Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Công chúa nhà tôi - chap 6

Quay quắt đã 3 ngày rôi , 3 ngày này với cô bạn nhỏ Thiên Nhi khá là ' bình yên' . Nói là bình yên vì ngày nào cũng thế , lẫn quẩn trên phòng , dì Hạ sẽ đều đặn lên bôi thuốc giúp cô. Xong tới giờ cơm lại xuống ăn , buồn chán thì lẩn quẩn trong nhà. hết chuyện =.=
Thật ra cô biết là baba chưa tha lỗi cho cô , ông vẫn còn giận , cứ nhìn cách ông hờ hững với cô mấy hôm nay là đủ hiểu rồi... Nằm trên chiếc giường rộng miên man suy nghĩ thì cửa phòng mở ra :
- nhóc con , đang nằm nghĩ gi đó ?
- e đang suy nghĩ khi nao ba mới tha lỗi k giận em nữa , anh đi ra đi đừng làm phiền em !! Buồn chán thì kím anh 2 e kìa , kg thi tới công ty nhà a làm đii =.= hứm !!!
Ah , quên kể với mọi người , 3 ngày qua tuy là bị khủng bố tinh thần vì 1 vị nào đo , nhưng có 1 khúc mắt trong lòng cô bé đã được gỡ rồi. Tối hôm ấy ăn cơm xong , chay về phòng khoc tutu thì kẻ ' hại người ' này cũng đi theo cô , dỗ cô , nói chuyện với cô cả buổi , nói chuyên 1 hồi cô mới biết cái tên mà mình luôn nguyền rủa là ai : la 'ANH ĐẸP TRAI =.= '
Là anh đẹp trai mà lúc nhỏ cô luôn lon ton chạy theo ? Là anh đẹp trai mà luôn chiều cô ? Là người mà lúc đi ra nước ngoài khiến cô buồn gần cả năm học lớp 1 ? Chả trach nghe tên và nhìn bóng lưng a cô thoáng thấy quen thuộc. Nhưng cũng thiệt là con mẹ nó khốn kiếp nha , ấn tượng lúc nhỏ của cô về anh ấy rõ ràng là 1 khuôn mặt đẹp trai ngây ngô luôn tươi cười. Cớ sao 12 năm không liên lạc, khi a quay về lại là bộ mặt lạnh lùng nghiêm nghị y như anh 2 cô vậy hả ? Và k thể phủ nhận là a có đẹp trai hơn xưa nha , hèn gi cô k nhớ ra là phải T^T
Mới đầu cô còn hoài nghi đó chứ, nhưng bnhiu kỉ niệm ' đeo bám ' con trai nhà người ta của cô đc anh kể rõ. Cô thích gi a cũng biết rõ nên cô k muốn cũng phải tin là thật . Trong lòng cô lúc đó thầm oán vậy thôi, chứ cô hiểu Thiếu Phàm thật lòng quan tâm cô , nghe a kể mặc dù k liên lạc với cô nhưng a vẫn giữ liên lạc với anh trai mình.về nước phát triển thị trương chỉ la cái cớ. Chủ yếu a muốn gặp cô , đeo đuổi , quan tâm và chăm sóc cô. E hèm , tất nhiên đây là những lời Thiếu Phàm nói nên cô mới biết =)) đây có được coi là lời tỏ tinh k ta ? =))
Chung quy thì cô cũng hiểu rõ lần này bản thân mình tự làm sai nên k thể trách ai cả. Không sớm thi muộn cũng có ngày cô bị phát hiện việc tụ tập đi chơi với lũ bạn của mình thôi. Nghĩ vậy nên cô cũng bỏ xuống phần nào trách hờn với anh. À, còn vấn đề tại sao a về nước ở ksan 2 ngày xong lại ở ké nhà cô ư ? Còn vì sao nữa ? Là vì có người nào đó mặt dày k ngần ngại xin ba cô cho ở nhờ trong thời gian tìm kim đc căn hộ tiện nghi thích hợp đối với mình. Lý do chính đáng đó nhở ? Thôi thôi , lật lại kí ức nhiêu đó đủ rồi , chúng ta quay lại vấn đề hiện tại nhé.
Lúc này đây ai đó đã ngồi xuống giường , cạnh cô, nghe cô trả lời 1 cách ngốc nghếch mà a thấy buồn cười :
- có như vậy mà e cũng suy nghĩ ? A tưởng 3 ngày trôi qua e phải hiểu rồi chứ ?
- Hiểu gì cơ ?
- Đại ngốc ! Anh hỏi em, e biết lỗi chưa ? Có biết tại sao bác lại  phạt nặng e như vậy chưa ?
Thấy cô gật gật đầu anh lại tiếp :
- Nếu đa biết lỗi thì tại sao k thang thắn xin lỗi và nhận lỗi với ba em ? E ngẫm lại xem từ hôm ấy đên giờ e đã nghiêm túc hối lỗi và nhận sai với ba lần nào chưa ?
- nhưng em sợ.. Bây giờ thấy ba là e sợ , e k nói đc gi cả...
- Đo là ba em , sợ gì hả ? Không le ông sẽ ăn thịt e sao ? Ngoan , nghe lời anh , tối nay khi bác về thì lên phòng nghiêm túc nói ra lỗi của mình và nhận sai. Rồi mọi thứ sẽ bình thường lại thôi. Còn nữa, Hôm nay a có công việc phải ra ngoài. Chắc có lẽ sẽ về trễ , k ở nhà chơi với e đc rồi , ở nhà ngoan nha bé cưng.
- Dạ, e biết rồi , cảm ơn soái ca của e =))))
- Ngoan :*
Hôn nhẹ cái trán của cô bé rồi mới ra khỏi phòng với nụ cười tủm tỉm. Nhưng riêng ai đó bây giờ mặt đã đỏ như trái cà chua mất rồi T.T huhu anh ấy thiệt là đáng ghét mà.

Buổi Tối tại Bối gia..
Sau khi cả nhà ăn cơm xong thì tại tầng 1 xuất hiện cảnh như này... Cô bạn nhỏ của chúng ta tay cầm khay , bê trà hoa cúc cứ đứng lập lò trước thư phòng mà vẫn k dám vào , nửa tiếng đã trôi qua , lấy hết dũng khí cô mới nhẹ gõ cửa :
- ba , là con
Im lặng vài giây mới nghe được 2 chữ ' Vào Đi '
Thấy con gái của mình bưoc vào mà cứ cúi gằm măt , không nhịn đc Bối Thiên Kỳ đành hỏi :
- có chuyện gì ? Không có thì ra ngoài ta còn làm việc
Là ta nha !! Là ta chứ không phải ba :( doạ chết cô rồi. Bưng tách trà vội tới bàn :
- ba , con đem trà Hoa Cúc cho ba uống nè , ba uống nha..
- Ừm , đc rồi , để đó lát ta sẽ uống
Gần 5 phút sau k thấy động tĩnh ông lại hỏi
- còn việc gi ? Không có con cứ để đó ra ngoài cho ta làm việc.

Ông chưa nói dứt câu cô đã vội vàng quỳ xuống , mắt cô lúc này ngân ngước nước do hoảng sợ rồi.

- ba ơi , con ...hức.. Con biết sai rồi... Con hối hận rồi.. Hức.. Con không nên hư như thế huhu , ba tha thứ con ... Ba đừng giận , đừng bỏ mặc con mà.. Huhu
Thật là nước mắt nói đến là đến , nhìn cô khóc ông quặn cả ruột gan. Thấy Ông k trả lơi khiến cô càng sợ , nắm gấu quần ông lắc lắc , vừa gào khóc nức nở vua luôn miệng ' xin lỗi ba , con sai rồi '
Cô như vậy hỏi ông làm sao nỡ giận cô nữa đây ? Dù gi cô cũng là tâm cang bảo bối của ông cơ mà. Phạt cũng phạt rôi , thôi thì cũng nên tha thứ cho con bé thôi..
- Được rồi , ba k giận nữa , bảo bối ngoan , con k khóc nữa đc k ?
Ngồi xuống ôm cô vào lòng , vỗ nhẹ lưng cô , cô cứ hức hức như vậy thiệt là đau lòng ông mà. Ngày ấy đánh cô đau 1 nhưng quật vào lòng ông nỗi đau tới 10. Ôm cô tới khi cô ổn định lại , đỡ cô đứng dậy ông mới tiếp lời :
- Ba tha lỗi cho con , nhưng phải hứa với ba , sau này k hư như thế , k giao du bạn xấu nữa. Còn nữa , trong 1 tháng ba cấm con đi ra ngoài chơi, ở nhà cho ba, hiểu chưa ? Chuyện học lở dở cũng nửa năm rồi , bắt đầu tập trung ôn tập để năm xong học lên đại học. Có làm đc hay không ? Nếu con còn tái phạm chuyện này ba lập tức sẽ đánh gãy chân con , con biết chưa ?

Cô chỉ gật gật đầu , hài lòng xoa đầu cô bảo cô ra ngoài, lúc này ông mới buông nhẹ tảng đá đè nặng trong lòng mấy hôm nay xuống để chuyên tâm làm việc.

Dĩ nhiên giờ phút này đây , bạn nhỏ của chúng ta liền rất cao hứng nha. Cuối cùng trời quang mây tạnh lại rồi , lần này phải cảm ơn Thiếu Phàm thật nhiều mới đc. Nghĩ như thế xong cô liền về phòng , nghe lời ba bắt đầu soạn tập vở để ngày mai thực hiện quá trình ôn tập !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #spank