Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

07

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ba ngày sau chuyến đi nghỉ dưỡng trên du thuyền, cuối cùng kazuha cũng đã hoàn thành xong hết giấy tờ và hồ sơ để chính thức trở thành thành viên của đội trọng án.

em háo hức đến nỗi không tài nào ngủ được, mặt trời vừa ló là trong căn hộ cao cấp ở ngoại ô thành phố đã có người líu lo huýt sáo rồi sửa soạn quần áo tươm tất chờ tài xế đến đón.

kazuha từ nhỏ đã rất ngưỡng mộ ba, ấp ủ mơ ước lớn lên cũng được làm cảnh sát dù cho mẹ em chẳng mấy ủng hộ. rồi cuối cùng quyết tâm và cố gắng của em cũng được đền đáp, kazuha nhận về chứng chỉ tốt nghiệp xuất sắc của khoá huấn luyện đặc biệt và ngay lập tức được nhận vào làm ở sở cảnh sát.

công việc của điều tra viên nghe có vẻ thú vị nhưng thực ra chỉ là lẽo đẽo theo sau cấp trên chờ sai vặt thôi. lại thêm kazuha là con nhà nòi, mọi người luôn nhìn em với con mắt khác. người thì muốn lấy lòng nên cứ giành làm hết việc này tới việc kia, người lại không vừa mắt vì nghĩ em có người nâng đỡ nên mới được nhận vào làm. dù đạt được ước nguyện nhưng cuộc sống của em lại chẳng mấy dễ dàng.

ngồi trong xe nhìn ra khung cảnh mới mẻ, lòng kazuha tràn ngập hi vọng về công việc mới, cả đồng nghiệp mới nữa.

yunjin sẽ phản ứng thế nào khi gặp lại em?

đó là câu hỏi đã xoay quanh kazuha mấy ngày hôm nay.

đã có vài bóng hồng lướt qua cuộc đời em, đủ để kazuha rút ra chân lý rằng nhung nhớ tình một đêm là điều dại dột nhất trên đời. lý thuyết thì thuộc lòng đấy nhưng đến bước thực hành lại chưa quyết đoán. kazuha dành phần lớn thời gian rảnh mấy ngày vừa rồi để nghĩ về chị, đầu óc cứ chỉ quẩn quanh mỗi hình ảnh huh yunjin.

chắc chắn là vì hoàn cảnh cả hai gặp nhau quá đặc biệt nên em mới ấn tượng như thế, chứ nakamura kazuha làm sao có thể rơi vào lưới tình chỉ sau một đêm ân ái được?


.


bước chân vào sảnh lớn của trụ sở, kazuha choáng ngợp với độ hoành tráng của nội thất bên trong. đang tròn mắt nhìn ngang nhìn dọc, bên vai trái bỗng dưng bị vỗ một cái thật đau.

"kazuha, anh chờ em mãi đấy!"

kazuha cười gượng, gỡ bàn tay cứng cáp đang đặt trên vai mình xuống.

"em chào sếp. khách sạn em đang ở hơi xa trụ sở một chút, lần sau em sẽ rút kinh nghiệm ạ."

"không sao, không sao! ngày đầu mà, chuyện bình thường! cứ gọi anh là seojun thôi được rồi, không cần câu nệ quá đâu."

"vâng, anh seojun."

nhìn người đang tươi cười rạng rỡ trước mặt, kazuha bỗng thấy quan ngại với môi trường mới. nếu ai cũng nói nhiều thế này chắc em không hoà nhập nổi mất.

"đi thôi, anh đã đặc biệt dặn mấy đứa trong đội hôm nay phải có mặt đông đủ để chào đón thành viên mới đó..." - lee seojun dẫn đường trước đến thang máy, miệng liến thoắng không ngừng nghỉ một giây nhưng kazuha chẳng lọt tai được chữ nào, chỉ biết cười cười rồi gật gù cho qua chuyện.

tầng ba của toà nhà dành riêng cho ban điều tra tội phạm nghiêm trọng, văn phòng của đội một nằm bên trái thang máy. kazuha theo sau seojun, anh mở cửa bước vào trước, em lấp ló đằng sau, phải kiễng chân lên để nhìn qua vai anh chàng cao lớn.

văn phòng rộng rãi đến bất ngờ, chỉ là khung cảnh bên trong còn bất ngờ hơn. kim chaewon, yu jimin với hong eunchae tựa đầu vào nhau ngủ ngon lành. sakura gác chân lên bàn, úp một tờ báo lên che mắt, có vẻ cũng ngủ rồi. kim minjeong thậm chí còn nằm luôn lên bàn, lấy sách làm gối lấy tài liệu làm chăn.

"chào buổi sáng, anh mang thành viên của mấy đứa tới rồi đây. ô kìa! dậy ngay! mấy cái đứa này, hăng hái lên nào các em! anh biết là dậy sớm thì mấy đứa buồn ngủ nhưng mà nay có người mới, ít nhất cũng phải làm gương tí chứ ai lại ngủ lăn lóc hết cả thế này!" - lee seojun vừa nói lớn vừa đi đến vỗ vai lay từng người dậy. - "sakura! minjeong! chaewon! eunchae! karina! ơ? huh yunjin đâu?"

nhìn ngang nhìn dọc một hồi nhưng mái tóc đỏ chói vẫn chưa thấy đâu, cả kazuha lẫn seojun đều gãi đầu thắc mắc.

"con bé này, sao cứ thích làm trái lời cấp trên vậy không biết!"

rút điện thoại ra khỏi túi quần, chưa kịp nhập xong dãy số điện thoại đã thấy bóng dáng nghênh ngang bước đến sau lưng kazuha rồi.

"đổi số rồi, không phải gọi."

em quay đầu nhìn người vừa mới đến, mới chỉ mấy ngày trôi qua mà mái tóc đỏ chói đã được nhuộm thành xanh dương tối màu rồi. huh yunjin hôm nay mặc sơ mi trắng, quần âu và đeo kính không viền. đẹp, nhưng nhìn mãi chị vẫn chẳng thể hiện ra một biểu cảm nào đặc biệt với em, yunjin dửng dưng vỗ vai bảo em vào phòng.

"vào đi em, để chị đuổi tên đó ra cho."

yunjin bình thản sắp xếp tập tài liệu với mấy thứ đồ linh tinh lên kệ trong khi lee seojun vẫn đi theo sau lải nhải. chị chỉ vào góc bàn đã được dọn sạch sẽ rồi ra hiệu cho kazuha ngồi vào.

trong phòng là một dãy bàn xếp thành chữ u, kazuha tự hỏi sao chỉ có sáu người mà từ bàn ghế đến máy chiếu và mọi tiện nghi đều to và rộng đến thế. đãi ngộ của đội trọng án tốt tới vậy à?

ngồi chờ yunjin cãi nhau với sếp mất một lúc lâu, cuối cùng chị cũng kéo ghế ngồi cạnh em. seojun trông có vẻ bực bội, anh liếc xéo huh yunjin một cái rồi mới cầm micro lên để phát biểu.

"được rồi, tập trung! hôm nay anh đến đây là để thông báo về thành viên mới. hôm trước mọi người đã gặp nhau hết rồi nhưng cũng tối muộn lại đông người nên hôm nay làm quen lại nhé. hôm nay mọi người không cần làm gì nặng nhọc đâu, mấy vụ đơn giản anh chuyển cho đội ba, đội bốn hết rồi, quan trọng là giúp kazuha làm quen với công việc, cách làm việc và cả môi trường mới nữa. kazuha, từ giờ sakura sẽ dẫn dắt em nhé, anh nghe nói cả hai có quen biết nên chắc sẽ làm việc ăn ý..."

kazuha nhíu mày quay sang nhìn người bên cạnh. thấy chị chẳng có vẻ gì là bất ngờ, em giơ tay ngắt lời seojun.

"anh seojun, không phải lần trước anh nói người dẫn dắt em là chị huh yunjin ạ?"

"thực ra nếu em là thực tập sinh thì sẽ phải rõ ràng chuyện ai là người dẫn dắt em vì nó còn liên quan đến hồ sơ sau này. nhưng em là thành viên chính thức, nên chuyện này các em có thể bàn bạc lại với nhau nhé, nói với anh một tiếng là được. vậy thôi, anh có việc phải đi rồi. hôm nay đội mình được tan sớm nhé, chúc mấy đứa ngày nghỉ vui vẻ. huh yunjin không đi uống rượu."

"tôi đi đâu anh biết được chắc?"

"cẩn thận anh đây cho người đi kiểm tra quán em hay ngồi." - anh đắc chí cười rồi biến mất sau cánh cửa văn phòng.

"hai người ồn thật đó, kazuha chắc là ù tai luôn rồi."

"kazuha, em thông cảm nhé. lee seojun bị bệnh nói nhiều còn ngồi cạnh em thì bị bệnh nói to á."

.

kazuha dành tới hai tiếng đồng hồ buổi sáng để hiểu hết về cách làm việc và nhiệm vụ của từng người, thậm chí sakura còn đưa cho em hồ sơ một vụ án cũ và bắt em phải giải nó ngay tại chỗ. nếu không có sự giúp đỡ của bé đáng yêu hong eunchae thì có khi kazuha đã bị đuổi việc ngay ngày đầu tiên rồi.

"sơ sơ là vậy, đến khi làm việc thì em sẽ hiểu kỹ hơn. còn lại thì...yunjin! dắt em ấy đi giới thiệu với mọi người nhé, bọn chị có việc rồi."

"việc gì mà bận một lúc năm người luôn thế?"

"em không cần biết đâu. về đây!"

mọi người lần lượt thu dọn đồ đạc rồi kéo nhau đi hết, để lại một mình em với yunjin trong văn phòng.

"chị, sao chị không muốn dẫn dắt em ạ?"

kazuha nói xong còn tự giật mình, ngữ điệu chẳng hiểu sao nghe cứ như giận dỗi, nhõng nhẽo.

"kazuha, chị đã giải thích với em từ hôm trước rồi. chị nghĩ như vậy sẽ tốt cho em."

"em nghĩ được chị dẫn dắt sẽ là tốt nhất cho em ạ. ít nhất thì ba em đã dặn như thế."

"đi, chị dẫn em đi một vòng.

yunjin không trả lời em, chị cứ thế đi thẳng, cũng chẳng thèm chờ xem em có đuổi kịp không.

.

lẽo đẽo theo sau yunjin thêm nửa tiếng nữa, chị dẫn kazuha ra ngoài rồi nói lời tạm biệt.

"hôm nay đến đây thôi, em về nghỉ ngơi rồi mai đi làm nhé. chị đi trước đây."

"chị yunjin, chị nhất định không muốn làm việc với em phải không?"

"làm việc với chị kkura đi, chị thấy hai người hợp nhau mà."

"em sẽ bám theo chị đến khi chị đồng ý, em phiền lắm đó."

yunjin bật cười.

"ừ, có vẻ thế thật."

bằng chứng là kazuha đã đi bộ theo yunjin đến tận quán cocktail bar chị hay ngồi.

"em định vào theo chị luôn à?"

"vâng, em đủ tuổi mà!"

"ừ."

yunjin quen thuộc đẩy cửa bước vào rồi ngồi chống cằm trước quầy bar. kazuha cũng kéo một cái ghế cách đấy không xa để ngồi. hai cái ghế liền nhau được kê khá gần, kazuha nghĩ em không cần thiết phải ngồi sát yunjin đến thế.

"cô chủ ơi, khách vào rồi đấy." - yunjin nhẹ giọng nói, dùng kính ngữ nhưng lại mang đầy ý đùa giỡn.

"jen! đi công tác về rồi hả?" - chị bartender kiêm chủ quán đang cắm cúi lau cốc bất ngờ quay lại.

"nhớ chị thì về thôi. cho em một cosmopolitan nhé."

"không uống long island iced tea nữa à?"

"buổi sáng nên uống gì nhẹ nhàng thôi. với lại, ngồi với minnie thì phải uống thứ gì ngọt ngào chút chứ."

kim minnie nhoẻn miệng cười, đánh mắt sang vị khách ngồi cách đó không xa.

"chào bạn, bạn muốn dùng gì?"

kazuha đang bận chăm chú nhìn yunjin thì giật mình, lúng túng trả lời.

"à...cho em negroni ạ."

"có ngay."

kazuha để ý thấy huh yunjin và chị bartender nói chuyện rất ăn ý. mà không phải chỉ đơn giản là nói chuyện, dù có nhắm mắt bịt tai lại cũng biết hai người đó đang tán tỉnh nhau.

một lúc sau, minnie phải vào kho kiểm tra hàng hoá. chị ấy vừa quay đi chưa lâu, một cô gái khác đẩy cửa bước vào quán bar.

"chị yunjin?"

"ning?"

"hôm nay có chuyện gì mà lại đến đây buổi sáng thế?"

ngay trước mặt kazuha, chị gái lạ mặt kia tự nhiên ngồi lên đùi yunjin như thể đã là chuyện quá quen thuộc. mà huh yunjin cũng chẳng từ chối, chị vòng tay ôm eo, ánh mắt say đắm chẳng kém gì lúc nhìn minnie.

cuộc trò chuyện đẩy đưa mập mờ sau đấy kazuha không nghe nữa, em để lại tiền rồi rời đi ngay sau đấy.

huh yunjin là gái tồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top