Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6


" Hắn đụng vào đồ của ta, còn muốn ta tha cho hắn? "

Lục Tử Ngạn gằn từng tiếng, thanh âm sắc nhọn như muốn đâm thủng màng nhĩ của cô.

Lục Đình Nhi kinh ngạc không nói lên lời, trong hốc mắt là lệ nóng trào ra.

Từng lời của cha nuôi mỗi câu đều cứa vào trái tim cô. Cha nuôi nói vậy, khiến cô có cảm giác mình thực sự vô dụng trong mắt cha nuôi.

" Cha nuôi... " Lục Đình Nhi không giãy dụa nữa, lặng lẽ nhìn thẳng vào mắt y, khổ sở nói " Người...vì sao năm đó lại nhận nuôi con? "

Nói xong, kí ức cô lại trở về 11 năm trước, đầu óc như ngộ ra, cô mỉm cười nhạt nhoà.

Năm đó cha nuôi nói: " Cháu thật xinh đẹp. Ta sẽ nhận nuôi cháu "

Xinh đẹp? Cha nhận nuôi cô chỉ vì cô xinh đẹp hay sao?

Lục Tử Ngạn híp mắt phượng, bàn tay vuốt ve gò má cô, bạc môi vẽ lên đường cong:

" Tiểu Nhi, trên đời này ngoài người thân ruột thịt của con ra, bất kì ai đối tốt với con đều có mục đích "

Khuôn mặt y trong bóng đêm càng toả ra khí thế bức người:

" Ta chỉ là cha nuôi con, không phải cha ruột "

Giọng của y như truyền tới từ địa ngục u tối, trực tiếp giáng một đòn đau đớn vào trái tim nhỏ bé của Lục Đình Nhi.

Cô nức nở:

" Cha nuôi, con yêu quý người. Con biết người không phải người xấu "

" Haha "

Lục Tử Ngạn bật cười như thể vừa nghe được câu chuyện hài hước nhất. Ánh mắt y nhìn Lục Đình Nhi chăm chú, một tay y đưa ra từ từ cởi cúc áo trước ngực cô.

Lục Đình Nhi kinh hãi, vội vã đưa tay che lại, cánh môi run rẩy:

" Cha nuôi, người... !! "

Từ lúc nào trên tay Lục Tử Ngạn xuất hiện một chiếc cà vạt. Cổ tay nhỏ của Lục Đình Nhi bị y cột lại trên đầu giường. Y vuốt ve gương mặt cô, mỉm cười khiêu gợi:

" Tiểu Nhi, 11 năm ta nuôi con, lẽ nào lại dễ dàng đem con cho đàn ông khác hưởng thụ? "

Lục Đình Nhi không thể cất lên lời. Bây giờ, đầu óc cô như rơi xuống đống bùn lầy, càng giãy dụa, sẽ càng lún xuống sâu hơn.

Cô dường như đã hiểu ra cái gì đó rồi. Lý do vì sao cha nuôi cấm cô gần các bạn khác giới...

Cúc áo khi nãy bị Lục Tử Ngạn cởi ra, ẩn hiện là xương quai xanh trắng nõn, y đưa tay ra khẽ mơn trớn, cúi đầu khắc lên đó một màu đỏ tươi:

" Ta đã cho hắn một cơ hội " - Y cười lạnh, thanh âm trầm khàn " Nhưng hắn lại không hề biết điều "

Lục Đình Nhi bật khóc nức nở. Cô chưa bao giờ thấy cha nuôi mình như thế này:

" Cha nuôi...van cầu người tha cho anh ấy... "

Lục Tử Ngạn cúi đầu, bàn tay to lớn luồn vào trong áo vuốt ve eo cô:

" Ngủ với ta một đêm, ta sẽ tha cho hắn "

...






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #sung