Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C36:'Tôi ko có ý định tha thứ cho anh và mãi mãi ko!'

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'...':Lời nói
"...":Suy nghĩ
/.../:Hành động
[...]:Hệ thống
{...}:Lời nói của T/G
<...>:Thông tin khác
————————————————————
Vietnam đang ngồi trên xích đu ở sau vườn,cậu khẽ dung đưa chân!Ánh nắng của buổi chiều tà chiếu vào ngũ quan sắc sảo của cậu!Ngọn gió cùng lúc đó thổi qua khiến mái tóc cậu bay trong gió,cậu ngước nhìn bầu trời với nét mặt trầm tư! Vietnam đang suy nghĩ một điều gì đó bỗng Rosabella lên tiếng khiến cậu thoát khỏi dòng suy nghĩ đó:
Rosabella:' Túc chủ!Ngài lại suy nghĩ cái gì nữa vậy?'
Vietnam:' Nghĩ một số thứ gì đó...'-Nhún vai
Rosabella:' Ngài chơi ở đây đủ chưa?'
Vietnam:' Chưa!'
Rosabella:' Thật là!Tự dưng ngài muốn quay về thế giới cũ làm gì ko bt nữa!'
Vietnam:' Ta chỉ muốn nghĩ ngơi một chút thôi mà!'
Rosabella:' Mà ngài định đi thăm hết mn ở đây sao?'
Vietnam:' Ko!Có một số người ta ko muốn thăm họ ko muốn gặp mặt luôn!'-Mỉm cười
Rosabella:' Aiza!Tỏ rõ thái độ chán ghét luôn hả túc chủ?'
Vietnam:' Chứ sao?'
Rosabella:' Thần nghĩ ngài làm gì đó khiến họ ghét ngài sau đó ngài ghét lại!'
Vietnam:' Rườm già!Ta ghét như vậy lắm!'
Vietnam:' Với cả những người ta ko muốn gặp mặt họ ghét ta lắm...Họ còn nói muốn ta ch*t đi mà!'-Cười nhạt
Rosabella:' Ai mà ác độc vậy?Thần sẽ xử người đó cho ngài!'
Vietnam:' Ngươi sao?Mơ đi!Ngươi ko dễ đối phó với họ đâu!Họ cứng đầu lắm!'-Cười nhẹ
Vietnam:' Với cả bản thân người còn chưa lo đc lấy gì để đối phó họ?'
Rosabella:' Thần sẽ khiến họ đau khổ!'-Cười ranh ma
Vietnam:' Thôi tỉnh dậy đi ngươi mơ mộng lâu quá rồi đó!'
Cậu véo má cô rồi khẽ mỉm cười,có một hệ thống như cô xem ra cũng không tệ!Cậu đứng dậy và đi vào nhà,khi cậu vừa mở cửa ra thì thấy S.Korean đang nằm xuống sàn ôm lấy chân của cha cậu,hết lần này tới lần khác anh cầu xin cha cậu cho anh gặp cậu nhưng câu trả lời vẫn là ko!Mặt Trận và Việt Hoà thì cố kéo anh ra khỏi người Đại Nam còn ông dùng sức để bỏ tay cậu ra khỏi chân nhưng ko đc,một màn này đã đc cậu nhìn thấy hết! Vietnam thở dài trong bất lực,vừa nhắc tào tháo tào tháo tới luôn! Thật may mắn lần này chủ có 1ng nếu ko thì toang cậu mất, Vietnam đi tới rồi lôi S.Korean ra,khi hắn thấy cậu liền lao vào ôm chặt lấy cậu!Giờ hắn dính chặt lấy cậu như keo luôn,Mặt Trận,Việt Hoà và Đại Nam tức giận!Họ cố kéo S.Korean ra bằng đc chứ nhất quyết ko để hắn dính chặt lấy cậu như vậy,hết cách này đến cách khác nhưng họ vẫn ko kéo S.Korean ra khỏi cậu đc, Vietnam thở dài rồi khóa chặt tay quật hắn ngã xuống sàn,S.Korean nằm trên sàn và bỏ cậu ra! Vietnam đứng dậy và phủi bụi trên quần áo của mình và nhìn hắn:
Vietnam:' Yô~ Một idol nổi tiếng như vậy đến một ngôi nhà nhỏ này để làm gì?'
S.Korean loạng choạng ngồi dậy,anh xoa đầu và cười gượng:
S.Korean:' Em nói gì vậy?Tất nhiên là đến thăm em rồi?'
Vietnam:' Thăm?Ha!Nực cười!'-Cười nhẹ
Vietnam:' Thử hỏi xem bây giờ tôi có tin đc những lời nói đó của anh ko?'
Cậu nhíu mày bày tỏ thái độ ghét bỏ,vốn muốn ko gặp lại hắn nhưng ko ngờ hắn lại tự mình tìm cậu,hắn nắm lấy tay cậu và ân cần nói:
S.Korean:' Vietnam!Anh thật lòng xin lỗi em!Những chuyện trước là anh ko đúng!Tha lỗi cho anh nhé!'
Hắn nắm chặt lấy tay cậu,ánh mắt hắn như muốn vẫn xin,nài nỉ cậu tha thứ cho hắn vậy! Vietnam nhìn hắn rồi cười tươi:
Vietnam:' Nếu anh bt lỗi rồi thì tôi ko còn gì để nói cả!'
S.Korean:' Vậy là em tha lỗi cho anh sao?'-Phấn khích
Vietnam:' KO!'-Mỉm cười
Cậu đá một cước chúng vào họa mi của hắn khiến S.Korean nằm xuống sàn mà đau đơn!Hai anh của cậu thì nhăn mặt lại,cậu nhìn hắn quỳ một chân xuống và nói:
Vietnam:' Anh nghĩ tôi dễ dàng tha thứ cho anh sao?'
Vietnam:' Dù anh có trăm cái mạng cũng ko đủ đâu!'-Mỉm cười
Vietnam:' Nghe đây S.Korean!Chúng ta đã chính thức ko còn là gì của nhau từ khi anh phản bội tôi rồi!'
Ánh mắt sắc lạnh của cậu nhìn vào S.Korean như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy,cậu đứng dậy và nói tiếp:
Vietnam:' Nếu tôi là của năm đó thì có lẽ bây giờ đã tha thứ cho anh rồi nhưng rất tiếc......Tôi ko phải bản thể ngủ ngốc năm đó!'-Cười nhẹ
S.Korean:' Vậy anh làm gì thì em mới tha thứ cho anh chứ!?'
Hắn ngước nhìn cậu với gương mặt đau đớn,cậu chỉ quay mặt ra chỗ khác và đảo mắt một vòng:
Vietnam:' Tha thứ?Tôi ko có ý định tha thứ cho anh và mãi mãi như thế!'
Vietnam:' Aiza!Giờ Idol năm đó lại ra nông nỗi này thật lạ quá đi~'-Cười mỉa mai
Vietnam:' Thật sự lời xin lỗi đó còn ko đáng giá 1 xu nữa!'-Chán ghét
Việt Hoà:' Tên đó đã làm gì em khiến em đau khổ sao?'
Vietnam:' Còn hơn thế nữa!'
Vietnam:' Các anh nghĩ thế nào về việc một người đi làm vất vả để kiếm tiền cho người yêu của mình bước vào giới giải trí Idol?Vui đúng ko?'
Vietnam:' Nhưng em hoàn toàn ngược lại!'
Cậu khẽ rũ mi xuống,nét mặt hiện lên vẻ u sầu:
Vietnam:' Trước khi hắn bước vào giới giải trí,hắn đã thề non hẹn biển rằng khi hắn thành công sẽ đưa em gia nhập cùng hắn và sẽ sống hạnh phúc cùng nhau!Lúc đó em nhẹ dạ cả tin,em gật đầu trong niềm vui mừng!Thế là em bắt đầu cặm cụi làm việc chăm chỉ để gửi tiền cho hắn để giúp hắn mưu sinh!Lúc đó hắn cũng nổi tiếng lắm,tưởng rằng hắn sẽ thực hiện lời hứa nhưng ko ngờ......Hắn đã phủ sự tồn tại của em và thay vào đó là Iris!Hắn lấy hết tiền mà em đưa cho hắn đi ăn chơi với Iris!Lúc đó em may mắn đc trợ lý của hắn nói ra thì em mới bt!'
Vietnam:' Nếu ko nhờ anh ấy có lẽ em đã ko bt rằng người thề non hẹn biển với mình lại đi cặp kè bên người khác!'-Cười nhạt
Vietnam:' Mà số tiền em đưa cho hắn ko hề nhỏ!Số tiến đó em đã phải làm việc ngày đêm mới kiếm đc,đều là mồ hôi nước mắt của em vậy mà hắn lại dễ dàng đưa cho Iris như vậy!'-Cười nhẹ
S.Korean:' Lúc đó anh bị Iris lừa nên-'
Vietnam:' Câm mồm!'-
Vietnam:' Tôi ko muốn nghe những lời nói dối đó!Tôi đã quá mệt mỏi rồi!'-Cau mày
S.Korean cố đứng dậy và nói:
S.Korean:' Nhưng anh về đây để đón em qua sống chung với anh......'
Vietnam tát cho hắn một cái và nói:
Vietnam:' Ko cần!Về nhà mà bảo với cô công chúa bé nhỏ của anh Iris ý!'
S.Korean bị tát mạnh đến nỗi in cả một bàn tay vào mặt,anh đưa tay lên má mình và im lặng! Vietnam nhìn anh với ánh mắt chán ghét:
Vietnam:' Đi đi!Tôi ko cần!'
/S.Korean để hai tay lên vai cậu/
S.Korean:' Vietnam!Tin anh lần này thôi,giờ anh đã là người nổi tiếng rồi giờ chúng ta có thể sống hạnh phúc cùng nhau!'
Vietnam thở sâu rồi xoay người đứa thêm một cước vào đầu hắn,S.Korean bị văng xa nhưng hắn vẫn cố đứng lên thuyết phục cậu đi theo hắn nhưng bị hai anh của cậu ngăn lại!Việt Hoà nắm cổ áo hắn lên và ném hắn ra ngoài,S.Korean đứng lên và gõ vào cửa liên tục nhưng đáp lại hắn là sự im lặng của cậu! Thấy ý chí của cậu lo bị lung lay,hắn liền rời đi trong bất lực! Vietnam ngồi xuống ghế và đảo mắt một vòng:
Vietnam:' Phiền phức!'
Đại Nam:' Những điều vừa nãy con nói là sự thật sao?'
Vietnam:' Vâng!Con ko nói đầu đâu!Hắn đã đối xử với con như vậy đấy!'
Việt Hoà:' Thật đáng hận!khi hắn quay lại đây anh sẽ cho hắn ăn hành!'
/Việt Hoà đấm mạnh vào tường/
Mặt Trận:' Chuyện cũng xảy ra rồi thì cho nó qua đi!Em lần sau cũng đừng đâm đầu vào như thế!'
Vietnam:' Đấy là em của hồi trước thôi còn bây giờ thì hắn ko có cửa!'-Cười nhẹ
Tiếng gõ cửa lần nữa truyền tới,Mặt Trận và Việt Hoà cầm sẵn vũ khí! Mặt Trận thì cầm chổi còn Việt Hoà thì cầm chảo,Mặt Trận mở cửa ra tưởng đó là S.Korean nên chuẩn bị đánh hắn thì bất ngờ đó ko phải S.Korean đó là Japan!Việt Hoà thấy cậu ta liền lập tức nghĩ tới cảnh hôm qua!Chính hắn là kẻ hôm qua đã đuổi theo Vietnam,Japan bước vào và nhìn thấy cậu đang ngồi ở trên ghế liền lập tức chạy đến và ôm lấy cậu! Vietnam lắc đầu và thầm nghĩ:
Vietnam:" Hôm nay là ngày gì mà gặp những người ko nên gặp vậy?"
Japan:' Namnam cuối cùng ta cũng tìm đc em rồi!'
Hắn hít lấy hít để mùi hương trên tóc cậu, Vietnam ngước mặt lên nhìn Japan khiến hắn có chút bất ngờ:
Vietnam:' Muốn gì?'
Japan:' Muốn chơi với em~'
Vietnam lấy tay đấm hắn một cái khiến Japan bay sang bên trái!Cậu xoay người nhìn Japan:
Vietnam:' Ko đc!'
Japan:' Sao vậy?Namnam đánh ta đau quá đó!'
/Hai tai của hắn cụp xuống/
Vietnam:' Ko rảnh!Đi đi!Hôm nay ko có tâm trạng tiếp khách!'
Japan:' Em mạnh báo quá đấy!'
Vietnam:' Quay về bên Iris đi!'
Japan:' Ko thích!Ta cứ ngồi đây đấy!'
Hắn ngồi ở sàn ăn vạ cậu,hắn lăn qua lăn lại khóc lóc ăn vạ cậu!Đại Nam thấy thế liền cũng bất lực,ko ngờ hắn lại có thể ăn vạ dai như thế! Vietnam nhìn Japan và nói:
Vietnam:' Tính khí trẻ con quá rồi đó!'-Cau mày
Japan:' Ta muốn chơi với em cơ!'
Vietnam:' Về đi!Mai sẽ đi cha với anh sau!'-Thở dài
Nghe vậy Japan liền ngồi dậy,hai tai hắn dựng thẳng đứng lên vì vui mừng!Hắn ko ngừng vẫy đuôi rồi chào tạm biệt cậu và tức tốc về nhà!Trên đường về hắn vui vẻ ca hát vì cậu đã đồng ý đi chs với hắn vào ngày mai rồi còn ở nhà cậu thì cậu trông có vẻ rất suy sụp! Vietnam cười gượng vì ko ngờ mình lại mắc bẫy hắn nhanh như vậy:
Vietnam:' Vẫn là ko đấu lại hắn!'
Rosabella trên vai cậu lên tiếng:
Rosabella:' Thôi túc chủ người cô gắng lên!Chỉ là một buổi đi chơi thôi mà!'-Cười ranh ma
Vietnam:' Ngươi thì ngư ông đắc lợi rồi!Còn ta mới là kẻ suy sụp đây!'
Đại Nam:' Con ổn chứ Vietnam?'
Cậu ngẩng mặt lên rồi cười gượng:
Vietnam:' Con vẫn ổn thưa cha!'
/Mặt Trận ngồi cạnh cậu/
Mặt Trận:' Em có cần nghỉ ngơi ko?'
Vietnam:' Ko em ổn mà chỉ lo lắng vì buổi đi cha ngày mai thôi!'
Việt Hoà:' Japan định làm gì em sao?Vậy để ngày mai anh đi cùng em!'
Vietnam:' Ko sao đâu!Một mình em đc rồi!'-Mỉm cười
Vietnam:" Chắc ngày mai mình đem theo vũ khí mới đc!"-Cười gượng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top