Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 12

-Yo,hôm nay về sớm quá nhỉ?-Myammar đi ra đón tiếp hai thằng bạn của mình.
-Hôm nay chuyện không nhiều lắm nên sớm là phải.-Vietnam
-À,vài tiếng trước có khách tới đấy.-Cambodia
-Ai thế?-Indonesia
-Tiểu thư gia tộc Russ,Ukraine.-Singapore
-Vậy à?Cô ấy đến đột xuất?-Vietnam
-Ờ,sau khi Ukraine ra về,tôi thấy mẹ trầm tư lâu lắm.-Singapore
-Chắc lại chuyện làm ăn thôi.-Indonesia
(Khúc này chỉ có 5 ông nam nói với nhau thôi nha).
*Xèo*
-Trời ơi Philip,cậu đổ nhiều dầu thế?-Thailand
-Hả?Vậy giờ phải làm sao?-Philipines bối rối.
-Haiz,đến mệt cậu luôn đấy.-Thailand thở dài rồi đi xử lí với cô bạn.
*Roẹt*
-Hôm nay Vietnam với Indo về.Cho thêm nhé.-Malaysia vội thông báo.
-Được rồi.Đủ 12 người ăn.-Brunei kiểm tra nồi cơm.
-Đồ ăn đến đâu rồi?-Laos
-Sắp xong rồi.Chỉ cần thêm món cá-
-Á!Dầu bắn!
-Cẩn thận Philip!Nóng lắm đấy.
Cứ thế,trong nhà bếp ồn ào như cái chợ.
-Hai cậu đi tắm rồi xuống ăn cơm là vừa đấy.-Myammar
-Ok.
Sau đó hai người kia đi lên tầng.
*Skip thẳng sang sau khi ăn tối*
-Hầy,no quá.-Malaysia xoa xoa cái bụng.
-Bà ăn hơi nhiều đấy.-Thailand nhìn những mẩu xương cá trên đĩa của Malay.
-Này,cậu có cảm thấy kì lạ không?-Laos thì thầm.
-Về chuyện mẹ không nói gì suốt bữa ăn?-Cambodia
-Ừm,mình nghĩ mẹ có chuyện nên mới im lặng như vậy.
Quả thật,trong suốt bữa ăn,ASEAN chỉ có ăn và ăn,không nói một câu nào.Cả 11 đứa(có thêm Timor Leste) đều lo lắng nhìn nhau,sau đó quyết định ngồi vây quanh ASEAN.
-Sao mấy đứa lại vây quanh thế này?-ASEAN không bất ngờ cho lắm.
-Dạ...Trong suốt bữa tối,mẹ luôn im lặng.Bọn con lo mẹ đã có chuyện gì.-Singapore
-Nếu mẹ cảm thấy khômg khoẻ thì có thể bảo bọn con.-Vietnam
-À,cảm ơn mấy đứa vì đã quan tâm tới mẹ.Chỉ là chuyện công việc thôi.-ASEAN cảm thấy ấm lòng trước sự quan tâm của các con.Chúng nhìn năng động vậy thôi chứ bên trong trọng tình trọng nghĩa lắm.
-A,hay vầy đi.-Brunei hai tay vỗ vào nhau.Cô vừa nảy ra một ý tưởng khá hay.
-Gì vậy?-11 đôi mắt đều đổ dồn vào Brunei.
-Hay tối nay tổ chức tiệc ngủ đi.Chẳng phải lâu lắm rồi chúng mình không tổ chức sao?-Brunei giải thích.
-Hm...Cậu nói cũng phải.-Philipines gật đầu đồng tình.
-Do bận việc nên mình chẳng mấy nhớ tới.-Malaysia
-Vậy mẹ thì sao?Mẹ tham gia với bọn con nha?-Laos
-Hm...Được rồi.Chiều ý mấy đứa đấy.-ASEAN
-Yay.-Malaysia
-À,mấy cậu có tham gia không?-Laos bất ngờ quay sang mấy ông nam.
-Thôi khỏi,bọn này có việc rồi.-Vietnam từ chối thẳng thừng.
-Hể?Hôm nay là Thứ bảy mà.-Philipines
-Ờm...thật ra...bọn tôi không có hứng thú tổ chức tiệc ngủ.Mong các cậu thông cảm.-Singapore
-Đúng rồi ha.Con trai thì có gì đâu để kể nhỉ?-Thailand
-Bọn tôi có nhiều việc để nói lắm đấy Thailand ạ.-Myammar
-Nói chung là tối nay bọn tôi có việc rồi.-Indonesia
-Vậy thì trước khi các cậu đi thì rửa bát đi.-Malaysia
-Hả?-Indonesia
-Malay nói đúng đấy.Tụi này đã cất công nấu rồi,bây giờ các cậu đi rửa bát đi.-Philipines
-Haiz,các cậu nói thế cũng đúng.Myammar,cậu lau bàn đi,rửa bát để tôi và Vietnam lo cho.-Indonesia
-Hả?Sao tôi không phải rửa bát?-Myammar
-Ông mà rửa thì đi luôn mấy cái bát đĩa đấy.Thôi,đi làm việc nhanh đi.-Vietnam thúc giục.
(Tôi:Huyền thoại làm vỡ bát đĩa xin gọi tên anh Myammar)
*Trong lúc 6 quốc gia nam(cả Timor) rửa bát chén*
-Nè nè,vậy mình tổ chức tiệc ngủ ở phòng ai bây giờ?-Philipines
-Hay là phòng của mình đi.-Brunei
-Ờ,ý kiến hay đấy.-Malaysia
-Được rồi.Vậy lên lấy đồ rồi tụ tập ở phòng Brunei nha.-Laos
-Nhất trí!



















*Nên skip thời gian tiếp nhỉ?*
-Xong.-Vietnam đặt lên kệ cái đĩa cuối cùng.Cậu gỡ cái tạp dề ra và treo lên móc.
-Được rồi.Vậy,-Singapore dựa lưng vào tường,nét mặt nghiêm túc-Chuyện cậu muốn nói là gì?
Indonesia im lặng.
-Ngồi xuống đi.Chúng ta cần thảo luận một chút.
-Timor,em lên phòng đi.Đây là chuyện của các anh.-Indonesia
-Dạ vâng ạ.-Timor Leste gật đầu rồi chạy lên cầu thang.Cậu biết chỉ cần trái lệng cái là ngày mai khỏi thấy mặt trời mất.
Không khí trong phòng bếp đột nhiên tụt sâu.5 người thanh niên lạnh băng,ngồi nhìn nhau.
-Tôi bắt đầu trước.-Myammar đứng dậy,lôi ra một mẩu giấy đặt giữa bàn.
-Hửm?Gì thế này?-Singapore
-Đây là mẩu giấy mà mẹ đưa cho tôi.Đọc đi.-Myammar
-Người đứng đầu tổ chức RO là một người trong gia tộc Qing.
-Là thật?-Vietnam
-Ừm.-Myammar
-Gia tộc Qing rất đáng ngờ.Chẳng lẽ bọn họ giấu với truyền thông điều gì sao?-Singapore
-Cái đấy thì tôi chịu.Những gì tôi biết chỉ là những mẩu tin trên mạng thôi.-Myammar
-Mẹ bảo cậu điều tra không?-Indonesia
-Có.Mẹ bảo đây là của Ukraine đưa cho.-Myammar
-Ukraine?Cô ấy đến đây còn có việc khác chăng?-Vietnam
-Có lẽ vậy.Chúng ta nên tìm hiểu sâu hơn về chuyện này.-Singapore
-Nhưng chỉ dựa vào đây thì chưa đủ.Chúng ta cần thêm chút thông tin.-Cambodia
-Cậu nói phải.Tôi nghe nói gia tộc Uk từng bị tổ chức này tác động đến.-Myammar
-Hả?Sao cậu biết?-Indonesia
-Cậu còn nhớ công ty của gia tộc Uk suy thoái năm trước chứ?-Myammar hỏi lại.
-Có phải là vụ việc ăn cắp nguyên liệu sản xuất mà nó vẫn chưa tìm được nguyên nhân và nghi phạm?-Vietnam
-Chính nó đấy.Có lần tôi nghe được một cuộc nói chuyện ngắn giữa hai người lạ mặt.Họ có đề cập đến hai chữ RO và Uk trong cùng một câu nói.-Myammar
-Chi tiết thì cậu có nghe rõ không?-Singapore
-Tôi không nhớ cụ thể.Hình như là...tổ chức RO đã lên kế hoạch hãm hại gia tộc Uk...nhưng tôi chỉ nhớ có vậy.-Myammar thở dài.
-Vậy là đủ rồi.Ít nhất có thể xác nhận RO chính là nghi phạm vụ việc.-Cambodia
-Vậy...còn ai muốn nói gì nữa không?-Singapore
-Tôi.-Vietnam đứng dậy.
-Có chuyện gì vậy?-Singapore tò mò.
-Là việc này.-Vietnam lôi ra hai tấm ảnh.Đó là Martial Law và Del Pilar.
-Gì đây?Sao họ giống với Philipines đến như vậy?-Cambodia
-Đây là hai anh em.Anh này là Martial Law,em trai là Del Pilar.Cả hai đều là tân quân nhân.-Indonesia
-Martial Law à?Nghe quen quen.-Singapore xoa cằm,cố nhớ lại.-À,người này tôi nhớ này.Đợi tôi một chút.
Một lúc sau...
Singapore quay trở lại với chiếc laptop của mình.Cậu mở nó ra và ấn vào thanh tìm kiếm google,gõ tên Martial Law.
-Đây rồi.Hai tuần trước,cậu tên Martial Law này do bảo vệ một cô gái nên đã tay không đối chọi với mấy tên biến thái.Mấy tên này sau đó được cảnh sát bắt đi,còn cậu ta chỉ bị thương ngoài da.-Singapore tóm tắt lại tình hình.-Sau đó đoạn clip ngắn này được đăng lên mạng.
-Là cậu này sao?-Myammar
-Khoan đã.-Vietnam bất ngờ kêu lên-Singapore,cho tớ xem lại đoạn clip.Tua một chút.
-Hể?À ờ.
-Gì thế này?Đây là...Quỳnh Yến Hoa?-Indonesia ngạc nhiên hết sức.Người cao quý như cô ta sao lại ở chỗ đấy?
















End.










Tôi đang phải đối mặt với nguy cơ bị mẹ tịch thu điện thoại bất cứ lúc nào.Cho nên thời gian cho các bộ truyện của tôi có thể sẽ phải kéo dài.Nhưng yên tâm đi,để bù lại thì chap sau tôi sẽ viết dài một chút,liên quan đến các cặp đôi phụ khác nhe.













À còn nữa,bộ Khi các Countryhumans đóng kịch sẽ chỉ hoàn thành thêm 1 đơn của độc giảKhanhViVy_memories thôi nhé.Sau đơn này thì tôi tạm thời drop.Nhưng đừng quá lo,chỉ là tạm thời thôi,tôi vẫn sẽ làm nhe.















Để bù lại và đồng thời cho độc giả thêm chút đường,tôi sẽ cho ra một cuốn truyện nữa.Ngắn hay dài gì thì tôi không biết,cốt truyện thì sơ sơ.Nói chung là cứ hóng đi.

















Cho các bác chiêm ngưỡng chút tài vẽ của tôi.Người ta nghĩ cung của tôi đỉnh về hội hoạ lắm mà sao...tôi thấy tôi là ngoại lệ á.Đoán xem cung của tôi là gì nha.(Màu mắt của chị Vietnam là vàng nha,do tôi tô bằng chì màu nên nó không hiện rõ).

(Xấu quá tôi ơi huhu).












Cảm ơn vì đã đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top