Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nơi hắn ở là vùng nông thôn nghèo khó, lạc hậu. Xung quanh thôn bao bộc bởi rừng núi xanh um. Ngay từ khi hắn còn nhỏ, ước mơ của hắn đã là sống giàu sang. Nên từ nhỏ đã bươn chảy rời xa quê hương đi theo buôn đội. Đến khi hắn đã có được những gì hắn muốn, thì nhìn lại xung quanh hắn chẳng còn ai.
Vợ hắn đã chết từ lâu, ngay từ những ngày đầu khi hắn gây dựng sự nghiệp. Lúc đó hắn cũng chả có tâm tình để đi thêm bước nữa.
Có lẽ lênh đênh trên những chuyến xe trong suốt năm tháng tuổi thơ và thanh xuân đã khiến hắn mệt mỏi. Hắn chuyển công việc về cái thôn lạc hậu kia. Chuyển sang buôn bán dược liệu, và trà. Dù sao đồi núi nhiều như vậy, không tận dụng thì cũng uổng.
Cảm tình của hắn với cái thôn này cũng không nhiều. Những kí ức mơ màng còn sót lại trong hắn, chỉ là những lúc hắn run bần bật sưởi ấm bên đóm lửa le lét sắp tắc. Nhưng có lẻ nó vẫn luôn là cội nguồn trong tiềm thức, nên hắn không ngần ngại chọn quay về.
Công việc của hắn đã ổn định tại đây, thu nhập của những đồi trồng trà và thu gôm, bán lại dược liệu lớn hơn trong dự liệu. Cuộc sống yên bình này khiến hắn một lần nữa nảy sinh khao khát về gia đình. Hắn tiến thêm bước nữa, cưới một người phụ nữ đã ly hôn, có một đứa con riêng. Cả thôn này đều nghỉ hắn điên rồi. Với điều kiện giàu có như hắn, tuy tuổi lớn nhưng vẫn có rất nhiều người muốn gả, bà mai gõ cừa muốn sập nhà. Nhưng hắn lại chọn một ả đàn bà bị bỏ rơi, bệnh tật. Đứa con trai mà cô ta đẻ ra là đồ dị tật, nên mới bị đá ra khỏi nhà cả mẹ lẫn con.
Nhưng thật ra không một ai biết, người mà hắn muốn lấy thật sự là đứa con trai nhỏ kia. Cậu ngả vào người hắn, khuôn mặt lấm lem, đôi mắt rưng rưng như nai con. Đôi mắt trong sáng ấy làm hắn nhớ mãi không quên.
Sau khi thành thân, người vợ này của hắn bị bệnh nặng, phải nằm viện điều trị. Điều này có lợi cho hắn. Hắn đưa Hạ Thư về nhà ở chung phòng với mình, với lý do để nuôi dưỡng tình thân. Thấy hắn đối sử tốt với con a Thư như vậy, vợ hắn vừa ái náy, vừa yên tâm điều trị không mãi mai nghi ngờ gì.
A Thư tuy là người song tính, nhưng do ăn uống không đủ chất. Nên dù đã 12 tuổi, nhìn vẫn khá nhỏ nhắn. Hắn quyết định trong vòng 1 năm này nuôi cậu mập mạp ra, khiến cậu không thể rời khỏi hắn.
Ngôi nhà hắn xây dựng có thiết kế máy sưởi ấm, người làm thì dọn dẹp, nấu ăn theo giờ nên sẽ không ảnh hưởng quá nhiều.
Ngày cậu mới bước vào nhà hắn, hắn mua cho cậu toàn bộ quần áo, đồ dùng mới, đặc biệt là váy ren ngắn củn cởn.
Hạ Kỳ vừa bước chân vào nhà, cả người cứ co rúm lại vì sợ làm dơ nhà hắn. Hắn dẫn cậu vào phòng, cậu chỉ ấm úng từ cám ơn, sau đó cúi gầm mặt xuống.
Hắn nhẹ ôm cậu vào lòng
"Từ nay về sau, em là người thân của ta". Sau đó dẫn cậu đi xem quần áo mới.
"Đây là quần áo mới mà ta mua cho con, trên thành phố ai cũng mặc như vầy cả. Nên con đừng ngại" nói đoạn hắn chỉ tay vào những bộ váy kia.
"Ở đây lạnh quá nên không ai bận, nhưng nhà ta có máy sưởi nên con yên tâm" cậu ngước mắt lên nhìn, mặt đỏ rực.
"Con...con.. Chưa bao giờ được bận những bộ đồ sang trọng như vậy.." đôi tay cậu mân mê vạc áo đã bạc màu.
"Vậy thì con tắm rửa thay cái váy này đi, quần áo cũ con bỏ đi. Bây giờ con là con của ta, nên không thể làm ta mất mặc đựơc phải không"
"Dạ" cậu đáp. Sau đó hắn dẫn cậu vào nhà tắm, chỉ cậu cách dùng, rồi lưu luyến đi ra.
Gần 1 tiếng sau, Hạ Thư quấn khăn bước ra. Mặt cậu đỏ rực
"Cái váy.. Nó". Cậu ấp úng.
Ánh mắt hắn nhìn cậu nóng rực, như con sói hoang đang nhắm vào con mồi của mình.
"Đẹp lắm, mới mặc con sẽ không quen. Nhưng mặt dần rồi sẽ thấy rất thoải mái. Con nhà thành phố, ai cũng mặc như vậy cả" hắn giả bộ lắc đầu. "Nếu con cái không mặc như vậy, thì sẽ chứng minh gia đình nghèo. Hay đứa con đó không được cha yêu quý. Ta không ép con" mặc hắn thể hiện sự buồn phiền.
"Con sẽ quen ạ" cậu nhanh miệng đáp. Sau đó cởi khăn ra khỏi người. Cái váy đen ngắn củng cởn chỉ che được tới mông. Da dẻ cậu trắng, mịn màng. Váy sẻ ngực, nhưng do còn nhỏ nên nó bé như quả chanh. Hắn thầm nghỉ phải thường xuyên xoa bóp, giúp ngực bự lên mới được.
"Chúng ta ăn cơm thôi" nói rồi hắn dẫn cậu xuống dưới lầu.
Bàn đồ ăn đấy ấp món ngon. Hắn nói "Gia đình người khác, con thường ngồi lên chân cha ăn cơm. Trước đây ta không có con nên nhìn hâm mộ lắm". "Bây giờ đã có A Thư rồi, con ngồi lên chân ta chứ". Hắn chờ mong nhìn cậu
"Vâng cha" đôi mắt cậu lấp lánh hạnh phúc. Cuối cùng cậu cũng có cha. Cha hôn lên môi cậu, rồi bế cậu ngồi lên đùi mình, kế tiếp đúc cậu ăn những món ngon.
Chiếc quần nhỏ cậu đang bận là quần chữ T, hắn thì lại đang mặc quần vải. Do đó, khi cậu ngồi lên đùi hắn, con cặc hắn chà sát vào lồn non cậu. Dù cách lớp vải, hắn cũng cảm giác được nơi đó hấp dẫn như thế nào.
Hắn đút cậu ăn, sau đó lợi dụng nước chấm để cậu mút tay hắn. Khuôn miệng thật nhỏ, nếu nó đang bú cặc hắn thì sướng cỡ nào.
Nhìn cậu ăn vui vẻ, hắn cũng không dám làm quá lố. Phải để cậu quen dần dần rồi bước tiếp.
Nếu làm quá sẽ bị phản tác dụng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#caoh