếp hay không thì tuỳ vào cách suy nghĩ của mỗi người thôi ạ

II

Theo tớ thì tớ bình thường thôi ạ, cho dù các group khác đều có spell hay không thì tớ nghĩ các group cũng đi pr chẳng hạn !!? ( tớ không hiểu câu hỏi này lắm nên không biết trả lời thế nào ạ ;_; )

III

Người ta nói, cả một đời người đi có mỗi một thanh xuân, nếu như bạn không muốn mình bỏ lỡ thanh xuân thì hãy yêu một người chân thành và xứng đáng với bạn

Tôi ngẫm đi ngẫm lại lời đoạn thoại trong câu truyện mình vừa mới mua được vào buổi sáng, nội dung rất hay khiến tôi nhiều lần đã rất thán phục người viết. Biết vì sao không ? Bởi vì từng chữ, từng chữ một được in trong sách như vẽ ra một quá khứ của tôi, một quá khứ cho dù có muốn nhắc lại thì tôi chỉ muốn cáo từ

***
Năm đó tôi yêu một người con trai say đắm, lúc đó tôi chỉ là một cô gái nông thôn vừa tốt nghiệp cấp ba và lên Seoul học đại học.

Vì anh là một người sở hữu gương mặt đẹp trai và cao hơn tôi cả nữa cái đầu, hơn nữa anh có sở thích chung với tôi là chơi bóng rổ. Chiều chiều sau khi tiết học cuối cùng kết thúc, tôi liền chạy xuống sân vận động để tập bóng, lúc đó người mà tôi chú ý là anh ấy.

Anh mặc bộ đồng phục ngay ngắn, bắt chuyện với tôi đầu tiên, anh hỏi tôi về nhiều thứ, lúc đó tôi cứ tưởng chừng chỉ có mình tôi anh ấy mới làm vậy, nhưng không. Vì hầu hết cô gái nào cũng bị anh thu hút bởi phép tắt lịch sự và khuôn mặt đẹp trai nhỉ !!?

***

Cho đến khi tới giữa năm, tôi đã tỏ tình anh ấy với bằng cả sự chân thành, nhưng thứ tôi nhận lại được chỉ là hai từ "cảm ơn"

Từ đó về sau, tôi ngượng không dám gặp mặt anh lần nào nữa

Lúc đó, tôi cứ tưởng rằng mình có thể quên được anh ấy, nhưng sự thật là không thể, tôi cố tỏ tình thêm lần thứ hai, rồi lần thứ ba.

Nhưng anh ấy chỉ để lại cho tôi hai từ "cảm ơn"

***
Lúc đó là năm cuối cùng, sau khi định bụng đã hoàn thành xong buổi học cuối cùng, tôi sẽ mua vé tàu về nôg thôn để lập nghiệp. Một phần vì tôi nhớ bố mẹ, một phần vì tôi chẳng thể quên được anh ấy

Tôi đi dọc hành lang ở khối, vô tình đi ngang qua lớp anh, chẳng hiểu sao một cảm giác nhớ nhung cứ thộn lên trong lòng tôi một cách không bình thường. Chắc có lẽ là vì đây là lần cuối cùng tôi được nhìn thấy anh, người mà tôi thầm thích bấy lâu nay

***

Sau khi giờ học kết thúc, tôi dọn sách vở, chia tay với vài người bạn đã gắn bó với vài giọt nước mắt rồi ra khỏi trường. Tôi thề là từ nay sẽ không lưu luyến nữa !

Bỗng tiếng "ting" của chiếc điện thoại reo lên, có lẽ đây là tin nhắn. À thì ra là của cô bạn của tôi, đọc vài tin nhắn thì tôi cảm thấy lạc lõng vô cùng. Có thể nó là lý do khiến anh ấy không yêu thích tôi

"Anh ấy không thích cậu vì cậu là con gái nông thôn"

------
Có vẻ như tớ viết không ổn nhỉ??:<< nhưng mong team vẫn nhận để tớ trau dồi kiến thức ạ ;_;

singularyhome-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#test