Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 2: Chương 6: Màu lam... Quá khứ u buồn cùng hiện tại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu tổ tình báo của quốc vương chính là làm việc như thế sao?

Lấy việc truy tìm hầu hạ linh thực thân làm nhiệm vụ của mình… Hầu hạ linh thực thân?

Công Hoa, bên cạnh ngươi chắc là không có mấy tên lùn chứ?

A! Vậy thì dễ tìm hơn nhiều rồi.

—- Kaz

Một tên Diệp tộc ở dưới giám hộ của hai tên thủ vệ sân đấu giá đi lên bục đấu giá, trên người cô ta cũng không có bất cứ trói buộc nào, hơn nữa mặc váy màu trắng sạch sẽ, thoạt nhìn hết sức thanh mỹ.

Ngũ quan của cô ta mặc dù hết sức mỹ lệ, nhưng cả người lại rất gầy, cho dù là lấy tiêu chuẩn của Diệp tộc để xem, vẫn là rất gầy, thần sắc trên mặt tuy không đến nói buồn khổ, nhưng cũng không có vẻ vui sướng lắm, so với Diệp tộc mờ mịt trong lao, cô càng thêm một chút ưu sầu.

Chân chính nhìn thấy Diệp tộc bị bán đấu giá này, Ngân Thiết Tử đột nhiên cảm thấy có thể mang cô ta đi cũng tốt, mặc dù hắn bây giờ căn bản không thể làm cho cô ta vui vẻ lên, ít nhất hắn có thể để cho cô ta ăn ngon một chút, đừng có vẻ như là lúc nào cũng muốn ngã xuống.

“Đó là nữ đúng không?”

Owen hưng phấn quay đầu hỏi Ngân Thiết Tử, người sau lại trừng hắn một cái, Diệp tộc đó mặc váy, người có mắt đều nhìn ra được là nữ, còn cần hỏi?

“Diệp tộc này có thể nhường cho ta không?”

Ngân Thiết Tử lặng đi một chút, mới phát hiện lời này vậy mà là Kim Khấp Nhĩ nói, hắn đang lộ ra thần sắc có chút hoang mang bất an, lấy bộ dạng cao to uy vũ của người Danya, xuất hiện loại thần sắc này vẫn thật có chút buồn cười.

Owen phẫn nộ khẽ rống: “Làm sao nói rồi lại muốn nuốt lời? Người Danya các ngươi không giữ chữ tín như thế sao?”

“Owen!” Edward lập tức phát ra cảnh cáo nghiêm khắc.

“Đừng lo!” Kim Khấp Nhĩ vội vàng nói: “Ta không phải không giữ chữ tín, chỉ là muốn lấy Diệp tộc trong lễ hòa bình đổi Diệp tộc này với ngươi, ngươi có thể từ trong mười tên Diệp tộc đó chọn một tên! Bằng không thì thế này, ngay cả phí đấu giá Diệp tộc này cũng để cho ta trả, được không?” Nói xong, hắn vội vàng quay đầu căn dặn với thuộc hạ, muốn bọn họ đấu giá Diệp tộc này.

Nghe vậy, mọi người đều sửng sốt. Trừ phi Ngân Thiết Tử cũng khăng khăng muốn Diệp tộc đó, nếu không giao dịch thế này đối với hắn mà nói căn bản chỉ có lợi không có hại! Cho nên hắn thực sự không hiểu Kim Khấp Nhĩ vì sao muốn đề xuất loại giao dịch này.

“Ngươi quen biết Diệp tộc trên bục đấu giá?” Ngân Thiết Tử có chút ngạc nhiên, hắn tưởng rằng Kim Khấp Nhĩ chỉ là muốn Diệp tộc, cũng không phải đặc biệt muốn tên nào.

“Không, ta không quen biết cô ta.” Kim Khấp Nhĩ có chút ngượng ngùng nói: “Chỉ là bởi vì cô ta có tóc màu lam.”

Tóc màu lam? Ngân Thiết Tử sửng sốt, nhưng sau đó chợt nhớ tới Diệp tên là Thủy Lam lúc đó, chẳng lẽ Kim Khấp Nhĩ là muốn mang cô ta về tặng cho Điện Sắc?

Nếu như là như thế… Ngân Thiết Tử nhìn Diệp tộc trên bục, đầu của cô buông xuống rất thấp. Nhìn không ra thần sắc gì, nhưng hai má gầy gò đã tăng thêm không ít cảm giác tang thương cho cô.

So với để cô ta ở bên cạnh mình, đến chỗ Điện Sắc hẳn là tốt hơn đi? Nếu như là Điện Sắc, hắn hẳn sẽ thiện đãi cô ta. Ngân Thiết Tử quay đầu nói với Kim Khấp Nhĩ: “Đáp ứng ta, ngươi sẽ chiếu cố cô ta thật tốt trên đường.”

Kim Khấp Nhĩ sửng sốt, sau đó vội vàng nói: “Đương nhiên!”

Ngân Thiết Tử gật đầu, lúc này mới nhớ tới kỳ thực nên hỏi Owen và Mila một chút, hắn vội vàng hỏi hai người: “Thu xếp thế này được không?”

Owen gãi gãi mặt. Hắn trái lại không có ý kiến gì, không cần trả tiền đương nhiên càng tốt!

Mila lại càng không có ý kiến, cô và Owen đều chỉ là muốn mua Diệp tộc tặng cho Ngân Thiết Tử thân là Hoa, tránh cho hắn sẽ muốn đi cứu Diệp bị làm thành lễ hòa bình, cho nên căn bản không để ý Diệp có phải là mua tới từ sân đấu giá hay không.

“Vậy chúng ta bây giờ đi trước đi! Tôi phải trở về chuẩn bị vật liệu mà liên linh dược cần, hai tuần phải giao ra dược vẫn là có hơi gấp.”

Ngân Thiết Tử đứng dậy, đối mặt với vương tử và sứ giả ngoại quốc, đi trước đương nhiên là chuyện rất thất lễ, nhưng lời hắn vừa ra, Kim Khấp Nhĩ lập tức đứng lên theo, nói chuyện thậm chí mang theo ngữ khí khẩn cầu: “Vậy thì làm phiền ngài rồi.”

Ngân Thiết Tử cũng không khách khí căn dặn: “Đưa linh đặc thù ta cần đến phủ Chiến Công, ta hiện giờ tạm thời ở đó, tốt nhất là đưa đến ngay tối nay.”

“Không vấn đề!” Kim Khấp Nhĩ gật đầu đáp ứng, sau đó đột nhiên nhớ tới mình phải tặng một Diệp tộc cho đối phương, vội vàng hỏi: “Vậy ngươi lúc nào đến chọn một Diệp tộc?”

“Ngươi chọn một tên đưa qua là được rồi.”

Ngân Thiết Tử nói xong, đi qua đẩy xe lăn của Mila một cách tự nhiên, sau đó đẩy cô ra khỏi lô ghế, Fanny đương nhiên là đi theo, nhưng Owen lại ở lại lô ghế với vương tử Edward.

Trên hành lang hết sức yên tĩnh và không người, chắc là do mọi người đều ở đại sảnh hoặc trong lô ghế tham dự đấu giá, chỉ có mấy người hầu thỉnh thoảng sẽ vội vã đi qua, trên tay thường cầm đủ loại đồ ăn hoặc sổ đấu giá vân vân.

Ngồi ở trên xe lăn, Mila nhìn không thấy biểu tình của người phía sau, nhưng cô cũng không thử quay đầu nhìn, chỉ là khẽ hỏi: “Làm sao vậy?”

“… Tôi không muốn gặp trực tiếp cô ta.”

“Diệp tộc bị bán đấu giá kia?”

Ngân Thiết Tử trầm mặc một hồi, rốt cuộc gật đầu nói: “Uh.”

Mila dùng ngữ khí thương lượng hỏi: “Vậy thì, nếu như Diệp tộc của Kim Khấp Nhĩ đưa đến phủ Công Chiến, trước tiên sẽ do người trong phủ chiếu cố, anh có thể không cần gặp cô ta vội, thế nào?”

Ngân Thiết Tử sửng sốt, hắn không ngờ còn có cách làm này.

Mila cười nói: “Đừng lo lắng, tôi nhất định bảo người chiếu cố cô ấy thật tốt, đảm bảm nuôi cho trắng mập.”

Ngân Thiết Tử cười nhàn nhạt: “Vậy thì cảm ơn nhé.”

“Vậy chúng ta về nhà đi…”

Fanny đột nhiên bước nhanh tiến lên, xen vào nói: “Cảnh sắc tối này đẹp như thế, về quá sớm chẳng phải tiếc lắm sao? Hơn nữa nếu chúng ta về sớm, xe ngựa còn phải tới chở thiếu gia, thực sự quá phiền rồi, không bằng chúng ta trước hết tản bộ ở phụ cận, thuận tiện chờ Owen thiếu gia. Tôi biết mấy cái địa điểm tốt để ngắm sao, ở ngay gần đây mà thôi…”

Mila xấu hổ khẽ hô: “Fanny! Đừng nói nữa, Ngân Thiết Tử còn phải trở về chuẩn bị vật liệu liên linh dược.”

Không ngờ đến, Ngân Thiết Tử lại nói: “Đó chỉ là cái cớ mà thôi, bớt một hai giờ cũng không có gì khác biệt, đi thôi.”

Hắn vừa nói ra lời này, đừng nói Mila, ngay cả Fanny là người đề nghị cũng không ngờ hắn sẽ đáp ứng.

“Sao vậy?” Ngân Thiết Tử cảm thấy có chút kỳ quái.

“Chỉ là…” Mila do dự, vẫn là ấp a ấp úng nói: “Không ngờ anh sẽ đáp ứng đi qua, tôi tưởng anh sẽ thích về phủ hơn, có thể nghiên cứu linh dược gì đó, bởi vì Owen nói anh ghét ra ngoài…”

Ngân Thiết Tử sửng sốt, bực mình nói: “Tên Owen đó đã nói cả đống chuyện, cũng nói sót một đống chuyện, tôi một năm qua đúng ra rất ít ra ngoài, nhưng trước đó lại là lữ hành giả, cũng chẳng qua an định một năm mà thôi, đã bị hắn nói cho giống như tôi cả đời đều chưa từng ra ngoài.”

Mila sửng sốt, tò mò hỏi: “Owen đúng là từng nói trước khi anh đến Kỳ Phong thành hình như đang lữ hành, nhưng anh ấy không nói anh là luôn luôn lữ hành nhỉ? Anh bắt đầu lữ hành từ lúc nào vậy?”

Ngân Thiết Tử mỉm cười, đầu tiên là hỏi Fanny đi hướng nào, lúc này mới đẩy xe lăn chậm rãi đi về cái hướng đó.

Vừa đi, hắn vừa nói: “Tôi khoảng mười năm trước bắt đầu đi theo lão sư lữ hành, mãi cho đến mấy năm gần đây mới bắt đầu tự mình lữ hành, hm… cũng không tính là một người, còn có người hầu Liteli của tôi.”

Lời này nửa thật nửa giả, hắn chỉ là không nói lão sư kỳ thực cũng là Liteli mà thôi, nhưng Liteli lúc đó gọi là Litekilier, là một liên linh sư rất có tiếng, vì để tránh cho tiếng tăm mang đến phiền toái không cần thiết, cho nên hắn đổi tên đối phương là Liteli.

Hắn cũng đúng là học tập phương pháp liên linh dược với Liteli, cho dù gọi đối phương một tiếng lão sư cũng không quá, chỉ là tên lão sư này còn có một thân phận khác, kiêm làm người hầu của hắn mà thôi.

“Vậy anh từ mười tuổi đã bắt đầu lữ hành rồi?” Mila liên tục kinh hô: “Nhỏ như thế? Lữ hành rất vất vả đi?”

Ngân Thiết Tử cười, khẽ giọng nói: “Cô quên tôi là ai sao? Tôi của mười năm trước, bề ngoài đã là dáng vẻ bây giờ rồi, cũng không phải đứa trẻ mười tuổi.”

Mila sửng sốt, lúc này mới nhớ tới tuổi thật của Ngân Thiết Tử thế nhưng không phải hai mươi tuổi mà hắn lúc trước nói dối, mà là hơn năm mươi rồi, chuyện hắn đã trải qua cũng không phải điều người bình thường có thể lĩnh hội, cả chủng tộc đều di cư, lại để lại một mình hắn…

Ngân Thiết Tử nhàn nhạt nói: “Dọc đường đi. Xác thực là rất vất vả.”

Nghe thấy lời của Ngân Thiết Tử nói, Mila chỉ cảm thấy trong lòng xót xa, cũng không phải nội dung lời nói có bao nhiêu thương tâm, ngữ khí của Ngân Thiết Tử cũng hết sức hờ hững, nhưng ngữ khí tuy hờ hững lại hàm chứa một loại cảm giác tang thương từng trải.

“Nhất định rất vất vả đi?” Mila lại không biết nên làm sao an ủi đối phương, bị cả chủng tộc vứt bỏ… an ủi làm sao?

Ngân Thiết Tử không có trả lời, bởi vì đi con đường này làm sao chỉ dừng ở hai chữ vất vả mà thôi?

Lúc này, Fanny khẽ giọng nói: “Tiểu thư, đến rồi đấy!”

Ngân Thiết Tử và Mila ngẩng đầu nhìn, đồng thời phát ra tiếng kinh thán. Đây chỉ là cuối của một cái vỉa hè mà thôi, vị trí có chút hẻo lánh, ánh đèn cũng lờ mờ, trái phải đều nhìn không thấy ai, nhưng cũng bởi thế bầu trời sao đặc biệt lấp lánh đến mê người.

Ngân Thiết Tử cũng không xa lạ đối với bầu trời đêm thế này, hắn thậm chí từng thấy bầu trời đêm đẹp hơn, khi tên hắn còn là Công Hoa, quanh năm lúc ngồi ở dưới cây, bởi vì không cần làm chuyện gì, cho nên tự nhiên chỉ có thể ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, mà rừng rậm chỉ có tối tăm hơn so với thành thị, bớt đi đèn đuốc chiếm đoạt vẻ đẹp, bầu trời đêm tự nhiên càng thêm rực rỡ.

Nhưng lúc đó, thứ Công Hoa nhìn chân chính trái lại cũng không phải sao, thứ hắn nhìn là bản thân đêm tối, bởi vì lúc đó thứ duy nhất có sắc thái giống với hắn chính là đêm tối, hắn thậm chí có hơi ghét sao, bởi vì sao thực sự quá sáng, làm cho bầu trời đêm không nhuộm được màu đen.

Mila dùng ngữ khí tán thán nói: “Mỗi lần ngắm sao, tôi liền cảm giác mình thật sự rất nhỏ bé!”

Ngân Thiết Tử cúi đầu nhìn Mila, cô đang ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, trong đôi mắt lục toàn phản chiếu ánh sao lấp lánh không thôi, thoạt nhìn càng mỹ lệ phi phàm hơn bình thường, cho dù so với Diệp tộc trên bục đấu giá vừa rồi, dung nhan của cô không hề kém sắc, thậm chí càng tràn trề sức sống, nhưng cũng bởi thế, người ngoài luôn là càng tiếc nuối sự tàn phế của cô.

Ngân Thiết Tử lại không có bất cứ ý nghĩ tiếc nuối nào, Mila có lẽ không thể đi lại, nhưng đây thì thế nào? Cô có nụ cười xán lạn tươi tắn, có một đôi mắt màu lục long lanh như hồ nước, thậm chí có tóc dài màu hoa hướng dương mà hắn thích nhất…

Hắn cúi đầu nhìn mái tóc vàng của Mila, nhưng lại liếc thấy kẹp tóc trên đầu cô, đó là một cái kẹp tóc màu đen, là kẹp tóc màu đen hắn tặng cho Mila lúc đó.

Kẹp tóc màu đen đặt ở trên tóc vàng thực sự có chút đột ngột, nhưng Mila khéo léo mà vén một ít tóc, sau đó buộc dây cột tóc băng ren màu đen lên, khiến cho kẹp tóc không còn đột ngột như thế, nhưng bởi vì ẩn ở giữa dây cột tóc màu đen, kẹp tóc trở nên hết sức không nổi bật, cho nên Ngân Thiết Tử cả buổi tối đều không có phát hiện Mila mang cái kẹp tóc này… Đương nhiên, việc hắn vốn đã quá thờ ơ đối với bề ngoài có lẽ là một trong những nguyên nhân.

“Màu đen không hợp với cô lắm, cái kẹp tóc này trả cho tôi đi, tôi mua cái khác thích hợp hơn tặng cô.”

Mila chớp mắt, kiên quyết cự tuyệt: “Không muốn! Cái kẹp tóc này là của tôi, quà đã tặng nào có chuyện lấy lại?”

Ngân Thiết Tử sửng sốt, hắn trái lại không ngờ Mila sẽ từ chối, từ khi hắn bắt đầu tiếp xúc Mila, đối phương vẫn không có từ chối bao nhiêu chuyện.

“Ngân Thiết Tử, anh vì sao đặc biệt câu nệ đối với màu đen vậy?”

Nghe thấy vấn đề này, Ngân Thiết Tử tự nhiên mà thốt lên: “Bởi vì tôi…” có màu tóc ban đầu là màu đen. May mà hắn vội vàng dừng lại, không nói ra chân tướng.

Sau đó đuôi mắt của hắn cấp tốc liếc Fanny một cái, người sau hiện tại đã đứng ở chỗ cách bảy, tám bước rồi, hơn nữa còn cố ý trốn ở dưới bóng râm, nhưng cho dù như thế, hắn xác định đối phương vẫn là có thể nhìn thấy rõ ràng.

Fanny là vợ của Yev, mà Yev chẳng những từng lên chiến trường, hơn nữa kỳ thực còn là thuộc hạ của Weist, hắn có thể mạo hiểm hay không… Khoan đã! Ngân Thiết Tử sửng sốt, mình muốn mạo hiểm gì? Hắn vậy mà muốn, vậy mà muốn để cho Mila nhìn màu tóc ban đầu của mình sao?

Mila ngẩng đầu nhìn hắn, thoáng mang thất vọng nói: “không thể nói sao?”

Nhìn thấy thần sắc thất vọng này, Ngân Thiết Tử cũng không biết mình bị làm sao, hắn cúi lưng ghé ở bên tai Mila, nghĩ cũng không nghĩ liền nói: “Kỳ thực màu tóc của tôi không phải màu tím bạc… Đừng nói cho bất cứ người nào, bao gồm Owen!”

Vừa nghe thấy cái này, Mila lặng đi một chút, lập tức hiểu rõ màu tóc chân chính của Ngân Thiết Tử là màu gì, cũng hiểu Ngân Thiết Tử lúc đó vì sao lại cố chấp kẹp tóc hình hoa màu đen này không có bị làm hỏng.

Diệp tộc luôn luôn là chủng tộc tràn ngập sắc thái tươi sáng, màu đen sợ rằng không phải màu sắc khiến Diệp tộc thích.

Cô khẽ “uh” một tiếng, mặc dù có chút đau lòng cho Ngân Thiết Tử, nhưng cũng có một tia vui mừng, bởi vì đối phương chịu chia sẻ với cô cái bí mật không ai khác có thể biết này.

“Đi thôi, tôi nghĩ Owen chắc là cũng trò chuyện xong rồi, nếu như cậu ta vẫn chưa ra, vậy cũng đừng chờ cậu ta nữa, để cậu ta tự đi bộ về nhà đi!”

Mila khẽ cười nói: “Ha ha, không có Yev, anh ấy sẽ lạc đường.”

“Hắn có dốt làm sao thì chung quy cũng biết hỏi đường chứ?”

“Phụt! Nói cũng phải.”

Ngân Thiết Tử đẩy Mila tiến lên, thỉnh thoảng nói chuyện mấy câu, phần lớn là chuyện về liên linh, hơn nữa còn vô cùng thực tế mà thảo luận đến linh dược sắp cho Kim Khấp Nhĩ, đây khiến Fanny phía sau trợn trừng mắt, ở trong lòng không ngừng kêu hai người này đúng là chẳng thú vị chút nào, đương nhiên, cô thế nhưng không phải mắng Mila tiểu thư không thú vị, toàn là lỗi của Ngân Thiết Tử kia, kém hơn một trăm lần so với Yey đã hơn bốn mươi tuổi… A! Nói đến tuổi thật, Ngân Thiết Tử hình như còn lớn hơn Yev nhiều?

Khi ba người trở lại cửa chính sân đấu giá, cửa đã có không ít người đi ra, bắt đầu lục đục lên xe ngựa rời khỏi, hiển nhiên hội đấu giá cũng gần kết thúc rồi, Fanny đã hỏi người đánh xe, xác định Owen vẫn chưa ra, quay đầu thương lượng với chủ nhân một hồi, ba người vẫn là quyết định chờ ở cửa thêm một lát, tránh cho người đánh xe còn phải trở lại một chuyến… nghĩ đến, Owen là không biết tự mình hỏi đường về nhà.

“Đây chẳng phải Mila tiểu thư sao?” Năm tên con em quý tộc đi về phía ba người, nụ cười của Mila khi đang nói chuyện với Ngân Thiết Tử cứng đờ, quay đầu đối mặt với mấy tên quý tộc, cô lần nữa lộ ra nụ cười, nhưng lại chỉ là mỉm cười lịch sự hơi hơi kéo khóe miệng.

“Lâu lắm không gặp.”

Khi Mila và đối phương nói lời xã giao, Ngân Thiết Tử liếc những con em quý tộc kia vài lần, đầu tiên chú ý thấy là y phục trên người bọn họ, đó là phục trang hoa lệ hoàn toàn không thua kém y phục trên người mình, Owen quả nhiên không có nói dối, loại phục trang hoa lệ này đích xác không chỉ có mình mặc mà thôi.

Nhưng hắn vẫn không vì thế cảm thấy cao hứng, bởi vì đám người này thoạt nhìn khá lỗ mãng, mặc dù không phải ai cũng như thế, nhưng thái độ tổng thể biểu hiện ra tuyệt đối là đối tượng hắn sẽ tránh xa. Biết mình và người mình sẽ tránh xa mặc y phục hoa lệ giống nhau, thực sự không phải một chuyện khiến người ta cao hứng.

Huống chi, Mila hiển nhiên cũng không phải cao hứng lắm, mặc dù mặt cô đang cười, Ngân Thiết Tử chính là biết cô cũng không cao hứng như biểu hiện, nụ cười của Mila hẳn phải xán lạn hơn, nếu cô thật sự cao hứng, mắt sẽ hơi hơi nheo lại, cho dù khóe miệng không giơ lên cũng có thể từ trong đôi mắt lục của cô nhìn thấy ý cười minh hiển.

“Vị này là ai đây?” Một tên con em quý tộc trong đó cười mở miệng hỏi.

Ngân Thiết Tử nhàn nhạt liếc đối phương một cái, mặc dù tên con em quý tộc này là người tương đối không khiến người ghét trong đó, nhưng cũng không đại biểu hắn sẽ cho đối phương sắc mặt tốt.

“Gawaine, đây là Ngân Thiết Tử. Ngân Thiết Tử, đây là Gawaine, là đồng đội trong quân đội của Owen.”

Mặc dù trên lễ mạo, người khác cũng nên giới thiệu một chút, nhưng Mila lại bỏ qua, thứ nhất cô lo lắng Ngân Thiết Tử không thích tiếp xúc với người lạ, thứ hai cũng thực sự có chút ghét đối phương đến làm gián đoạn, dưới có hơi tức giận, dứt khoát bỏ bớt luôn giới thiệu, dù sao cô và những người khác thật sự không quen thuộc lắm, nếu không phải nhìn thấy Gawaine, cô sợ rằng sẽ ám hiệu Fanny đi dùng các loại lý do đuổi khéo đối phương.

“Ngân Thiết Tử?” Gawaine mang theo nụ cười cởi mở, thoải mái nói: “Tôi thực sự rất nông cạn, không biết cậu là người của nhà nào vậy?”

Nói thật, thái độ của đối phương tương đối thân thiện cũng không khiến người ghét, Ngân Thiết Tử cũng không tiện trưng sắc mặt quá tệ với người ta, cũng liền nói: “Tôi không phải quý tộc, chỉ là một thường dân mà thôi.”

Hắn vừa nói ra lời này, Gawaine chỉ là sửng sốt, nhưng phản ứng của mấy người phía sau hắn thì kịch liệt hơn nhiều, bọn họ trợn lớn mắt, sau đó nhíu mày đánh giá Ngân Thiết Tử, ánh mắt thật sự không tính là khách khí.

Lúc này, Mila lại âm thầm nói trong lòng: Ngân Thiết Tử thế nhưng không phải người bình thường, hơn nữa còn cao giai hơn quý tộc nhiều, quý tộc khắp nơi đều có, nhưng đại lục Tịch Tông và đại lục Hạ Sa cộng lại cũng chỉ có một Hoa mà thôi!

Mặc dù con em quý tộc khác nhíu mày, nhưng ánh mắt của Gawaine thoạt nhìn lại là tò mò nhiều hơn, tầm nhìn của hắn chuyển đến phục trang trên người Ngân Thiết Tử. Mang theo chút tò mò và nghi vấn.

Ngân Thiết Tử nhàn nhạt trả lời: “Bộ y phục này là của Owen tặng.”

Nghe vậy, Gawaine cười không ngừng: “Owen tặng cậu y phục? Y phục của hắn cũng chẳng phải tự mua, chẳng qua bộ y phục này rất thích hợp với cậu!”

Mặc dù ngữ khí của Gawaine nghe lên rất thân thiện, nhưng Ngân Thiết Tử chỉ cần vừa nghe thấy bộ lễ phục này rất thích hợp mình, lập tức liền cảm giác toàn thân không thoải mái, hắn vội vàng nói: “Tôi đi xem xem Owen đã xong chưa, cậu ta cũng quá chậm rồi!”

Mila gật đầu đáp được.

Ngân Thiết Tử xoay người rời khỏi, đi một đoạn ngắn lại đột nhiên nhớ tới, hắn làm sao có thể để lại một mình Mila ở bên cạnh mấy nam nhân?

Nhưng quay đầu nhìn liền nhìn thấy Fanny đang đứng ở bên cạnh xe lăn của Mila, lúc này mới nhớ tới, bên cạnh Mila còn có Fanny võ công cao cường, có gì phải lo lắng… Không, cho dù không có Fanny, hắn thì lại có gì phải lo lắng? Kỳ thực, mình mới là người nguy hiểm nhất bên cạnh Mila!

Ngân Thiết Tử vì lo lắng thừa thãi của mình cảm thấy buồn cười, nhưng buồn cười lại vẫn nhíu mày… Có lẽ hắn chỉ là muốn tự mình động thủ, cho nên sẽ lo lắng Mila chết ở trên tay người khác đi?

Lắc lắc đầu, hắn không suy nghĩ lung tung nữa, chuyên tâm tìm kiếm Owen.

“Ngân Thiết Tử? Sao cậu lại ở đây một mình vậy?”

Ngân Thiết Tử quay đầu nhìn, Owen đang chạy bộ tới, chờ hắn đến trước mặt, Ngân Thiết Tử lập tức bực mình nói: “Qua xem cậu xong chưa, thật là chậm!”

Vừa đi ra đã chịu mắng, Owen sờ mũi nói: “Tôi tưởng các cậu về trước rồi.”

“Fanny đề nghị đến gần đây ngắm sao thuận tiện chờ cậu luôn.”

“Ngắm sao à?” Owen suýt nữa muốn bẻ lỗ tai xuống làm sạch, hoài nghi mình khẳng định nghe sai rồi! Ngân Thiết Tử trước kia đừng nói đi ngắm sao, dù là có cô gái khỏa thân đi qua bên cạnh, hắn cũng chưa chắc liếc một cái, bây giờ lại có thể đáp ứng đi ngắm sao?

“Cậu gần đây thật sự quai quái…”

Nghe vậy, trong lòng Ngân Thiết Tử cả kinh, chẳng lẽ mình gần đây biểu hiện quá tích cực, khiến Owen sinh nghi rồi…

“Tôi đã biết cậu là cái gã ngoài lạnh trong nóng mà! Nỗ lực một năm qua của tôi cuối cùng cũng có hồi báo!”

Nói đến đây, Owen còn ra vẻ lau nước mắt, mặc dù là làm bộ, nhưng hắn vẫn thật có loại xúc động muốn khóc, lấy mặt nóng dán sát cái mông lạnh của người ta suốt cả một năm trời! Khó khăn lắm mới dán cho cái mông này cuối cùng cũng có chút độ ấm rồi, làm sao không khiến người muốn khóc?

Ngân Thiết Tử đảo mắt khinh khỉnh, tâm tình căng thẳng bay sạch, chỉ còn lại không ít xúc động muốn đấm Owen, Owen hình như cũng đã phát giác điều này, ở lúc nói chuyện, hắn sớm đã dịch sang bên cạnh hai bước, vừa đúng cự ly vươn nắm tay cũng đánh không tới.

Ngân Thiết Tử nhướn mày, không tiến lên một bước đánh hắn, trái lại xoay người liền đi về phía bên ngoài sân đấu giá, khiến cho Owen lặng đi một chút, vội vàng đuổi theo, nhưng lúc này Ngân Thiết Tử lại đột nhiên xoay người lại, khiến hắn giật nảy mình nhảy sang bên cạnh, bàn tay đan chéo trước ngực, mang bộ đạng chống đỡ chờ bị người đánh…

“Ha!” Ngân Thiết Tử bật cười, mặc dù chỉ là cười một tiếng, nhưng đây cũng đủ khiến Owen kinh ngạc. “Đi thôi, Mila còn đang chờ chúng ta.”

Owen “chậc” một tiếng nói: “Mila làm sao không đi theo? Nếu Mila biết mình nhìn thiếu nụ cười của cậu, khẳng định muốn buồn bực mấy ngày không ăn cơm rồi! Hiếm khi dạ dày con bé gần đây tốt như thế.”

Nghe vậy, Ngân Thiết Tử thu lại nụ cười, đơn giản giải thích: “Vừa rồi gặp một người tên là Gawaine, bây giờ đang nói chuyện với Mila.”

“Gawaine?” Owen do dự một chút, vẫn là mở miệng hỏi: “Hắn không có nói cái gì chứ?”

“Hắn sẽ nói cái gì?” Ngân Thiết Tử cảm thấy có chút kỳ quái, hắn vốn còn tưởng Gawaine này là bạn tốt của Owen, bây giờ thoạt nhìn hình như không phải chuyện như thế?

“Cũng không có gì đâu…” Owen có chút ấp a ấp úng nói: “Bởi vì hắn có chút ý tứ với Mila. Nhưng Mila không thích hắn, cho nên tôi tưởng, hắn có thể… Haiz…”

“Cho nên cậu thật sự muốn tác hợp tôi và em gái cậu?” Ngân Thiết Tử bình tĩnh hỏi: “Tôi chỉ là thường dân mà thôi, hình như không thích hợp lắm đi? Phụ thân cậu nhất định sẽ ra sức phản đối.”

“Không đâu!” Owen vội vàng nói: “Nếu như phụ thân tôi phản đối, vậy lần trước đã không muốn kiểm tra cậu, căn bản là trực tiếp làm thịt cậu rồi… A!”

Nói đến đây, Owen ngây ra một lát, kinh hô: “Cậu đã biết Mila có ý với cậu rồi?”

“Cậu rốt cuộc coi tôi là gã ngốc nghếch nào vậy?” Ngân Thiết Tử bực mình nói: “Mấy ngày này đều là tôi đẩy xe lăn của cô ấy, không phải muốn tác hợp tôi và cô ấy, chẳng lẽ là muốn để tôi làm anh trai của cô ấy sao?”

Owen sờ sờ mũi, lẩm bẩm: “Làm anh trai cũng có khả năng à!”

Ngân Thiết Tử trừng hắn một cái, nhưng vẫn là không nhịn được hỏi: “Tôi chỉ là không hiểu Mila từ lúc nào có cái ý này? Nhớ lúc đầu mới nhìn thấy cô ấy, các cậu hình như đã muốn tác hợp hai người chúng tôi, nhưng cô ấy lúc đó căn bản không quen biết tôi.”

“Ai nói?” Owen như chuyện đương nhiên mà nói: “Mila ngày ngày nghe tôi kể chuyện của cậu đó!”

“Thật sao? Tôi làm sao không nhớ cậu có ngày ngày đến tìm tôi?” Ngân Thiết Tử cười như không cười mà nói: “Nếu như cậu làm như thế, tôi sớm đã dùng linh dược độc chết cậu rồi, cậu còn có thể ngày ngày nói với Mila chuyện của tôi?”

Nghe vậy, Owen không nhịn được bịt miệng, giống như Ngân Thiết Tử sẽ vẩy ra một nắm độc dược bất cứ lúc nào, nhưng thứ duy nhất mà đối phương vẩy ra chỉ có ánh mắt khinh khỉnh.

“Tóm lại, đối với chuyện của cậu, con bé còn nhớ rõ hơn cả tôi!” Owen không nhịn được vừa lại giải thích giúp em gái: “Bởi vì nó không thể ra ngoài, nhưng vừa lại rất muốn biết bộ dạng chân chính của cậu, cho nên trước kia còn để cho Fanny tới len lén nhìn tướng mạo của cậu, sau đó trở về vẽ thành tranh sơn dầu! Bây giờ bức tranh đó vẫn còn treo ở trong phòng nó, nó còn tự mình vẽ rất nhiều phác họa của cậu, mặc dù nó chưa từng nhìn thấy cậu, nhưng lại vẽ được siêu giống… Haiz, cậu đừng có nói với nó tôi nói chuyện này cho cậu, bằng không nó khẳng định bảo Fanny làm thịt tôi mất!”

“Sợ Fanny như thế?” Ngân Thiết Tử trào phúng nói: “Chẳng lẽ cậu còn đánh không lại cô ta ta sao?”

Owen do dự một chút, cuối cùng thừa nhận nói: “Đúng là đánh không lại! Fanny không phải người bình thường, cậu đừng xem thường cô ta, võ nghệ của cô ta là do tự tay Yev dạy, nghe nói hai tuổi đã bắt đầu luyện rồi.”

So với hai tuổi bắt đầu luyện võ, Ngân Thiết Tử trái lại kinh ngạc chuyện khác: “Fanny là do Yev nuôi lớn?”

“Đúng thế!” Owen ngưỡng mộ nói: “Nhặt được, nuôi lớn, dạy dỗ, cuối cùng cưới luôn làm vợ, thật là ngưỡng mộ muốn chết!”

“…”

Khi hai người trở lại cổng sân đấu giá, Owen lập tức đi lên chào hỏi bắt chuyện với Gawaine, bầu không khí khá thân quen.

Lúc này người đi ra bắt đầu nhiều hơn, nơi cổng cũng trở nên ồn ào, Mila lấy lý do mệt mỏi lên xe trước, lúc này đương nhiên không phải do Ngân Thiết Tử bế cô lên.

Ngân Thiết Tử đứng ở bên cạnh Owen một hồi, nội dung trò chuyện của Gawaine và Owen là phương diện quân sự mà hắn không hứng thú, con em quý tộc khác cứ luôn cùng ánh mắt đánh giá không chút lễ mạo nhìn mình, thực sự khiến hắn cảm thấy phiền muộn, dứt khoát cũng lên xe, ngay cả nói một câu cũng lười mở miệng.

Owen tự nhiên là quen rồi, nhưng người khác lại nhíu mày đối với hành động của hắn, thậm chí có người đã chửi ầm ra tiếng: “Ngươi cũng quá không coi ai ra gì rồi đi? Cái gì vậy chứ!”

“Xuống cho ta, đồ con rùa rụt đầu!”

Owen vội vàng nói: “Khoan đã, cậu ấy chính là như thế, các người đừng…”

Gawaine lại cười nói: “Quyết đấu một chút cũng không sao mà! Owen, tôi cũng rất muốn lãnh giáo với Ngân Thiết Tử một phen đây!”

Nghe vậy, Owen có chút bất đắc dĩ nhìn Gawaine, tính khí và thái độ của người đồng đội này của hắn trái lại vẫn không tệ, nhưng chính là lòng mưu đồ hết sức mạnh, mới đầu nếu hắn thật sự thích Mila, vậy Owen còn sẽ giúp hắn theo đuổi em gái nhà mình, nhưng Gawaine sợ rằng không phải thật sự thích Mila đến mức có thể bỏ qua sự tàn tật của cô, phần lớn vẫn là thân phận và được cưng chiều của Mila hấp dẫn hắn hơn.

Gawaine vừa lên tiếng, những người khác cũng nháo nhào hùa theo, bạt mạng đòi Ngân Thiết Tử xuống xe quyết đấu.

Rầm!

Cửa xe bị dùng sức tông ra, Ngân Thiết Tử ngồi ở trên xe, từ trên cao nhìn xuống, dùng đôi mắt màu máu nhìn mọi người, những người rống lên vừa rồi vậy mà bất giác an tĩnh, thậm chí cúi đầu né tránh tầm nhìn của Ngân Thiết Tử, làm sao cũng không dám nhìn đôi mắt đó thêm.

Ngân Thiết Tử khom lưng một cái liền từ trên xe nhảy xuống, sau đó nhàn nhạt nói: “Owen, mượn kiếm của cậu một lát.”

Owen giật mình, vốn còn muốn khuyên ngăn, nhưng vừa nghĩ lại, lấy võ nghệ của Ngân Thiết Tử hẳn cũng không đến nỗi chịu thiệt, hơn nữa nếu không đánh bại Gawaine, sợ rằng đối phương là không biết khó mà lui.

Huống hồ, quý tộc bên ngoài sân đấu giá hiện giờ thực sự rất nhiều, mấy con em quý tộc rống lên vừa rồi cũng đã thành công khiến cho rất nhiều người dừng chân lại vây xem, cho nên Ngân Thiết Tử nếu là thắng, ít nhất sẽ nhận được thanh danh giỏi đánh đấu, đây ở Chiến Viêm quốc mà nói, thế nhưng là cái thanh danh vô cùng trọng yếu.

Tuy Mila và hắn đều không phải bởi vì sự cường đại của Ngân Thiết Tử mà cho rằng hắn là một đối tượng tốt, bọn họ ban đầu còn tưởng rằng hắn không biết võ nghệ, nhưng nếu có thể thông qua quyết đấu lần này, để cho thanh danh của hắn tốt hơn, đó cũng là chuyện tương đối không tệ.

Owen đưa kiếm của mình lên, Ngân Thiết Tử tiếp lấy kiếm, Gawaine đối diện lập tức đề cao cảnh giác, chỉ nhìn tư thái cầm kiếm của đối phương đã có thể biết đây có phải người giỏi dùng kiếm hay không, mà Ngân Thiết Tử thoạt nhìn gầy gầy yếu yếu, nhưng dáng vẻ một tay cầm kiếm lại khá ung dung, vừa nhìn đã biết là người rất quen dùng kiếm.

Người thế này làm sao có thể không thiện trường chiến đấu? Gawaine có chút kinh nghi bất định, mặc dù mới đầu ra vẻ không quen, nhưng kỳ thực hắn sớm đã nghe ngóng rõ Ngân Thiết Tử là một liên linh sư, liên linh sư thế nhưng tuyệt đối không phải chức nghiệp thiện trường chiến đấu, trên thực tế bọn họ phần lớn bởi vì trường kỳ ở trong phòng liên linh dược và tiếp xúc các loại linh đặc thù mà khiến cho thân thể yếu ớt nhiều bệnh.

Dù có hiểu rõ chức nghiệp của người trong lòng không thiện trường chiến đấu làm sao, Mila cũng sẽ không vui khi người trong lòng bị dễ dàng đánh gục chứ? Gawaine vốn mang chút ý định thế này, nhưng giờ đây hắn thật có chút thấp thỏm bất an, nhất là Owen bên cạnh hai mắt phát sáng, giống như mỗi một người trẻ tuổi hiếu chiến chờ mong một trận chiến đấu tuyệt luân, mà Mila trên xe ngựa thậm chí là ló đầu ra khỏi xe, còn lộ ra biểu tình tràn trề hứng thú…

“Tới đi, quyết đấu.” Ngân Thiết Tử rút kiếm ra một cách nhanh gọn, nhàn nhạt nói: “Ta còn phải vội trở về chuẩn bị một số vật liệu liên linh.”

Chuyện đến nước này, Gawaine cũng biết mình không thể nào đổi ý không quyết đấu nữa, nếu không khẳng định sẽ trở thành một cái trò cười lớn, hắn thu lại nụ cười, đi lên trước hai bước, sau đó rút kiếm ra.

Mọi người chậm rãi lùi lại, chủ động nhường ra một phần sân hình tròn để cho hai người có đủ không gian quyết đấu.

Phong cách võ của Chiến Viêm quốc khá thịnh, người trẻ tuổi trên cơ bản đều mang theo vũ khí bên mình, quyết đấu trên đường cũng không ít thấy, cho nên mọi người cũng không phải quá giật mình, trái lại hết sức hứng thú vây xem, bắt đầu suy đoán thân phận của song phương cộng với lý do quyết đấu.

Lúc này, Mila sớm đã để cho Fanny bế xuống xe ngựa rồi, cô cách hiện trường quyết đấu rất gần, cộng thêm cô ngồi ở trên xe lăn, đặc trưng thực sự rất minh hiển, mọi người lập tức đã đoán ra cô là Mila của gia tộc Paladin, sợ rằng cũng chính là “nguyên nhân” của quyết đấu lần này.

Quyết đấu cũng không có người bình phẩm gì đó, khi song phương đều rút kiếm ra, đại biểu quyết đấu đã bắt đầu rồi, nhưng bây giờ, hai người đều chỉ là đứng nguyên tại chỗ không hề nhúc nhích, mặc dù như thế, quần chúng xung quanh cũng không có bầu không khí ầm ĩ, trái lại càng thêm mong chờ, bọn họ sớm đã nhìn quen quyết đấu biết người càng ra tay cẩn thận càng là cao thủ, cao thủ quyết đấu đương nhiên sẽ càng đáng xem.

Cả người Gawaine đều ở trạng thái giới bị, hắn nhìn chằm chằm vào Ngân Thiết Tử, không bỏ qua nhất cử nhất động của đối phương.

Ngân Thiết Tử lại chỉ là nhìn xuống kiếm của Gawaine, thanh kiếm đó hết sức giản dị, không có trang sức dư thừa, mặc dù như thế, thân kiếm lại lấp lánh ánh bạc không có một tí vết bẩn, đó là một thanh kiếm tốt, hơn nữa chủ nhân của nó hiển nhiên rất yêu quý nó.

Bình thường mà nói, trong mười lần chiến đấu chỉ có khoảng hai lần sẽ là Ngân Thiết Tử chủ động công kích, nhưng lần này chính là hai lần số ít đó, hắn thần tốc bước lên phía trước, mấy bước đã đến trước mặt Gawaine, ngay tiếp đến liền không chút màu mè mà đâm nghiêng một kiếm.

Gawaine vung kiếm muốn đánh bật một kiếm này, nhưng không ngờ Ngân Thiết Tử lại ở lúc đâm đến một nửa xoay cổ tay một cách linh hoạt, kiếm lách qua ngăn chặn của Gawaine, đâm thẳng về phía cổ họng của hắn, bức Gawaine dưới trở tay không kịp chỉ có vội vàng lùi lại.

Mặc dù hắn đã lùi, nhưng Ngân Thiết Tử lại tiến nhanh hơn, công kích của hắn vừa nhanh vừa mạnh, bức Gawaine chỉ có thể liên tục lùi, căn bản vô lực công kích, bởi vì dù chỉ cần dừng một bước, kiếm của đối phương sợ rằng liền sẽ đâm xuyên thân thể của hắn!

Gawaine vừa lùi về, ngay cả mọi người vây xem cũng không kịp phản ứng, ý nghĩ nên né tránh vừa nổi lên, Gawaine đã lùi đến trực tiếp tông lên dân chúng vây xem, dẫn đến một đợt la hoảng.

Ngân Thiết Tử lại không có thừa thắng truy kích, kỳ thực hắn vừa rồi chỉ cần giơ kiếm gần Gawaine hơn một chút, trận quyết đấu này đã tính là hắn thắng rồi, nhưng không biết vì sao hắn vừa nhìn thấy Gawaine tông lên quần người, chẳng những không có truy kích, trái lại còn buông kiếm xuống, xoay người trở lại chính giữa vòng tròn, lặng lẽ đứng nguyên tại chỗ, hình như là đang chờ Gawaine trở lại giữa sân tiếp tục quyết đấu.

Lúc này, sắc mặt của Gawaine đã hết sức không dễ coi rồi, mặc dù nói hắn là có chút không ngờ đến Ngân Thiết Tử vậy mà là loại công pháp tấn tốc này, nhưng quyết đấu song phương nào có tể dùng “không ngờ” để làm lý do? Chênh lệch thực lực của song phương lộ rõ ở đó, cho dù Gawaine không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng cũng sớm đã hiểu mình không phải đối thủ của đối phương!

Mặt khác, Ngân Thiết Tử cũng có chút hài lòng về thành quả vừa rồi của mình, loại cách đánh tấn tốc này kỳ thực không phải phương pháp công kích hắn quen dùng.

Bình thường mà nói, công kích của hắn mặc dù nhanh nhưng không mạnh, coi trọng sự nhẹ nhàng linh mẫn mà đánh trúng chỗ hiểm, ví dụ như cổ họng và tim, nhưng lần trước chiến với Kaz, hắn phát hiện loại công kích nhanh mạnh kia của đối phương rất dễ dàng lấy được chiến quả, nếu như không cần đánh lâu dài, áp dụng loại chiến pháp này trái lại hết sức có hiệu suất.

Gawaine đứng thẳng người, sắc mặt đã là một vùng xanh mét, chủ động gây hấn lại còn bại một cách te tua, hắn thầm biết thanh danh của mình sợ rằng đã bị hủy rồi…

“Tới lượt ta đánh với ngươi.”

Câu này vừa ra, liên tiếp truyền đến hai tiếng kinh hô “lão sư”, “thúc thúc”.

Mọi người sửng sốt, sau đó nhìn thấy một nam nhân từ giữa quần chúng đi ra, hắn mặc quân trang gọn gàng, dáng người thẳng tắp, tự nhiên mà phát ra uy phong lẫm liệt… là đoàn trưởng đoàn linh sĩ Hạ Lan, Chris!

Gawaine có chút căng thẳng mà nhìn Chris, Chris lại chỉ là nhàn nhạt mà liếc cháu trai một cái, nhưng không nói cái gì, hắn rất rõ thực lực của cháu trai, ở trong lớp trẻ đồng lứa được tính là tương đối không tệ, kém Owen một bậc, thắng thua của hai người gần như chỉ là chênh lệch sáu thắng bốn thua mà thôi, cho nên hắn cũng không cho rằng biểu hiện của Gawaine quá kém, mà là thực lực của đối thủ quá mạnh!

Chris nhíu mày nhìn Ngân Thiết Tử, hắn vốn cho rằng đối phương chỉ là một liên linh sư, cùng lắm có chút võ nghệ trong người, nhưng không ngờ đến lại là thực lực thế này!

Trẻ như thế làm sao lại có thực lực cường hãn như vậy? Chris không phải chưa thấy cường giả trẻ tuổi, người mạnh nhất trong đó chính là thị vệ bên cạnh vương tử Edward, nhưng hắn cũng đã ba mươi tuổi rồi, người trước mắt… Cho dù nói là thiếu niên cũng được!

Hai mươi tuổi. Chris nhớ Owen từng nói tuổi của Ngân Thiết Tử, cho dù không phải thiếu niên, mà là thanh niên hai mươi tuổi, thực lực thế này cũng quá kinh người rồi!

Ngân Thiết Tử nhàn nhạt mở miệng nói: “Quyết đấu còn có đổi người giữa chừng sao?”

Chris tự nhiên biết hành động của hắn không hợp quy tắc quyết đấu, nhưng vẫn không chịu từ bỏ cơ hội đối chiến với cường giả. Hắn cười, nói: “Cũng không phải quyết đấu, chỉ là lãnh giáo một phen.”

Nghe vậy, mọi người xung quanh đều hít mạnh một hơi, đường đường là đoàn trưởng đoàn linh sĩ Hạ Lan vậy mà nói ra hai chữ lĩnh giáo với một người trẻ tuổi, làm sao bảo người không giật mình?

“Chris lão sư!” Mila vội hô: “Ngài đừng làm khó Ngân Thiết Tử! Anh ấy làm sao có thể đánh lại ngài đây!”

Chris nhàn nhạt cười, nói: “Không cần cuống, nói không chừng hắn vẫn là đánh thắng ta.”

Trên biểu hiện, hắn dùng ba chữ “nói không chừng” này, khiến người ngoài có loại cảm giác hắn chỉ là khiêm tốn mà thôi, nhưng kỳ thực dưới lòng, Chris thật sự cho rằng như thế. Nói không chừng người trẻ tuổi này thật có thể đánh thắng mình!

“Lão sư!” Mila cuống đến nước mắt cũng sắp rớt xuống rồi, nhưng Chris lần này hình như không làm theo, vẫn từng bước đi về phía giữa vòng tròn, cho đến khi cách Ngân Thiết Tử chưa tới ba bước, lúc này mới dừng lại.

Ngân Thiết Tử nhíu mày, cảm giác mình thật sự quá mức khinh suất rồi, thực sự không nên lấy quyết đấu lần này để thí nghiệm phương thức công kích mới, kết quả khiến cho Chris hoài nghi rồi, may mà, hắn thoạt nhìn cũng không giống như nhận ra mình…

Lại nghĩ tới, Công Hoa năm đó thế nhưng không có lấy một chút võ nghệ, mà là hoàn toàn sử dụng năng lực của dây leo, cho nên Chris căn bản không thể nào bởi vì võ nghệ hắn triển hiện ra mà liên tưởng đến Công Hoa. Nghĩ đến đây, Ngân Thiết Tử cũng yên tâm.

Chris rút kiếm ra, thật sự sắp khiêu chiến Ngân Thiết Tử rồi, thấy vậy, Mila vậy mà đẩy xe lăn đến phía trước Ngân Thiết Tử, sau đó dang hai tay, mang dáng vẻ muốn bảo vệ Ngân Thiết Tử.

Thấy vậy, Fanny và Owen đều vội vàng chạy đến bên cạnh Mila, Owen còn sốt ruột nói: “Lão sư, thế này không ổn lắm đi? Ngân Thiết Tử đang quyết đấu với Gawaine mà!”

Nghe vậy, Gawaine suýt nữa muốn một kiếm chọc nát miệng của Owen, hắn khó khăn lắm mới thoát khỏi chỗ chết, hình như có thể bảo vệ được thanh danh của mình, nghĩ đến chuyện truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ ngày mai khẳng định là tin tức đoàn trưởng Chris khiêu chiến Ngân Thiết Tử, tuyệt đối sẽ không có chuyện của mình, nhưng nếu hai người bọn họ không đánh nữa, vậy hắn thế tất phải cùng Ngân Thiết Tử tiếp tục quyết đấu vừa rồi…

“Có gì không ổn?” Chris không hề để ý mà nói: “Bọn họ có thể hôm khác tái quyết đấu cũng không sao, bây giờ trận này thì nhường cho ta trước đi!”

Owen cứng họng, mặc dù nói quyết đấu vốn là chuyện vô cùng nghiêm túc, thậm chí là bất luận sống chết, nhưng bây giờ quyết đấu trong thành phần lớn không hại đến tính mệnh, nói là quyết đấu nhưng giống mài giũa hơn, nhất là Gawaine và Ngân Thiết Tử đều không tính là đại nhân vật gì, quyết đấu giữa bọn họ đương nhiên cũng không tính là chuyện gì trọng đại không thể thay đổi.

Ở phía sau hai người, Ngân Thiết Tử nhìn mái tóc vàng phía trước cộng với đôi tay dang rộng của đối phương, cảm thấy có chút buồn cười, một thiếu nữ ngồi ở trên xe lăn hơn nữa còn tay không tấc sắt lại có thể muốn bảo vệ mình? Đối thủ còn là đoàn trưởng đoàn linh sĩ tiếng tăm lừng lẫy? Đây thực sự là… là gì? Buồn cười? Ngu muội?

Nhìn bóng lưng của Mila, Ngân Thiết Tử lại nói không ra những từ hình dung này.

Chris nhàn nhạt ra lệnh: “Owen, tránh ra.”

Owen giật mình, nhưng hắn lại không dám vi kháng mệnh lệnh của lão sư, do dự một chút, vẫn là nhận lệnh tránh sang bên cạnh. Hắn nghĩ, dù sao lão sư chung quy không thể giết Ngân Thiết Tử chứ?

Owen mặc dù đã tránh ra, nhưng Mila lại không chịu tránh ra, thậm chí ngay cả Fanny tiến lên muốn đẩy xe lăn của cô, cô cũng dùng ánh mắt ngăn cản, không cho phép Fanny di chuyển xe lăn của cô.

Thật sự rất giống với tình huống lúc đó… vì sao người yếu đuối nhất lại luôn là người không chịu lùi bước nhất?

Ngân Thiết Tử vươn tay đẩy xe lăn của Mila, đột nhiên chuyển động khiến Mila giật mình, cô quay đầu nhìn, Ngân Thiết Tử lại nói với cô: “Mila, sang bên cạnh đi, chỗ này quá nguy hiểm rồi.”

“Nhưng…” Mila vẫn muốn ngăn cản trận quyết đấu này.

“Không việc gì.” Ngân Thiết Tử lại cắt ngang lời của cô, sau đó lộ ra mỉm cười, an ủi nói: “Chỉ là một trận mài giũa mà thôi, cùng lắm chịu chút thương nhỏ, không cần lo lắng.”

Nhìn thấy nụ cười và lời nói an ủi mang theo giọng dịu dàng của Ngân Thiết Tử, Mila không khỏi ngây ra nhìn, cứ như thế ngây ra một chút, Ngân Thiết Tử đã đẩy cô sang bên cạnh, sau đó giao xe lăn cho Fanny.

“Ngân Thiết Tử!” Mila gọi một tiếng, lại nhìn thấy đối phương giương mắt lên, đôi mắt màu đỏ giờ phút này lại không giống màu máu trước kia, càng giống như ngọn lửa bốc cháy, đối mặt với ánh mắt thế này, cô mấp máy môi lại nói không ra lời ngăn cản, chỉ có dịu dàng nhắc nhở: “Cẩn thận một chút.”

Ngân Thiết Tử cười một cái, xoay người qua, hắn nắm chặt kiếm trên tay, hô một tiếng với Chris: “Vậy thì xin thỉnh giáo rồi.”

Chris rút kiếm ra, đến đây, quyết đấu liền coi như chính thức triển khai, mọi người căng thẳng đến tim cũng nhảy lên cổ họng rồi, nhưng nghĩ kỹ, cao thủ so chiêu luôn lề lề mề mề mà ra chiêu, đoàn trưởng Chris và Ngân Thiết Tử thoạt nhìn đều là siêu cấp cao thủ, đây cũng không biết phải đứng bao lâu mới sẽ xuất chiêu…

Dưới chuẩn bị có trường kỳ chờ đợi của mọi người, Ngân Thiết Tử lại ra tay trước, hắn nghĩ thầm dù sao mình là thua hay thắng cũng không hề gì, dứt khoát lấy Chris làm đối thủ, tiếp tục luyện tập phương thức công kích nhanh mạnh.

Bớt đi gánh nặng thắng thua, công kích của Ngân Thiết Tử càng sắc bén, kiếm của hắn vừa ra tay liền không tha người, đâm thẳng về phía cổ họng của đối phương, giống như đối mặt với Gawaine vừa rồi, nhưng chiêu này hiển nhiên không có dễ dùng như vừa rồi, Chris cũng không vội vã vung kiếm chặn kích này giống như Gawaine, trái lại khẽ chuyển một bước, né tránh công kích của Ngân Thiết Tử.

Cổ tay của Ngân Thiết Tử xoay chuyển, khiến hướng kiếm chuyển biến theo, chuyển sang chỗ hiểm ở tim Chris, Chris lúc này mới vung ra một kiếm, vũ khí của hai người va chạm, sau đó mỗi người tự chuyển hướng, tìm kiếm vị trí xuống tay, nhưng ở giữa đường lại gặp phải ngăn chặn của đối phương.

Đối mặt với đối thủ như Chris, Ngân Thiết Tử lập tức phát hiện phương thức công kích giữa đường học lỏm của mình thực sự không dễ dùng lắm, ước chừng là bởi vì lực lượng của hắn không bằng Kaz, “mạnh” của nhanh mạnh không thể chấn cho công kích của đối phương rối loạn, trái lại là mình bởi vì dùng lực quá mạnh mà thường thường không kịp biến chiêu, mấy lần đều suýt nữa bị Chris đánh trúng.

Ngân Thiết Tử vừa đỡ công kích của Chris vừa không ngừng thụt lùi, mặc dù thoạt nhìn như là liên tiếp bại lui, nhưng kỳ thực hắn đang chậm rãi điều chỉnh về phương thức công kích chân chính thuộc về mình, vừa thần tốc công kích vừa phân tích vũ khí của đối phương để tiến hành giải liên, nhưng hắn rất mau chóng phát hiện kiếm của Chris là thuộc về chất liệu rất khó bị giải liên… Nhưng rất khó không đại biểu không được!

Phân tích kết cấu, giải trừ từng liên kết giữa linh với linh… Bây giờ chỉ cần một kích!

Nhắm chuẩn vị trí mình giải liên, Ngân Thiết Tử sau mấy lần công kích, rốt cuộc tìm được một khe hở tiến công, kiếm như con rắn xảo quyệt mà nhằm vào chỗ yếu ớt bị giải liên, lúc sắp đánh trúng, dưới chân của hắn đột nhiên hụt hẫng, thân hình tức thì loạng quạng, một kích vốn sắp vung ra cũng bị cắt ngang, hắn chỉ có thể vội vàng ổn định bước chân của mình, đỡ công kích của đối thủ, đừng để cho ngực của mình bị chọc ra một cái lỗ.

Nhưng lúc này Chris lại chủ động dừng công kích, bởi vì hắn có chút lo lắng cho kiếm của mình, vừa rồi cảm giác thấy dao động của linh, cộng thêm đối thủ hình như cố ý tìm kiếm điểm công kích… đủ loại dấu hiện đều hiển thị ra đối thủ đang tiến hành giải liên sau đó muốn đánh gãy vũ khí của hắn, nhưng đây làm sao có thể chứ?

Thấy vậy, Ngân Thiết Tử cũng ngừng công kích, hắn cấp tốc liếc xuống dưới chân, chỗ đó có cái hố lõm rất minh hiển, miệng lỗ rất chỉnh tề hơn nữa còn thấp thoáng truyền tới dao động không tầm thường, hiển nhiên cũng không phải tự nhiên có sẵn, đó là kết quả của giải liên!

Đây khiến hắn có chút kinh ngạc, linh sĩ dưới công kích thần tốc của mình, vẫn có thể đồng thời tiến hành giải liên cũng không nhiều… Chris quả thật có thực lực!

“Ngươi thật sự tiến hành giải liên với kiếm của ta?” Chris cũng ngạc nhiên không kém Ngân Thiết Tử, kiếm của hắn là do quốc vương bệ hạ đích thân ban thưởng khi hắn lên làm đoàn trưởng đoàn linh sĩ Hạ Lan, tuyệt đối là chất liệu tốt nhất không thể nào bị giải liên nhất, nếu là do liên linh sư chuyên nghiệp chuyên tâm nhất trí tiến hành giải liên, đó có lẽ vẫn còn có khả năng, nhưng đang trong chiến đấu kịch liệt thế này, tuyệt đối là chuyện không thể nào!

Ngân Thiết Tử cười, nói: “Ta là liên linh sư.”

Xem ra thật phải tìm liên linh sư kiểm tra kiếm của mình một chút, Chris nhíu mày, đột nhiên, Ngân Thiết Tử vung kiếm một cái, hắn vội vàng giơ vũ khí đỡ, ai ngờ khi vũ khí va chạm lại vang lên một tiếng lanh lảnh không tầm thường, kiếm trên tay hắn vậy mà thật sự gãy thành hai mảnh, nửa khúc kiếm bị đánh văng ra, “keng” một tiếng vậy mà bắn vào trong cửa sân đấu giá, nửa thân kiếm, chỉ lộ ra một phần đuôi nhỏ vẫn còn lắc lư…

Sắc mặt của Chris tức thì trở nên khó coi rất nhiều, nhưng khi mọi người nhìn rõ người đứng ở gần thân kiếm, càng giật nảy mình, bởi vì chỗ không xa kiếm gãy lại là đệ nhất vương tử Edward!

Edward trợn lớn mắt nhìn nửa khúc kiếm kia, trong lòng có chút ớn lạnh, quay đầu định mở miệng mắng người, nhưng không ngờ nhìn thấy người cầm kiếm gãy lại là Chris, đây thế nhưng là nhân vật vương tử cũng không thể mắng bừa, hắn đành nuốt lời của mình trở về bụng.

Mặc dù mọi người đều căng thẳng bởi vương tử “suýt nữa” đã bị kiếm gãy đánh trúng, nhưng mục tiêu của Ngân Thiết Tử thế nhưng không phải vương tử, mặc dù nơi kiếm gãy đánh trúng cách vương tử Edward rất gần, nhưng kỳ thực cách Kaz gần hơn, gần như chỉ cách một cánh tay mà thôi.

Xem ra thương thế của mình quả thật gần như khôi phục rồi! Ngân Thiết Tử rất hài lòng, không khỏi nhìn Kaz một cái, đúng lúc nhìn thấy Kaz hiện ra một nét cười, nhưng ý cười này chỉ là lóe qua rồi biến mất, căn bản nhìn không ra hàm nghĩa của nó là cái gì.

Lúc này, hai người đều rất rõ, lấy phương thức tác chiến lấy nhanh đánh nhanh của bọn họ, nếu như đánh lên, căn bản không có chỗ hạ thủ lưu tình, chỉ có dùng cái chết của một người trong đó để tuyên bố thắng lợi của người còn lại!

Để không khiến người hoài nghi, hai người đều chỉ là vừa chạm liền thu hồi tầm nhìn, nhưng vừa thu hồi, Ngân Thiết Tử liền nhìn thấy mặt của vương tử Edward rất tệ, Kim Khấp Nhĩ bên cạnh cũng là vẻ mặt khó coi, ngay cả Chris cũng tức giận mà rút ra kiếm gãy liền đi khỏi, Owen cũng mang vẻ mặt ngượng ngùng… Ngân Thiết Tử rốt cuộc bắt đầu kiểm điểm mình phải chăng đã làm hơi quá mức.

Chẳng qua, vừa cúi đầu nhìn, Mila cười đến ngay cả mắt cũng sáng long lanh, hắn vừa lại đột nhiên cảm thấy mình cũng không làm rất quá đáng, dù sao người dòi quyết đấu là Chris, bị đánh gãy kiếm thì có thể trách ai đây?

“Đã trì hoãn một chút, trực tiếp đưa linh đặc thù cho ta đi!” Ngân Thiết Tử nhìn thấy sắc mặt khó coi của Kim Khấp Nhĩ, vẫn là quyết định không giải thích, dù sao sự thật là hắn cũng không có về trước chuẩn bị vật liệu liên linh như đã nói, kỳ thực cũng không có gì để biện giải.

Mặt của Kim Khấp Nhĩ mặc dù khó coi, nhưng cũng không dám thật sự trở mặt với Ngân Thiết Tử, chỉ là để cho thuộc hạ đưa linh đặc thù, sau đó không yên tâm hỏi một câu: “Nửa tháng có thể làm ra linh dược chứ?”

Ngân Thiết Tử cúi đầu kiểm lại những linh đặc thù kia, xác định không có thiếu sót rồi nói: “Uh, nửa tháng.”

Kim Khấp Nhĩ gật đầu, mặc dù trên mặt hắn còn mang chút không yên tâm, nhưng phần nhiều lại là kỳ vọng.

“Ngay cả kiếm của đoàn trưởng Chris cũng đánh gãy rồi?” Bên cạnh, Edward có chút bực mình nói: “Owen, cậu xác định hắn thật sự là một liên linh sư?”

“Đừng hỏi tôi, tôi cũng không biết cậu ta rốt cuộc có bao nhiêu mạnh!” Giọng điệu của Owen cũng không tốt lắm, thỉnh thoảng còn trừng Ngân Thiết Tử mấy cái.

Mila vội vàng nói: “Đây không thể trách Ngân Thiết Tử! Đều là do Chris thúc thúc đòi mài giũa với anh ấy!”

“Biết rồi!” Owen thấp giọng lẩm bẩm: “Còn chưa xuất giá đã bảo vệ chồng, gả thật rồi không biết còn sao nữa?”

Mila đầu tiên là không nghe rõ, sau khi phản ứng trở lại liền lập tức biến sắc, cuống đến muốn đánh Owen một trận, cô lén liếc Ngân Thiết Tử mấy cái, thấy đối phương không có phản ứng gì, tưởng rằng hắn không có nghe thấy lời của Owen nói, lúc này mới yên tâm.

“Mắt Trái cũng là cao thủ, thật không biết hai người này ai mạnh hơn đây?”

Edward nhìn Ngân Thiết Tử và Kaz, mặc dù hắn nói như thế, nhưng lại khá có lòng tin với thực lực của Kaz, thực sự không tin đối phương sẽ thua Ngân Thiết Tử.

Mila vội vàng la lớn: “Không được đánh nữa! Ngân Thiết Tử là liên linh sư không phải linh sĩ, các người đừng tiếp tục bắt nạt anh ấy!”

“Anh ấy” thế nhưng là một gã ngay cả kiếm của đoàn trưởng đoàn linh sĩ cũng đánh gãy! Rốt cuộc là ai bắt nạt ai hả? Owen và Edward đều không biết nói gì.

“Về nhà đi! Owen nếu không đi, cứ để cho anh ấy tự đi bộ về!”

Mila kéo lấy tay của Ngân Thiết Tử, sau đó ra sức đẩy xe lăn đi về phía xe ngựa. Thấy vậy, Ngân Thiết Tử không nhịn được bật cười, hắn đi đến phía sau Mila đẩy xe lăn đến bên cạnh xe ngựa, sau đó bế cô lên, đồng thời trong miệng còn nói: “Đúng, chúng ta đi trước thôi! Để cho Owen tự đi về là được.”

“… Này! Chờ tôi với!”

————

Aicomicus & Tuyết Lâm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top