Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Làm lại đi Law, nhóc đầy điểm yếu" Bạn nói với nhóc ấy từ nơi bạn đang ngồi. Khuôn mặt nhóc nhăn lại vì khó chịu

"Làm thế nào cô có thể biết từ vị trí đó chứ??" Nhóc ấy hét lên. Bạn cười nhếch mép, "Phát hiện ra điểm yếu và cởi mở chính là công việc của tôi nhóc ạ, tôi sẽ khá vô dụng nếu không làm được điều đó" Bạn nói, đứng lên và bước lại gần Law

Bạn khẽ vỗ nhẹ đầu nhóc"Thôi nào, đừng quạu như thế chứ, tôi sẽ lấy cho nhóc một ít kem," 

"Được rồi" nhóc nói, theo sau bạn khi bạn dẫn đường. Bạn bước vào hội trường thì Corazon cũng trùng hợp bước tới nhưng lại lần nữa anh ấy vấp ngã

"Corazon" Law gầm gừ

"Corasan, anh ổn chứ?" Bạn hỏi, quỳ bên cạnh anh. Anh ngồi dậy một chút và nắm lấy bàn tay bạn, bạn cũng theo đó mà kéo anh đứng lên

"Law và tôi đang định đi lấy một chút kem, anh có muốn đi cùng không?" Bạn hỏi anh ấy

"Nhưng!" Law biểu tình

"Đừng vô lễ nào Law," Bạn mắng nhẹ cậu bé. Nhóc rơi vào im lặng, tức giận đạp đạp mấy con kiến ở dưới chân. Bạn nhìn lại Corazon

'Được rồi' Notepad của anh ghi thế

"Được rồi! Đi thôi nào" Bạn cười sau đó dẫn đường trước

Gọi cho mình một cây kem và ngồi trên một cái bến tàu gần đó, "[Y/N], cô không mệt mỏi khi nhìn biển nhiều lần à?" Law hỏi từ phía bên trái bạn

"Không, bởi vì ngoài kia... Có rất nhiều cơ hội, để sống, để được tự do .......để được trốn thoát" Bạn thì thầm, đôi mắt liếc qua đường chân trời

"Thoát khỏi cái gì?' Law thắc mắc hỏi

Bạn dừng lại, không có ý định trả lời câu hỏi. Nhìn xuống đôi tay đang đeo găng của mình một cách ngắn gọn

"Hãy nghỉ ngơi tôi nay Law, ngày mai tôi sẽ không nhẹ nhàng" Bạn nói với cậu nhóc, và nhẹ nhàng đẩy cậu xuống nước

"GAH! CÁI GÌ [Y/N]!?" Nhóc thở hổn hển, bơi trở lại bến tàu

"Trời bắt đầu lạnh rồi, về thôi" Cô nói với nhóc con một cách đơn giản

Nhóc bĩu môi một tí, rồi nhanh chóng lao về phía con tàu. Bạn liếc về phía Corasan, "Này Cora, anh có nghĩ rằng có cách chữa căn bệnh của Law không?" Bạn hỏi người đàn ông im lặng

Anh ta suy nghĩ một chút rồi viết nguệch ngoạc 'Có thể' trên đó. Bạn tiến lại gần anh ta khiến anh dừng lại, đôi mắt của bạn thì lại ở trên notepad

"Anh giữ lại tất cả các ghi chú?" Bạn hỏi thăm

'Đôi khi'

"Anh có bao giờ tự bắt đầu một cuộc trò chuyện?"

'Chỉ khi cần thiết'

"Wow, tôi hình như chỉ nhận được ba câu của anh từ đó đến giờ đấy!"

'Xin lỗi'

"Này, đừng xin lỗi tôi Cora?"

'Tại sao lại là Cora?'

"Nó ngắn, và có vẻ anh không quan tâm mấy kể từ khi Law gọi anh là Corazon"

'Tôi không để ý lắm, chỉ tự hỏi thôi'

"Được rồi, vậy...Tôi nghĩ rằng tôi cần đến một quán trọ, vì vậy tôi sẽ nói chuyện với anh ngày mai nhé?" Bạn nói và đứng dậy

'Nhà trọ?' Anh viết, ngước lên nhìn bạn

"Uh, yeah...có vẻ tại tàu khá đông...vì vậy..." Bạn lùi dần, cố gắng nghĩ ra một lời nói dối. Corasan đứngdậy, và viết lại

'Bạn không thích con tàu?' Anh dò hỏi. Bạn đành gật đầu

"Một cái gì tương tự...." Bạn nói và nhìn lên cái kính râm của anh

"Anh biết không, đôi khi tôi ước rằng anh có thể nói..Thật tuyệt khi có thể làm quen với anh." Bạn thì thầm

Anh khựng lại trong giây lát. "Chà, chúc ngủ ngon Corasan, ngủ ngon nhé," Bạn nói với anh ta, vỗ nhẹ lực của anh trước khi đến nhà trọ. Bạn đến nhà trọ, và trả tiền phòng. Điều đầu tiên bạn làm sẽ là tắm rửa. Đôi khi thật tuyệt khi được nghỉ ngơi, không phải lo lắng về sự thật bạn khá giống với Law, bạn cũng bị dính Chì Hổ Phách. Bạn rửa qua các vệt trắng trên vai, chúng phát triển rất chậm. May mắn cho bạn, bạn đã thoát khỏi Thị trấn Trắng kịp thời nhưng căn bệnh vẫn do dự trong việc muốn giết chết bạn bất cứ lúc nào

Chà..Bạn có nên nói bạn may mắn thật sự khi được sống  sót ra khỏi đó không nhỉ? Cha mẹ bạn thì đã chết trong đợt thoát hiểm đầu tiên và ở trên ngay con tàu. Bạn bước ra khỏi phòng tắm và dường như nheo mắt lại vì những mảng trắng trên cơ thể. Và có lẽ lại xuất hiện thêm một vết trên xương quai xanh của bạn, bạn cau mày. 'có lẽ như thời gian của mình sắp hết rồi nhỉ?' Bạn nghĩ trước khi mặc áo tank top và cái quần đùi. Bò lên giường

'Anh ơi'...

Thì thầm một từ nhỏ trước khi rơi vào trong giấc ngủ của mình

[...]

"Vậy...anh ta tên là Decker Gima? Anh ta nên dễ tìm thấy" Bạn bình luận, nhìn vào bài viết." Dễ dàng tìm thấy đấy, nhưng khá khó để giết anh ta.... Vì vậy tôi sẽ đưa Corazon đi cùng với cô" Doflamingo nói, nở một nụ cười ranh mãnh bất ngờ trên môi. Bạn dừng lại và nhìn sang Corasan - người đang có một bờ vai rực lửa

"Anh đừng mong bắt lửa trên thuyền của tôi" 

Anh ta dừng lại khi bạn đổ nước lên vai anh, hối hận bỏ điếu thuốc vào thùng rác. Anh đứng và cả hai đều quay về phía cửa

"Hãy vui vẻ ~" Doflamingo gọi đằng sau lưng

"Hả? Cá-" Corasan kéo nhẹ bạn về phía cửa, phá nhẹ sự ngạc nhiên của bạn

"Được rồi" Bạn gật đầu sau đó đi lên tàu, bắt đầu cho nó ra khơi

Nhảy lên tàu, bạn cần chắc chắn rằng Corasan có thể lên thuyền và không gặp vấn đề g-

*RẦM*

Bạn ngã xuống đất khi Corasan ngã đè lên bạn

"Tôi có nên thấy rằng sắp tới... Anh ổn không Corasan?" Bạn hờn dỗi hỏi

Anh nhấc người ra khỏi bạn một cách cẩn thận, nhưng lại khiến cho cái kính râm rớt xuống người bạn. Anh khựng lại khi nghe bạn bắt đầu cười

"Điều này có vẻ sẽ vui nhỉ?" Bạn cười khúc khích, cầm kính râm và đeo lại cho anh. Anh đứng dậy thẳng và kéo cô đứng dậy

"Đến lúc phải đi rồi" Bạn thì thầm, giương buồm. Im lặngặng. Mặc dù bạn đã quen với sự im lặng, nhưng thực tế là có một người khác trên tàu đã khiến sự im lặng trở nên bất khả thi

Nhìn về phía anh và thấy anh đang nghịch ngợm phá phách thứ gì đó vì về cơ bản cô không cho anh ta hút thuốc

"Anh có thể hút thuốc nếu anh muốn? Tôi sẽ chuẩn bị sẵn một xô nước" Bạn nói với anh nhưng lại nhận được cái lắc đầu

"Anh chắc không..? Anh đang co giật đấy...?" Bạn chỉ ra. Anh viết nguệch ngoạc trên notepad của mình

'Tôi ổn' Anh cam đoan 

"Anh có chắc không?" Bạn hỏi thêm lần nữa và nhận được cái gật đầu

"Được rồi, tốt... Thoải mái đi.. Tôi nghĩ rằng tôi nên chợp mặt một lúc" Bạn nói với anh ta

Nằm trên boong, tựa đầu vào hai cánh tay. Nhắm mắt một lúc và đón nhận ánh sáng Mặt Trời. Trước khi bạn có thể rơi vào giấc ngủ, một cơn đau ở ngực khiến bạn ngồi dậy với hơi thở nặng nề

Nheo mắt lại, bạn chờ một lúc để cơn đau dịu dần. Bạn mở to mắt ra khi cảm nhận được sự tê liệt dần biến mất

'Nó đang trở nên tồi tệ hơn" Bạn nghĩ

Một bàn tay chạm vào vai bạn khiến bạn biết được rằng Corasan đã chứng kiến chuyện hồi nãy. Anh ta có vẻ lo lắng về điều đó, làm bạn một chút ngạc nhiên 

"Heh, à, tôi ổn...Chỉ là một cơn co thắt cơ bắp..." Bạn đảm bảo với anh. Anh cau mày một chút và bạn tin chắc rằng anh ta không tin bạn :Đ

"Awww, Cora! Anh thật dễ thương khi quan tâm tôi như vậy đấy!" Bạn nói, cố gắng đổi chủ đề

Anh căng thẳng một chút khi bạn chạm vào vai anh, xoa xoa cổ anh, và bạn thấy một nét hồng đỏ trên má anh

"Aww, Cora dễ thương ghê. Anh mắc cỡ này" Bạn cười khúc khích. Khóe môi anh nhíu lại (:<) 

"Xin lỗi Cora, tại tôi chưa thấy anh đỏ mặt bao giờ"

Một lúc sau anh nhướng người ra sau, mắt đảo ra khỏi bạn. Mỉm cười, bạn bắt chéo chân

"Vậy Cora, anh có ý kiến nào về việc tại sao Doflamingo lại muốn đi cùng tôi không?" Bạn đố vui

Anh dừng lại một chút, suy nghĩ rồi gõ cây bút vào notepad,và rồi đưa lại cho cô cái nhún vai

"Anh có chắc không?" Bạn hỏi, nghiêng người về phía anh với nụ cười tinh nghịch. Anh cúi người, dường như chỗ dựa lưng khá xa khiến anh ngã, và đầu gối anh đập vào cằm bạn

(Đồ chân dài :<)

"Ouch!" Bạn nhăn mặt, xoa cằm

Anh cầm quyển sổ ghi chép lên và ghi chữ 'Xin lỗi' lên nó

"Không sao đâu, tôi không nên hỏi anh quá nhiều" Bạn nói, trong khi đứng dậy và vẫn xoay cằm

"Dù sao thì...Anh đói không? Tôi đi làm bữa tối" Bạn nói với anh ta, anh cũng đứng lên và đi theo bạn, ngồi ở cái ghế để xem bạn nấu ăn

Mọi thứ đều hoàn hảo, cho đến khi bạn lỡ tay cắt vào ngón trỏ của mình. Để lại một tiếng rít đau đớn, bạn lùi lại, nhìn vào ngón tay đang chảy máu kia

"Điều đó thực đau...." Bạn càu nhàu. Corasan nhanh chóng với lấy cổ tay bạn, xem xét vết thương và kéo xuống bồn rửa để rửa sạch lớp máu

Bạn tò mò quan sát khi anh nhìn quanh con thuyền và phát hiện nơi cất giữ thuốc và đồ băng bó. Anh cẩn thận đặt thuốc mỡ lên vết cắt và chà nhẹ nó. Một nụ cười khẽ thoát ra từ miệng bạn, khiến anh dừng lại và nhìn vào mắt bạn

"Anh thực sự rất khác với anh trai mình đấy" Bạn nhận xét.

Đôi mắt anh thoáng qua bạn trước khi trượt trở lại với ngón tay để tiếp tục băng bó nó

"Tôi rất vui" Bạn thì thầm

Đặt tay lên đầu anh khi anh làm xong ngón tay của bạn, anh nhìn vào mắt bạn với vẻ ngạc nhiên. Bạn ban cho anh một nụ cười

"Cảm ơn Cora, bây giờ anh nên bước ra khỏi bếp trước khi anh có thể bắt được lửa" Bạn nói với anh ta

Anh cũng lắng nghe và tôi nhanh chóng nấu ăn xong. Bạn ăn trong im lặng (tất nhiên), ngoại trừ anh viết nguệch ngoạc trong notepad của mình

'Cài này ngon đấy' anh viết và khiến bạn đỏ mặt

"Cảm ơn, tôi rất vui vì anh thích nó" Bạn nói với nụ cười dịu dàng . Anh nhìn bạn một chút và khiến bạn đỏ mặt hơn

"Gì?"Bạn hờn dỗi, anh quay mặt đi, khẽ lắc đầu'

"Thôi nào, anh có được giường của tôi trong đêm nay" Bạn nói với anh ta khi đã hoàn thành xong chuyện rửa chén bát

Anh dừng lại, 'Em sẽ ngủ ở đâu?' Anh dò hỏi

Bạn nhún vai, "Tôi có một cái võng ở đâu đó" Bạn nói và làm anh cau mày

'Em ngủ trên giường đi' Anh nói với bạn

"Không! Anh là cấp trên của tôi" Bạn vào anh

Anh càu nhàu (?) một chút trước khi vác bạn lên vai

(Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa)

"Ah! Cora! Anh làm g-" Bạn thở hổn hển khi anh đặt bạn lên giường và kéo chăn lại. 

"Cora, l-" Anh đặt ngón tay lên môi bạn, làm câm lặng sự phản kháng của bạn

(Éeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee)

'Ngủ ngon, [Y/n]' Anh viết và bạn bĩu môi nhưng mau chóng thư giãn

"Anh đúng là cứng đầu.. Chiếc võng ở đằng kia, và cố gắng đừng tự làm mình tổn thương" Bạn nói

Anh đi đến đó và bạn tò mò nhìn theo. Anh cố gắng bò vào nó và tự dưng lướt qua nó theo cách nào đó, đầu đập vào tường khi chân bị vướng vào võng

(clm :))))))) )

"Corasan!?" Bạn giận dữ, nhanh chóng chạy đến và giúp anh thoát khỏi đó

Khi đã gỡ rối cho anh thì bạn quỳ trước mặt anh ta khi anh ngồi dậy, dựa vào tường với một cái nhíu mày xấu hổ

"Này đừng làm vẻ mặt đó, Tôi không thể nói với anh rằng tôi đã đập đầu vào chỗ đó bao nhiêu lần để cố vào cái võng đâu" Bạn nói với gương mặt ngượng ngùng

Khuôn mặt anh dịu lại một chút, một nụ cười dịu dàng nở trên môi anh

"Thôi nào," Bạn thì thầm, cố gắng kéo anh ta lên giường. Anh ta dừng lại khi thấy bạn với tới nhưng lại dí cái notepad vào bạn

'EM lấy cái giường'

"Oh, anh thật sự bướng bĩnh đấy...Th-thế còn ....chúng ta chia sẻ giường...?" Bạn đề nghị cẩn thận

Bạn liếc qua và thấy mắt anh mở to ra một chút, nhưng cũng gật đầu đồng ý. Nói xong bạn lúng túng chui vào giường

"Chúc ngủ ngon Cora"

Bạn thì thầm, nở một nụ cười buồn ngủ. Anh cười nhẹ với bạn. Bạn nhắm mắt lại và bắt đầu ngủ thiếp đi. Trước khi thiếp đi, bạn còn nghe thấy giọng nói rất khẽ

"Chúc ngủ ngon, [Y/N]

(Éeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee)

-----

Chap này quắn quéo quá hụ hụ ;-;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top