Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

story 1

Art style

Mình có gu vẽ, cách nhìn có lúc lại bình thường, có lúc lại rất đỗi khác lạ mà mình muốn dùng từ "đặc biệt" đee nói về nó.

Chắc có lẽ từ "đặc biệt" sẽ giúp mình có đủ sự tự tin và một cảm xúc gì đấy tuyệt vời để kể chuyện.

Mình không tự tin - mình sẽ kể nó vào một ngày không xa.

Mình còn có một tính mà mình cũng không biết nó là gì nữa, một cái thói mà khi mình đăng tải một thứ gì đó lên, mình thấy lượng tương tác thật ít, còn bạn bè thì cao, thế là mình xóa nó đi, và chẳng muốn đăng thêm. Tính như vậy mà hiện tại mình có tận 4 cái accounts Instagram mà cái nào cũng đăng vài tấm ảnh rời rạc.

Trở lại với câu chuyện art style của mình. Nó bình thường là khi mình vẽ cho những người xung quanh. Thực chất đó là khuôn khổ - mình gọi là vậy. Bởi những bức tranh đó chuẩn mực, bình thường đến độ mình cảm thấy nhàm chán khi mình vào chúng. Thậm chí có những thứ mình tự vẽ, nhưng chẳng nhận là của mình, và rồi người khác được khen.

Còn sự đặc biệt, khác lạ ở đây là khi mình cầm cọ, vẽ theo ý thích, dù màu sắc có tối tăm hay quá chói thì mình vẫn rất thích, vì nó hợp mắt mình.

Phải nói sao đây nhỉ? Mình rất thích style vẽ của những họa sĩ nổi tiếng, đặc biệt là Van Gogh.

Mình thích cái riêng trong những nét vẽ của họ, mình cũng muốn lắm chứ. Mình không thường vẽ, nhưng mình thích vẽ. Từ màu chì, sáp dầu đến màu nước, mình đều đã thử qua, và mình cũng vừa mới vẽ đây.

Mình thích vẽ những thứ không hoàn hảo, thật sự, nhất là vẽ người. Mình luôn điểm vài nét "khuyết điểm" nhưng vẫn đẹp, đối với mình.
"Con người chẳng có ai là hoàn hảo "
Nên đối với những bức tranh mình vẽ, mình yêu quý nó, vì khuyết điểm tạo nên nét riêng mà, tạo nên sự khác biệt và độc nhất.

Mọi người, có những người bảo mình vẽ dị hợm, mình chịu thôi, gu mình mà. À mà cũng chẳng có nhiều người nói về tranh mình vẽ đây, tại ít cho người ta xem lắm. Và nếu có người thấy thì " tranh đấy tao lưu trên mạng đấy ". À tiện thể, các bạn thấy sao về tấm ảnh đã qua edit về bông hoa xinh đẹp trải qua những thăng trầm của mình ở đầu bài
Để mình nói các bạn nghe về ý tưởng khi mình vẽ bức đó.
Lúc bắt tay vào vẽ, mình nghĩ đến lọ hoa, mình định vẽ lọ hoa rồi thôi. Ai ngờ bản tính cũ nổi lên, thôi thúc mình vẽ nhiều gam màu khác vào cái lọ, thành ra lọ hoa có màu da, cam, đỏ, trắng, tí xanh biển và vàng. Sau đó mình tính vẽ hoa tím, tại lúc đó còn nhiều tím lắm, mà tận 2 sắc tím. Thế là mình vẽ 1 cánh tím nhạt rồi 1 cánh tím đậm đè lên nhau. Sau đó thì, ý tưởng đến. Mình nghĩ sẽ vẽ bông hoa đa màu, như là vũ trụ - mình nghĩ thế. Không thật ra là, những gì cử bản thân mình ý, tìm cách vẽ để hòa quyện vào nhau, kiểu tối và sáng hòa làm một.
Nghĩ thì nghĩ thôi, khi mà mình cho màu xanh vô, suy nghĩ đơn giản thôi, cho chút hòa bình, và mượt đấy. Mọi chuyện êm xuôi cho đến khi mình nhận ra càng vẽ, thì nó càng mang màu tối. Ok do mình không rửa cọ trước khi lấy màu mới. Và rồi, mình vẫn vẽ, kiểu ráng khắc phục thôi, được chút nào hay chút đấy.
Và vẽ xong, lọ hoa siêu rực rỡ và bông hoa nhìn cũng tươi mad màu quá tối.
Và rồi mình nghĩ ra được ý nghĩa cho nó:
Trái chín là ngon nhất. Trái còn non hay già sao ngon bằng. Suy nghĩ đó vụt qua. Mình vẽ bông hoa màu tối, nhìn là một bông hoa tim ánh đỏ vàng, và có màu như màu bùn đất, nhưng nó đang nở rộ. Bông hoa này trải qua những thứ đối với bông hoa có lẽ là quá mức, mình tưởng tượng nó trải qua cơn mưa to, rồi bị vấy bùn đất. Nhưng đến lúc nở rộ, nó vẫn nở thật đẹp, dù bị ẩn sau lớp bùn vẫn nhìn được màu sắc đẹp đẽ của nó, và rồi một người thấy nó đẹp, đẹp một cách khác lạ mà chẳng có bông hoa nào có. Vì nếu trải qua mưa to mà còn bùn đất, chắc là hoa dập mất rồi. Vì sự kì lạ đó, nên nó được đem về, vì sự rắn rỏi vựt qua mưa gió, nó tìm thấy một nơi tốt đẹp dành cho nó. Một cái lọ cũng khác lạ. Mình vẽ lọ tone màu ấm trầm, bông hoa tìm được nơi ấm áp nó thuộc về.

Đó là câu chuyện khi mình vẽ bức tranh ấy. Có ý nghĩa gì ẩn sau nó không? Có. Nằm trong câu chuyện mình đã kể. Nó không quá khó để hiểu, gầm đây mình đọc 1 quyền sách và vấn đề mà sách nói tới, một phần có trong câu chuyện mình kể ở trên. Đọc nó và cảm nhận, nghiền ngẫm nó, các bạn sẽ tìm ra được 1 thứ gì đó.

Dù vậy nhưng mà mình không có từ bỏ gu vẽ đâu. Chỉ là vẽ rồi không cho ai xem thôi.

Story 1 chỉ đơn giản vậy thôi. Về gu vẽ " 2 mặt " do bị ảnh hưởng của số đông và che giấu cái thật của mình.

Nói đến đây mình lại nhớ tới 1 câu chuyện khác, hẹn các bạn một ngày khác nha.

Lần này mình sẽ quyết tâm, dù không ai để ý vẫn sẽ viết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top