Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 29: Một cậu bé bình thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_"Trả lại dĩa cơm cho bố mày đây mày có biết là trời đánh tránh bữa ăn không hả ?!!!"(Mine)

_"Mày sủa cái gì thế tên nhóc chết tiệt có tin tao bẻ tay mày không ?!!!"(thủ lĩnh)

_"Thôi xong rồi"(Luna)

_"Hắn ta còn khiêu khích sư phụ nữa chứ"(Lester)

_"Heal có tác dụng với xác chết không nhỉ ?"(Leny)

_"Một phút tưởng niệm"(Minami)

_"Tụi bay lải nhải cái gì vậy ?!!"(thủ lĩnh)

Ngay lúc đó

Bốp

Một cú đấm vung thẳng vào bụng gã và gã bay ra khỏi cửa và lăn lộn trên mặt đất vài vòng trước khi bất tỉnh, có lẽ vậy

_"Đ...đại ca"(đàn em 1)

_"Sao mày dám !!"(đàn em 2)

2 tên còn lại lao đến vung nắm đấm nhưng bọn chúng chỉ đấm vào không khí

Bốp bốp

Hai tên còn lại cũng như đại ca chúng bay ra khỏi cửa và bất tỉnh nhân sự

_"Phù hên quá chúng còn sống"(Leny)

Cô thở phào nhẹ nhõm khi thấy cả đám còn thở

_"Leny hồi phục cho tên thủ lĩnh đi tớ cần hỏi hắn vài chuyện"(Mine)

_"Được thôi Heal"(Leny)

Mắt gã lờ mờ mở ra và nhanh chóng bật dậy nhưng

Rắc

Mine đá vào chân gã làm chân hắn gãy xương và hắn phải quỳ xuống

_"Ai phái ngươi đến đây ?"(Mine)

_"Tôi...tôi"(thủ lĩnh)

Hắn ta đang toát mồ hôi hột khi nhìn vào Mine mặc dù cậu chỉ là đứa trẻ nhưng sát khí cậu phóng ra đủ để bóp nghẹt hắn

'Wolf's Eyes'

Cậu kích hoạt kĩ năng và đôi mắt của cậu rộ ra vẻ khát máu như muốn chén hắn ngay tại chỗ

_"Nói mau trước khi ta đổi ý" Lời nói của cậu nhỏ nhẹ nhưng áp lực nó mang lại ko hề nhẹ chút nào

_"Chủ..chủ nhà hàng Winston nhờ chúng tôi đến phá quán của Carl vì ông ấy lấy hết khách hàng của Winston"(thủ lĩnh)

Chát

Cậu cho hắn 1 cái tát trời giáng làm bay gần hết hàm răng của gã

_"Chữa cho hắn đi"(Mine)

_"Heal"

Cái chân bị gãy và chỗ răng đã mọc lại

_"Tất cả các ngươi cút khỏi đây và đừng để ta gặp lại"(Mine)

_"V..vâng ạ" tên thủ lĩnh kéo theo đàn em của gã và chạy như bị ma dí

_"Haaa dĩa cơm của tớ"(Mine)

Sau khi doạ té đái bọn kia cậu vẫn chỉ quan tâm đến dĩa cơm của mình

_"Nếu...nếu có thể thì chú có thể làm cho cháu thêm một xuất nữa tất nhiên là chú sẽ đãi như một lời cám ơn"(Carl)

_"Thật à cám ơn chú nhé"(Mine)

_"Không có gì đâu nếu các cháu thích thì cứ gọi thoải mái"(Carl)

"""Cám ơn chú ạ"""

Sau khi ăn xong cả đám lại tiếp tục dạo phố và mua rất nhiều đồ chủ yếu là Luna mua và cậu có nghĩa vụ xách đồ tất nhiên cậu cũng chả phần nàn gì vì cô cũng lựa giúp vài bộ đồ cho Minami

_"Hẹn gặp lại nhé Mine"(Luna)

_"Oh nếu được nhờ cậu dẫn Minami đi mua sắm tiếp nhé"(Mine)

_"Ehehehe rất sẵn lòng"(Luna)

Xong có nháy mắt với Minami làm con bé run lên. Cả đám chào tạm biệt nhau trước khi đường ai nấy đi và trên đường về thì

_"Giữ giùm anh và đứng đây đợi nhé"

_"Okay nhưng xử lí nhanh chóng đi onii-chan anh biết một cô gái ở giữa phố vào ban đêm nguy hiểm thế nào mà"

_"Hahaha đúng là nguy hiểm nhưng là với kẻ nào gây sự với em" cậu nói trong khi xoa đầu cô và biến mất
~~~~~~~~~
Tại một căn nhà nào đó

_Gyaaaaaaaaaa

_"Tay...tay tôi đâu rồi !!!!"(ai đó 1)

_"Cứu..cứu mạng"(ai đó 2)

_"Quái vật"(ai đó 3)

Trong một căn nhà hoặc có thể gọi là biệt thự nhỏ có vô số người đang nằm rải rác ôm những phần bị thương của mình

_"Ngươi..ngươi là ai ?"(Winston)

Một gã đàn ông mảnh mai với mái tóc bạc vuốt ngược về sau và bộ ria mép được chải chuốt kĩ càng hỏi cậu

_"Chỉ là một người quen của chú Carl"(Mine)

_"Tsk tên dân đen như hắn có thể trả ngươi bao nhiêu chứ theo ta đi ta sẽ trả ngươi 50 đồng vàng trước làm tiền đặt cọc không những thế..."

Vụt

Bụp

Một cánh tay rớt xuống đất

_Aahhhhhhhhhhhh

_"Thật sự thì tôi không bao giờ chịu nổi những kẻ như ông chỉ dựa vào quyền lực ức hiếp người khác"

_"Chắc đó là lí do tại sao tôi lại chọn làm sát thủ và đi theo lão già đó nhỉ ?"

_"Cho ông 2 lựa chọn một là bỏ mạng tại đây cùng với cái nhà hàng của ông hoặc ngày mai cho người đến xin lỗi chú Carl và đừng có nghĩ đến việc thông báo với cảnh vệ vì đời nào ai lại tin việc một đứa nhóc 13 tuổi đánh tàn tật hết hơn chục gã đô con nhỉ ?"

_"Tôi..tôi"

_"Nếu bây giờ ông chạy tới nhà thờ chắc còn kịp nối lại cánh tay cho ông đấy vậy quyết định của ông là gì ?"

_"Tôi chấp nhận ạ tôi xin thề từ nay sẽ không gây khó dễ cho quán ăn của Carl nữa và sẽ bồi thường tất cả thiệt hại đã gây ra"

_"Tốt lắm"

_"Rốt cuộc ngài là ai vậy ?"

_"Ta hả..."

_"Chỉ là một cậu bé bình thường thôi"

Xong cậu biến mất như chưa từng xuất hiện để lại một Winston vẫn đang ngẩn ngơ

_"Xong rồi à" Minami hỏi trong khi đang ngồi trên một gã đàn ông bất tỉnh nhân sự với miệng đang sủi bọt mép

Cậu nhìn xong quanh có khoảng 3 tên giống như vậy và thở dài

Ôm

Cô bé nhanh chóng chạy lại ôm tay cậu và đưa đồng đồ cho cậu xách

_"Onii-chan thật xấu tính để lại em một mình như thế này" cô nói trong khi phồng má,giận thì giận nhưng vẫn thương nên biết làm sao giờ

Cậu nhìn cảnh đó chỉ biết cười khổ và xoa đầu cô

_"Về nhà thôi nào"

_"Ummm"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top