Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quy luật tiếng lóng của mình sẽ ko giống nhue bthuong nhe :_)

___________________

- Đây, đây, mấy chú tutu để anh...
- Gì,...gì... Nó nói là,...à ờm....

- Làm màu là giỏi! Cút ra cho bố thi hành công vụ
- À á... Đây đây " Chúng tôi là... Chúng tôi là tàu công vụ chính phủ Trung Quốc. Chúng tôi rất tiếc về những ngôn ngữ thô lỗ và mất lịch sự của tàu anh. Tàu anh nên chú ý anh cân thần và ngôn ngữ của mình... Over...."

Một anh thủy quân cầm mic lên. Anh vừa dịch lúc nãy liền đeo nhẹ cho đồng chí cầm mic cặp kính đen, sẵn tiện gắn luôn cả nụ cười nửa miệng cho ảnh. Bằng một cái giọng nội lực, anh nói cả câu vào mic không nghỉ một nhịp:
(Nhưng khi không có dấu phẩy sẽ rất khó đọc nên mình vẫn thêm vô nhé)

- Cả mấy viên bờ chúng mày điều quấy nhiễu, rồi hết viên bờ chúng mày lại xuống biển. Địt mẹ tổ sư bố chúng mày!!!
Đề nghị Trung Quốc cút ra khỏi lãnh thổ Việt Nam không chúng tao bắn chết!!! - Over!!!

Anh thở dóc rồi tiếp tục nói

-" Địt mẹ mày, giờ bọn này mày làm đủ trò. Thằng này nó đểu lắm. Địt mẹ! Hết cả Campuchia thì mày đến đây. Địt mẹ! Tao ngăn lại đập chết đụ đỉ mẹ nó các thứ dồn lại hết!!
Địt mẹ Tây Nguyên Tây Ngủng. Địt mẹ tổ sư bố chúng mày.

-OHHHHHHHHHHHHHH
-OHHHHHHH
-OHHHHHHHHHHHHHH
-OHHHHHHH

________*Ngoạc* 🦆________

Ôi ~
Gió thổi hiu hiu trên đảo, vẫn như mọi hôm, đài phát thanh vẫn đang du dương những bài hát vào lúc 6h. Các chú thủy quân đang nhòm nhoàm bữa ăn sáng vội vàng. Các con tàu đánh bắt cũng đang dần cặp vào bến.
Mọi thức thật bình yên.
Đông Lào cũng cảm thấy thế.
Cậu ngồi trên chiếc ghế màu đỏ con con huyền thoại, nhâm nhi thức cà phê muối đứng thứ ba thế giới, tự thán phục thức cà phê hảo hạn này.
Đánh tan bầu không khí bình yên hiếm hoi trên đảo, chiếc đàm "đáng yêuuuuuuuuuuu" cất tiếng gọi "thân thươnggg"

- [ Alo alo !!! Trung úy Đông Lào nghe rõ trả lời, nghe rõ trả lời!!! TRẢ LỜI ĐI NGÀI TRUNG ÚY THÂN YÊU CỦA ĐỒNG BÀO CHÚNG EMMMMMMMMMMM.

//Đùng//
//Ầm,ầm!!!!//

//cạch// *tiếng nhất máy

-Địt cụ tổ cha bố chúng mày, tao nói lại một lần nữa : CHÚNG MÀY CÚT NGAY RA KHỎI ĐÂY - OVERRRRRRRRRR. ]

Mép trái Đông Lào giựt giựt.
Ây dà ~ coi bộ một buổi bình yên trên cái đảo này cũng khó
...

Đặt ly cà phê muối vơi đi chưa bao nhiêu xuống chiếc ghế mũ màu đỏ con con huyền thoại. Cậu bước đi lững thững. Móc từ trong túi ra bộ đàm.

- Alô alô!! Chuyện mô rứa? Mỗi lần chú ra khơi mà gặp tàu Tàu Khựa là có chuyện ! Như răng?

[- Lành khanh!!! Lòn khon lò kho là kha làm kham làu khau liền khiên lùa khua lình khinh !!!! ]
( dịch ra là: Anh! Bọn nó va chạm tàu chiến của mình!!! )

- Liệt khiêt lồi khôi, lầy khây lừ khư lừ khư lồi khôi, lờ khơ lừ khư lằng khăng?
( dịch ra là: biết rồi, bây từ từ thôi, giờ như răng?)

[- Báo cáo anh! Nó đâm 2 phát móp mẹ cái tàu rồi anh]

- Có hư hại gì bên trong không

[- báo cáo anh! Không ]

- Bo đầu xịt vòi rồng chết mẹ nó cho anh! Camera bên mình quay đủ đúng không? Cứ làm đi, anh Nam lo đủ, không sao đâu! Trên đảo thêm tuần nữa với anh em cho vui hè?

//Keng//
Tiếng chuông chùa đâu đó vang lên, tiếng chuông giống như đang niệm cho cuộc đời gian nan của Đông Lào...

Đúng vậy, mỗi lần anh thủy quân kia lên mic, không có Việt Nam ở đây, trung úy Đông Lào nổi máu chiến lên... Và ye~

Sau mớ hỗn độn đó, trung úy Đông Lào thân yêu của đồng bào sẽ được đặt cách "cút" ra đảo không được lên bờ.
Thời gian thì tùy nặng nhẹ. Chưa một lần nào Đông Lào nài nỉ anh nó thành công để giảm thời hạn.

Đông Lào chính là đại diện cho lòng dân, nến suy ra suy vô Đông Lào và Việt Nam vẫn là một. "Dân giàu nước mạnh", hay nói cách khác, Đông Lào chính là sức mạnh của Việt Nam.
Tâm tư của cậu chính là của dân, lòng kiêu hãnh về dòng màu Rồng- tiên, đại sứ thương hiệu về độ máu chiến của nhân dân,... Vậy nên đồng bào rất yêu cậu, bao che từ đợt này đến đợt khác mỗi khi cậu Trung úy lỡ lầm lỗi.
Việt Nam không còn bất kì cách nào khác. Cậu cũng nhiều lần cười thầm vì cậu em được lòng dân quãi cả đái. Cuối cùng Nam đành vứt cái của nợ này ra đảo. Vừa ngăn nó báo nhà báo cửa, tom tóp tối ngày, vừa kiểm soát tình hình căn thẳng trên đảo phụ cậu một tay.

Phải công nhận, Việt Nam là bộ não, Đông Lào là sức mạnh.

Nhưng... Nực cười làm sao. Đúng là phụ Việt Nam thật, nhưng mà phụ Việt Nam đá đểu tên Tàu Khựa, tức là thêm việc, chứ không phải là phụ Việt Nam bớt việc.
Được mỗi cái mấy anh thủy quân không bênh, cứ đang trong kì phạt mà thêm tội, Đông Lào phải quỳ trên vỏ mít, ngay bến cảng, hai tay giơ cao lên trời, đọc 10 lời thề quân nhân và... 5 điều Bác Hồ dạy! Mấy anh thủy quân đi ngang dòm ngó chọc ghẹo, ngồi ngay quán cà phê trước mặt cậu, cầm cây quạt phe phẩy cười đểu : "Anh ơi mát quá, mát quá!; Nắng chi mà cực ri anh hè!; Anh ơi, đọc tiếp đi, em méc anh Việt Nam đấy!....
Lâu lâu năm điều Bác Hồ dạy, 10 lời thề quân nhân hơi đôi đổi tí chút vì cậu thanh niên quá cay cú.

Nhưng mà khi Đông Lào bị phạt nhịn cơm, mới thấy mấy anh thủy quân thương Trung úy chừng nào...:" Anh, anh, nuốt luôn đi, nhai làm chi!; Lẹ lên, tụi em bị bắt giờ! ;Đàng ông đàng anh phải ăn như hổ đói, chứ ai lại ăn như mèo gậm xương gà bao giờ!;...."

Nghe nó vui vậy thôi, chứ nội cái việc đứng giữa cái nắng 40°C thôi là khóc thét, nói gì tới vừa phải đọc liên tục không ngừng nghỉ, vừa phải quỳ trên võ mít, đã thế còn phải nhịn cơm, bố đứa nào chịu nổi... Chỉ vui mỗi cái có anh em yêu thương.
Mấy bữa đầu, Đông Lào ngất nữa chừng, nhưng mà cu cậu lì dã man, bị phạt nhiều đến nỗi quen luôn...Việt Nam "đúp bồ" thêm nhịn đói cũng không si nhê...mấy anh lo hết rồi còn đâu?

Nhưng, ít ra cậu khờ ôn khôn, không dạy gì gây hấn nhiều với người hàng-sớm-thân-thiện-mà-ai-cũng-biết-là-ai~
Phải đầy đủ bằng chứng ai tác động vật lí trước

Phải nói mần răng nhỉ? Không biết nữa, nhưng dân mình thích hóng drama mà, chắc không sao đâu.

_____________

[-Báo cáo anh, quân ta thắng lợi!]

Vừa nghe anh thủy quân nói, Đông Lào liền ngay lặp tức đút bộ đàm vào trong túi quần. Móc điện thoại Nokia xịn xò ra. Bấm số máy mà trong danh bạ để là:"đồng chí Liều"( liều lĩnh ấy). Tiếng chuông vang lên:

\\Đoàn quân Việt Nam đi, chung lòng cứu quốc, bước chân dồn vang trên đường gặp ghềnh xa...\\

Trừ anh ba còn không xứng đáng gọi là chó ra, Cả lò nhà cậu, từ anh cả đến em út điều có nhạc chuông y nhau.
Tại sao nói quá đáng như vậy á? Thì...đơn giản đến cả tính trung thành của con chó, anh ba nhà cậu cũng chẳng bằng..

-Alo, anh Nam, em nói anh này, anh tha em đi, em lỡ, hứa dell có lần sau, nhé? Alo? Anh ơi anh ơi?

-Mày lên bờ gắp, anh Nam gặp chuyện rồi, cái thằng Tàu Khựa đó từ từ tính

Giọng nói òm òm từ bên đầu dây bên kia phát ra... Ông cụ non nhà cậu chứ còn ai được nữa...Đảng
Ôi... Đảng kém Đông Lào 1 tuổi, nhưng 2 đứa cứ suốt ngày mày mày tao tao, cậu cậu tớ tớ. Mà nói thiệt, não Đông Lào kém nếp nhăng xa Đảng.

_______________

// cạch //

Đông Lào mở cửa bước vào.
Đảng đang ngồi cạnh WHO, con bạch xà của y vừa thấy cậu liền giật nảy, cố rút cái thân hình mảnh mai mà dài thòn lòn của bản thân vào túi của WHO...
Xem ra nó vẫn nhớ cái lần cậu nắm đầu nó nhận xuống nước vì tưởng con rắn nước.... Không! Mà "giống" thiệt chớ bộ,...không phải cậu biện minh đâu,... Thôi..thú thật với các đồng chí, thật ra là,...tại nó ngứa mắt quá...nên...

Bỏ qua vấn đề đó đi....
Anh cậu, người mà cậu để danh bạ là "đồng chí Liều"- bí danh thời chiến, chính là Việt Nam....
Hiện giờ, với đôi mắt ngấm nghiền, quần thâm đen dày, tối như đêm 30. Bàn tay chai sạn ngòi bút đang truyền nước biển. Làm cậu hiểu ra chuện đang như nào mà không cần nghe giải thích.

- Đông Lào-...

- Anh khỏi! Để em!

Cậu đặt hai tay lên mặt tường trắng xóa, quay lưng về phía ba người kia...

// UỲNH //

- Đông Lào!!!

WHO và Đảng thất thanh hét lên
Ồ! Bỗng nhiên, bức tường màu tuyết len lổ vết sơn đỏ... "Chỗ này nhiều máu này?" công nhận nhiều máu thiệt!" Người ta mồ hôi chảy như tắm còn Đông Lào là máu chảy như tắm....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top